Chương trước
Chương 12: có phải cùng lục đông đình tốt hơn không
Chương 2: cô, loại phụ nữ này, nói dễ nghe một chút là có tâm cơ, nói khó nghe thì chính là ngu xuẩn Chương 3: còn không bằng làm nũng cầu xin tôi, có lẽ tâm tình tốt sẽ đáp lại em Chương 4: trên người có một hương vị của phụ nữ Chương 5: bên ngoài... Chương 6: tài sản của tô gia, tôi cũng có phần Chương 7: chính mình lại giống như cái loại này Chương 8: anh thích loại nào, tôi có thể cố gắng thử xem? Chương 9: giống như vừa rồi vẫn ra vẻ ám muội không phải cô Chương 10: lục đông đình, sao anh có thể so đo với một người phụ nữ? Chương 11: nhưng là tôi làm cái gì cũng không liên quan đến anh? Chương 12: có phải cùng lục đông đình tốt hơn không Chương 13: nhớ người không quan trọng như thế làm cái gì Chương 14: ngày mưa to còn đi giày cao gót Chương 15: trước nghe người ta nói, tính tình con gái lớn của tô tổng rất an tĩnh yếu đuổi Chương 16: đừng làm ra vẻ oan ức như bị người khác chiếm tiện nghi Chương 17: người vội vàng chính là cô, nói không được cũng là cô Chương 18: cậu vẫn cho những người phụ nữ lòng dạ khó lường tiếp cận cậu Chương 19: thân phận và sự hời hợt này, thật sự cực kỳ tốt Chương 20: lục đông đình không phù hợp với cậu, hai người các cậu không phải người cùng đường Chương 21: tô yểu vẫn không khống chế được tâm trạng
setting
Chương sau
Editor: Xiu Xiu
Đối diện phía đường cái, chiếc xe vốn đã rời đi lại quay đầu đi về, lúc này lẳng lặng ngừng ở ven đường, Lục Đông Đình ngồi ở chỗ tay lái hí mắt thành khe hở, ngón trỏ vuốt ve môi mỏng, đứng xa xa nhìn một màn này.
Người đàn ông dưới ánh đèn đường vẫn đứng cạnh xe, mãi đến khi bóng dáng yểu điệu kia đi vào trong khu nhà mới lên ô tô rời đi.
Lúc này Lục Đông Đình cũng khởi động động cơ chạy vào trong màn đêm.
Trên đường anh nhận một cuộc điện thoại, sau khi ngắt máy liền vứt ở trên mặt đồng hồ, mới vừa vứt xuống đã rung lên, có tin nhắn đến, anh cũng không nhìn, mãi đến khi xe đi vào trong ga ra biệt thự, tắt máy, khi anh cầm lấy điện thoại, mới nhớ đến vừa rồi có tin nhắn, mở ra thì thấy người gửi là Tô Yểu.
Nội dung là cô cực kỳ khách khí hỏi: có thể nhìn hộ tôi xem, trong xe anh có một chiếc túi màu đen không? Cảm ơn.
Lục Đông Đình thuận tay mở ra mui xe, cuối cùng cúi người xuống nhìn chỗ bên dưới ghế lái phụ có một chiếc túi màu đen, góc bên dưới có hai chữ: SY
Anh nhìn thoáng qua,mở ra ngăn chứa đồ ném thứ kia vào, tắt đèn xuống xe.
...
Lúc Tô Yểu về nhà, mở đèn lên liền xém túi xách xuống trên tủ giày, cúi người thay giầy, đột nhiên son môi từ trong túi rơi xuống mặt đất, cô nhặt  lên nhét vào trong túi, hôm nay cô mang túi xách, lại không kéo khóa, cho nên dễ dàng rơi ra.
Cô cầm lên xem, phát hiện chiếc ví của mình cũng không thấy, nghĩ lại rất lâu, cảm thấy khả năng rơi trên xe của Lục Đông Đình là lớn nhất, vì thế mới nhắn tin đến hỏi, kết quả sáng ngày thứ hai tỉnh lại cũng không có tin nhắn trả lời.
Nhưng là vào buổi sáng sớm hôm nay, Tô Yểu được thông báo đến phỏng vấn vòng ba tại tập đoàn Đông Thịnh.
Tô Yểu nhìn di động, ngớ ra một hồi lâu, Đông Thịnh... công ty của Lục gia, Lục Đông Đình đang là tổng giám đốc hiện tại.
Tô Yểu quyết định về nước liền gửi hồ sơ về vài công ty trong nước, dù sao sau khi mua nhà xong, cô cũng không còn nhiều tiền bạc, nếu những cổ phần của Tô gia chậm chạp không tới tay cô, cô cũng không có thể ăn không khí đi, cũng không thể không đi tìm việc.
Lúc vừa về nước đến phỏng vấn ở Đông Thịnh, cô còn chưa gặp Lục Đông Đình, khi đó thậm chí cũng chưa nghĩ đến sẽ cùng xuất hiện với anh như thế.
Đều do bữa tiệc kia, để cô sinh lòng ác ý.
Nếu cô thật sự vào Đông Thịnh, chắc chắn anh sẽ nghĩ là cô giở trò, sau này kế sinh nhai của cô cũng sợ là khá khó khăn.
Nhưng  là sau hai ngày phỏng vấn, Tô Yếu không chỉ biểu hiện vô cùng hoàn mỹ, lại xuất ra sát chiêu của mình, chính là tiến cử của sếp cũ.
Thư tiến của của một nhà thị trường tại Phố Wall. Khiến Tô Yểu mở ra một đường máu trong một đám tinh anh, lấy được offer của Đông Thịnh, qua chủ nhật sẽ chính thức nhậm chức.
Hôm nay là thứ sáu, Cố Liên Y hẹn cô ăn cơm, từ trong Đông Thịnh đi ra, cô trực tiếp đi đến quán lẩu đã hẹn trước.
Lúc cô đến Cố Liên Y đã ngồi chờ sẵn, Tô Yểu hỏi: “Sao lại có thời gian tìm mình ăn cơm rồi hả?”
Cố Liên Y chống cằm, giọng điệu vô cùng oán niệm: “Lục Đông Đình đi Đức công tác, Ninh Khâm làm luật sư cố vấn phải đi theo.”
Tô Yểu chú ý đến việc Lục Đông Đình đi công tác, theo bản năng nhíu mày hỏi: “Khi nào?”
“Hai ngày trước, làm sao thế?”
“Không sao.”
Cố Liên Y thông minh lanh lợi nheo mắt lại, ánh mắt luật sư, luôn luôn giỏi phát hiện những bí mật, Tô Yểu chưa bao giờ chõ mõm vào, sao hôm nay lại lắm miệng hỏi khi nào mà đại luật sư nhà cô đi công tác? Trừ khi cô muốn hỏi người khác.
Cố Liên Y nhớ tới trên bữa tiệc mấy hôm trước, trước khi Lục Đông Đình bước ra ngoài nhận điện thoại, Tô Yểu cũng theo sát nói muốn đi về trước, sau đó Lục Đông Đình cũng không quay lại, ngay cả điện thoại của Tô Yểu cũng không có ai nghe. Nhìn như hai sự việc không liên quan đến nhau, nhưng liên hệ lại một chỗ thì cô cùng khả nghi.
Cố Liên Y thăm dò hỏi: “Có phải cậu và Lục Đông Đình tốt hơn rồi không?”
Chương trước
Chương 12: có phải cùng lục đông đình tốt hơn không
Chương 2: cô, loại phụ nữ này, nói dễ nghe một chút là có tâm cơ, nói khó nghe thì chính là ngu xuẩn Chương 3: còn không bằng làm nũng cầu xin tôi, có lẽ tâm tình tốt sẽ đáp lại em Chương 4: trên người có một hương vị của phụ nữ Chương 5: bên ngoài... Chương 6: tài sản của tô gia, tôi cũng có phần Chương 7: chính mình lại giống như cái loại này Chương 8: anh thích loại nào, tôi có thể cố gắng thử xem? Chương 9: giống như vừa rồi vẫn ra vẻ ám muội không phải cô Chương 10: lục đông đình, sao anh có thể so đo với một người phụ nữ? Chương 11: nhưng là tôi làm cái gì cũng không liên quan đến anh? Chương 12: có phải cùng lục đông đình tốt hơn không Chương 13: nhớ người không quan trọng như thế làm cái gì Chương 14: ngày mưa to còn đi giày cao gót Chương 15: trước nghe người ta nói, tính tình con gái lớn của tô tổng rất an tĩnh yếu đuổi Chương 16: đừng làm ra vẻ oan ức như bị người khác chiếm tiện nghi Chương 17: người vội vàng chính là cô, nói không được cũng là cô Chương 18: cậu vẫn cho những người phụ nữ lòng dạ khó lường tiếp cận cậu Chương 19: thân phận và sự hời hợt này, thật sự cực kỳ tốt Chương 20: lục đông đình không phù hợp với cậu, hai người các cậu không phải người cùng đường Chương 21: tô yểu vẫn không khống chế được tâm trạng
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.09963 sec| 2391.898 kb