Hiện tại, Sở Phong không còn là chàng trai trẻ hay nổi giận với vài lời trêu ghẹo của Cát Âm Vũ như hồi đại học. Bây giờ, ít thứ có thể làm anh ta nổi giận và ngay cả khi có, cũng không đáng so với những việc quan trọng mà anh đang đối mặt. Anh không còn mất thời gian cho những chuyện không liên quan, trừ khi anh phải tiêu diệt robot 04 đó.
Cát Âm Vũ cảm thấy hơi thất vọng khi chứng kiến sự im lặng của Sở Phong, nhận thức được rằng anh đang rất bận rộn và hiểu rõ nguyên nhân của sự vội vã ấy.
Anh đang bận rộn như vậy, không lẽ bây giờ không phải là lúc để tìm kiếm người anh đang tìm sao? Việc di chuyển không mục đích như thế này quả thực không phải là quyết định khôn ngoan." cô ấy bình luận.
Cát Âm Vũ nói một cách thong thả.
Có thể Sở Phong có khả năng đối phó với mọi âm mưu của cô nhưng anh ta chắc chắn không thể bác bỏ một lời đề nghị chân thành như thế.
Cuối cùng, Sở Phong không chân chừ nữa, anh mở cửa xe của Cát Âm Vũ và ngồi vào. Cát Âm Vũ phấn khích tăng tốc, không muốn Sở Phong cảm thấy lo lắng, cô lái xe nhanh hơn bao giờ hết, quyết tâm cho Sở Phong thấy rằng lái xe của cô nhanh hơn nhiều so với anh đi bộ.
“Tại sao cô lại giúp tôi như vậy?" Sở Phong hỏi, ngôi bất động trên xe đang lao vun vút, trong khi Cát Âm Vũ rất hào hứng ở ghế lái.
Cát Âm Vũ cười và nói: "Sau bao nhiêu năm nhưng tình cảm của tôi dành cho anh vẫn không hề thay đổi. Anh vẫn chưa hiểu sao? Tôi yêu anh, thực sự rất yêu anh." cô ấy nhấn mạnh và lặp lại bằng một ngôn ngữ khác.
Ngôn ngữ cô sử dụng là tiếng của quốc gia mà họ đã cùng nhau du học. Năm đó, khi cô tỏ tình, cả trường đều biết.
Một lần bằng tiếng Trung, một lân bằng một ngôn ngữ khác. Đối với Sở Phong, đây chắc chắn không phải là một kỷ niệm đẹp. Trong khi Cát Âm Vũ tỏ ra rất vui vẻ, anh ta lại cố gắng kìm nén sự khó chịu.
Ở quốc gia họ du học, có một giai thoại lịch sử cho rằng phụ nữ có địa vị thấp và trinh tiết là vô cùng quan trọng, việc mất trinh ngoài ý muốn có thể dẫn đến sự khinh thường. Mặc dù sống trong một xã hội hiện đại nhưng những định kiến này vẫn còn nguyên. Khi cô tỏ tình, Cát Âm Vũ đã cố tình nói một cách mập mờ, khiến nhiều bạn học tin rằng họ đã có quan hệ, mặc dù cả hai đều chưa kết hôn, điều này trong một xã hội bảo thủ là một vấn đề đạo đức nghiêm trọng.
Trong thời gian ở đại học, Sở Phong thường xuyên được các giáo viên gọi lên phòng để nói chuyện, dù anh đã giải thích nhiều lần nhưng họ vẫn không tin. Họ nghĩ không có phụ nữ nào lại tự nguyện nói dối về trinh tiết của mình và cho rằng Sở Phong chỉ là một người nhát gan không dám nhận trách nhiệm.
Anh tránh mọi liên lạc với Cát Âm Vũ, dù trực tiếp hay trên mạng, anh luôn giữ khoảng cách với cô.
Sau khi tốt nghiệp đại học mà không gặp trở ngại, Sở Phong rất mong được lên tên lửa và trở về nước ngay lập tức.
Kể từ khi anh trở về từ nước ngoài, anh chưa từng gặp lại Cát Âm Vũ. Những ký ức không dễ chịu về cô ấy dường như đã mờ nhạt trong trí nhớ của anh. Bây giờ, Cát Âm Vũ bắt anh phải đối mặt với những chuyện xưa cũ, khiến anh cảm thấy buồn nôn.
"Vậy cô bắt cóc em trai tôi để làm gì?” Sở Phong cười nhạo: "Giờ cô tự xưng là người hùng cứu thế à?"
Nếu Cát Âm Vũ còn biết xấu hổ, cô ấy nên nhận ra rằng những hành động của mình khiến người khác phải ghét bỏ đến mức nào.
Nhưng nếu cô ấy là một người bình thường với suy nghĩ đó, cô ấy sẽ không cố tình lan truyền những tin đồn vê sự “không chung thủy" của mình để ép buộc Sở Phong phải chấp nhận cô.
Cát Âm Vũ lắc đầu, không để Sở Phong lôi kéo vào suy nghĩ của mình, cô tự phản biện: "Làm sao tôi có thể trở thành người hùng cứu tinh nếu tôi không bắt cóc em trai anh?"
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo