Chương trước
Chương 106 : Thương nhân đến từ thành phố kế bên (3)
Chương 96 : Người tạo trò chơi cũng có lương tâm quá! (1) Chương 97 : Người tạo trò chơi cũng có lương tâm quái (2) Chương 98 : Người tạo trò chơi cũng có lương tâm quá! (3) Chương 99 : Xin tự trọng một chút! (1) Chương 100 : Xin tự trọng một chút! (2) Chương 101 : Những người chơi xuất sắc đã bắt đầu kiếm việc làm cho NPC (1) Chương 102 : Những người chơi xuất sắc đã bắt đầu kiếm việc làm cho NPC (2) Chương 103 : Những người chơi xuất sắc đã bắt đầu kiếm việc làm cho NPC (3) Chương 104 : Thương nhân đến từ thành phố kế bên (1) Chương 105 : Thương nhân đến từ thành phố kế bên (2) Chương 106 : Thương nhân đến từ thành phố kế bên (3) Chương 107 : Thị trấn Hồng Hà không sản xuất lương thực (1) Chương 108 : Thị trấn Hồng Hà không sản xuất lương thực (2) Chương 109 : Nhật ký của nhà phát triển: Phiên bản Alpha 0.3! q) Chương 110 : Nhật ký của nhà phát triển: Phiên bản Alpha 0.3! (2) Chương 111 : Thân là một người lên kế hoạch nhân đạo thông thạo (1) Chương 112 : Thân là một người lên kế hoạch nhân đạo thông thạo (2) Chương 113 : Phiên bản Alpha 0.3 lên sóng! Giải mã cách chơi mới! (1) Chương 114 : Phiên bản Alpha 0.3 lên sóng! Giải mã cách chơi mới! (2) Chương 115 : Sở Quang đang chơi một ván cờ lớn (1)
setting
Chương sau

"Anh có thể nói được sao? Không, ý tôi không phải như vậy, ý tôi là ngài biết ngôn ngữ ở đây?"

Ngôn ngữ nơi này, đương nhiên là chỉ ngôn ngữ tự nhiên của người bản địa.

Trước khi chiến tranh, khu vực này đều thuộc về lãnh thổ của người bản địa, sử dụng tất nhiên là ngôn ngữ thống nhất. Theo lý mà nói thì chỗ cư dân tránh nạn này cũng phải dùng ngôn ngữ của người bản địa, nhưng không biết vì sao những người này lại có hơi khác một chút.

Sở Quang khẽ nhíu mày, nhìn hắn nói tiếp.

"Bây giờ là tôi hỏi anh nói."

"Trả lời tôi, anh là ai?"

Nghe thấy giọng điệu không mấy thiện cảm, Tôn Thế Kỳ vội vàng giải thích nói.

"Tôi họ Tôn, tên Tôn Thế Kỳ, đến từ Thị trấn Hồng Hà bên cạnh! Là một thương nhân!"

Vẻ mặt Sở Quang cũng không hề thay đổi.

Nghe thấy địa danh xa lạ này, lông mày Sở Quang khẽ nhướng.

Tôn Thế Kỳ rất cẩn thận nói.

"Anh tới thành phố Thanh Tuyền làm cái gì?"

Anh chỉ biết nơi này là Thành phố Thanh Tuyền, nằm trong lũng sông Hành Tỉnh của người bản địa. Về phần những thành phố khác trong lũng sống Hành Tỉnh anh cũng không rõ cho lắm. "Tôi là một thương nhân... Đương nhiên là tới đây buôn bán rồi."

Thị trấn Hồng Hà?

"Tôi vốn định đi thành Boulder trước, lúc trên đường vừa vặn thấy bọn họ mặc áo khoác lam, cho rằng vùng phụ cận có chỗ tránh nạn linh tinh, vì thế muốn trao đổi với mấy người một số thứ... Tôi chỉ là thương nhân mà thôi, thật sự không có ý mạo phạm!"

"Hiểu lầm, đây tuyệt đối là hiểu lâm!"

Tôn Thế Kỳ vẫy tay, dở khóc dở cười giải thích nói.

"Thương nhân? Vậy tại sao tôi nghe các đồng bọn của tôi nói anh theo dõi bọn họ?”

Phần lớn bọn họ thường là tầng lớp tinh anh trước khi chiến tranh, hoặc là các hậu nhân tinh anh, thường tự xưng là hậu duệ văn minh, tự cao tự đại không coi ai ra gì.

Đổi lại là khu quần cư của người sống sót giống như thế này, hắn quả quyết không dám một mình tùy tiện xông vào, nhưng nếu là chỗ tránh nạn thì lại khác.

Những nhóm đáng yêu ăn mặc áo khoác màu lam đó nổi tiếng ngốc bạch ngọt trong vùng đất chết này, rất dễ bắt nạt lại lừa đảo.

Hắn cũng không ngờ những người này lại mẫn cảm như vậy.

Lúc ấy hắn nghĩ quá khứ cũng đã qua đi, cùng lắm thì trở thành ăn mày bị đuổi đi, cũng không có tổn thất gì.

"... Ngài nói rất đúng."

"Mặc kệ có ý mạo phạm hay không, anh quả thật đã mạo phạm đến chuyện của chúng tôi. Tôi tin rằng bất kỳ ngóc ngách nào tại vùng đất hoang này, theo dõi đều không thể gọi là hành vi thân thiện được, anh nói đúng không?”

Cũng không bởi vì tên này giải thích mà thả lỏng biểu tình trên mặt, Sở Quang vẫn mặt không cảm xúc mà nhìn hắn, tiếp tục nói.

Quả thực không nói võ đức!

Tôn Thế Kỳ đổ mồ hôi đầy đầu, kiên trì gật đầu.

Ai có thể nghĩ rằng những người này sau khi đưa hắn vào, không nói hai lời trực tiếp vây quanh hắn, cũng không nghe hắn nói chuyện, càng không có ý định rời đi.

"Tốt lắm, xem ra anh đã nhận ra sai lầm của mình" Sở Quang gật đầu,'Nhưng anh không cần lo lắng, chúng tôi là người nói đạo lý, vừa rồi tôi đã thuyết phục đồng bạn của mình, nói với bọn họ rằng anh đồng ý nhận lỗi vì hành vi mạo phạm của mình."

Tôn Thế Kỳ vội vàng gật đầu.

"Không sai không sai, tôi nguyện ý!"

Nghe được câu nói này, trên mặt Sở Quang cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười.

"Vậy được. Mà này, anh không nên đề nghị chúng tôi tự chọn sao?"

Tôn Thế Kỳ sửng sốt, vẻ mặt mơ màng nhìn người đàn ông trước mắt.

“Từ từ, tự chọn là có ý gì?"

Sở Quang nói ra như chuyện đương nhiên.

"Nhận lỗi không thể xin lỗi bằng tay không được? Nếu không nhận lỗi như thế nào? Chúng tôi cũng không lừa anh, nhiều nhất cũng chỉ chọn những thứ trên lưng con trâu này của anh thôi." Nói tới đây, nụ cười hiện lên trên khuôn mặt của Sở Quang lúc trước dần dần tắt ngắt.

"Anh sẽ không... Luyến tiếc chứ?"

Vẻ mặt Tôn Thế Kỳ còn khó coi hơn biểu tình khi khóc, nhưng vẫn kiên trì gật đầu.

"Sẽ không! Đồ vật đều ở trên xe... Ngài chọn đi."

Đám thổ phỉ này!

Thân là người văn minh rụt rè và kiêu ngạo đâu?

Rõ ràng là ăn cướp một vị khách quần áo tả tơi trên đất chết mài

Đây giống như một người giàu có quấn đầy bạc quanh eo đi cướp bóc một tên ăn xin ven đường, những người này chẳng lẽ không vì hành vi của chính mình mà cảm thấy đỏ mặt hay sao?

Rùng mình!

Trong lòng Tôn Thế Kỳ thầm chửi rủa, trên mặt lại vẫn là gương mặt tươi cười đón chào, không dám biểu lộ ra bất kỳ cảm xúc tiêu cực nào.

Hắn đã dần dần bắt đầu nhận ra, chỗ tránh nạn này cùng với những chỗ tránh nạn mình từng gặp hình như tồn tại bản chất bất đồng.

Về phần Sở Quang, anh cũng không để ý trong lòng vị thương nhân này đang nghĩ cái gì.

Bởi vì điều đó không quan trọng.

Thấy tên này hiểu chuyện như thế, trên mặt anh lại hiện lên nụ cười vui sướng một lần nữa.

“Tôi đây sẽ không khách khí."

Chương trước
Chương 106 : Thương nhân đến từ thành phố kế bên (3)
Chương 96 : Người tạo trò chơi cũng có lương tâm quá! (1) Chương 97 : Người tạo trò chơi cũng có lương tâm quái (2) Chương 98 : Người tạo trò chơi cũng có lương tâm quá! (3) Chương 99 : Xin tự trọng một chút! (1) Chương 100 : Xin tự trọng một chút! (2) Chương 101 : Những người chơi xuất sắc đã bắt đầu kiếm việc làm cho NPC (1) Chương 102 : Những người chơi xuất sắc đã bắt đầu kiếm việc làm cho NPC (2) Chương 103 : Những người chơi xuất sắc đã bắt đầu kiếm việc làm cho NPC (3) Chương 104 : Thương nhân đến từ thành phố kế bên (1) Chương 105 : Thương nhân đến từ thành phố kế bên (2) Chương 106 : Thương nhân đến từ thành phố kế bên (3) Chương 107 : Thị trấn Hồng Hà không sản xuất lương thực (1) Chương 108 : Thị trấn Hồng Hà không sản xuất lương thực (2) Chương 109 : Nhật ký của nhà phát triển: Phiên bản Alpha 0.3! q) Chương 110 : Nhật ký của nhà phát triển: Phiên bản Alpha 0.3! (2) Chương 111 : Thân là một người lên kế hoạch nhân đạo thông thạo (1) Chương 112 : Thân là một người lên kế hoạch nhân đạo thông thạo (2) Chương 113 : Phiên bản Alpha 0.3 lên sóng! Giải mã cách chơi mới! (1) Chương 114 : Phiên bản Alpha 0.3 lên sóng! Giải mã cách chơi mới! (2) Chương 115 : Sở Quang đang chơi một ván cờ lớn (1)
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.10582 sec| 2414.188 kb