Chương trước
Chương 109 : Mỹ vị bậc này không thể thưởng thức một mình được! (1)
Chương 99 : Hóa ra phần tình nghĩa cha con này chỉ có mỗi anh mạnh mẽ chống đỡ à? (2) Chương 100 : Anh ơi anh nóng đến toát mồ hôi luôn rồi kìa, để em lau cho anh nha!  Chương 101 : Đậu xanh?! Còn có thao tác đó nữa? (1) Chương 102 : Đậu xanh?! Còn có thao tác đó nữa? (2) Chương 103 : Đây không phải món ăn hắc ám đấy chứ? (1) Chương 104 : Đây không phải món ăn hắc ám đấy chứ? (2) Chương 105 : Hơi giận! Chương 106 : Mấy đứa học sinh tiểu học này đúng là không để người ta bớt lo mà! (1) Chương 107 : Mấy đứa học sinh tiểu học này đúng là không để người ta bớt lo mà! (2) Chương 108 : Anh là khách hàng đầu tiên, không phải muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu à? Chương 109 : Mỹ vị bậc này không thể thưởng thức một mình được! (1) Chương 110 : Mỹ vị bậc này không thể thưởng thức một mình được! (2) Chương 111 : Cậu có thể chết, nhưng không thể nhục chết được! (1) Chương 112 : Cậu có thể chết, nhưng không thể nhục chết được! (2) Chương 113 : Tưởng ông chủ chỉ không mê tiền thôi chứ, nào ngờ ông chủ chỉ vì sở thích (1) Chương 114 : Tưởng ông chủ chỉ không mê tiền thôi chứ, nào ngờ ông chủ chỉ vì sở thích (2) Chương 115 : Viên trôi nước nhân mè phủ đường Chương 116 : Tài ăn nói này không đi làm kinh doanh thật sự là nhân tài không được trọng dụng (1) Chương 117 : Tài ăn nói này không đi làm kinh doanh thật sự là nhân tài không được trọng dụng (2) Chương 118 : Gì cơ? Ngày mai là thứ bảy á? (1)
setting
Chương sau
Chương trước
Chương 109 : Mỹ vị bậc này không thể thưởng thức một mình được! (1)
Chương 99 : Hóa ra phần tình nghĩa cha con này chỉ có mỗi anh mạnh mẽ chống đỡ à? (2) Chương 100 : Anh ơi anh nóng đến toát mồ hôi luôn rồi kìa, để em lau cho anh nha!  Chương 101 : Đậu xanh?! Còn có thao tác đó nữa? (1) Chương 102 : Đậu xanh?! Còn có thao tác đó nữa? (2) Chương 103 : Đây không phải món ăn hắc ám đấy chứ? (1) Chương 104 : Đây không phải món ăn hắc ám đấy chứ? (2) Chương 105 : Hơi giận! Chương 106 : Mấy đứa học sinh tiểu học này đúng là không để người ta bớt lo mà! (1) Chương 107 : Mấy đứa học sinh tiểu học này đúng là không để người ta bớt lo mà! (2) Chương 108 : Anh là khách hàng đầu tiên, không phải muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu à? Chương 109 : Mỹ vị bậc này không thể thưởng thức một mình được! (1) Chương 110 : Mỹ vị bậc này không thể thưởng thức một mình được! (2) Chương 111 : Cậu có thể chết, nhưng không thể nhục chết được! (1) Chương 112 : Cậu có thể chết, nhưng không thể nhục chết được! (2) Chương 113 : Tưởng ông chủ chỉ không mê tiền thôi chứ, nào ngờ ông chủ chỉ vì sở thích (1) Chương 114 : Tưởng ông chủ chỉ không mê tiền thôi chứ, nào ngờ ông chủ chỉ vì sở thích (2) Chương 115 : Viên trôi nước nhân mè phủ đường Chương 116 : Tài ăn nói này không đi làm kinh doanh thật sự là nhân tài không được trọng dụng (1) Chương 117 : Tài ăn nói này không đi làm kinh doanh thật sự là nhân tài không được trọng dụng (2) Chương 118 : Gì cơ? Ngày mai là thứ bảy á? (1)
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

1.62128 sec| 2412.258 kb