Chương trước
Chương 117 : Tài ăn nói này không đi làm kinh doanh thật sự là nhân tài không được trọng dụng (2)
Chương 107 : Mấy đứa học sinh tiểu học này đúng là không để người ta bớt lo mà! (2) Chương 108 : Anh là khách hàng đầu tiên, không phải muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu à? Chương 109 : Mỹ vị bậc này không thể thưởng thức một mình được! (1) Chương 110 : Mỹ vị bậc này không thể thưởng thức một mình được! (2) Chương 111 : Cậu có thể chết, nhưng không thể nhục chết được! (1) Chương 112 : Cậu có thể chết, nhưng không thể nhục chết được! (2) Chương 113 : Tưởng ông chủ chỉ không mê tiền thôi chứ, nào ngờ ông chủ chỉ vì sở thích (1) Chương 114 : Tưởng ông chủ chỉ không mê tiền thôi chứ, nào ngờ ông chủ chỉ vì sở thích (2) Chương 115 : Viên trôi nước nhân mè phủ đường Chương 116 : Tài ăn nói này không đi làm kinh doanh thật sự là nhân tài không được trọng dụng (1) Chương 117 : Tài ăn nói này không đi làm kinh doanh thật sự là nhân tài không được trọng dụng (2) Chương 118 : Gì cơ? Ngày mai là thứ bảy á? (1) Chương 119 : Gì cơ? Ngày mai là thứ bảy á? (2) Chương 120 : Cậu chỉ muốn an phận khiêm tốn bày quầy thôi mà Chương 121 : Ông chủ, anh không có kẹo hồ lô que cay à? (1) Chương 122 : Ông chủ, anh không có kẹo hồ lô que cay à? (2) Chương 123 : Đồ ăn ngon thế này mà ăn một mình chẳng phải là phụ nó sao (1) Chương 124 : Đồ ăn ngon thế này mà ăn một mình chẳng phải là phụ nó sao (2) Chương 125 : Cho đến một con chó gào khóc chạy đến bên cạnh cậu...  Chương 126 : Đây chỗ nào là con chó ngốc của cậu ta, rõ ràng là con trai cả của cậu ta! (1)
setting
Chương sau
Chương trước
Chương 117 : Tài ăn nói này không đi làm kinh doanh thật sự là nhân tài không được trọng dụng (2)
Chương 107 : Mấy đứa học sinh tiểu học này đúng là không để người ta bớt lo mà! (2) Chương 108 : Anh là khách hàng đầu tiên, không phải muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu à? Chương 109 : Mỹ vị bậc này không thể thưởng thức một mình được! (1) Chương 110 : Mỹ vị bậc này không thể thưởng thức một mình được! (2) Chương 111 : Cậu có thể chết, nhưng không thể nhục chết được! (1) Chương 112 : Cậu có thể chết, nhưng không thể nhục chết được! (2) Chương 113 : Tưởng ông chủ chỉ không mê tiền thôi chứ, nào ngờ ông chủ chỉ vì sở thích (1) Chương 114 : Tưởng ông chủ chỉ không mê tiền thôi chứ, nào ngờ ông chủ chỉ vì sở thích (2) Chương 115 : Viên trôi nước nhân mè phủ đường Chương 116 : Tài ăn nói này không đi làm kinh doanh thật sự là nhân tài không được trọng dụng (1) Chương 117 : Tài ăn nói này không đi làm kinh doanh thật sự là nhân tài không được trọng dụng (2) Chương 118 : Gì cơ? Ngày mai là thứ bảy á? (1) Chương 119 : Gì cơ? Ngày mai là thứ bảy á? (2) Chương 120 : Cậu chỉ muốn an phận khiêm tốn bày quầy thôi mà Chương 121 : Ông chủ, anh không có kẹo hồ lô que cay à? (1) Chương 122 : Ông chủ, anh không có kẹo hồ lô que cay à? (2) Chương 123 : Đồ ăn ngon thế này mà ăn một mình chẳng phải là phụ nó sao (1) Chương 124 : Đồ ăn ngon thế này mà ăn một mình chẳng phải là phụ nó sao (2) Chương 125 : Cho đến một con chó gào khóc chạy đến bên cạnh cậu...  Chương 126 : Đây chỗ nào là con chó ngốc của cậu ta, rõ ràng là con trai cả của cậu ta! (1)
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

1.78108 sec| 2410.195 kb