Lý Nhị Cốt thân là một trong ba vị Đại Thống Lĩnh của thành Thánh Dương, có thể nói là nằm trong danh sách năm người có thực lực nhất ở thành Thánh Dương. Dù như vậy , hắn cũng không thể xa hoa đến mức ăn bốn món rau xanh trong cùng một bữa.

Cảnh tượng như vậy, chỉ có lúc mở tiệc ở phủ thành chủ thành Thánh Dương và ba vị Đại Thống lĩnh mới có thể ăn, hơn nữa một năm cũng chẳng có mấy lần.

- Canh đó cũng rất ngon.

Mục Lương nho nhã nói.

- Được.

Lý Nhị Cốt lấy một chén canh cà chua uống.

Nhẹ nhàng khoan khoái, chua ngọt, vị giác dường như được mở ra, dạ dày ấm áp khiến người ta không thể không nheo mắt, toàn thân có cảm giác vô cùng thoải mái.

-…

Mấy người Ny Cát Sa lén nuốt nước bọt, nhìn những món ăn chay trên bàn không ngừng ít đi, tưởng tượng bản thân cũng có thể ăn một miếng.

Trong toàn bộ quá trình ăn uống, hai bên hoàn toàn không bàn bạc đến chuyện gì.

-???

Lý Nhị Cốt uống xong miếng canh cuối cùng, nhìn bốn khay đồ ăn trống rỗng.

Hắn ngượng ngùng bỏ bát xuống, đã lâu không chìm vào trong bữa cơm như vậy.

- Đồ ăn như thế nào?

Khóe miệng của Mục Lương nhếch lên, cười yếu ớt hỏi.

- Vô cùng ngon, không hổ là Mỹ Thực Lâu.

Lý Nhị Cốt giơ ngón tay cái lên.

Bây giờ, hắn cuối cùng cũng đã hiểu, tại sao nhà hàng này lại lấy cái tên như vậy, đối với một số người mà nói, thật đúng là mỹ thực.

- Vậy thì hoan nghênh ngươi thường xuyên đến Mỹ Thực Lâu dùng bữa.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

- Ta có thể thường xuyên đến sao?

Lý Nhị Cốt sững sờ.

- Đương nhiên có thể, chúng ta sẽ ở thành Thánh Dương một khoảng thời gian, ngươi đều có thể đến đây dùng bữa.

Mục Lương nhẹ giọng nói.

- Như vậy thì quá tốt rồi.

Hai mắt của Lý Nhị Cốt sáng lên.

Hắn vô cùng vui vẻ vì có thể thường xuyên ăn rau dưa xanh, nhưng trong lòng cũng cảm thấy nghiêm trọng khác thường.

Thành Huyền Vũ này vô cùng không đơn giản, rau xanh ở thế giới bên ngoài vô cùng trân quý, mà ở chỗ này lại có thể thường xuyên dùng để giao dịch.

Tất cả những điều ấy đại biểu cho, thành Huyền Vũ vô cùng giàu có,… ít nhất… thành Thánh Dương cũng không thể dùng rau xanh để đem giao dịch với người khác.

- Thành Huyền Vũ của chúng ta không hề có ác ý gì đối với thành Thánh Dương.

Nguyệt Thấm Lan bổ sung thêm:

- Chỉ là dừng lại một khoảng thời gian, giao dịch một số vật phẩm.

- Ta hiểu rồi.

Lý Nhị Cốt gật đầu.

Lúc đầu hắn xem như không hiểu, nhưng bây giờ cũng đã hiểu rồi.

Nếu không, chọc tới vị thành chủ cường giả cấp tám này, sợ là chết như thế nào cũng không biết.

- Vậy thì, các vị đều có thể ở lại Phố Buôn Bán đi dạo một chút, mua một vài món mà mình thích.

Mục Lương đứng lên nói.

Mục tiêu mà hắn muốn đã đạt được, về việc sẽ có bao nhiêu người đến thành Huyền Vũ, việc kia cần một chút tuyên truyền là được rồi.

- Được.

Lý Nhị Cốt đã vội vàng đứng lên.

….

Lý Nhị Cốt dẫn theo tiểu đội ám sát rời khỏi Mỹ Thực Lâu, đi đến Phố Buôn Bán.

- Đại nhân, bây giờ chúng ta phải làm thế nào?

Ny Cát Sa cung kính hỏi.

Hiện tại, cô có chút đói bụng, đặc biệt là sau khi nhìn thấy người ta ăn một bàn thức ăn xa xỉ, càng thêm đói hơn.

- Mua một chút đồ ăn, rồi chúng ta quay về.

Lý Nhị Cốt muốn đến vài tiệm, lấy tình báo đem về.

- Vâng.

Mấy người Ny Cát Sa vô cùng mong đợi.

- Đi thôi, chính là tiệm kia.

Lý Nhị Cốt tùy ý chọn một cửa hàng đi vào.

Mấy người Ny Cát Sa tràn vào cửa hàng, nhìn thấy một bếp lò, mùi thơm của đồ ăn chính là tỏa ra từ chỗ đó.

- Quý khách, anh muốn mua khoai nướng sao?

Nhân viên tươi cười chào đón.

- Khoai nướng là cái gì?

Lý Nhị Cốt tò mò hỏi.

- Chính là loại củ ở dưới thân thực vật.

Nhân viên chỉ vào dây khoai lang ở bên trong thùng gỗ.

- Cái lá này? Sao lại có chút giống đồ ăn lúc nãy ở Mỹ Thực Lâu?

Lý Nhị Cốt nhíu mày.

- Nếu như quý khách đã dùng bữa ở Mỹ Thực Lâu, trong đó có một món lá khoai lang xào, chính là dùng loại lá cây này chế biến thành.

Nhân viên nhẹ giọng nói.

Hắn đã được đào tạo chuyên nghiệp, biết nên làm thế nào để ứng phó câu hỏi của khách.

- Thì ra là như vậy.

Lý Nhị Cốt chợt gật đầu.

Hắn cũng có chút hiếu kỳ đến cùng thì khoai lang có mùi vị như thế nào, hỏi:

- Khoai lang nướng của các ngươi giao dịch như thế nào?

- Một viên tinh thạch hung thú trung đẳng sơ cấp, có thể mua được một phần khoai lang nướng.

Nhân viên với vẻ mặt tươi cười giới thiệu:

- Khoai lang nướng của chúng tôi rất mềm, ăn vào thì ngọt ngọt.

- Lấy một phần nếm thử trước.

Lý Nhị Cốt móc miệng túi, lấy ra tinh thạch hung thú trung cấp hạ đẳng.

Tinh thạch hung thú cấp quá thấp, hắn đều không đem theo, ra ngoài cũng chỉ đem theo mấy viên tinh thạch hung thú trung cấp trở lên.

- Đại nhân, để ta!

Ny Cát sa lấy tinh thạch hung thú ra, đưa đến.

- Xin đợi một chút.

Nhân viên nhận lấy tinh thú hung thạch.

Hắn đi đến bên cạnh bếp nấu, cầm cặp gắp than lấy ra một củ khoai lang to gần bằng đầu người từ trong đó.

Lý Nhị Cốt ngửi thấy mùi thớm phức, nhìn thấy củ khoai lang lớn như vậy, nhất thời cảm thấy giao dịch này lời rồi.

Giá của củ thân thực vật, so với rau dưa xanh cũng không kém là bao nhiêu, khoai lang đỏ thẫm chắc chắn còn quý hơn một viên tinh thạch hung thú trung đẳng sơ cấp.

Một giây kế tiếp.

Dưới ánh mắt ngơ ngác của vài người, nhân viên lấy ra một con dao, cắt đôi củ khoai lang, xong lại cắt đôi mỗi cái, còn quá đáng hơn nữa là cắt ngang một cái ở chính giữa.

Cũng chính là một củ khoai lang cắt thành tám phần.

- Quý khách, khoai lang của anh.

Nhân viên cầm lấy một phần khoai lang đưa đến.

- Được, được.

Khóe miệng của Lý Nhị Cốt hơi giật giật.

Hắn liếc nhìn trên mặt bàn còn bảy phần khoai lang, cảm thấy bản thân quá ngây thơ rồi, còn tưởng là kiếm được lời.

Thịt khoai lang có màu cam, ngửi có một mùi thơm ngon, vừa nhìn đã vô cùng muốn ăn.

- Nếm thử trước rồi tính.

Lý Nhị Cốt không nhịn được cắn một miếng.

Tê tê tê~~

Lý Nhị Cốt khít khí lạnh, khoai lang nóng nóng, lại có vị ngọt ngào ngập tràn trong miệng.

Sau khi hắn nuốt xuống, thở dài nói:

- Quả thực là mỹ vị nhân gian.

Vị ngọt ấy thật sự khiến người khác vui vẻ trong lòng.

Ực ực~~

Mấy người Ny Cát Sa nuốt nước bọt một cái, hoàn toàn bị hương vị kia hấp dẫn.

Các cô nhìn thấy lối ăn của Lý Nhị Cốt, càng thêm khao khát muốn ăn một miếng.

Thế nhưng các cô hoàn toàn không dám di chuyển, cũng không dám nói thêm cái gì.

- Mấy phần còn lại bên đó ta mua hết, ngươi lấy thêm cho ta hai củ khoai đỏ thẫm chưa cắt qua.

Lỗ tai nhạy bén của Lý nhị Cốt động động, chỉ vào khoai lang trên mặt bàn.

- Vâng.

Nụ cười của nhân viên càng sâu hơn.

Đồ bán được càng nhiều, đại diện cho điểm cống hiến càng nhiều.

Trước đây hắn là một tên ăn trộm, hiện tại đã được huấn luyện qua một hai ngày, tự do được hai ngày, cũng biết giá trị của điểm cống hiến.

- Các ngươi muốn mua thì cũng có thể mua một ít.

Lý Nhị Cốt thản nhiên nói.

- Chuyện này…

Mấy người Ny Cát sa sững sờ.

Các cô còn đang suy nghĩ lúc nào đó có thời gian sẽ len lén qua đây mua.

- Ta cũng không phải cái lão biến thái Phi Thi kia, không có nhiều quy củ như vậy.

Lý Nhị Cốt bĩu môi.

Hắn tiến lên cầm lấy khoai lang trên bàn, bắt đầu ăn ngồm ngoàm.

Là một Giác Tỉnh Giả có thực lực cấp 7, một lần ăn được không ít đồ ăn.

0.14853 sec| 2443.828 kb