Chương 410. Thành công đá được một cước (2)

 

Lần này bất luận thế nào, Si Thù cũng phải giết Thượng Ất tại chỗ, cô không còn thời gian để trấn áp vua giun nước nữa, trận này nhất định phải nhanh.

 

 

Đáng tiếc, lần này Thượng Ất không cho cô cơ hội phát huy sức mạnh. Thụ động bị đánh không phải là tính cách của Thượng Ất, bị một người phụ nữ đè ra đánh lại càng khơi dậy sự tức giận của Thượng Ất!

 

“Vù vù!”

 

Năng lượng ầm ầm vang lên, Trọng Kiếm Vô Công như một cây đại thụ khổng lồ xuất hiện trên đầu Si Thù, dùng một khí thế hủy diệt đánh xuống!

 

Đúng vậy, nó đang đập xuống!

 

Sau khi tức giận bởi hai đòn tấn công liên tiếp của Si Thù, Thượng Ất xoay thanh kiếm bằng tiềm thức và đập nó xuống đầu của Si Thù như đập một con ruồi. Vì vậy, vào lúc này, toàn bộ mọi người trong hang động dưới lòng đất chỉ nghe thấy âm thanh giống như một trận gió cuồng bạo quét qua, sau đó bóng dáng Si Thù đột nhiên biến mất.

 

“Hừ, anh muốn chiến đấu với tôi bằng tốc độ như rùa này?” Si Thù dễ dàng né tránh được kiếm của Thượng Ất, khinh thường nói, nhưng tâm vốn dĩ bình tĩnh đã bắt đầu nổi sóng.

 

Trận chiến vốn dĩ được cho là có thể dễ dàng giải quyết được thì đối thủ vẫn còn dư sức để chống trả, điều này đơn giản chính là làm mất đi nhận thức về con người của Si Thù. Phải biết là, cơ thể của cô thừa hưởng dòng màu của tổ tiên Si Vưu, so với người bình thường, nó gần như tương đương với sự tồn tại của một siêu nhân.

 

Đối với người bình thường mà nói, đến tư cách để đứng cạnh cô cũng không có, cô bóp chết một con người dễ dàng như bóp chết một con kiến.

 

Nhưng giờ đây “con kiến” trước mặt cô không chỉ ngoan cường tồn tại mà còn có sức chiến đấu chống trả một cách đáng sợ, khiến Si Thù cứ ngỡ đây là một giấc mơ. May mắn thay, cô chiếm ưu thế tuyệt đối về sức mạnh và tốc độ, nên việc giải quyết đối thủ chỉ còn là vấn đề thời gian.

 

Thật tiếc khi chuyện tiếp theo xảy ra lại khiến cô nhận ra rằng mình đã sai một lần nữa!

 

 

Ngay khi Si Thù nghĩ rằng mình đã thoát khỏi đòn tấn công của thanh kiếm lớn này thì một bàn chân to lớn lặng lẽ xuất hiện trước mặt cô, đá vào cánh tay phải của cô với độ chính xác cực cao!

 

“Thình thịch!”

 

Si Thù thụt lùi về sau, chân Thượng Ất gần như chứa đựng toàn bộ sức mạnh, co dù có mạnh như Si Thù cũng không thể chống đỡ được, chỉ có thể đột ngột ngã về một bên.

 

“Không thể nào! Làm sao anh có thể nhanh hơn mắt của tôi? Tôi không thấy anh nhấc chân, sao anh có thể đá được tôi?

 

Si Thù tức giận nhìn cánh tay của mình, lúc này trên cánh tay trần trắng nõn như ngọc của cô hiện rõ một vết chân bùn như đang cười nhạo Si Thù, khiến Si Thù không khỏi tức giận.

 

“Sự chú ý của cô đều ở bóng kiếm của tôi, đương nhiên sẽ bỏ qua tốc độ của tôi…” Thượng Ất nói thẳng, chân phải khẽ lắc lư không chút lưu tình.

 

Với cú đá vừa rồi, Thượng Ất gần như dùng toàn bộ sức mạnh, tốc độ và sức mạnh bộc phát đã đạt tới giới hạn mà thân thể anh có thể chịu đựng được. Nhưng đáng tiếc, phản ứng của Si Thù quá nhanh, vượt xa sự tưởng tượng của Thượng Ất, cú đá vốn dĩ là đá vào đầu của đối phương đã bị Si Thù đột ngột dùng cánh tay chặn lại.

 

“Tốc độ của anh? Hừ hừ, chỉ là may mắn, bây giờ để cho tôi xem tốc độ thực của anh là như thế nào!”

 

Vẻ ngoài hờ hững của Thượng Ất khiến Si Thù gần như nổ tung, vì đã mất một phần máu để nuôi vua giun nước, nên Si Thù không thể kích thích quá nhiều sự hỗn loạn của máu trong cơ thể, nhưng bây giờ cô thực sự không thể chịu đựng được bộ dáng của Thượng Ất, cơn tức giận của cô làm tinh thần chiến đấu bùng cháy, một lúc sau một khí tức kinh người bạo phát ra.

 

“Vèo vèo!”

 

 

Nhưng đúng vào lúc này, áp chế của Si Thù đối với giun nước đã đạt tới cực hạn, huyết mạch trong cơ thể nó bắt đầu nhanh chóng hồi phục, một luồng axit sunfuric ngay lập tức đổ xuống đỉnh đầu của Si Thù và Thượng Ất. Anh và Si Thù chỉ cảm thấy thân thể như bốc hỏa, trên da nhanh chóng xuất hiện những vết máu lớn, giống như là suýt chút nữa rơi vào chảo dầu sôi.

 

“Thủy Trư, ngươi điên rồi sao, ta là hậu nhân của Si Vưu, ngươi dám làm như vậy với ta?!”

 

Si Thù có hộ thân nên dung dịch axit sunfuric không gây hại cho cô nhiều nhưng cũng khiến cô rất nhếch nhác. Có điều Si Thù cũng không quan tâm đến điều này, mười năm qua cô chưa từng thấy Thủy Trư biểu hiện dị thường như vậy.

 

Bây giờ Thủy Trư càng là điên cuồng, nó hoàn toàn mất đi lý trí, trở nên cực kỳ điên cuồng. Trong tiềm thức Si Thù nghĩ thầm, lẽ nào Thủy Trư sống quá lâu, bắt đầu hồ đồ rồi sao?

 

Si Thù còn chưa kịp tìm ra lý do, thì Thủy Trư đã điên cuồng đến nỗi lục thân không nhận. Sau khi phun ra dung dịch axit sunfuric, thân hình khổng lồ giống nư chiếc xe buýt của nó nghiền nát toàn bộ những con giun nước tạo thành hình Thái Cực, tất cả đều bị nghiền nát thành nước sốt thịt đẫm máu.

 

“Lẽ nào những con giun nước này cũng bị bức xạ bởi sóng từ trường của ngôi sao X sao, trạng thái bây giờ của nó gần như là một hiện tượng thoái hóa điển hình. Tính thời gian, bây giờ chính xác là thời điểm cho một đợt bức xạ sóng từ trường mới, chuyện này chắc không trùng hợp đến như thế chứ…”

 

Nhanh chóng di chuyển để tránh sự đè ép của vua giun nước, Thượng Ất bình tĩnh phân tích trạng thái lúc này của vua giun nước. Không có gì bất ngờ thì con giun lớn này chắc cũng bị phát xạ bởi sóng từ trường của sao X giống như những con quái vật thoái hóa ở bên ngoài, các gen cổ xưa trong cơ thể được tái tạo năng lượng, nó dần mất đi trí tuệ và biến thành một con quái vật chỉ dựa vào bản năng để săn mồi.

 

 

Nhưng mà không biết thế giới dưới lòng đất này sâu đến mức nào, sóng từ trường của ngôi sao X làm thế nào để phát ra ở đây?

 

Giải thích theo khoa học, mặc dù sóng từ trường của sao X rất kỳ lạ, nhưng xét cho cùng thì đó cũng chỉ là một làn sóng năng lượng. Vì nó là một sóng năng lượng nên sự lan truyền của nó sẽ bị mặt đất chặn lại, sau đó năng lượng sẽ dần biến mất khi nó xuyên qua mặt đất, trừ khi…

 

 

Chương 411: Vua giun nước thoái hóa!

 

 

Chương 411. Vua giun nước thoái hóa!

 

Thượng Ất đột nhiên nhìn về phía hồ nước ngầm, trong đầu nảy ra một ý tưởng vô cùng táo bạo. Có lẽ vua giun nước không bị phát xạ bởi sóng từ trường của sao X, có thể chính nguồn nước ngầm này đã khiến nó bị thoái hóa!

 

Nhất thời, những suy nghĩ mơ hồ trong lòng Thượng Ất dần dần sáng tỏ. Trận siêu lũ trước chắc chắn đã xâm nhập vào đây qua các vết nứt, năng lượng bức xạ chứa trong trận đại hồng thủy là thứ đã dẫn đến sự suy thoái của vua giun nước.

 

Ha ha, có vẻ như ông trời cũng đang giúp mình!

 

Thượng Ất lạnh lùng nhìn Si Thù đang đối mặt với vua giun nước, trong lòng nhanh chóng nghĩ ra kế hoạch tiếp theo.

 

Thượng Ất phải thừa nhận rằng thực lực của Si Thù rất mạnh, đối đầu trực tiếp với cô ấy thì chắc chắn anh không phải là đối thủ của Si Thù. Nhưng bây giờ vua giun nước đang nổi điên đến lục thân cũng không nhận, điều này trở thành cơ hội tuyệt vời để cho Thượng Ất tấn công.

 

Nếu có thể nhân cơ hội giết Si Thù, không chỉ giải quyết được khủng hoảng triều cường mà còn có cơ hội lấy được chiếc nhẫn mật bảo trong tay cô ấy, tặng cho cho Trần Phóng một phương tiện bảo vệ mạnh mẽ. Còn có một

 

 

bảo vật khác cũng cực kỳ thu hút Thượng Ất chính là bảo bối của Si Vưu trong bụng vua giun nước. Một khi lấy được rương báu này, thì có thể tìm thấy được bộ mặt thật của sức mạnh bí ẩn đang truy sát anh.

 

Làm thôi!

 

Trước nhiều cám dỗ, cuối cùng Thượng Ất hạ quyết tâm lợi dụng lúc hỗn loạn để giết người, đoạt bảo vật. Nhưng đúng lúc này, tình thế lại thay đổi, bong bóng lần lượt nổi lên trên mặt hồ vốn đang phẳng lặng, vô số con giun nước trưởng thành với cánh tay gầy guộc leo lên bờ và bắt đầu điên cuồng tấn công người, mà lúc này vua giun nước đã điên cuồng tới mức ngay cả tế đàn cũng bị nó đánh sập.

 

“Súc sinh, không được làm hỏng tế đàn của tổ tiên tộc Si Vưu!

 

Vua giun nước điên cuồng vốn đã rất đối phó, nay lại thêm nhiều giun nước như vậy, Si Thù cảm thấy mọi chuyện đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của mình, trong lòng không khỏi lo lắng.

 

Ở bên khác, tình hình của Thượng Ất và những người khác cũng rất tồi tệ.

 

Một số lượng lớn giun nước thoái hóa trở nên điên cuồng, để bảo vệ Đỗ Kiều Kiều và Tống Địch, Thượng Ất chỉ có thể tuyệt vọng rút lui về phía tế đàn ở cao cao. Ở đằng xa, đám người Vương San San không biết họ nên chạy đi đâu khi thấy tình huống tồi tệ này, chỉ còn lại Hùng Thiên, người duy nhất đang hôn mê thậm chí còn không cảm nhận được con giun nước đang nằm trên người mình mà hút máu.

 

“Này, tên gia hỏa nhà ngươi, mau xuống đây giúp ta giết những con giun nước này, chỉ có như vậy chúng ta mới có thể sống!”

 

Tiếng hét của Si Thù từ xa lọt vào tai Thượng Ất. Tình thế cấp bách, cho dù kiêu căng ngạo mạn bọn họ cũng phải dừng cuộc chiến lại, tìm kiếm sự hợp tác của Thượng Ất để giải quyết vua giun nước khổng lồ.

 

Thượng Ất không ngờ Si Thù sẽ đề nghị hợp tác với anh, phải biết rằng vừa rồi trong bóng tối không nhìn thấy bất kể cái gì người phụ nữ này đã thề rằng sẽ giết anh.

 

 

Nhìn từ góc độ này, hậu duệ của Si Vưu nhất định không phải là người tốt, tính tình chém giết này thực sự là di truyền từ tổ tiên. Cho nên một khi trận chiến kết thúc, nhất định người phụ nữ này sẽ trở mặt ngay lập tức, Thượng Ất tin tưởng chắc chắn vào điều này.

 

Nhưng tình hình hiện tại thật sự rất hỗn loạn, muốn trốn thoát một cách êm thấm hay là giết vua giun nước, đúng là Thượng Ất phải tính đến chuyện hợp tác với Si Thù.

 

“Nói, chúng ta hợp tác như thế nào?”

 

Thượng Ất đứng trên tế đàn, hét xuống từ trên cao.

 

“Anh giúp tôi thu hút sự chú ý của những con giun nước nhỏ ở xung quanh, đừng để bọn chúng tới gần, tôi sẽ đối phó với vua giun nước trong vòng mười lăm phút, khi vua giun nước chết, những con giun nước khác sẽ tự động phân tán, tất cả chúng ta đều sẽ sống!”

 

Si Thù giẫm chết một con giun nước nhỏ, còn chưa kịp vui mừng, thân hình đã lật tung lên trên không, tránh khỏi sự tấn công của chiếc lưỡi khổng lồ màu đen trong miệng giun nước, cảnh tượng nhìn rất nguy hiểm.

 

“Được! Cô diệt vua giun nước, tôi sẽ giúp cô giải quyết những con khác.”

 

Thượng Ất không chút do dự, cũng không nhân cơ hội đưa ra cái gọi là điều kiện, mà chỉ đồng ý. Bởi vì anh biết rằng, trong trường hợp này, dù anh có nói gì đi chăng nữa, cũng chỉ là đang lãng phí thời gian mà thôi.

 

Hiển nhiên là Si Thù sẽ nhất định giành lấy rương báu trong cơ thể của vua giun nước, vì vậy cô nhất định sẽ đồng ý với bất kỳ yêu cầu nào của Thượng Ất. Nhưng sau trận chiến, Si Thù sẽ tôn trọng lời hứa của mình sao, điều đó thì chưa chắc? Làm không tốt, Si Thù có thể vì điều này mà có thêm một lý do để giết anh.

 

Thay vì như thế, tốt hơn là nên giải quyết những rắc rối chung của hai bên trước. Hơn nữa, Thượng Ất diệt trừ giun nước thông thường quá đơn giản, không có mối đe dọa nào từ phía Si Thù, tất cả những gì Thượng Ất cần phải làm là cẩn thận để không bị giun nước bao vây.

 

 

Trận chiến hợp tác bắt đầu, Thượng Ất không có chút dè dặt nào nữa, Trọng Kiếm Vô Công như một cơn lốc xoáy dọc theo tế đàn tiến vào một bầy giun nước, giết đến một đường toàn xác giun nước, đi thẳng đến cạnh Si Thù. Lúc này, trận chiến giữa Si Thù và vua giun nước cũng đã đến giai đoạn gay cấn nhất, con dao găm trên tay Si Thù giống như dã thú, liên tục để lại những vết thương rất sâu cho vua giun nước.

 

“Người phụ nữ này thật sự rất độc ác, thật sự hy vọng vua giun nước sẽ không quá yếu, tốt nhất là hai người đánh đến hai bên đều bị thương như vậy mới là có lợi nhất cho mình!”

 

Trong khi đánh giun nước nhỏ, Thượng Ất cũng theo dõi trận chiến của Si Thù.

 

Có lẽ lời cầu nguyện của Thượng Ất đã thành công. Vua giun nước, người đã bị Si Thù đánh bị thương đầy người, đột nhiên bùng phát một luồng khí mạnh mẽ, nó lắc cái đầu khổng lồ rồi liều mạng phun ra một đống chất lỏng axit sunfuric đặc sệt từ trong miệng ra, buộc Si Thù phải nấp sau một cột đá mà không dám di chuyển.

 

 

1.47532 sec| 2476.195 kb