Chương trước
Chương 488 : Chính xác
Chương 478 : Không thể phát huy Chương 479 : Tọa đàm trường học Chương 480 : Truyện cổ tích Chương 481 : Phong cách độc đáo Chương 482 : Hoàng hậu Chương 483 : Cô bé quàng khăn đỏ Chương 484 : Sói xám Chương 485 : Kì thị Chương 486 : Lưỡi búa Chương 487 : Công nhân Chương 1 : Tổng quan về linh năng – Giới thiệu cách khám phá, lựa chọn và thi triển dị năng tâm linh. Các kỹ năng, ranh giới cũng như hạn mức tối đa trong việc sử dụng linh năng. Chương 2 : Các đặc điểm và sở trường của Linh Năng Giả - Người tu hành linh năng thì cả thể xác lẫn tinh thần đều có sự thay đổi. Họ có thể nhìn bản chất thế giới và con người rõ ràng hơn, và còn sở hữu một số năng lực bị động (chẳng hạn như nhìn thấu suy Chương 3 : Chức nghiệp linh năng – Có hai loại chức nghiệp được ghi lại trong sổ tay: Thuật sĩ linh năng và Chiến sĩ linh năng. Nghề trước thiên về khám phá bản chất linh năng, nghề sau thì am hiểu sử dụng linh năng để gia tăng năng lực chiến đấu của bản Chương 4 : Giới thiệu chi tiết về dị năng và phương pháp học – cũng tức là sách kỹ năng. Linh năng chia làm sáu lưu phái: Hệ tự tố, hệ chuyển hoán, hệ truyền tống, hệ tiên đoán, hệ sáng tạo và hệ phụ ma. Người bình thường chỉ có thể làm chủ một hệ. Chương 5 : Cách sử dụng kỹ năng linh năng – Bao gồm phương pháp rèn luyện linh năng và kỹ năng chiến đấu. Chương 6 : Con Chiên mở ấn. Sách Khải Huyền là cuốn sách cuối cùng của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 22 chương, tác giả là Thánh Gio-an Tông Đồ. Sách được viết vào khoảng năm 68-100 SCN. Tương truyền rằng trong cánh tay phải của Chúa có ẩn tàng bảy cái Chương 6 : Vật phẩm linh năng – Linh Năng Giả có thể truyền năng lượng vào các vật phẩm, hoặc là dùng linh năng tạo ra các thực thể. Chương 7 : Tóm tắt các tài liệu về linh năng và lời kết – Tác giả cuốn sổ tay này, tự thuật về nhà tâm linh cuồng tín Solaris, và trải nghiệm của ông dưới tư cách là một nhà thám hiểm. Chương 488 : Chính xác Chương 489 : Để tôi nói
setting
Chương sau


 

- Để giải quyết loại áp lực này, tôi thường xuyên đến thôn, lấy cắp áo quần của phụ nữ, mang đến tổ sói của mình trộm mặc thử, thỏa mãn đam mê dị loại của mình.

- Tôi vẫn cho rằng đây là một loại bệnh tật, một loại dị tật về giới tính trong y học, gọi là tán đồng chướng ngại giới tính và nhận biết chướng ngại giới tính.

- Vừa rồi, tôi mặc áo quần của bà ngoại cô bé choàng khăn đỏ, nằm ở trên giường giả làm bà lão, cũng vì thỏa mãn đam mê đóng vai và đam mê mặc áo quần khác giới.

- Nhưng, cho đến bây giờ tôi mới hiểu được, thì ra định nghĩa giới tính không dựa vào cơ thể, mà dựa vào linh hồn của tôi!

- Đây không phải là một loại bệnh! Xã hội loài người và xã hội của loài sói, hẳn cà càng thêm bao dung cho loại văn hóa này!

- Tôi muốn tự do lựa chọn giới tính của mình!

Dứt lời, con sói xám rơm rớm nước mắt đột nhiên quay người, lấy ra chiếc váy rộng của bà lão từ trong tủ mặc lên người, rồi xoay lại.

Nở nụ cười quyến rũ, mở cái miệng đầy răng nanh, dùng chất giọng the thé hỏi thăm đám người:

- Thế nào?

- Chị em tốt, ông thật sự quá đẹp!

Bà ngoại cô bé choàng khăn đỏ ôm lấy sói xám:

- Tôi khâm phục ông có dũng khí tự lựa chọn giới tính cho mình, ông đã cho tôi tận mắt nhìn thấy cái gì gọi là vẻ đẹp tự tin!

- Bà cũng như vậy, chị em tốt.

Con sói xám đang mặc nữ trang chảy nước mắt vỗ lưng bà ngoại cô bé choàng khăn đỏ:

- Xin lỗi, vậy mà vừa rồi tôi lại ăn bà. Tôi chưa từng ngờ tới, trong ngôi nhà thường xuyên ẩn hiện trong rừng rậm, ẩn giấu một người đi theo chủ nghĩa bình đẳng giới chân chính.

- Không sao không sao.

Bà ngoại cô bé choàng khăn đỏ an ủi:

- Từ nay về sau, chúng ta có thể sống cuộc sống tự do tự tại trong khu rừng rậm, dùng sức lao động của mình, nuôi sống mình.

- Làm tấm gương tốt, nêu cao bình đẳng giới, và quyền bình đẳng cho các loài ăn thịt.

- Cháu cũng muốn!

Cô bé choàng khăn đỏ đỏ mặt, trên khuôn mặt hiện ra thánh quang rực rỡ:

- Cháu cũng phải dùng cả đời để phấn đấu sự nghiệp vĩ đại bình đẳng giới, bình đẳng giống loài!

- Đương nhiên là được rồi, Bí Ngô Nhỏ của bà.

Bà lão bế cô bé choàng khăn đỏ lên, ngồi bên giường luyên thuyên với con sói xám.

Cảnh tượng hòa thuận của bà ngoại cô bé choàng khăn đỏ và con sói xám, khiến mọi người ở đây há hốc mồm.

Cái miệng của John Joyce há to đến nổi có thể bỏ vào một quả táo.

Julia lúng ta lúng túng không biết nói gì.

Yên Quỷ suy đi nghĩ lại vẫn nên giấu chủy thủ sau lưng.

Người đàn ông trung niên da đen Bob ôm súng săn, rồi dùng cánh tay khác vẽ thánh giá lên người.

Chỉ có Lý Ngang, lớn tiếng cổ vũ cho hai nhân vật trong truyện cổ tích hãm sâu vào tình cảm, sau đó nghiêm túc vỗ tay.

- Nhân loại hát bài ca tụng, là bài hát ca tụng dũng khí! Một người một sói phá vỡ bức ngăn xã hội mà ôm lấy nhau, chuyện này vốn là kiểu mẫu của sự bình đẳng giống loài trên thế giới.

“…”

John Joyce nhìn nét mặt không chút giả tạo của Lý Ngang, khép mở miệng mấy lần, những cuối cùng chẳng biết nên nói cái gì.

Trong cái thể giới cổ tích quái dị này, anh cảm thấy mình như là một dị loại.

Có lẽ chỉ có truyên thông phương tây thường xuyên tiếp nhận tin tức, như tổ chức tẩy não NGO, hoặc là am hiểu sâu về bệnh tâm thần mới có thể giải thích cái logic của thế giới cổ tích này.

Đám người chơi đứng tại chỗ một lát, phát hiện bọn người cô bé choàng khăn đỏ dường như đắm chìm trong thế giới riêng của mình, chỉ lo nói chuyện tâm sự, không chút hứng thú nào đối với lời nói hành động của người chơi.

- Chào ông.

John Joyce định mở lời, nhưng khi con sói xám bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn anh bằng cặp mắt bất thiện, dùng loại âm thanh bén nhọn nói:

- Chúng tôi đang bàn bạc về sự nghiệp bình đẳng giới vĩ đại, xin cậu chớ quấy rầy!

John Joyce đành phải ngậm miệng, để Julia thay anh lên nói:

- Chào bà.

Bà lão thấy cô gái đến hỏi, thái độ ngược lại rất tốt:

- Cô cũng muốn gia nhập vào cuộc thảo luận nghiên cứu của chúng tôi ư? Xin hỏi cô đối với việc tuyên dương bình đẳng giới có ý kiến gì không?

- Theo tôi thấy thì cực kỳ cần thiết.

Julia vội vàng nói:

- Có điều hiện tại tôi cần đến lân cận vùng nhân loại định cư, bà có thể chỉ đường cho tôi không?

- Tại sao muốn đi lên trấn?

Nháy mắt mặt bà lão xụ xuống, bà quơ quơ nắm đấm, vẻ mặt âm trầm nói:

- Người ở đó, tất cả bọn chúng đều dựa và áp bức người khác và giống loài khác để thu tài phú, bọn chúng thậm chí còn chăn nuôi gia súc! Không làm bạn với dê bò, mà bán chúng hoặc trực tiếp giết nó!

- Đây quả thức là hành vi dã man.

- Rồi sẽ có một ngày bọn họ nhất định sẽ bị báo ứng, đày vào địa ngục!

Bà lão cứ lải nhải oán trách dân thành phố tham lam vô độ, Julia không cách nào chen miệng vào, đành phải lùi mấy bước, không lấy thông tin từ trên người họ nữa.

Mấy tên người chơi đâu phải nhược trí, trải qua một hồi quan sát, bọn họ cũng nắm được một ít quy luật của thế giới này.

Thế giới của truyện cổ tích này, trên cơ bản giống với xã hội hiện đại phương tây, tràn ngập một loại không khí chính xác (politialorretness được viết tắt là pc).

Cái gọi là pc, tức là một tập tục thịnh hành ở xã hội phương tây, bắt đầu từ giữa thế kỷ trước, để bảo vệ quần thể yếu thế trong xã hội.

Không thể mạo phạm, kỳ thị, xem thường sự khác biệt chủng tộc, giới tính, xu hướng tình dục của quần thể yếu thế.

Vì để đạt được mục đích này, đầu tiên là phải tạo ra từ ngữ hoàn toàn mới, khác với lúc trước, không mang theo ý kỳ thị.

Ví như đối với cách gọi của người da đen, trước kia tiếng anh dùng Negro, trong tiếng Tây Ban Nha có chữ ‘Đen’, có điều từ này được cho rằng có sự kỳ thị mãnh liệt, cho nên không dùng Negro hoặc Nigger, mà đổi thành Black People, rồi lại đổi thành Afrianamerian.

Chương trước
Chương 488 : Chính xác
Chương 478 : Không thể phát huy Chương 479 : Tọa đàm trường học Chương 480 : Truyện cổ tích Chương 481 : Phong cách độc đáo Chương 482 : Hoàng hậu Chương 483 : Cô bé quàng khăn đỏ Chương 484 : Sói xám Chương 485 : Kì thị Chương 486 : Lưỡi búa Chương 487 : Công nhân Chương 1 : Tổng quan về linh năng – Giới thiệu cách khám phá, lựa chọn và thi triển dị năng tâm linh. Các kỹ năng, ranh giới cũng như hạn mức tối đa trong việc sử dụng linh năng. Chương 2 : Các đặc điểm và sở trường của Linh Năng Giả - Người tu hành linh năng thì cả thể xác lẫn tinh thần đều có sự thay đổi. Họ có thể nhìn bản chất thế giới và con người rõ ràng hơn, và còn sở hữu một số năng lực bị động (chẳng hạn như nhìn thấu suy Chương 3 : Chức nghiệp linh năng – Có hai loại chức nghiệp được ghi lại trong sổ tay: Thuật sĩ linh năng và Chiến sĩ linh năng. Nghề trước thiên về khám phá bản chất linh năng, nghề sau thì am hiểu sử dụng linh năng để gia tăng năng lực chiến đấu của bản Chương 4 : Giới thiệu chi tiết về dị năng và phương pháp học – cũng tức là sách kỹ năng. Linh năng chia làm sáu lưu phái: Hệ tự tố, hệ chuyển hoán, hệ truyền tống, hệ tiên đoán, hệ sáng tạo và hệ phụ ma. Người bình thường chỉ có thể làm chủ một hệ. Chương 5 : Cách sử dụng kỹ năng linh năng – Bao gồm phương pháp rèn luyện linh năng và kỹ năng chiến đấu. Chương 6 : Con Chiên mở ấn. Sách Khải Huyền là cuốn sách cuối cùng của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 22 chương, tác giả là Thánh Gio-an Tông Đồ. Sách được viết vào khoảng năm 68-100 SCN. Tương truyền rằng trong cánh tay phải của Chúa có ẩn tàng bảy cái Chương 6 : Vật phẩm linh năng – Linh Năng Giả có thể truyền năng lượng vào các vật phẩm, hoặc là dùng linh năng tạo ra các thực thể. Chương 7 : Tóm tắt các tài liệu về linh năng và lời kết – Tác giả cuốn sổ tay này, tự thuật về nhà tâm linh cuồng tín Solaris, và trải nghiệm của ông dưới tư cách là một nhà thám hiểm. Chương 488 : Chính xác Chương 489 : Để tôi nói
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.14804 sec| 2441.563 kb