Đây chắc chắn là ảo giác. Vẫn nằm trong top năm hệ thống xuất sắc nhất, 04 vẫn tự tin. Suốt quãng đường yên tĩnh ấy, cuối cùng Sở Dung đã đưa ba người đến bệnh viện. Với đám đông qua lại, nếu Sở Phong tiếp tục giữ 04 như cảnh sát giữ tội phạm, điều đó chắc chắn sẽ không thuận tiện. Anh ta chọn đứng bên trái 04 và cảnh cáo: "Hãy tự biết điều một chút." 04 cong môi, không phát ngôn nhưng bước đi của anh vẫn dài và tự tin, không hề tỏ ra sợ hãi. Sở Phong không thể trút giận vào 04 trước mặt đám đồng, đành phải kiềm chế lửa giận trong lòng và bám sát theo anh ta.
Sau khi đỗ xe, Sở Dung và mọi người vẫn chưa tìm được Sở Quân. Cô không có cách liên lạc với Cát Âm Vũ, cũng không liên lạc được với Phó Như Hãi. Với số lượng tầng và phòng bệnh nhiều như vậy, họ không rõ Sở Quân đang ở đâu.
Lúc này, cách duy nhất là kiểm tra camera giám sát.
"Anh, em sẽ đến phòng giám sát. Anh dẫn 04 đến chỗ nào đó đợi em. Sở Phong nói: "Đừng tách nhau ra lúc này..
Không ai biết 04 sẽ chơi trò gì nữa. Anh ta đang trong tay Sở Phong nhưng không có nghĩa là 04 sẽ không tìm cách tấn công Sở Dung bằng cách nào đó. Bất kỳ người đàn ông nào cũng có thể hạ gục Sở Dung, nên Sở Phong không muốn cô hành động một mình.
"Vậy thì cùng đi." Sở Dung lo sợ không thể kiểm soát 04, đặc biệt ở nơi đông người. Sở Phong cũng khó bắt giữ anh ta, vì anh ta có nhiều cơ hội chạy thoát nhờ đông người.
Việc trói 04 lại trong xe không khả thi. Để yên tâm, chỉ khi Sở Dung và Sở Phong đưa anh ta đi cùng thì mới cảm thấy an toàn.
“Anh thử làm gì quá đáng, tôi sẽ tiết lộ rằng anh là hệ thống đấy." Sở Dung đe dọa, đây là cách cô nghĩ ra để cạn kiệt năng lượng của 04. Đông người không chỉ có lợi cho 04 mà còn có lợi cho cô.
04 dường như không hề e ngại lời đe dọa của Sở Dung, anh ta chỉ nhếch miệng cười: "Dung Dung, muốn nói thì cứ nói. Tôi sẽ không chống lại đâu."
Sở Dung có chút hoài nghi suy đoán của mình, vì nếu 04 thực sự sợ thân phận của mình bị bại lộ thì dù diễn xuất của anh ta có giỏi đến mấy cũng chẳng thể không để lộ một chút sơ hở nào như vậy, huống hồ diễn xuất của anh ta rõ ràng không tốt, nghe lời uy hiếp của cô mà anh ta vẫn rất thản nhiên, Sở Dung chỉ có thể nghi ngờ có phải do mình đã nghĩ sai hướng hay không?
Cô nhíu mày, Sở Phong liên nói: "Đừng suy nghĩ nhiều, anh sẽ canh chừng anh ta.
Sở Dung giãn mày: "Em không nghĩ nhiều đâu, anh hai." Khó khăn giống như chiếc lò xo: khi ta yếu, nó mạnh. Sở Dung không còn nghi ngờ chính mình, vì 04 vẫn trong tay họ và ít nhất họ không bị động.
Sở Phong nhìn vào cổ 04, cân nhắc liệu có nên đánh ngất anh ta hay không. Dù sao cũng là bệnh viện, đưa một bệnh nhân hôn mê đến đây không có gì bất thường. 04 dường như hiểu ý định của Sở Phong, anh ta cười khẽ. Trước khi Sở Phong kịp ra tay, anh ta đã hét to: Cứu mạng! Có người đánh người
Tiếng hét to với sức lực mười phân nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh. Họ nhìn Sở Phong cao to và 04 gây quộc, khiến Sở Phong không thể ra tay. 04 tận dụng cơ hội này, đẩy mọi người ra để trốn thoát.
Anh ta luồn lách như một con lươn trơn trượt giữa đám đông, cực kỳ linh hoạt.
Sở Phong lơ là một chút đã để 04 chạy thoát. Anh cau mày, định đuổi theo nhưng bị đám đông bao vây.
Một số cô gái nhận ra Sở Dung từ chương trình Mẹ tôi là siêu nhân" và reo lên, thu hút thêm nhiều người.
"Ủa? Cô có phải là Sở Dung không? Chị Dung ơi, thật là chị sao? Chị chụp ảnh với em được không?”
"Không ngờ gặp chị ở đây! Sao chị không tiếp tục quay hình nữa? Không có chị Dung và Tiểu Ngư, tôi rất buồn!"
"Chị Dung, chị xem hot search chưa? Trên Weibo, có người nói vị hôn phu của Hách Hàn Vân là Phó tổng, thật vậy không?”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo