Chương trước
Chương 128 : Trẹo Chân
Chương 118 : Đã vẽ xong Chương 119 : Kết thúc Chương 120 : Hàm nghĩa đúng Chương 121 : Dao quân dụng Chương 122 : Không muốn Chương 123 : Gọi người Chương 124 : Chậm rãi Chương 125 : Múa rối bóng Chương 126 : Đường cái Chương 127 : Nói sớm Chương 1 : Tổng quan về linh năng – Giới thiệu cách khám phá, lựa chọn và thi triển dị năng tâm linh. Các kỹ năng, ranh giới cũng như hạn mức tối đa trong việc sử dụng linh năng. Chương 2 : Các đặc điểm và sở trường của Linh Năng Giả - Người tu hành linh năng thì cả thể xác lẫn tinh thần đều có sự thay đổi. Họ có thể nhìn bản chất thế giới và con người rõ ràng hơn, và còn sở hữu một số năng lực bị động (chẳng hạn như nhìn thấu suy Chương 3 : Chức nghiệp linh năng – Có hai loại chức nghiệp được ghi lại trong sổ tay: Thuật sĩ linh năng và Chiến sĩ linh năng. Nghề trước thiên về khám phá bản chất linh năng, nghề sau thì am hiểu sử dụng linh năng để gia tăng năng lực chiến đấu của bản Chương 4 : Giới thiệu chi tiết về dị năng và phương pháp học – cũng tức là sách kỹ năng. Linh năng chia làm sáu lưu phái: Hệ tự tố, hệ chuyển hoán, hệ truyền tống, hệ tiên đoán, hệ sáng tạo và hệ phụ ma. Người bình thường chỉ có thể làm chủ một hệ. Chương 5 : Cách sử dụng kỹ năng linh năng – Bao gồm phương pháp rèn luyện linh năng và kỹ năng chiến đấu. Chương 6 : Con Chiên mở ấn. Sách Khải Huyền là cuốn sách cuối cùng của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 22 chương, tác giả là Thánh Gio-an Tông Đồ. Sách được viết vào khoảng năm 68-100 SCN. Tương truyền rằng trong cánh tay phải của Chúa có ẩn tàng bảy cái Chương 6 : Vật phẩm linh năng – Linh Năng Giả có thể truyền năng lượng vào các vật phẩm, hoặc là dùng linh năng tạo ra các thực thể. Chương 7 : Tóm tắt các tài liệu về linh năng và lời kết – Tác giả cuốn sổ tay này, tự thuật về nhà tâm linh cuồng tín Solaris, và trải nghiệm của ông dưới tư cách là một nhà thám hiểm. Chương 128 : Trẹo Chân Chương 129 : Con Mồi
setting
Chương sau


 

Cháu thật cợt nhả.

-...

Bà lão nhìn Lý Ngang, rồi nhìn vào camera giám sát trên cao ở ngã tư.

Những nếp nhăn hằn sâu trên khuôn mặt giật lên dữ dội, đôi môi nhợt nhạt ngập ngừng một lúc,

Cuối cùng, bà ta vẫn không nói gì, lùi về phía sau một bước, cúi đầu, giả vờ như chưa từng nhìn thấy Lý Ngang.

Bà ta cũng không ngại có thêm một bữa ăn nhẹ.

Nhưng bây giờ dưới camera giám sát, xét thấy sau này có thể sẽ bị Cục Đặc Sự truy đuổi, vẫn là tạm thời nhẫn nhịn một chút đi.

Bà lão im lặng không nói, Lý Ngang tiến lên một bước, giả vờ ợ hơi rượu, quan tâm hỏi:

-Bà sao vậy? Sao lại không nói gì? Do vừa nãy bị mồ hôi nách của cháu xộc vào sao?

Mồ hôi nách chết tiệt, bà không nói thì chết chắc?

Bà lão trong lòng cảm thấy như có hàng trăm ngàn con lạc đà và dê lao vụt qua, sau khi hít thở sâu vài hơi, bà ta quyết định bỏ qua tên say rượu giả vờ say hư hư thực thực này.

Lý Ngang đưa tay lên ngửi nách, sau khi xác nhận không có mùi gì thì rất tức giận chất vấn đối phương:

-Không có mùi, sao bà không nói chuyện với cháu, bà xem thường cháu sao? Cháu nói cho bà biết, cháu là hội viên kim cương xanh trên QQ tôn quý, không ai không xem trọng cháu.

Vậy thì cháu thật tuyệt vời.

Bà lão khóe mắt giật giật quay đầu đi chỗ khác.

Cuối cùng đèn xanh cũng sáng lên, bà ta cầm lấy chiếc túi vải run rẩy bước xuống bậc thềm và lên đường vạch ngang cho người đi bộ.

Lý Ngang đuổi theo sau, hai ba bước tiến lên, bước cùng bà ta.

Giơ cao hai chân lên, ra sức vung tay, bộ dạng giả vờ chạy nước rút, đồng thời miệng ngâm nga bài hát chủ đề của bộ phim "Lạc kỳ", "Gonna Fly Now".

-Humhhh ~~ hhhhh ~ hhhhh ~~ hhhhhh ~

Đây là bài hát có tinh thần cao, tích cực và rất thích hợp để nghe khi chạy vào ban đêm.

Nhưng trong tai bà lão thì chẳng qua chỉ là tiếng ồn ào.

Bà ta vô tình tăng tốc độ bước chân, Lý Ngang cũng từ từ tăng tốc, sánh vai với bà ta.

Bà lão cảm giác giống như bị hàng ngàn con ruồi vo ve bên tai, thực sự rất khó chịu, và một ngọn lửa trộn lẫn ác ý với sự tức giận bốc lên mạnh mẽ trong lòng bà ta.

Bà ta cứ cắm đầu tiến về phía trước, băng qua hết vạch ngang dành cho người đi bộ, lúc bước lên bậc, bà ta giả vờ bị trượt chân, vấp rồi ngã xuống đất.

Két…

Tiếng xương cốt va chạm đặc biệt rõ ràng giữa ngã tư vắng lặng,

-Ai dà, Ai dà...

Bà lão kêu đau một tiếng, di chuyển và ngồi ở bậc thềm ven đường, ôm cổ chân run rẩy.

Lý Ngang thấy thế lùi lại một bước, giả bộ kinh hãi:

-Bà lão, cháu chưa hề đụng vào bà nhé, bà đừng bịp cháu, ở đây có máy giám sát.

-Ai dà.

Bà lão ôm lấy cổ chân rên rỉ yếu ớt, thở dài nói:

-Cậu nhóc, cậu không đụng tôi, do tôi trượt chân. Than ôi, con người này á, đến tuổi này không còn dùng được rồi.

-Nào, không thể nói như vậy được, tuổi già chí chưa già, chí tại ngàn dặm.

Lý Ngang an ủi:

-Lão Trương trước từng sống đối diện cửa nhà cháu từ nhỏ đã thích đấm bốc, ông ấy tám mươi rồi mà còn có thể đánh được hai ba bộ đường quyền quân sự. Lần trước cháu thấy ông ta treo cổ tự tử trên quạt điện trong phòng khách, thấy ông vừa đạp ghế bằng chân trước, chân sau lại đeo theo găng tay đấm bốc.

???

Bà lão há hốc mồm, nhất thời không biết nên nói cái gì, thật lâu sau mới thở dốc nói:

-Cậu nhóc, chân của ta bị trẹo rồi, có thể phiền cháu đưa ta về nhà được không?

-Bà muốn làm gì?

Lý Ngang lập tức cảnh giác, che ngực nói:

-Cháu cảnh cáo bà, cháu không phải loại người tùy tiện đâu.

Lần trước cháu hẹn hò trực tuyến với một cô gái, cô ta đã kéo tay áo cháu và nói tối đến nhà cô ta và nói chuyện với hai mẹ con cô ta, cùng nhau nói chuyện tâm tình. Tim cháu đập thình thịch, thậm chí không cần suy nghĩ liền đồng ý.

Kết quả khi cháu đến đó vào ban đêm, cháu đã thấy bà mẹ già bảy mươi tuổi đang ngồi trước gương trang điểm đậm nhạt...

Con mẹ nó nói chuyện tâm tình, ai mà muốn ngủ với bà! ! !

Sao bà không tự soi gương mà xem? !

Những vết nhăn trên mặt bà cụ dường như đang muốn trào ra, biểu cảm của bà nén lại gần như biến dạng, miễn cưỡng cười nhẹ nói:

-Cậu nhóc cậu nghĩ nhiều rồi, ta chỉ muốn cháu giúp đỡ ta về nhà thôi. Ôi, con trai và con gái của ta đều ở ngoài thị trấn, trong nhà thực sự không có ai. Hay là ta trả cho cháu ít tiền?

-Tiền?

Lý Ngang nghiêm mặt, cau mày trách cứ:

-Bà lão, đây là bà không đúng, nói chuyện tiền bạc làm tổn thương tình cảm, hai ta ai hơn ai, bà trả trước năm triệu đi.

-....

Bà lão khó giữ được nụ cười:

-Năm trăm được không.

-Ồ, bà đúng là một chuyên gia mặc cả.

Lý Ngang gật đầu, đi tới chỗ bà ta ngồi xổm xuống, duỗi tay về phía sau:

-Lên đi.

-Ừ.....

Một nụ cười nhàn nhạt thoáng hiện trên khuôn mặt của bà lão, bà ta từ từ đứng một chân leo lên lưng Lý Ngang.

Lý Ngang ước lượng một chút, từ từ đứng lên, nhìn chung quanh ngã tư đường:

-Nhà bà huớng nào?

-Bên đó.

Bà lão chỉ một ngón tay về hướng Tây Bắc, nhẹ giọng nói:

-Đi về phía trước mấy đoạn đường là đến.

Hướng Tây Bắc có một ngôi làng trong thành phố, toàn những ngôi nhà cổ hai mươi, ba mươi năm, đường chật hẹp, nhà thì thấp, máy giám sát có nhiều điểm mù.

Nơi đó là nơi ở tạm thời của bà.

-Vâng, ngồi vững chưa? Tàu hỏa Thomas khởi động!

Lý Ngang nhấc chân lao về phía trước, bà lão chỉ cảm thấy bên tai có gió rít, hai mắt sắp không mở được ra.

Rất nhanh!

Vừa ra ngoài được mấy chục mét, Lý Ngang đột nhiên giảm tốc độ, thở hổn hển nói:

-Ôi, mệt chết cháu mất, bà lão, bây giờ đến lượt bà cõng cháu.

???

Bà lão nằm trên lưng Lý Ngang vẻ mặt thất thần, chớp chớp mắt, cố gắng hết sức diễn dịch từ "vô tội".

Chương trước
Chương 128 : Trẹo Chân
Chương 118 : Đã vẽ xong Chương 119 : Kết thúc Chương 120 : Hàm nghĩa đúng Chương 121 : Dao quân dụng Chương 122 : Không muốn Chương 123 : Gọi người Chương 124 : Chậm rãi Chương 125 : Múa rối bóng Chương 126 : Đường cái Chương 127 : Nói sớm Chương 1 : Tổng quan về linh năng – Giới thiệu cách khám phá, lựa chọn và thi triển dị năng tâm linh. Các kỹ năng, ranh giới cũng như hạn mức tối đa trong việc sử dụng linh năng. Chương 2 : Các đặc điểm và sở trường của Linh Năng Giả - Người tu hành linh năng thì cả thể xác lẫn tinh thần đều có sự thay đổi. Họ có thể nhìn bản chất thế giới và con người rõ ràng hơn, và còn sở hữu một số năng lực bị động (chẳng hạn như nhìn thấu suy Chương 3 : Chức nghiệp linh năng – Có hai loại chức nghiệp được ghi lại trong sổ tay: Thuật sĩ linh năng và Chiến sĩ linh năng. Nghề trước thiên về khám phá bản chất linh năng, nghề sau thì am hiểu sử dụng linh năng để gia tăng năng lực chiến đấu của bản Chương 4 : Giới thiệu chi tiết về dị năng và phương pháp học – cũng tức là sách kỹ năng. Linh năng chia làm sáu lưu phái: Hệ tự tố, hệ chuyển hoán, hệ truyền tống, hệ tiên đoán, hệ sáng tạo và hệ phụ ma. Người bình thường chỉ có thể làm chủ một hệ. Chương 5 : Cách sử dụng kỹ năng linh năng – Bao gồm phương pháp rèn luyện linh năng và kỹ năng chiến đấu. Chương 6 : Con Chiên mở ấn. Sách Khải Huyền là cuốn sách cuối cùng của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 22 chương, tác giả là Thánh Gio-an Tông Đồ. Sách được viết vào khoảng năm 68-100 SCN. Tương truyền rằng trong cánh tay phải của Chúa có ẩn tàng bảy cái Chương 6 : Vật phẩm linh năng – Linh Năng Giả có thể truyền năng lượng vào các vật phẩm, hoặc là dùng linh năng tạo ra các thực thể. Chương 7 : Tóm tắt các tài liệu về linh năng và lời kết – Tác giả cuốn sổ tay này, tự thuật về nhà tâm linh cuồng tín Solaris, và trải nghiệm của ông dưới tư cách là một nhà thám hiểm. Chương 128 : Trẹo Chân Chương 129 : Con Mồi
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.13501 sec| 2436.5 kb