Ngô Hiên cảm nhận được bọn họ đưa tới ánh mắt mong đợi, hắn chỉ có thể lắc đầu: “Cái này ta không có đủ khả năng để phá hủy.”
“Sao có thể, trước đó không phải ngươi đã phá hủy được rất nhiều cấm chế sao? Sao bây giờ lại không phá hủy được?”
“Nếu đã như vậy, ta sẽ thi triển cho các ngươi xem một chút!”
Ngô Hiên lập tức thi triển ra Hư Linh Thủ, đúng lúc ánh mắt kỳ vọng của mọi người nhìn xuống, nhắm vào cấm chế đánh một quyền mạnh lên, Hư Linh Thủ giống như đánh lên trên vách tường, cũng như những người khác khi đánh vào cấm chế, bị bắn ngược trở lại, không có một chút tác dụng gì.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt mong chờ của mọi người, lập tức trở thành tuyệt vọng. Không cần thi triển Hư Linh Thủ, Ngô Hiên đã biết là không phá hủy được.
Hắn không phá hủy được cấm chế nhưng cấm chế cũng không làm gì được hắn. Nhưng chỉ có một mình hắn có thể chạy trốn được, những người khác không thể chạy thoát khỏi đây.
Để một mình hắn chạy, thật ra cũng không phải không được, nhưng ở đây có người làm cho hắn không thể yên tâm. Đó chính là đám người Nguyệt Hinh Nhi và Băng Vũ Tích, Nguyệt Linh Tộc và Băng Linh Tộc đều ở đây, hắn làm sao có thể chạy trốn? Nếu như không có ràng buộc hắn nhất định sẽ không quan tâm Viễn Cổ Tộc ở đây, xoay người bỏ chạy.
Dù sao những người này cũng không có chút quan hệ gì với hắn, chết như thế nào cũng không liên quan đến hắn. Quan trọng nhất là hắn không giúp được, nếu như hắn có đủ khả năng giết chết những người đó, nhất định sẽ không chút do dự tiến lên chém. Nhưng hắn chính là đối tượng bị liệt vào trọng điểm phải bắt, không tiêu trừ hậu hoạn, sau này sẽ càng phiền toái.
“Hiên ca ca, ngươi chạy đi, ở đây chỉ có ngươi có thể chạy thoát…” Nguyệt Hinh Nhi khuyên can Ngô Hiên, chẳng qua là nàng còn chưa nói hết lời, Ngô Hiên đã hơi lắc đầu, cắt đứt nàng tiếp tục nói ra suy nghĩ.
“Đừng nói như vậy, các ngươi cũng biết ta sẽ không rời đi một mình.” Ngô Hiên cười nhẹ.
Thật ra trong lòng đám người Nguyệt Hinh Nhi biết là Ngô Hiên sẽ trả lời như vậy, nhưng vẫn không nhịn được nói như vậy. Các nàng muốn Ngô Hiên đi nhưng cũng muốn Ngô Hiên ở lại.
Trong lúc mọi người đang tuyệt vọng nằm ngã xuống đất lại truyền đến tiếng cười lạnh châm chọc: “Sao vậy, cấm chế này có bị phá hủy không? Ngô Hiên ngươi phá hủy cho ta xem thử?”
Theo giọng nói nhìn lại, nhìn thấy Đan Vương Tạ Lăng mang theo một nhóm cường giả Linh Vương Kỳ thong thả đi đến, không nhanh không chậm, giống như căn bản không lo lắng bọn họ có thể phá hỏng cấm chế này. Hoặc có lẽ bọn họ đã đoán được từ trước là đám người Ngô Hiên không thể phá hủy được cấm chế này.
Nhìn thấy Đan Vương Tạ Lăng đuổi theo, còn có nhiều cường giả Linh Vương Kỳ như vậy, sắc mặt bọn hắn đều trở nên bi thương. Bọn hắn biết là xong rồi, cho dù có thể phá hủy cấm chế cũng không trốn thoát được.
Ngô Hiên quay mắt nhìn về phía Tạ Lăng cười lạnh nói: “Cấm chế này ta không phá hủy được, ta cũng không có năng lực cường đại như vậy.”
“Hừ, nếu ngươi có thể phá hủy, thì ngươi còn mạnh hơn cả Phương trưởng lão rồi!” Đan Vương Tạ Lăng hừ lạnh một cái, ánh mắt quét một vòng xung quanh, nói: “Các ngươi còn muốn tiếp tục chạy không? Trước đó đã cho các ngươi cơ hội, bây giờ không còn cơ hội gì nữa, ngoan ngoãn một chút, lát nữa sẽ không phải chết quá thống khổ!”
Đan Vương Tạ Lăng cười âm trầm, không có ý định bỏ qua cho bọn họ, muốn giết chết toàn bộ!
“Chúng ta liều mạng với các ngươi!”
Trong lúc đó, có người rống to lên, mấy chục người cùng nhảy lên, nhào về phía Đan Vương Tạ Lăng. Có người dẫn đầu, những người khác cũng tiến lên. Lập tức, mấy trăm cường giả Hư Linh Kỳ cùng nhào tới, khí thế mãnh liệt như muốn nuốt chửng đám người Tạ Lăng.
Chó cùng rứt giậu, bọn họ bị ép đều phải liều mạng! Tạ Lăng không mang nhiều cường giả Linh Vương Kỳ, cũng chỉ có tầm hai mươi người, tu vi đều là Linh Vương Kỳ, cũng chỉ ở trình độ vừa mới đột phá.
Dựa theo trình độ này, mười cường giả Hư Linh Kỳ ở đây đều ở tầng bảy trở lên, nhất định có thể giết chết một người. Đối phương chỉ là Linh Vương Kỳ mà thôi, không có sức mạnh gì quá lớn.
Chỉ là sự thật thường nằm ngoại dự liệu của mọi người, khi nhóm bọn họ nhào lên, Đan Vương Tạ Lăng hừ lạnh một tiếng: “Nếu đã như vậy, thì không thể trách chúng ta rồi.”
Giọng nói vừa dứt, hơn hai mươi cường giả Vương Linh Kỳ ở phía sau hắn đã đồng loạt phóng ra cái hắc quang nhanh chóng bao phủ đến. Cường giả Hư Linh Kỳ nhào lên, kinh hoàng nhanh chóng lùi lại, Đồng thời liên tục công kích về phía hắc quang.
Mấy trăm cường giả Hư Linh Kỳ công kích to lớn đến cỡ nào, nhưng mà đánh vào cái hắc quang này lại giống như ném đá vào biển rộng, toàn bộ đều bị hấp thu hết. Cái hắc quang này đến cường giả Linh Vương Kỳ đều có thể hấp thu, có thể đồng thời hấp thu hết linh lực của bọn hắn cũng không có gì lạ, thần kỳ chính là bọn hắn không bị cắn trả quá lớn!
Từ lúc bắt đầu Ngô Hiên đã cảm giác được điều này, cho dù là tâm pháp gì đều có khuyết điểm, nhất là loại tâm pháp nghịch thiên này, nhất định mang tới tác dụng phụ rất lớn. Không ngờ dưới thế công cường đại như vậy vẫn ngăn cản được, còn không có một chút áp lực nào!
Qua lâu như vậy, tâm pháp được hoàn thiện là bình thường nhưng có thể trở nên cường đại như vậy, có hơi khoa trương quá mức! Không chỉ hấp thu nhanh hơn, tốc độ nhào lên cũng nhanh hơn, vừa đánh ra đã cuốn tới, nuốt mất mấy trăm cường giả Hư Linh Kỳ.
Cũng may có một số người kịp thời tránh kịp, không bị hắc quang này cuốn vào. Lúc thấy cảnh này sắc mặt bọn họ đều trắng bệch. Mặc dù bọn họn không có tiến vào cái hắc quang kia nhưng có thể dễ dàng hóa giả được võ kỹ, nếu như bị bao phủ ở trong nhất định sẽ không dễ chịu!
“Cho dù các ngươi cùng lên, kết quả cũng như nhau. Chỉ là chết kiểu này có hơi khác, so với cách chết kiểu kia có chút thống khổ hơn, nếu như các ngươi ngoan ngoãn, ta sẽ để cho các ngươi thoải mái một chút…”
Tạ Lăng còn chưa nói dứt lời, lại có người tức giận nhào tới, muốn phá hỏng cường giả Linh Vương Kỳ thi triển hắc quang, chỉ là còn chưa kịp nhào tới, cái hắc quang kia giống như lá chắn bảo vệ, tự động quay ngược lại nhào tới, nuốt mất cường giả Hư Linh Kỳ đang xông lên.
Hoàn toàn không thể tới gần người!
“Sao có thể, trước đó không phải ngươi đã phá hủy được rất nhiều cấm chế sao? Sao bây giờ lại không phá hủy được?”
“Nếu đã như vậy, ta sẽ thi triển cho các ngươi xem một chút!”
Ngô Hiên lập tức thi triển ra Hư Linh Thủ, đúng lúc ánh mắt kỳ vọng của mọi người nhìn xuống, nhắm vào cấm chế đánh một quyền mạnh lên, Hư Linh Thủ giống như đánh lên trên vách tường, cũng như những người khác khi đánh vào cấm chế, bị bắn ngược trở lại, không có một chút tác dụng gì.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt mong chờ của mọi người, lập tức trở thành tuyệt vọng. Không cần thi triển Hư Linh Thủ, Ngô Hiên đã biết là không phá hủy được.
Hắn không phá hủy được cấm chế nhưng cấm chế cũng không làm gì được hắn. Nhưng chỉ có một mình hắn có thể chạy trốn được, những người khác không thể chạy thoát khỏi đây.
Để một mình hắn chạy, thật ra cũng không phải không được, nhưng ở đây có người làm cho hắn không thể yên tâm. Đó chính là đám người Nguyệt Hinh Nhi và Băng Vũ Tích, Nguyệt Linh Tộc và Băng Linh Tộc đều ở đây, hắn làm sao có thể chạy trốn? Nếu như không có ràng buộc hắn nhất định sẽ không quan tâm Viễn Cổ Tộc ở đây, xoay người bỏ chạy.
Dù sao những người này cũng không có chút quan hệ gì với hắn, chết như thế nào cũng không liên quan đến hắn. Quan trọng nhất là hắn không giúp được, nếu như hắn có đủ khả năng giết chết những người đó, nhất định sẽ không chút do dự tiến lên chém. Nhưng hắn chính là đối tượng bị liệt vào trọng điểm phải bắt, không tiêu trừ hậu hoạn, sau này sẽ càng phiền toái.
“Hiên ca ca, ngươi chạy đi, ở đây chỉ có ngươi có thể chạy thoát…” Nguyệt Hinh Nhi khuyên can Ngô Hiên, chẳng qua là nàng còn chưa nói hết lời, Ngô Hiên đã hơi lắc đầu, cắt đứt nàng tiếp tục nói ra suy nghĩ.
“Đừng nói như vậy, các ngươi cũng biết ta sẽ không rời đi một mình.” Ngô Hiên cười nhẹ.
Thật ra trong lòng đám người Nguyệt Hinh Nhi biết là Ngô Hiên sẽ trả lời như vậy, nhưng vẫn không nhịn được nói như vậy. Các nàng muốn Ngô Hiên đi nhưng cũng muốn Ngô Hiên ở lại.
Trong lúc mọi người đang tuyệt vọng nằm ngã xuống đất lại truyền đến tiếng cười lạnh châm chọc: “Sao vậy, cấm chế này có bị phá hủy không? Ngô Hiên ngươi phá hủy cho ta xem thử?”
Theo giọng nói nhìn lại, nhìn thấy Đan Vương Tạ Lăng mang theo một nhóm cường giả Linh Vương Kỳ thong thả đi đến, không nhanh không chậm, giống như căn bản không lo lắng bọn họ có thể phá hỏng cấm chế này. Hoặc có lẽ bọn họ đã đoán được từ trước là đám người Ngô Hiên không thể phá hủy được cấm chế này.
Nhìn thấy Đan Vương Tạ Lăng đuổi theo, còn có nhiều cường giả Linh Vương Kỳ như vậy, sắc mặt bọn hắn đều trở nên bi thương. Bọn hắn biết là xong rồi, cho dù có thể phá hủy cấm chế cũng không trốn thoát được.
Ngô Hiên quay mắt nhìn về phía Tạ Lăng cười lạnh nói: “Cấm chế này ta không phá hủy được, ta cũng không có năng lực cường đại như vậy.”
“Hừ, nếu ngươi có thể phá hủy, thì ngươi còn mạnh hơn cả Phương trưởng lão rồi!” Đan Vương Tạ Lăng hừ lạnh một cái, ánh mắt quét một vòng xung quanh, nói: “Các ngươi còn muốn tiếp tục chạy không? Trước đó đã cho các ngươi cơ hội, bây giờ không còn cơ hội gì nữa, ngoan ngoãn một chút, lát nữa sẽ không phải chết quá thống khổ!”
Đan Vương Tạ Lăng cười âm trầm, không có ý định bỏ qua cho bọn họ, muốn giết chết toàn bộ!
“Chúng ta liều mạng với các ngươi!”
Trong lúc đó, có người rống to lên, mấy chục người cùng nhảy lên, nhào về phía Đan Vương Tạ Lăng. Có người dẫn đầu, những người khác cũng tiến lên. Lập tức, mấy trăm cường giả Hư Linh Kỳ cùng nhào tới, khí thế mãnh liệt như muốn nuốt chửng đám người Tạ Lăng.
Chó cùng rứt giậu, bọn họ bị ép đều phải liều mạng! Tạ Lăng không mang nhiều cường giả Linh Vương Kỳ, cũng chỉ có tầm hai mươi người, tu vi đều là Linh Vương Kỳ, cũng chỉ ở trình độ vừa mới đột phá.
Dựa theo trình độ này, mười cường giả Hư Linh Kỳ ở đây đều ở tầng bảy trở lên, nhất định có thể giết chết một người. Đối phương chỉ là Linh Vương Kỳ mà thôi, không có sức mạnh gì quá lớn.
Chỉ là sự thật thường nằm ngoại dự liệu của mọi người, khi nhóm bọn họ nhào lên, Đan Vương Tạ Lăng hừ lạnh một tiếng: “Nếu đã như vậy, thì không thể trách chúng ta rồi.”
Giọng nói vừa dứt, hơn hai mươi cường giả Vương Linh Kỳ ở phía sau hắn đã đồng loạt phóng ra cái hắc quang nhanh chóng bao phủ đến. Cường giả Hư Linh Kỳ nhào lên, kinh hoàng nhanh chóng lùi lại, Đồng thời liên tục công kích về phía hắc quang.
Mấy trăm cường giả Hư Linh Kỳ công kích to lớn đến cỡ nào, nhưng mà đánh vào cái hắc quang này lại giống như ném đá vào biển rộng, toàn bộ đều bị hấp thu hết. Cái hắc quang này đến cường giả Linh Vương Kỳ đều có thể hấp thu, có thể đồng thời hấp thu hết linh lực của bọn hắn cũng không có gì lạ, thần kỳ chính là bọn hắn không bị cắn trả quá lớn!
Từ lúc bắt đầu Ngô Hiên đã cảm giác được điều này, cho dù là tâm pháp gì đều có khuyết điểm, nhất là loại tâm pháp nghịch thiên này, nhất định mang tới tác dụng phụ rất lớn. Không ngờ dưới thế công cường đại như vậy vẫn ngăn cản được, còn không có một chút áp lực nào!
Qua lâu như vậy, tâm pháp được hoàn thiện là bình thường nhưng có thể trở nên cường đại như vậy, có hơi khoa trương quá mức! Không chỉ hấp thu nhanh hơn, tốc độ nhào lên cũng nhanh hơn, vừa đánh ra đã cuốn tới, nuốt mất mấy trăm cường giả Hư Linh Kỳ.
Cũng may có một số người kịp thời tránh kịp, không bị hắc quang này cuốn vào. Lúc thấy cảnh này sắc mặt bọn họ đều trắng bệch. Mặc dù bọn họn không có tiến vào cái hắc quang kia nhưng có thể dễ dàng hóa giả được võ kỹ, nếu như bị bao phủ ở trong nhất định sẽ không dễ chịu!
“Cho dù các ngươi cùng lên, kết quả cũng như nhau. Chỉ là chết kiểu này có hơi khác, so với cách chết kiểu kia có chút thống khổ hơn, nếu như các ngươi ngoan ngoãn, ta sẽ để cho các ngươi thoải mái một chút…”
Tạ Lăng còn chưa nói dứt lời, lại có người tức giận nhào tới, muốn phá hỏng cường giả Linh Vương Kỳ thi triển hắc quang, chỉ là còn chưa kịp nhào tới, cái hắc quang kia giống như lá chắn bảo vệ, tự động quay ngược lại nhào tới, nuốt mất cường giả Hư Linh Kỳ đang xông lên.
Hoàn toàn không thể tới gần người!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo