Lý Thật ở quây lễ tân vừa xong cuộc gọi, xoa bóp ngón tay. Lại là khách muốn đặt phòng qua điện thoại. Sáng nay anh đã nhận ít nhất 20 cuộc gọi, dù nhiều khách đã thấy phòng đã hết trên các nên tảng đặt phòng, họ vẫn gọi để thử vận may.

Chưa kể còn có những người chạy thẳng đến nơi để thử vận may như vị khách này.

Lý Thật ngước mắt nhìn khuôn mặt lo lắng của La Tư Niên, trong lòng thở dài, sao khách không xem trước trên mạng còn phòng hay không nhỉ? Nếu không thì cũng gọi điện trước chứ, bây giờ tới là chắc chắn phải về tay không rồi.

Trong lòng nghĩ vậy nhưng Lý Thật vẫn rất lịch sự đáp lại: Chào quý khách, chào mừng đến với Nhà nghỉ Hà Diệp. Quý khách muốn đặt phòng có gương thông minh phải không? Hiện tại chúng tôi chỉ có phòng giường đôi thông minh mới có gương thông minh thôi ạ.'

Lý Thật chưa nói hết câu, La Tư Niên đã vội vàng ngắt lời: "Đúng, tôi muốn phòng đó, nhanh đặt cho tôi một phòng.'

"Xin lỗi quý khách, phòng hôm nay đã được đặt hết rồi, phòng giường đôi thông minh phải đến ngày 13 tháng 10 mới có phòng trống." Lý Thật kiểm tra thông tin đặt phòng trên máy tính.

"Cái gì, phải 13 ngày nữa sao?" La Tư Niên không tin nổi.

Đúng vậy, nhưng các loại phòng khác còn vài phòng trống vào ngày 11 tháng 10, quy khách có muốn đặt không?" Lý Thật vừa mỉm cười vừa đề nghị.

La Tư Niên hoàn toàn không thể đợi lâu như vậy, mắt anh đỏ ngầu, lời nói càng thêm lộn xộn: "Tôi muốn thuê phòng hôm nay, trễ nhất là ngày mai, tôi xin cậu, tôi sẽ trả thêm, tôi có thể trả thêm 2000 tệ.

Giọng nói của Lý Thật dịu dàng và vững vàng, ngữ điệu lịch sự và chân thành. Mặc dù cậu cảm thấy yêu cầu của vị khách này có phần vô lý, cậu vẫn cố gắng không để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng đến công việc: "Thật sự xin lỗi quý khách, nhưng phòng của chúng tôi đã được đặt hết rồi ạ."

"Tôi trả thêm 5000 tệ." La Tư Niên tiếp tục nâng giá, giọng nói trở nên gay gắt hơn.

Lý Thật lấy một chiếc cốc giấy dùng một lần, rót một cốc nước cho vị khách nóng nảy này, muốn xoa dịu anh. Lý Thật nhớ lại những lời hướng dẫn trong [Sổ tay công việc tại quầy lễ tân], cẩn thận chọn ra một câu nói đa dụng: "Quý khách, tôi rất hiểu cảm giác của anh...

"Tôi sẽ trả thêm 8000 tệ."

May mà Lý Thật là người luôn giữ được bình tính, cậu ngừng một lúc rồi tiếp tục nói: "Rất xin lỗi vì đã làm phiên quý khách, hay là thế này, tôi sẽ tặng anh một phiếu ăn sáng như một lời xin lỗi, anh có thể dùng bất cứ lúc nào.'

"Tôi trả 10000 tệ, tôi muốn ở ngay hôm nay. La Tư Niên không chịu bỏ cuộc.

Lý Thật hít một hơi thật sâu: "Thế này nhé, tôi sẽ tặng thêm cho anh một phiếu nữa, tổng cộng là hai phiếu ăn sáng, quý khách thấy thế nào?” Chỉ là thêm tiên thôi mà, Lý Thật thầm nghĩ, cậu cũng có thể làm điêu đó, nhưng hai phiếu ăn sáng thật sự là mức tối đa mà cậu có quyền quyết định, thêm nữa là không còn.

Thấy việc trả thêm tiên không có tác dụng, La Tư Niên lại van xin: "Tôi thật sự có chuyện rất quan trọng cân hỏi chiếc gương thông minh.'

Bên ngoài Lý Thật vẫn cười mỉm, nhưng bên trong thì đã bắt đầu hét lên trong đầu. Sao vị khách này lại không hiểu chuyện nhỉ, phòng đã hết rôi, anh có trả thêm bao nhiêu cũng không thể khiến Lý Thật chạy lên và đuổi khách ra khỏi phòng được. Nếu dám làm điều đó, chắc chắn bà chủ sẽ sa thải cậu. Mười nghìn tệ và một công việc ổn định, chỉ cần nghĩ một chút cũng biết phải chọn cái gì.

Lý Thật chỉ còn cách sử dụng chiêu cuối trong [Sổ tay công việc tại quây lễ tân], đó là: "Địch không động, ta không động. Địch động, ta vẫn không động. Chỉ cần luôn giữ nụ cười, không khó khăn nào là không vượt qua được.

La Tư Niên nói đến khô cả miệng, thấy Lý Thật vẫn bất động như núi, trên mặt hiện rõ vẻ thất vọng, quay người đi ra ngoài.

Trong lòng Lý Thật không khỏi hân hoan, ôi trời ơi, [Sổ tay công việc tại quây lễ tân] của bà chủ quả thật có hiệu quả, vị khách khó tính này cuối cùng cũng chịu rời đi rồi sao?

1.38293 sec| 2399.469 kb