Tăng Dao rất thích nghe những lời nịnh nọt từ em gái, ai cũng thích được khen ngợi, nhất là từ người thân. Chỉ có những lời ca tụng mới mang lại cảm giác tự cao tự đại.

"Đừng nói những điêu vô bổ, rốt cuộc em gọi chị có việc gì?" Tằng Dao giả vờ mất kiên nhẫn, sau khi nghe xong những lời êm tai thì Tằng Thiến cũng không còn giá trị gì, hiện tại cô đang bận rộn chuẩn bị tư tưởng cho Thư Duyên.

Tăng Thiến cười lấy lòng: "Chị, em nhớ là chúng ta đã thỏa thuận, nếu em cung cấp thông tin vê Sở Dung thì chị sẽ giúp em xin vào làm ở Vân Trạch..." Tằng Dao cắt ngang: "Em biết đấy, chị không hứa sẽ chắc chắn xin cho em vào Vân Trạch, công ty bây giờ đang giảm biên chế, làm sao tuyển thêm người mới được? Chị cũng không phải người quản lý, làm sao đưa người vào dễ dàng?

Tăng Thiến nhận ra Tằng Dao có ý định nuốt lời, hỏi một cách nóng nảy: "Chị, không phải chúng ta đã thỏa thuận rồi sao?”

Tằng Dao rũ mắt, chơi đùa với móng tay, vờ như lơ đãng nói: Đừng vội, chị đã nói sẽ tìm việc cho em thì chị sẽ làm.. Tăng Thiến vui mừng: "Em biết chị không bao giờ lừa em mà.' "Trước tiên, chị muốn nói rõ, chị chỉ giới thiệu em với Hàn Tổng, còn lại còn phụ thuộc vào nỗ lực của em." Hàn Tổng, tức Hách Hàn Trạch, đang đau đầu vì công ty, không có thời gian tuyển người mới.

Tằng Dao không có ý đùa giốn với em gái, dù Tằng Thiến luôn mơ mộng vê việc được như Thư Duyên, thu hút một đám fan và nổi tiếng.

Tằng Dao thâm nghĩ, không hiểu Tằng Thiến tự tin ở đâu mà nghĩ mình có thể thành ngôi sao.

Tằng Thiến vui vẻ cúp máy, chuẩn bị kỹ càng cho cuộc phỏng vấn sắp tới.

Sau khi cúp điện thoại, Tằng Dao quay lại tìm Thư Duyên nói chuyện. Nhưng khi trở lại từ sân thượng, trên giường bệnh chỉ còn lại chiếc chăn, còn Thư Duyên đã biến mất.

Nụ cười trên môi người đại diện tắt ngúm, tự hỏi Thư Duyên đã chạy đi đâu.

Thư Duyên đã bỏ trốn khỏi bệnh viện để tìm người đàn ông của mình, Hách Hàn Trạch.

Trước đây, chỉ trong bữa tiệc sinh nhật, Thư Duyên nhìn thấy Hách Hàn Trạch và ngay lập tức yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. Cô theo đuổi anh và chỉ trong chưa đầy một tuân quen nhau, họ đã kết hôn. Sau đám cưới, Thư Duyên lui vê ở ẩn mặc dù sự nghiệp đang lên, sinh cho Hách Hàn Trạch một cô con gái. Cô đặt tên con là Thư Nhan vì Hách Hàn Trạch muốn "Thư Thư luôn nở nụ cười dễ chịu. Thư Duyên rất xúc động, hy sinh sự nghiệp của mình để hỗ trợ Hách Hàn Trạch thành công. Cô dường như luôn xếp sau anh một bậc. Chỉ cân một chút quan tâm nhỏ từ Hách Hàn Trạch cũng khiến Thư Duyên cảm động nhiều ngày. Đây là lân đầu tiên anh không quan tâm cô trong nhiều ngày nhưng Thư Duyên vẫn tin rằng anh yêu mình, chắc hẳn chỉ vì quá bận rộn với công việc.

Thư Duyên bắt taxi đến chỗ ở của Hách Hàn Trạch. Đúng vậy, nhiều lần họ phải sống riêng vì Hách Hàn Trạch luôn lấy lý do công việc bận rộn để chuyển đến sống gân công ty.

Là một nữ minh tinh xinh đẹp, tài xế taxi thấy cô quen mặt nên không thể không nhìn thêm. Mặc dù hình ảnh công khai của Thư Duyên là nhiệt tình và ngay thẳng, ngoài đời cô không thích tiếp xúc với người lạ.

Khi tài xế nhìn cô thêm một chút, cô lập tức trừng mắt: "Nhìn cái gì?"

Tài xế tức giận nhìn sang chỗ khác. Có lẽ người này chỉ trông giống Thư Duyên. Con gái anh là fan của cô, luôn nói cô dịu dàng và gân gũi. Hình nên điện thoại của con anh cũng luôn là hình Thư Duyên.

Nhìn thấy vị khách giống Thư Duyên, anh cứ nghĩ mình gặp ngôi sao thật. Tài xế hết hứng thú, định mở radio để giết thời gian. Trên radio đang phát bản tin vê một vụ bắt cóc trên sân thượng trụ sở Truyền thông Vân Trạch. Nạn nhân là hai đứa trẻ dưới mười tuổi, cảnh sát đã bắt giữ các nghỉ phạm và Tổng giám đốc Hách của Truyền thông Vân Trạch bị tạm giữ hình sự vì tiếp tay cho bọn bắt cóc.

2.37365 sec| 2390.977 kb