Sở Từ bật cười: "Chuyện sợ sệt như vậy, đâu phải tự thân lúc nào cũng có thể khống chế, đặc biệt là sợ quỷ, ăn cơm, đi đứng, tắm rửa, đi vệ sinh. . . Nhất là ở phòng vệ sinh, quả thực là không thể kiềm chế, bọn họ cũng không phải cố ý, nhưng sợ sẽ là sợ, đâu thay đổi được."
"Có thể là vì anh từng trải qua tai nạn giao thông, không quá sợ quỷ, ngược lại anh có nỗi sợ riêng."
Lục Cảnh Hành ánh mắt sâu thẳm, nhẹ nhàng ôm lấy cô.
"Hả?"
"Anh sợ một ngày nào đó, chúng ta sẽ chia xa."
Trong lòng Sở Từ chấn động, rất nhanh, ánh mắt kiên định nói: "Yên tâm! Em chắc chắn sẽ không để chuyện như vậy xảy ra!"
Lục Cảnh Hành bật cười, luôn cảm thấy vai trò của hai người bị đảo lộn, lo được lo mất, chuyện như vậy không phải là chuyện của phái nữ sao? Làm sao, ngược lại, anh cũng sợ như vậy? Nhưng chẳng biết vì sao, hay vì quan hệ của bọn họ thực sự quá hoàn mỹ, trong đời người vốn mấy thứ quá hoàn mỹ như vậy khiến anh có chút sợ sệt, sợ ông trời sẽ đâm sau lưng anh một đao, một mực để anh luôn có điểm không hoàn mỹ.
Không hoàn mỹ mới gọi là cuộc đời.
-
Hai ngàn tấm, rất nhanh đã được ký xong, Sở Từ không ở lại đoàn làm phim lâu, cô nghĩ, năm nay cả nhà nên về quê vào cuối năm, Sở Minh Giang giục cô xếp đồ sớm để về quê.
Cuối năm, nhà họ Lục lại mới vừa thêm một đứa bé, Sở Từ nghĩ một chút, liền vẽ một cái bùa bình an tốt, đưa cho con của Tô Tĩnh Ý làm quà năm mới.
Lúc đó, bạn bè của Tô Tĩnh Ý ở đó, mọi người thấy cô chỉ đưa một cái bùa bình an nhỏ, liền lộ vẻ mặt kỳ quái, suy nghĩ trong lòng đều lộ trên mặt, hiển nhiên cảm thấy Sở Từ tặng một món quà quá rẻ tiền.
Nhưng mà Tô Tĩnh Ý cũng hiểu được, bùa bình an của Sở Từ rất rất khó mà có được, mà lại có thể bảo đảm bình an cho con cái, thân là cha mẹ, có món quà nào tốt hơn thứ này nữa chứ? Bởi vậy Tô Tĩnh Ý vui mừng nhận lấy, còn cám ơn trời đất nửa ngày.
Chờ Sở Từ đi, bạn bè cô kỳ quái hỏi: "Tĩnh Ý, ai vậy? Sao lại chỉ đưa cái bùa bình an?" Tô
Tĩnh Ý cười nói: "Các cô biết cái bùa bình an này bao nhiêu tiền không?"
"200?"
"400?"
"1.000?"
Tô Tĩnh Ý giơ thẳng ngón tay.
"10.000?"
"Chẳng lẽ 100.000 hay sao?"
Mọi người càng lúc càng tăng lên, Tô Tĩnh Ý lắc đầu nói: "Các cô quá xem thường người khác rồi! Tấm bùa này của cô ấy, phỏng đoán cẩn thận, trị giá một triệu! Nếu như cô ấy tăng giá, các cô muốn một cái bùa như thế, ít nhất 2,3 triệu!"
"Cái gì? Một tấm bùa bình an 2,3 triệu? Tô Tĩnh Ý, cô đừng dọa chúng tôi, chúng tôi không phải chưa từng va chạm xã hội, ai lại có thể vẽ bùa chú có giá trị cao như vậy chứ?"
Tô Tĩnh Ý nở nụ cười: "Các cô đừng xem thường người ta nha, các cô biết cô ấy là ai không?"
"Ai vậy? Trông đúng là quen mắt, giống như thật sự gặp ở đâu rồi."
"Ồ! Tôi nghĩ ra rồi! Cô ta chính là bạn gái của Lục Cảnh Hành, họa sĩ truyện tranh Sở Sở!"
Tô Tĩnh Ý mỉm cười tán đồng, nói thật, đám bạn bè này đều không phải là tâm giao với cô, cô cũng không tiện nhiều lời, đám người này đều là tiểu thư nhà giàu, thường ngày tầm mắt cũng chỉ luôn nhìn lên, xem thường cái này xem thường cái kia, gia đình Tô Tĩnh Ý tuy rằng không nghèo, nhưng xưa nay không có ý nghĩ như thế, luôn cảm thấy sông có khúc người có lúc, bây giờ có tiền, sau này có thể là chẳng có gì, hà tất phải xem thường người khác như vậy.
Hơn nữa cô vốn thích Sở Từ, không ưa thái độ của mọi người, mới đứng ra nói một phen.
"Vậy cô ta không phải là em dâu tương lai của Tĩnh Ý sao? Tĩnh Ý à, người em dâu này của cô làm gì vậy? Sao có thể vẽ ra cái bùa đáng giá như vậy chứ? Chẳng lẽ, bởi vì cái chữ ký của cô ta đáng giá sao?"
"Đương nhiên không phải, tôi nói tên thôi là cô sẽ tự biết! Cô biết Tô Kiến Thành dựa vào cái gì mà đạt được sự giàu có như bây giờ? Cô biết Tô Đài dựa vào cái gì mà trở thành nữ minh tinh hàng đầu? Cô biết Lục Cảnh Hành là nhờ ai gọi hồn về? Cô biết Thánh địa tự sát là do ai sửa phong thuỷ không?"
"Chẳng lẽ là?" mọi người rất kinh ngạc, không nói những cái khác, chuyện của Tô Kiến Thành và Tô Đài tất cả mọi người đều biết, mọi người đều muốn thăm dò bọn họ, tên của người đại sư này, ai ngờ hai người lại vô cùng thận trọng, xưa nay không chịu giới thiệu cho người ngoài, mà không, mọi người đều không có bản lĩnh để được gặp mặt đại sư, bằng không đừng nói là tiêu tốn mấy triệu, chính là mấy trăm triệu cũng đồng ý! Chỉ cần đại sư chịu tiết lộ một chút về hướng phát tài thôi là được!
Ai ngờ, biết Sở đại sư, chính là họa truyện tranh Sở Sở? Chính là bạn gái Lục Cảnh Hành sao?
Nhất thời, vẻ mặt mọi người đều khó chịu, nghĩ rặng, chắc chắn là Đại sư bị bọn họ là phật ý rồi, chính mình đắc tội rồi.
Bọn họ rời khỏi nhà họ Lục thì, tất cả mọi người đều xanh mặt.
Hàn Tuệ Mẫn bưng đồ ăn đi vào, nghi ngờ nói: "Tĩnh Ý, vẻ mặt các bạn của con sao lại có vẻ không tốt như thế?"
Tô Tĩnh Ý lạnh lùng nói một tiếng: "Đáng đời!"
-
Năm ngoái, tết không về quê, ông bà của Sở Từ vẫn luôn bỏ qua cho bọn họ, thường giục bọn họ về, năm ngoái mọi người đều bận bịu, Sở Minh Giang bận bịu công việc, Sở Từ lại bận bịu thi đại học, bây giờ cũng đã thi đại học xong, cũng không lý do gì để không về. Sở Châu bận rộn công việc, phải đợi cuối năm mới có thể về.
Trời vừa sáng, Điền Tam Thải thu dọn đồ đạc xong, Sở Từ cùng anh ba, anh tư mang theo quà cáp, ngồi xe về.
Đi xe hơn bốn tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng về đến quê. Xuống xe, trước mắt là thôn trang quen thuộc, Sở Từ mơ hồ có cảm giác, nghĩ về lúc trước, cô xuyên không từ quá khứ mà đến, mượn thân thể của Tiểu Sở Từ mà dùng, trở thành còn gái nhà họ Sở, đó chính là khi Sở Từ bắt đầu trở thành một thành viên của nhà họ Sở, dựa vào sự giúp đỡ của cô, nhà họ Sở hóa giải được tai ách, gia đình Sở Minh Giang cũng phát đạt, bây giờ thì nhà họ Sở, con trai con gái đều đi học trường danh giá, tiền đồ sáng lạng, Sở ba ba cũng có tiền, có thể nói, gia đình như vậy đã vô cùng mỹ mãn, cũng không còn trông đợi gì cầu kỳ.
Sở Từ về nhà, không ít người đứng ở cổng làng đón cô, người dân nông thôn đều rất giản dị, con cái nhà ai trở về, đều phải tới đón, mới có vẻ thân thiết.
Sở Từ chào hỏi các bạn hàng xóm ra đón cô, mắt mọi người đầy vui vẻ, luôn khen ngợi.
"Sở Từ lớn rồi."
"Xinh đẹp quá rồi! Trưởng thành rồi!"
"Đúng đấy, không nghĩ tới là xinh đẹp như vậy! Sở Từ à, thím nghe con thím nói cháu và một đại minh tinh nào đó yêu nhau đúng không?"
Sở Từ cười gật đầu: "Đúng đấy, thím, thím cũng biết sao?"
"Cũng không hẳn! là do con của thím hay dùng weibo, nó rất quan tâm đến cháu, biết cháu chính bạn gái của đại minh tinh kia, nó rất kích động, đi tuyên truyền từng nhà, bây giờ thì cả thôn ai cũng đều biết hết rồi."
Sở Từ bật cười, nhưng người dân nông thôn đúng thật là không bao giờ nhiệt tình một cách bình thường!
Ông bà Sở Từ đều là dân quê giản dị, anh em của Sở Minh Giang nhiều, ông bà tuy rằng không phải lúc nào cũng công bằng, nhưng nét mặt vẫn vui vẻ, tài sản cũng chia đều cho ba gia đình, đối với cả người con gái sa sút, phải nói, ông bà đối với gia đình người cô của Sở Từ rất tốt, từ lúc Sở Từ xuyên không, đến mấy năm trước hầu như chưa từng thấy ông bà, sau đó mới biết bọn họ giúp trông con của nhà người cô, có người nói hoàn cảnh nhà người cô khá khó khăn, con cái không ai trông, nên ông bà mới ở sau lưng giúp đỡ.
-------------
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo