Tần Phong cũng không biết vì trước khi sống lại chưa từng có cấp S ra tay với hắn!
Lần này đối mặt mới phát hiện được sự cường hãn của cấp S.
Lúc này Hạ Thiên Hình đưa tay, tất cả kiếm hư ảnh đều xông về phía Tần Phong.
Đây mới đúng là công kích do uy áp biến thành thực chất!
Bạch Ly cũng không chút do dự ra tay, không gian xung quanh hư hóa, những uy áp này đều bị Bạch Ly chặn lại!
Khí tức cả hai đụng vào nhau hình thánh uy áp dọa người.
Trên trán Tần Phong nổi lên gân xanh, hắn biết cứ tiếp tục như vậy chắc chắn không được, bây giờ Bạch Ly đã chiến đấu mấy ngày cũng rất mỏi mệt.
Ngay lúc này, Tần Phong tâm niệm vừa động!
“Đông!”
Một tiếng động nặng nề vang lên, ở giữa hai người lại có một chiếc quan tài đen kịt dựng thẳng.
Một cái quan tài sao có thể chống đỡ khí tràng khủng bố của hai người, lập tức nổ tung!
Trong quan tài xuất hiện một bóng người.
Bóng dáng này không có chút khí tức sinh mệnh nào, nhưng lại có được khí tràng năng lực giả cấp S.
“Đi!”
Ý thức lực của Tần Phong khống chế bóng người này, lập tức khiến bóng người đột nhiên đứng thẳng ở trên mặt đất, bóng tối bao trùm lấy đối phương, một tia linh trí còn sót lại khiến bóng người này lập tức lao thẳng đến Hạ Thiên Hình!
Đây là lúc Tần Phong đến Thần sơn, giết chết hắc ám khế ước sư Kunsa lấy được khôi lỗi cấp S.
Lúc này, tác dụng của khôi lỗi phát huy đến cực hạn.
Xuyên qua khí tràng cấp S quỷ dị tiếp cận bên cạnh Hạ Thiên Hình, một thanh dao găm lập tức đâm xuyên qua thân thể Hạ Thiên Hình.
“Phốc!”
Máu tươi bắn tung tóe.
Hạ Thiên Hình mở to hai mắt nhìn, bụng của hắn ta đã bị đâm ra một cái lỗ lớn.
Điều này còn là vì trước đó Hạ Thiên Hình cảm thấy nguy hiểm, cho nên lập tức tránh né kết quả vẫn bị thương tổn.
“Chết!!!”
Hạ Thiên Hình rống giận, giơ ngón tay lên chỉ về phía khôi lỗi cấp S này.
Trong chốc lát, vạn kiếm bộc phát nghiền xương của khôi lỗi này thành tro!
Hắn ta quay đầu lại, đã thấy vị trí của Tần Phong và Bạch Ly bị một vùng phù văn không gian bao phủ, ngay sau đó hai người hoàn toàn biến mất không thấy.
“Phi!”
Hạ Thiên Hình hung tợn phun ra một ngụm máu, sát ý trong mắt càng đậm hơn lại theo cảm giác đạo tiêu rời đi của hai người mà dừng bước.
“Tốt, cực kỳ tốt!” Hạ Thiên Hình trở nên điên cuồng nhưng không tiếp tục đuổi giết.
Bởi vì, vị trí hiện tại của Tần Phong và Bạch Ly là nơi khiến Hạ Thiên Hình vô cùng kiêng dè!
Long Đô!
Hắn ta không thể đến đó!
“Hai người kia là ai, tra cho ta!” Hạ Thiên Hình đưa ra mệnh lệnh, tay của hắn ta cũng sượt qua trên phần bụng, huyết nhục nhanh chóng khôi phục, nhìn từ vẻ ngoài thì không có chút tổn thương nào.
Chỉ có điều, không ai biết rốt cuộc hắn ta có bị thương hay không!
Lúc này, Tần Phong và Bạch Ly đã xuất hiện trong phạm vi bãi đậu máy bay Long Đô, nhân viên cảnh vệ Long Đô lập tức phát hiện hai người.
Hai người kia thật sự là quá nhếch nhác.
“Xin lấy ra huy chương thân phận của các ngươi!”
Một người quát to, đồng thời mấy chục khẩu súng ống khóa chặt Tần Phong và Bạch Ly.
“Đừng ra tay, là người một nhà!”
Một giọng nói truyền đến, Tần Phong và Bạch Ly ngẩng đầu nhìn phát hiện là Nam Cung Triệt còn có vài người khác.
Thoát đi từ trong tình huống hỗn loạn như vậy, những người này tuyệt đối không nghĩ đến việc quay về địa bàn của mình, mà lựa chọn nơi có thể che chở bảo vệ bọn họ nhất, cũng khiến liên minh hắc ám phải kiêng dè!
Long Đô!
Cho nên, những người này chỉ nhanh hơn Tần Phong mười phút mà thôi.
“Tần tướng quân, ngươi đã trở về rồi, ta còn tưởng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì!” Nam Cung Triệt vui vẻ nói.
“Không có việc gì thì tốt, không có việc gì thì tốt!”
“Lấy thực lực của Tần tướng quân sao có thể xảy ra chuyện, chắc chắn là giết thêm mấy người của thế lực hắc ám nên mới chậm trễ!”
Năm người vây quanh Tần Phong và Bạch Ly, vô cùng nhiệt tình nói.
Lúc này quân trấn thủ xung quanh nhìn đến đây, vẻ mặt hơi do dự nhưng không để súng ống xuống.
Đây là chức trách của bọn họ.
Tần Phong cũng không làm khó những người này, cùng Bạch Ly lấy ra huy chương đeo lên ngực.
Tiểu đội trưởng quân trấn thủ dùng bộ đàm quét một cái, sau khi thấy thân phận tất nhiên vẻ mặt thả lòng.
“Là Tần Phong tướng quân Bắc Vực!”
“Phó châu trưởng Bạch Ly Bắc Hải châu Bắc Vực!”
“Thu súng!”
“Có thể thông qua!”
Những người này thu súng, Nam Cung Triệt vội vàng nói: “Tần tướng quân, nếu không ta mời ngươi ăn bữa cơm đi, vừa hay Long Đô đang ở phía trước! Mấy ngày nay ngươi cũng rất mệt mỏi, ta còn có một số sản nghiệp ở Long Đô!”
Những người khác tất nhiên cũng muốn mời Tần Phong đi, nhưng thực lực và địa vị đều không cường đại bằng Nam Cung Triệt, cho nên chỉ có thể để Nam Cung Triệt ra mặt.
Hiện tại trong lòng Tần Phong vẫn chưa yên tâm, nhưng thấy thời gian đã qua hai ba phút mà Hạ Thiên Hình chưa từng xuất hiện, xem ra thật sự kiêng dè Long Đô.
Điều này khiến thần kinh căng thẳng của Tần Phong cũng bình tĩnh lại.
Tần Phong suy nghĩ, nói: “Vậy làm phiền Triệt tướng quân!”
Vẻ mặt Nam Cung Triệt khá vui vẻ, vội vàng nói: “Sao có thể làm phiền, mọi người sóng vai chiến đấu cũng là mượn vinh quang của ngươi!”
Bọn họ đều có thể thấy được, thực lực hiện tại của Tần Phong cũng có thể so với cấp A, tiền đồ trong tương lai càng không đo lường được.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo