"Đội trưởng Điền, sao anh lại nói tình hình thực tế cho bọn họ biết, anh không sợ gây ra hỗn loạn sao?" Từ Tử Hiên vô cùng khó hiểu hỏi, đột nhiên giơ súng trường tấn công trong tay lên hướng về phía trước, đã có vô số người tị nạn tiến đến, hai bên giao chiến với nhau dường như hết sức căng thẳng.

 

Điền Ba nhẹ nhàng lắc đầu, nghiêm nghị trả lời: "Tôi cố ý làm như vậy, cậu xem máy kiểm tra năng lượng ban đêm trên tay sẽ hiểu."

 

Máy kiểm tra?

 

Từ Chí Hiên bị lời nói của Điền Ba làm cho sững sờ, trong lúc mấu chốt này nhìn máy kiểm tra … Úi, chuyện gì xảy ra vậy? Năm chấm đỏ đang nhanh chóng tiến đến gần này là sao?

 

Từ Tử Hiên đột nhiên giật mình, anh quay đầu nhìn về phía Điền Ba, Điền Ba khẽ gật đầu biểu thị rằng Từ Tử Hiên nhìn thấy là không sai. Đúng là có năm vật thể không rõ có điểm sinh lực (HP)* hơn 20.000 đang nhanh chóng tiếp cận khiến cho máy kiểm tra hiện lên những chấm đỏ báo hiệu nguy hiểm.

 

*Điểm sinh lực (HP): thuật ngữ sử dụng phổ biến trong game tương đương với giá trị năng lượng ở những chương trước.

 

Sau năm chấm tròn màu đỏ kia, lại có hơn mười vật thể có HP vượt quá 5000 nhanh chóng lao đến. Mà từ việc phân tích quỹ đạo, ngay cả một tân binh cũng có thể nhìn ra những chấm đỏ này chắc chắn là con người và hơn nữa còn thuộc cùng một đội!

 

Tim Từ Tử Hiên như sét đánh, sắc mặt xám xịt hỏi: "Là người của quân đội sao?"

 

Điền Ba khẽ gật đầu, sắc mặt bình tĩnh nói: "Không ngờ quân đội đến sớm như vậy. Tôi chỉ có thể dùng sự náo loạn của đám người tị nạn này ngăn cản một chút. Bây giờ cậu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời khỏi đây. Trước khi rời khỏi đây......" Sắc mặt Điền Ba do dự một lúc nhưng sau đó lật cổ tay của mình, một hạt giống quỷ rêu xuất hiện trước mặt Từ Tử Hiên: "Tình hình ở đây rất quan trọng đối với tương lai của Lạc Bảo, tuyệt đối không được có bất kỳ sai lầm nào. Nuốt nó đi, tôi sẽ cho cậu dung dịch ủ bệnh trong sáu

 

 

ngày, cậu phải về tới Lạc Bảo trước ngày thứ bảy, nếu không cậu biết hậu quả thế nào."

 

"Đội trưởng Điền!"

 

Từ Tử Hiên đột nhiên nhướng mày, trong đôi mắt non nớt tràn đầy quật cường và bất mãn.

 

Không tín nhiệm cậu sao? Được, tôi nuốt cho anh xem!

 

Từ Tử Hiên không hề bỏ hạt quỷ rêu vào miệng, hơi ngước cổ lên nuốt toàn bộ hạt giống, toàn bộ quá trình Điền Ba không có ý định ngăn cản cậu ta.

 

"Đi thôi, báo tin cho Lạc Bảo. Mặt khác nếu như tôi chết trận, hãy nói với Thượng Ất đừng báo thù cho tôi, sau này khi sửa sang lại lăng mộ, khắc tên ba người nhà tôi ở chung một chỗ là được." Điền Ba nói rồi từ phía sau rút ra một con dao găm ba mặt tiêu chuẩn quân đội, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng nhìn về hương năm bóng người đang chạy nhanh tới.

 

28000, 28500, 29100, 29400, 30000!

 

Khi năm chiến sĩ biến đổi gen vạm vỡ, tòa thân mặc đồng phục chiến đấu tiêu chuẩn xuất hiện trước mặt mọi người, Điền Ba cuối cùng cũng giải phóng hết adrenaline trong người, cả người đạt đến trạng thái chiến đấu đỉnh cao, giống như một đầu sư tử lạnh lùng đứng vững.

 

"Anh là Điền Ba? Quân đội ra lệnh cho anh ngay lập tức ngừng chống cự, dẫntheo người của anh đầu hàng vô điều kiện. Nếu anh dám phản kháng, lập tức giết chết!"

 

Phía sau năm chiến sĩ biến đổi gen, hơn mười quân nhân được trang bị vũ khí đầy đủ cũng chém giết tới. Mà phía sau bọn họ, những người sống sót xương cốt đứt gãy đang kêu thảm. Bị đánh gục nhanh chóng bởi những chiến sĩ biến đổi gen, bọn họ đã rất may mắn khi không bị mất cái mạng nhỏ. Giờ phút này nghe thấy những lời binh sĩ nói, những người này đều lộ ra vẻ kỳ quái. Điền Ba vừa thể hiện thực lực khủng bố, ngay cả dị năng giả cũng không phải là đối thủ của anh ta, những quân nhân này cũng chỉ có mười mấy người, đây không phải là tự chuốc lấy cực khổ sao?

 

 

Xem ra trò hay sắp được biểu diễn!

 

"Các người đến từ đơn vị nào, tại sao chúng tôi phải đầu hàng? Các người có bệnh sao, cẩn thận ông đây một nhát bắn bể đầu mấy người!" Một cấp dưới của Điền Ba trong Lạc Bảo khinh thường nói, khẩu súng trường trong tay nhắm thẳng năm chiến sĩ biến đổi gen như đang thị uy, đột nhiên có một bóng đen vụt qua, ngay sau đó chiến sĩ này trước mắt đột nhiên tối sầm lại, đầu giống như dưa hấu chín, nổ "bùm" một tiếng.

 

"A Phi!"

 

Trong đám đông truyền đến tiếng kêu bi thảm, một chiến sĩ Lạc Bảo khác chạy đến chỗ xác chết không đầu trong vài bước, đau đớn ghé vào trên xác chết khóc. Lúc này, những chiến sĩ Lạc Bảo đều lộ ra sự căm phẫn, súng trường của họ chĩa vào bóng đen giết người - một chiến sĩ với khuôn mặt vô cảm, trên mặt trái có một vết sẹo, đang chờ Điền Ba ra lệnh bắn chết đối thủ.

 

"Đừng bắn, tất cả đều rút lui! Ngay lập tức!" Điền Ba lạnh lùng ra lệnh, hai mắt nhìn chằm chằm chiến suĩ biến đổi gen mặt sẹo đã giết chết A Phi: "Quá mạnh, những chiến sĩ biến đổi gen này quá mạnh! Ở đây ngoại trừ tôi, không ai có thể chịu được một cú đấm trực diện từ năm chiến sĩ biến đổi gen này? Không thể hy sinh vô ích, nhất định phải để những thành viên Lạc Bảo khác rời đi ngay lập tức!"

 

"Không được, đội trưởng Điền Ba, tôi phải báo thù cho anh A Phi!"

 

Chiến sĩ ghé vào trên xác chết đang khóc lóc đột nhiên ngẩng đầu, khẩu súng trường cầm trên tay phụt lửa, hàng chục viên đạn rời nòng lao thẳng vào chiến sĩ biến đổi gen mặt sẹo. Tuy nhiên điều khiến anh ta không thể ngờ tới là chiến sĩ biến đổi gen mặt sẹo không lựa chọn cách tránh viên đạn, ngược lại cứng rắn chống lại viên đạn từng bước tiến về phía anh ta.

 

"Điều này là không thể!"

 

Tất cả mọi người không ngừng kinh hô, bọn họ trơ mắt nhìn chiến sĩ biến đổi gen mặt sẹo che hai tay trước mặt, viên đạn bắn trúng anh ta thường chỉ để lại một vết máu nhỏ rồi "phập" một tiếng rơi xuống đất, như thể áo

 

 

chống đạn bằng cao su tổng hợp, chặn hoàn toàn lực xuyên thấu của những viên đạn súng trường khỏi cơ thể, giống như ma quỷ khiến người ta sợ hãi.

 

"Tao xxx mẹ mày, ông đây không tin mày không sợ tên lửa!"

 

Bỗng nhiên móc súng phóng tên lửa từ phía sau, chiến sĩ nóng lòng báo thù cho chiến sĩ Lạc Bảo đã đẩy quả tên lửa có thể phá nát bánh xe xe tăng vào nòng súng, sau đó nhằm khẩu súng vào ngực của chiến sĩ biến đổi gen mặt sẹo, bỗng nhiên bóp cò súng . Nhưng vào lúc này, bóng người trong ống ngắm chợt lóe lên, sau đó trước mắt của mọi người bỗng phát sáng, trong tiếng nổ ầm trời của tên lửa, cả nòng súng và chiến sĩ phóng đạn của Lạc Bảo đồng thời bị nổ tung thành từng mảnh, máu như hạt mưa tạt vào mọi người xung quanh.

 

"Mẹ kiếp! Cái này ... cái này ... cái này làm sao có thể? Làm sao con người có thể phớt lờ vũ khí nóng, một tay có thể ngăn chặn sự công kích của tên lửa? Tất cả binh lính của Lạc Bảo đều nhìn chằm chằm vào cơ thể vạm vỡ trong làn khói giống như nhìn thấy ma quỷ. Bọn họ nghĩ không ra, một con người làm sao có thể dùng tay ngăn chặn việc phóng tên lửa trong lúc đang ở họng súng mà không hề tổn hại gì?

 

Điền Ba đã cho họ câu trả lời.

 

Nhìn hình bóng chiến sĩ biến đổi gen đang từ từ lộ ra trong đống thuốc súng, Điền Ba chậm rãi nói: "Mọi người nghe tôi nói, những người này là chiến sĩ biến đổi gen - là vũ khí sinh hóa của quân đội. Các nhà khoa học trong quân đội đã tiêm gen của những loài dã thú vào cơ thể họ, nói đúng ra bọn họ đã là quái vật nửa người nửa thú rồi, mọi người phải cẩn thận đừng để bọn họ đến gần!"

 

"Cái gì, đây chính là chiến sĩ biến đổi gen ma quỷ trong truyền thuyết sao? Quả nhiên lợi hại, thậm chí tên lửa không thể xuyên qua da của cọn họ, không phải da của bọn họ là gen của tê giác chứ!"

 

Phía sau Điền Ba, giọng nói chậm rãi của một người đàn ông đột nhiên vang lên. So với những người khác, lời nói của người đàn ông điềm tĩnh hơn, ít sợ hãi hơn.

 

 

An Tinh Vũ chiến sĩ là dị năng giả duy nhất của Điền Ba, cưỡi một chiếc mô tô màu trắng kỳ lạ, đang từ từ đi tới từ cách đó không xa.

 

 

0.14205 sec| 2435.664 kb