Sở Dung không nản lòng, cô biết rằng mặc dù dự đoán của mình có thể chưa chính xác nhưng nhìn thấy vẻ căng thẳng của 04, cô tin rằng mình đã tiến gân đến câu trả lời đúng.

Nếu như cô thực sự đoán đúng, điêu đó chắc chắn sẽ gây ra rắc rối lớn cho 04. Cụ thể thế nào thì Sở Dung không rõ nhưng thấy 04 lo lắng như vậy, cô biết chắc rằng mối quan hệ giữa 04 và Cát Âm Vũ có ảnh hưởng lớn đến anh ta.

Cô suy nghĩ, có thể nó liên quan đến điểm tích lũy và năng lượng mà 04 quan tâm nhất. "Nói đến đây tôi lại muốn nhắc nhở cô Sở một câu, lế nào cô không quan tâm đến sự an toàn của em trai cô chút nào sao?` 04 nhàn nhã nói: Hay nói là, có anh trai rôi thì em trai có hay không cũng không quan trọng? Người ta hay nói, tình bạn ba người là thứ tình cảm phức tạp nhất, tôi thấy nó cũng đúng với tình thân, cô với anh trai cô ngang tuổi nhau, người được quan tâm ít nhất là em trai cô, lúc còn sống không đưa em trai cùng đi chơi, đến lúc chết cũng chết với nhau, tôi mà là em trai cô thì sẽ buôn biết bao." Sở Phong và Sở Dung cảm thấy da gà nổi lên với những lời nói ghê tởm của 04, đúng là tính cách của một người máy, mỗi lời nói đều khiến người ta khó chịu.

Bọn họ quả thực rất lo cho sự an toàn của Sở Huân nhưng hai người đều biết rõ, từ lúc ra khỏi bệnh viện để tìm Sở Huân, rôi từ nhà Sở Huân đến nhà Phó Hòa Ngọc, đều có những cái bãy 04 giăng ra để trì hoãn thời gian, bây giờ bọn họ không thể bị 04 dắt mũi nữa, hơn nữa hiện tại không biết Sở Huân có đang ở viện thật không, cái miệng chó của 04 chả nói được lời nào tốt đẹp, Sở Phong và Sở Dung ngâm quyết định không quan tâm đến mấy lời 04 nói.

Việc 04 nói những lời này có vẻ như anh ta đang cố gắng khiêu khích họ, muốn họ cảm thấy áy náy với Sở Huân và mắc bẫy anh ta đã giăng sẵn.

Thủ đoạn này của 04 tinh vi nhưng anh ta vẫn chưa hiểu rõ bản chất con người. Những lời nói sáo rỗng của anh ta không những không khiến Sở Phong và Sở Dung cảm thấy hối hận mà chỉ khiến họ cảm thấy khó chịu.

Sở Phong thâm nghĩ, nếu Sở Huân dám nghĩ như vậy, anh sẽ cho anh ta một bài học, để xem anh ta còn dám giả bộ hay không.

"Vừa hay, tôi giúp cậu ta hoàn thành tâm nguyện, ba anh chị em mà, phải chết cùng nhau mới đúng chứ, mấy người toàn bỏ lại em trai phía sau, người ngoài như tôi nhìn vào cũng không đành lòng.' Tinh thần của 04 có vẻ rất không bình thường, mặc dù nói rằng người máy thì làm gì có cái gọi là tỉnh thần.

Sở Phong lạnh lùng hừ một tiếng, tiến lên khống chế hai tay 04, trừ phần đầu của anh ta ra, những bộ phận khác trên người 04 đều giống với người bình thường, không phải là loại không thể phá huỷ. Thể chất của Sở Phong vẫn hơn Phó Hòa Ngọc rất nhiêu, Sở Phong tóm lấy 04 như tóm một con gà con, anh ta trói ngược hai tay 04 vê sau lưng, giữ 04 thật chặt: "Cứ để như này đi bệnh viện đi."

Sở Phong lạnh lùng hừ một tiếng, tiến lên khống chế hai tay 04, bất chấp sự cứng cáp của phần đầu, những bộ phận khác trên người 04 đều giống với người bình thường, không phải là loại không thể phá huỷ. Thể chất của Sở Phong vẫn hơn Phó Hòa Ngọc rất nhiều, Sở Phong tóm lấy 04 như tóm một con gà con, anh ta trói ngược hai tay 04 vê sau lưng, giữ 04 thật chặt: "Cứ để như này đi bệnh viện đi.

04 có vẻ như không có ý định vùng vấy, hắn cười hai tiếng hì hì, không biết có phải ảo giác không, Sở Dung nghe thấy giọng 04 có một chút gì đó xẹt xẹt của dòng điện.

Điều này khiến cô tự hỏi liệu 04 có đang biến đổi cơ thể của Phó Hòa Ngọc, liệu ý thức của anh ấy có còn tôn tại không? Khi ý nghĩ này xuất hiện, Sở Dung vội vàng kéo tay Sở Phong, có điêu gì đó cô muốn nói.

5.41989 sec| 2386.375 kb