Chương trước
Chương 130 : Tối quá
Chương 120 : Hàm nghĩa đúng Chương 121 : Dao quân dụng Chương 122 : Không muốn Chương 123 : Gọi người Chương 124 : Chậm rãi Chương 125 : Múa rối bóng Chương 126 : Đường cái Chương 127 : Nói sớm Chương 128 : Trẹo Chân Chương 129 : Con Mồi Chương 1 : Tổng quan về linh năng – Giới thiệu cách khám phá, lựa chọn và thi triển dị năng tâm linh. Các kỹ năng, ranh giới cũng như hạn mức tối đa trong việc sử dụng linh năng. Chương 2 : Các đặc điểm và sở trường của Linh Năng Giả - Người tu hành linh năng thì cả thể xác lẫn tinh thần đều có sự thay đổi. Họ có thể nhìn bản chất thế giới và con người rõ ràng hơn, và còn sở hữu một số năng lực bị động (chẳng hạn như nhìn thấu suy Chương 3 : Chức nghiệp linh năng – Có hai loại chức nghiệp được ghi lại trong sổ tay: Thuật sĩ linh năng và Chiến sĩ linh năng. Nghề trước thiên về khám phá bản chất linh năng, nghề sau thì am hiểu sử dụng linh năng để gia tăng năng lực chiến đấu của bản Chương 4 : Giới thiệu chi tiết về dị năng và phương pháp học – cũng tức là sách kỹ năng. Linh năng chia làm sáu lưu phái: Hệ tự tố, hệ chuyển hoán, hệ truyền tống, hệ tiên đoán, hệ sáng tạo và hệ phụ ma. Người bình thường chỉ có thể làm chủ một hệ. Chương 5 : Cách sử dụng kỹ năng linh năng – Bao gồm phương pháp rèn luyện linh năng và kỹ năng chiến đấu. Chương 6 : Con Chiên mở ấn. Sách Khải Huyền là cuốn sách cuối cùng của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 22 chương, tác giả là Thánh Gio-an Tông Đồ. Sách được viết vào khoảng năm 68-100 SCN. Tương truyền rằng trong cánh tay phải của Chúa có ẩn tàng bảy cái Chương 6 : Vật phẩm linh năng – Linh Năng Giả có thể truyền năng lượng vào các vật phẩm, hoặc là dùng linh năng tạo ra các thực thể. Chương 7 : Tóm tắt các tài liệu về linh năng và lời kết – Tác giả cuốn sổ tay này, tự thuật về nhà tâm linh cuồng tín Solaris, và trải nghiệm của ông dưới tư cách là một nhà thám hiểm. Chương 130 : Tối quá Chương 131 : Vi Thương
setting
Chương sau


 

Chương này 600 chữ giá 10 tlt nhé

---

Mùi thịt tươi mát xộc thẳng vào khoang mũi, khiến nước bọt trong miệng bà ta vô thức trào ra.

Ực ực.

Bà ta hít nước bọt, yếu ớt nhìn Lý Ngang rẽ vào góc phố, rồi từ từ vươn cổ về phía trước, đè đầu xuống, giống như muốn một miếng nuốt chửng cái đầu của tên thanh niên.

-Bà Cổ Nguyệt Hồ, ở đây tối quá.

-Đừng, đừng sợ tối.

Giọng bà lão càng thêm mơ hồ, hai tay của bà ta như kẹp sắt, ôm chặt lồng ngực Lý Ngang.

Hàm răng hình vòng của bà ta không ngừng hạ xuống, gần như chạm vào da đầu của Lý Ngang.

Chỉ thiếu một chút.

-Bà Cổ Nguyệt Hồ.

Lý Ngang đột nhiên dừng lại, đầu không quay lại trầm mặc nói:

-Đã có ai nói, miệng của bà rất hôi chưa...

-Ừm?

Bà lão nghe vậy thì sững sờ, vừa phản ứng lại thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, cái đầu giống như cái kìm hồ đào ép xuống, miệng ngậm vào giữa, muốn cắn đứt đầu của Lý Ngang!

Đùng——

Ngay khi bà ta định cắn đứt cổ Lý Ngang, một đôi tay tái nhợt nhô ra sau lưng của hắn, chộp lấy hai hàm trên dưới của bà lão.

Đó là Sài Thúy Kiều đang trốn trong cơ thể của Lý Ngang.

“Thật kinh tởm.”

Sài Thúy Kiều nhìn nước dãi của bà lão dính trên lòng bàn tay, nôn khan một tiếng, cơn tức giận từ trong lòng nổi lên, càng ngày càng táo bạo, dùng tay mạnh hơn muốn bẻ gãy hàm trên dưới của bà lão.

Lệ quỷ Sài Thúy Kiều hấp thu âm khí từ cờ dẫn linh, đột nhiên phát lực xuống phía dưới, để bà ta không còn chỗ trống để trốn thoát.

Vốn cái miệng đã bị kéo căng đến cực hạn, giờ lại bị kéo căng ra thêm, dường như sắp bị xé toạc.

“A a a a!”

Dưới cơn đau dữ dội, thân hình bà lão run lên bần bật, thần sắc trên toàn thân nhanh chóng phai nhạt, lộ ra vẻ không chân thực.

Giống như .... những con rối bóng bằng giấy.

Bà lão đang dần trở nên mờ nhạt, phẳng lặng như tờ giấy, Sài Thúy Kiều vốn dĩ có thể chạm vào thực thể, nhưng cô chỉ thấy tay buông lỏng, con rối bóng đã tuột khỏi đầu ngón tay cô.

“Không được chạy!”

Sài Thúy Kiều dính đầy nước bọt tức giận bất bình, tóm lấy người giấy đang lơ lửng trên không và ném mạnh nó xuống đất.

Trong con ngõ chật hẹp, có nhiều vũng nước nông cạn, người giấy bị quẳng trên mặt đất dính đầy nước cống bẩn, nhưng nó không hề có dấu hiệu muốn tan chảy.

Con rối bóng bị Sài Thúy Kiều nắm chặt một góc đang giãy dụa điên cuồng, chỉ nghe thấy một tiếng "bốp", bà ta thật sự đã bẻ cổ tay, xé một bên đùi của mình, thoát khỏi móng vuốt quỷ dị của Sài Thúy Kiều.

Vèo——

Người giấy hồn chưa tỉnh, sợ hãi bay lên trời với tốc độ cực nhanh, chỉ cần trèo qua tòa nhà này một lần nữa, bà ta sẽ có thể trốn thật xa .....

-Đừng chạy.

Giọng của Lý Ngang vang lên trên mặt đất,

Hắn ta di chuyển theo hướng của người giấy, từ từ búng ngón tay và kích hoạt kỹ năng [Tán xạ phân tán].

Sóng xung kích vô hình vô chất dâng cao trên bầu trời, người giấy bị sóng xung kích làm nhiễu loạn đột ngột dừng lại, giây sau, nó bị một thanh sắt lớn chứa đầy năng lượng gợn sóng xuyên thủng.

Chương trước
Chương 130 : Tối quá
Chương 120 : Hàm nghĩa đúng Chương 121 : Dao quân dụng Chương 122 : Không muốn Chương 123 : Gọi người Chương 124 : Chậm rãi Chương 125 : Múa rối bóng Chương 126 : Đường cái Chương 127 : Nói sớm Chương 128 : Trẹo Chân Chương 129 : Con Mồi Chương 1 : Tổng quan về linh năng – Giới thiệu cách khám phá, lựa chọn và thi triển dị năng tâm linh. Các kỹ năng, ranh giới cũng như hạn mức tối đa trong việc sử dụng linh năng. Chương 2 : Các đặc điểm và sở trường của Linh Năng Giả - Người tu hành linh năng thì cả thể xác lẫn tinh thần đều có sự thay đổi. Họ có thể nhìn bản chất thế giới và con người rõ ràng hơn, và còn sở hữu một số năng lực bị động (chẳng hạn như nhìn thấu suy Chương 3 : Chức nghiệp linh năng – Có hai loại chức nghiệp được ghi lại trong sổ tay: Thuật sĩ linh năng và Chiến sĩ linh năng. Nghề trước thiên về khám phá bản chất linh năng, nghề sau thì am hiểu sử dụng linh năng để gia tăng năng lực chiến đấu của bản Chương 4 : Giới thiệu chi tiết về dị năng và phương pháp học – cũng tức là sách kỹ năng. Linh năng chia làm sáu lưu phái: Hệ tự tố, hệ chuyển hoán, hệ truyền tống, hệ tiên đoán, hệ sáng tạo và hệ phụ ma. Người bình thường chỉ có thể làm chủ một hệ. Chương 5 : Cách sử dụng kỹ năng linh năng – Bao gồm phương pháp rèn luyện linh năng và kỹ năng chiến đấu. Chương 6 : Con Chiên mở ấn. Sách Khải Huyền là cuốn sách cuối cùng của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 22 chương, tác giả là Thánh Gio-an Tông Đồ. Sách được viết vào khoảng năm 68-100 SCN. Tương truyền rằng trong cánh tay phải của Chúa có ẩn tàng bảy cái Chương 6 : Vật phẩm linh năng – Linh Năng Giả có thể truyền năng lượng vào các vật phẩm, hoặc là dùng linh năng tạo ra các thực thể. Chương 7 : Tóm tắt các tài liệu về linh năng và lời kết – Tác giả cuốn sổ tay này, tự thuật về nhà tâm linh cuồng tín Solaris, và trải nghiệm của ông dưới tư cách là một nhà thám hiểm. Chương 130 : Tối quá Chương 131 : Vi Thương
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.12495 sec| 2419.922 kb