“Chuyện này tuyệt đối không thể nào! Mình nhớ rất rõ là vào lúc năm thứ ba sau khi tận thế xảy ra, đàn châu chấu thoái hóa mới lần đầu tiên quét qua phía Tây Bắc của Hoa Quốc, làm sao lại có thể xuất hiện tại thủ đô sớm như thế này được?”

 

Thượng Ất ngơ ngác nhìn lên bầu trời, một giọt mồ hôi lạnh theo gương mặt chảy xuống cổ hắn, thân thể cũng bắt đầu không khống chế được mà run rẩy. Lần này Thượng Ất thật sự sợ hãi, loài côn trùng này được xem là một trong ba loại côn trùng hủy diệt, sức phá hoại của chúng không phải là thứ mà con người có thể tưởng tượng được.

 

Kiếp trước, số lượng người chết trong miệng đàn châu chấu không dưới một trăm vạn. Nghe nói Tây Bắc Hoa Quốc phái ra mười mấy vạn quân nhân chiến đấu, chỉ trong một đêm bị đàn châu chấu thoái hóa tập kích, cuối cùng đến cả một bộ thi thể hoàn chỉnh cũng không thể tìm được, những thứ súng ống đạn dược, vũ khí hạng nặng kia đối với loại côn trùng đáng sợ này mà nói dường như chẳng có tác dụng gì cả.

 

Tấn công bằng lửa cũng không tồi nhưng mà ngoại trừ người sở hữu nguyên tố thuộc hệ hỏa trong truyền thuyết ra, ai có thể dùng sức của một

 

 

người để đối kháng mấy chục hay mấy trăm vạn con chấu chấu thoái hóa?

 

Đương nhiên, nếu như không phải đối đầu với hàng trăm hàng ngàn con châu chấu thoái hóa, những con côn trùng như những cục gạch xanh này trái lại là một thứ đồ ăn cực kỳ tốt. Bên trong cơ thể của bọn chúng rất giàu protein, một người bình thường chỉ cần ăn một con liền có thể đủ lượng năng lượng cần thiết cho cả ngày.

 

Nếu như may mắn bắt được một con châu chấu cái, thì đó chẳng khác gì ngày hội của người sống sót. Phần bụng của châu chấu cái chứa mấy chục đến mấy trăm cái trứng lớn, mỗi một cái đều lớn bằng quả trứng gà, sau khi nấu chín, bất luận hương vị hay là màu sắc đều không khác gì trứng gà thật, lượng năng lượng sinh vật bên trong chúng lại càng gần như có thể sánh ngang với tinh hạch năng lượng.

 

Trong đầu nhanh chóng lướt qua thông tin về châu chấu thoái hóa, Thượng Ất đã không chút do dự xoay người chạy đi. Theo bản năng, Thượng Ất cảm thấy phải nhanh chóng rời khỏi nơi này một chút, sự xuất hiện của những con châu chấu thoái hóa này quá mức kỳ lạ, khó mà hiểu được.

 

Căn cứ theo lý thuyết sinh tồn trong tận thế, chỉ khi một loài sinh vật mất đi điều kiện, hoàn cảnh sống hoặc bị thiên địch truy sát thì những sinh vật này mới có thể tụ tập nhau lại để tìm nơi ẩn núp khác với số lượng lớn như vậy. Lúc trước, kiến đen thoái hóa chính là như vậy, vì bị loài thú ăn kiến truy sát mà những con kiến đen thoái hóa đó mới phải bất đắc dĩ rời khỏi rừng cây, tụ tập lại chạy về phía khu nghỉ dưỡng của con người.

 

Nhưng bây giờ tận thế mới chỉ xảy ra một tuần thôi, thảm thực vật vẫn tươi tốt và phong phú, đối với châu chấu thoái hóa, trong đó có vô số loại thực vật thích hợp làm đồ ăn của châu chấu. Thêm vào đó tận thế chỉ mới bắt đầu, chuỗi thức ăn cũng chưa hoàn toàn được tạo dựng, có thể khẳng định một điều rằng, trước mắt thì loài châu chấu thoái hóa hoàn toàn không có thiên địch…Nhưng hết lần này đến lần khác bọn chúng lại tụ tập cùng một chỗ tạo nên sóng côn trùng hủy diệt, nhìn từ góc độ sinh vật học, loại tình huống này khá là kỳ lạ. Chuyện này giống như là những con châu chấu thoái hóa này cố ý tụ tập lại vì một chuyện gì đó, hơn nữa nhìn phương hướng mà chúng bay tới giống như là…Vị trí của Thượng Ất!

 

 

“Em gái mày chứ, sẽ không phải thật sự bay về phía tao chứ hả?!” Thượng Ất vừa chạy cừa kêu bọn người Vương Cương chạy theo.

 

Chỉ trong vòng nửa phút ngắn ngủi, đám mây đen châu chấu thoái hóa đã ùa tới vùng phụ cận, liếc nhìn lại khoảng cách giữa hai bên thậm chí còn không đến một trăm mét. Thật sự nếu không tăng tốc nhanh chóng chạy khỏi đây, một khi bị đàn châu chấu thoái hóa cuốn lấy, hậu quả thiết tưởng không thể nào chịu nổi.

 

Về phần những vật tư và thuốc kích hoạt bị Lợi Hổ giấu trong tòa nhà… Thượng Ất quay đầu nhìn những con châu chấu thoái hóa bắt đầu xà xuống, trên mặt lộ vẻ không cam lòng. Hơn một vạn phần thuốc kích hoạt đấy, có số thuốc đó Thượng Ất hoàn toàn có thể tạo ra một đội ngũ mạnh mẽ cho riêng hắn. Bây giờ vì cái mạng nhỏ, chỉ có thể nhịn đau mà từ bỏ!

 

“Lão đại, tại sao chúng ta lại phải chạy chứ, những con châu chấu này mặc dù to một chút nhưng chúng ta chỉ cần trốn đi là OK rồi. Những cái tên đáng ghê tởm kia, nhìn chúng ta bỏ đi, đều đang gấp rút cướp đoạt đồ vật của Lợi Hổ kìa. Hừ, ngược lại hời cho bọn chúng, thật là có chút không cam tâm mà.”

 

Vương Cương thở hồng hộc nói, An Tinh Vũ kéo Điền Ba chạy theo sát phía sau, ba người dìu dắt nhau, miễn cưỡng chạy theo sau lưng Thượng Ất. Di chứng sau khi bộc phát thể chất Tuyến Thượng Thận rất mãnh liệt, toàn thân Điền Ba lúc này mềm nhũn, nếu như không có An Tinh Vũ dìu dắt lôi kéo gã ta, chỉ sợ ngay cả chân gã ta cũng không nhấc lên nổi.

 

“Người tham lam đều sẽ không có kết cục tốt, chỗ kinh khủng của những con châu chấu này, chẳng mấy chốc, bọn chúng sẽ cảm nhận được!”

 

Thượng Ất lạnh lùng nói, những người sống sót muốn đồ không muốn mạng hắn đã gặp qua rất nhiều. Bọn chúng cho rằng chỉ cần mình lanh lợi một chút liền sẽ không xảy ra chuyện gì nhưng mà cuối cùng, những người khôn lỏi thường là những người có kết cục thê thảm nhất.

 

Quả nhiên, Thượng Ất vừa dứt lời thì một tiếng hét thảm liền truyền đến. Đám người nhìn qua, chỉ thấy trên thân thể của một người đàn ông cường tráng bám đầy châu chấu thoái hóa, những cái răng hàm sắc bén như đao

 

 

nhọn của chúng đâm thật sâu vào da thịt của người đàn ông đó, bất luận người đàn ông đó vung vẩy hai tay như thế nào, cũng căn bản không có cách nào hất văng bất kỳ một con nào. Cuối cùng, những con châu chấu trên thân của người đàn ông đó đột nhiên bay đi, chỉ để lại một đống máu loãng và xương vụn.

 

Sau đó, bọn chúng dùng phần đùi sắc bén mà có lực bỗng nhiên búng lên, toàn thân liền nhẹ nhàng bám lên người một người phụ nữ khiến cho người này hoảng sợ thét lớn, bốn cái răng hàm sắc bén nhẹ nhàng vung lên, dễ dàng dứt ra một khối thịt lớn bằng bàn tay trên da thịt trắng nõn mịn màng của người phụ nữ kia.

 

Bị phanh thây lúc còn sống ờ sờ…Dưới cái nhìn của mọi người, sau người đàn ông trước đó, người phụ nữ xinh đẹp này đã bị mấy chục con châu chấu phanh thây tại chỗ! Mọi người ở xung quanh thậm chí không kịp nhìn thấy đám châu chấu làm như thế nào, người phụ nữ này cứ như vậy mà biến mất trước mắt bọn họ.

 

“Đậu xanh rau má! Lão đại, vẫn là anh thông minh nhất, những con châu chấu này thật hung tàn…A, những con châu chấu này hình như đều bay về phía chúng ta? Fuck, không tốt rồi! Lão đại, anh xem, bọn chúng bay tới thật kìa!”

 

Vương Cương đưa tay chỉ lên trời, quả nhiên ở phương hướng mà Vương Cương chỉ, những con châu chấu thoái hóa đồ sát người sống sót lại búng lên cao một lần nữa, không ngừng vẫy vẫy những cái cánh mày xanh vàng, bay nhanh về phía đám người Thượng Ất.

 

“Đúng là như vậy! Mình biết ngay là những con châu chấu thoái hóa này có vấn đề mà!”

 

Hai mắt Thượng Ất không ngừng lóe hàn quang, lúc này hắn đã hoàn toàn có thể khẳng định đàn châu chấu thoái hóa tuyệt đối có vấn đề. Vả lại trong nháy mắt, Thượng Ất còn nhớ đến lúc trước gặp phải thủy triều chuột. Tình cảnh lúc đó dường như giống y đúc bây giờ, những con chuột kia không hiểu vì lý do gì mà vây quanh Thượng Ất và mẹ con Trần Phóng, lại càng không hiểu vì sao mà lấy phương thức chịu chết không ngừng chặn đánh Thượng Ất.

 

 

“Chuyện này rốt cuộc là tại sao? Tại sao lại đến chỗ của mình, những loại sinh vật thoái hóa này dường như đều điên cuồng tấn công mình? Chẳng lẽ hơi thở sinh vật của mình rất mạnh mẽ, hấp dẫn bọn chúng đến săn mình làm thức ăn? Không đúng, nhất định là có chỗ nào đó không bình thường! Ngẫm lại, mình phải cẩn thận suy nghĩ lại mới được! Lúc trước, lúc xuất hiện thủy triều động vật tấn công, mình đều làm chuyện gì…” Đại não của Thượng Ất liên tục hoạt động, hắn mơ hồ đoán được sau những đợt tấn công kỳ lạ này, nhất định là hắn đã bỏ qua thứ gì đó.

 

“Lần xuất hiện thủy triều chuột kia, mình vừa mới thu được thể chất trùng A-mip, sau khi xử lý Trần Nhị Cẩu cũng đoạt được một viên tinh hạch năng lượng quý giá, thực lực đột nhiên tăng mạnh…

 

Lần này mình lại vừa mới xử lý Lợi Hổ, đang chuẩn bị đi lấy thuốc kích hoạt có thể khiến mình mạnh lên và các loại vật tư, như thế thân thể của mình liền sẽ đạt được cơ hội tiến hóa càng lớn, thực lực cũng sẽ đột nhiên tăng mạnh một lần nữa…Chẳng lẽ là vì vậy?”

 

Thượng Ất bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, nơi đó, đàn châu chấu thoái hóa giống như một con thú khổng lồ, bị một loại sức mạnh thần bí nào đó thao túng, đang chuẩn bị cho Thượng Ất một đòn chí mạng. Thượng Ất vô thức giơ nỏ lưỡi gân lên đồng thời kéo dây, mũi tên mang theo tiếng xé gió thê lương bay về phía đàn châu chấu, sau khi không ngừng đâm xuyên thân thể mười mấy con châu chấu, cuối cùng biến mất trên bầu trời xanh thẳm. Sau đó, cái lỗ hổng bị mũi tên xé nát trên đàn châu chấu lập tức khép lại, lại lần nữa tụ lại thành một bàn tay lớn, đánh về phía Thượng Ất.

 

Có một thứ sức mạnh quỷ dị, đang điều khiển đàn châu chấu…Nghĩ mọi biện pháp…Để ngăn cản Thượng Ất mạnh lên!

 

 

0.11827 sec| 2426.719 kb