Chương trước
Chương 20: lục đông đình không phù hợp với cậu, hai người các cậu không phải người cùng đường
Chương 10: lục đông đình, sao anh có thể so đo với một người phụ nữ? Chương 11: nhưng là tôi làm cái gì cũng không liên quan đến anh? Chương 12: có phải cùng lục đông đình tốt hơn không Chương 13: nhớ người không quan trọng như thế làm cái gì Chương 14: ngày mưa to còn đi giày cao gót Chương 15: trước nghe người ta nói, tính tình con gái lớn của tô tổng rất an tĩnh yếu đuổi Chương 16: đừng làm ra vẻ oan ức như bị người khác chiếm tiện nghi Chương 17: người vội vàng chính là cô, nói không được cũng là cô Chương 18: cậu vẫn cho những người phụ nữ lòng dạ khó lường tiếp cận cậu Chương 19: thân phận và sự hời hợt này, thật sự cực kỳ tốt Chương 20: lục đông đình không phù hợp với cậu, hai người các cậu không phải người cùng đường Chương 21: tô yểu vẫn không khống chế được tâm trạng Chương 22: sự chăm sóc cẩn thân của anh chính là thuốc độc ngọt ngào với cô Chương 23: lục đông đình kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay đi ra Chương 24: dù sao tôi cũng là lục phu nhân tương lai Chương 25: cô sợ đến mức sửng sốt một chút, chợt đẩy anh ra, kéo cửa rồi bỏ chạy Chương 26: nhìn cô có vẻ hiền lành, thực ra trong lòng nham hiểm Chương 27: chơ dù cô có làm thế nào đi nữa, cũng không thể như thiêu thân bay vào lửa Chương 28: phụ nữ quá an phận, thường không có kết quả gì tốt Chương 29: giống như vừa rồi vẫn ra vẻ ám muội không phải là cô
setting
Chương sau
Editor: Xiu Xiu
Động tác xoay người của anh thoáng chốc dừng lại, xoay người lại, có chút nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt tối tăm nhìn cô một cái: “Cô quan tâm cũng được nhiều, cô gái nhỏ há mồm ngậm miệng không phải cũng nếm trải rồi sao.”
Tô Yểu ngậm miệng, mang tai có chút nóng, xoay chuyển tròng mắt, ý đồ tìm chút gì để che giấy thời khắc xấu hổ này.
Lục Đông Đình lườm cô một cái, xuy một tiếng, xem như anh hiểu rõ, người phụ nữ này cũng chỉ có công phu mồm mép mà thôi.
Tô Yểu hỏi: “Anh không ăn thật hả? Không ăn thì tôi ăn hết.”
Lục Đông Đình nói: “Cô tự ăn đi.”
“A.... tôi đã nếm qua.” Tô Yểu cúi đầu thu dọn bàn ăn, xoay người liền đổ tất cả vào thùng rác.
Sau một đêm mưa gió, khe rãnh đầy đất, nước trên đường vẫn đọng lại rất sâu, lúc này bắt xe cũng khó.
Tô Yểu để anh đưa đi một đoạn, sau khi lên xe, cô bỏ khăn lau tối qua ở bên ngoài vào ngăn để đồ, trong lúc vô tình lại nhìn thấy một vật, trông thực sự quen mắt, cô cầm lên xem, là chiếc ví màu đen, góc phải có ấn hai chữ SY
Cô cũng không hỏi anh vì sao đêm đó không trả lời tin nhắn của cô, tới cùng là có nhặt được đồ của cô hay không, chỉ yên lặng ném vào trong túi xách của mình.
Lục Đông Đình đang gọi điện thoại, chỉ liếc mắt theo dõi động tác của cô.
Tô Yểu để anh cho cô xuống ở một cửa hàng thời trang gần công ty, cô xuống xe, đi mua quần áo để tha.
Văn phòng chính là một nơi hội tụ đủ loại người, cô mặc lại quần áo của hôm qua nhất định sẽ thu hút nhiều sự chú ý, người nào cùng ai mắt đi mày lại, người nào cũng không thể quản được. Công việc bộn bề, cũng luôn cần có chút gia vị để làm mới.
Ví như không muốn trở thành đề tài trong những cậu chuyện trà chiều rượu say của người khác, chỉ có thể lẩn tránh.
Tô Yểu sống yên ổn qua vài ngày ở công ty, công việc của cô tạm thời không cần chạy đi chạy lại, cũng mấy ngày chưa thấy qua Lục Đông Đình.
Thứ bảy, cô nhận được điện thoại của Cố Liên Y.
“Yểu Yểu, bạn trung học của chúng ta có thông báo, mình kéo cậu vào nhé, có cuộc nói chuyện nhóm thảo luận chuyện tụ hội tối mai.” Cố Liên Y cười nhỏ, nghe qua tâm tình rất vui vẻ.
Tô Yểu nhìn thoáng qua, nghỉ hè, nhiều bạn học nghiên cứu và xuất ngoại về nước, liền triệu tập bạn bè tụ họp.
Buổi tối chủ nhật, Cố Liên Y lái xe tới đón Tô Yểu.
Trên nửa đường, hai người nói đến chuyện mấy đôi tình nhân thời còn đi học, đột nhiên Tô Yểu hỏi: “Liên Y, đại luật sư nhà các cậu là bạn thân của Lục Đông Đình, anh ta có biết Lục Đông Đình có bạn gái hay không?”
Nếu là trong lúc cô vô ý trở thành tiểu tam, cô sẽ tự phỉ nhổ chính mình.
Mà Cố Liên Y im lặng một chút, vẻ mặt có chút nghiêm túc, mà như là đánh địch, cô tìm từ ngữ chuẩn xác, mới nói: “Yểu Yểu, ngày đó mình đã nói với cậu, là nói vui đùa, cậu đừng coi là thật...”
Tô Yểu cười: “Cậu khẩn trương như thế làm gì? Mình chỉ hỏi là anh ta có bạn gái hay không thôi mà.”
“Không... không có, nhưng mình có nghe Ninh Khâm nói, ba bốn năm trước anh ta từng có một người bạn gái, hai người cũng đã đính hôn, nhưng về sau lại hủy bỏ, cụ thể mình cũng không hỏi nhiều. Công tác bí mật làm tốt lắm, mình nhớ lúc ấy truyền thông cũng chỉ là lên tiếng nhắc đến, không có tin tức gì thực chất cả.”
Cố Liên Y nắm chặt tay lái, tròng mắt chuyển đổi vài cái, có chút tận lực né tránh.
Tô Yểu gật đầu bày tỏ đã biết.
Cố Liên Y lại bị thái độ không nhanh không chậm của cô làm cho nôn nóng, giọng nói khó tránh khỏi thấm thía: “Yểu Yểu, Lục Đông Đình không thích hợp với cậu, hai người không phải chung một đường.”
Chương trước
Chương 20: lục đông đình không phù hợp với cậu, hai người các cậu không phải người cùng đường
Chương 10: lục đông đình, sao anh có thể so đo với một người phụ nữ? Chương 11: nhưng là tôi làm cái gì cũng không liên quan đến anh? Chương 12: có phải cùng lục đông đình tốt hơn không Chương 13: nhớ người không quan trọng như thế làm cái gì Chương 14: ngày mưa to còn đi giày cao gót Chương 15: trước nghe người ta nói, tính tình con gái lớn của tô tổng rất an tĩnh yếu đuổi Chương 16: đừng làm ra vẻ oan ức như bị người khác chiếm tiện nghi Chương 17: người vội vàng chính là cô, nói không được cũng là cô Chương 18: cậu vẫn cho những người phụ nữ lòng dạ khó lường tiếp cận cậu Chương 19: thân phận và sự hời hợt này, thật sự cực kỳ tốt Chương 20: lục đông đình không phù hợp với cậu, hai người các cậu không phải người cùng đường Chương 21: tô yểu vẫn không khống chế được tâm trạng Chương 22: sự chăm sóc cẩn thân của anh chính là thuốc độc ngọt ngào với cô Chương 23: lục đông đình kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay đi ra Chương 24: dù sao tôi cũng là lục phu nhân tương lai Chương 25: cô sợ đến mức sửng sốt một chút, chợt đẩy anh ra, kéo cửa rồi bỏ chạy Chương 26: nhìn cô có vẻ hiền lành, thực ra trong lòng nham hiểm Chương 27: chơ dù cô có làm thế nào đi nữa, cũng không thể như thiêu thân bay vào lửa Chương 28: phụ nữ quá an phận, thường không có kết quả gì tốt Chương 29: giống như vừa rồi vẫn ra vẻ ám muội không phải là cô
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.11539 sec| 2397.07 kb