Cô nghĩ nếu mở lời nhắc nhở, có thể mọi người đều không nghe, mà bị Sở Từ mê hoặc như thế, tất cả mọi người lại rất lắng nghe, chăm chú nghe Sở Từ giảng bài.

Chương trình huyền học chân chính, bỗng nhiên biến thành lớp học huyền học.

Sở Từ lại là thầy giảng! Bên này còn đang giảng bài, bên kia, Sở đại sư không biết ở đâu ra mà trên weibo mọi người lại tung tin loạn cả lên. @Tôn Lỵ Lỵ con mèo nhỏ: "Tôi vừa nghe được tin từ một người bạn làm chương trình huyền học, một tin rất đáng sợ, người đó nói có một vị đại sư đoán mệnh như thần, tính toán rằng hôm nay sẽ có tai nạn trên không, địa điểm là ở Thân Thành, do đó, fan của tôi ở đó có ai đi máy bay không? Phải chú nha, thà tin là có, để còn tránh nha!"

Vì điều này, weibo nhất thời rần rần bùng nổ!

- Chết thật! Tối nay tôi bay đi Nga, không biết thật hay giả đây chứ?

- Tôi định đi Mã Đại nghỉ phép, chủ thớt đừng dọa tôi nha.

- Không phải chứ? Thân Thành sao? Hôm nay tôi phải về Thân Thành, bạn nói vậy làm tôi không dám đi.

- Chủ thớt nói có đáng tin không vậy? Chương trình huyền học là “Huyền học đại chiến” sao? Thật hay giả vậy! Tôi mới vừa mua vé máy bay nha!

Rất nhanh, trên Weibo có hàng chục ngàn bài được đăng, thậm chí còn lan đến tận weibo chính thức của sân bay Thân Thành, người trực lập tức đem tin tức gửi cho cấp trên xem, cấp trên xem thấy, sợ hết hồn, mà lại có nhiều người nghe ngóng, chính là từ mấy nhân viên chương trình “Huyền học đại chiến” nói việc này là sự thật, mà danh tiếng của Sở Thần, mọi người hoặc không ít thì nhiều cũng từng nghe qua, ngay cả khi chưa từng nghe qua, thì cư dân mạng @ mấy vạn người như thế, cũng khiến phía bọn họ không thể lơ là.

Cấp trên cũng rơi vào thế lưỡng nan, nếu ngưng máy bay lại, việc này không phải là chuyện nhỏ!

Còn nếu xảy ra tai nạn thì làm sao bây giờ?

Việc này có thể khiến mọi người giảm tín nhiệm đối với công ty hàng không!

Chuyện lớn như vậy, ông cũng không quyết định được!

Ông liền đi trình báo với cấp cao hơn.

-

Bên này, Sở Từ còn đang giảng diễn dịch hoa mai.

Lúc này, Nhan Thiên Tâm bỗng nhiên lạnh lùng cười, nói: "Sở đại sư, nếu cô nói, xếp đặt Kỳ Môn Độn Giáp liền có thể đưa người ra ngoài mấy chục dặm, không bằng biểu diễn cho chúng tôi xem một chút đi, làm sao cô có thể làm chuyện thần kỳ như vậy!"

Đương nhiên, Sở Từ nhìn ra được là cô ta đang gây hấn, thực tế, chuyện này không phải điều thần kỳ gì.

Trong sách cổ có nói.

Dựa vào cái gì mà ẩn?

Không suy nghĩ bất giác chớp mắt vạn dặm, đó là căn nguyên của ẩn.

Một câu nói khái quát hàm nghĩa chân chính của kỳ môn độn.

Trên thực tế, câu nói chân chính về kỳ môn độn chỉ có rải rác vài câu, vừa thâm ảo lại đơn giản, là do người hiện đại phức tạp hóa nó.

Sở Từ nở nụ cười: "Cô Nhan, trong kỳ môn độn, trong nháy mắt dịch chuyển vị trí đúng là không phải chuyện thần kỳ."

Vừa nghe xong, sắc mặt Nhan Thiên Tâm thay đổi trong chớp mắt.

"Cô đang nói là tôi thiếu kiến thức sao?"

Sở Từ nhíu mày, như là rất kinh ngạc vậy: "Là sao? Tôi biểu hiện rõ ràng như vậy mà?"

". . ." Nhan Thiên Tâm sắc mặt tái nhợt, đang muốn khiêu khích, bỗng nhiên nhận ra thân thể của mình đang giật giật. Loại chuyển động này tạo cảm giác rất kỳ lạ, giống như thân thể không nhúc nhích, nhưng tất cả mọi thức xung quanh đều chuyển động, mây mù lượn lờ, Nhan Thiên Tâm lại mở mắt, từ lâu cô đã không còn ở trường quay chương trình đoán mệnh nữa, mà là đang ở vùng ngoại thành, bên trong một ruộng nước.

Nhan Thiên Tâm sợ hết hồn, không chờ cô ta la lên, lại là một trận mây mù lập lờ nữa, lại mở mắt, cô ta lại quay về chỗ trường quay chương trình.

Ở đây tuy rằng không phải do Sở Từ lợi hại, nhưng vẫn là có thể cảm giác được là do chính cô bày cái kỳ môn độn.

Cũng đoán ra được, là đưa Nhan Thiên Tâm trong nháy mắt dịch chuyển đi chỗ khác.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, đừng nói là Nhan Thiên Tâm, chính là bọn họ cũng không hoàn toàn tin tưởng mấy chuyện Sở Từ nói, chỉ vì ở thời đại này, mấy thứ Sở Từ nói tới, hết thảy đều như chuyện huyễn huyền rất xưa rồi, thật sự có cao nhân như thế sao, bố trí một kỳ môn độn đơn giản liền có thể đưa người ta ra ngoài đến mấy chục dặm sao? Vậy thật quá thần kỳ rồi!

Sở Từ thì lại uống chén trà, cười cười nhìn về phía Nhan Thiên Tâm: "Nhan thiên sư, phong cảnh bên ngoài sao chứ?"

Nhan Thiên Tâm khổ tâm không nói nên lời, nhưng cũng bị dọa cho phát sợ, muốn nổi giận lại không dám, chỉ lo Sở Từ lại chỉnh cô một trận.

Ngay sau đó liền cúi đầu, một câu cũng không nói.

-

Một bên khác, trên weibo huyên náo quá dữ, nhiều hành khách trả vé, dân chúng yêu cầu rất cao, công ty hàng không chịu hàng trăm áp lực, đành phải hoãn mấy chuyến bay xuống chiều tối.

Nhưng ở sân bay mỗi ngày có rất nhiều chuyến bay lui tới, như vậy thì loạn mất, tình hình rất lớn, nếu như cuối cùng chứng minh được tính toán sai lầm. . .

Nhân viên sản xuất chương trình trong nháy mắt không còn tâm trạng tiếp tục ghi hình nữa, mọi người đều lo lắng, sợ cấp trên sẽ ra lệnh, ngừng phát sóng.

Còn Sở Từ, trước mặt lại bình tĩnh uống trà.

Bỗng nhiên, cô ngẩng đầu nhìn về hướng sân bay, nói: "Đến rồi!"

Ầm! Một tiếng vang thật lớn, như là một chiếc máy bay nào đó phát nổ, làm cho hướng sân bay ánh lửa nhuộm đỏ một mảnh trời.

Tất cả mọi người, thần sắc phức tạp nhìn về hướng sân bay.

Thật sự nổ rồi! Đúng như Sở đại sư nói! Chim sắt chết!

Cô không phải mua danh chuộc tiếng, cô thật sự có bản lĩnh!

Trong lòng tất cả đại sư đều nghĩ như vậy.

Ánh mắt lại nhìn Sở Từ không hiểu sao mang theo một chút kính trọng.

Cô cứu mấy trăm người, cứu mấy trăm gia đình, cô thật vĩ đại, nhưng cùng lúc cô cũng thay đổi rất nhiều nhân quả!

Mọi người nhất thời khẩn trương.

"Sở đại sư, cô thay đổi nhân quả lớn như vậy, cô định làm sao bù đắp đây?"

"Đúng đấy, Sở đại sư, nếu như không cẩn thận, nhân quả này sẽ trả lại cho cô đó!"

Sở Từ uống trà, giọng bình thản, nói: "Tôi chưa nghĩ ra."

Là thật sự chưa nghĩ ra.

Camera-man quay cho Nhan Thiên Tâm một cảnh đặc tả đầy châm biếm, Nhan Thiên Tâm mặt đỏ, tựa hồ đau rát!

Rất mất mặt, đau thật chứ!

Sở Từ, thật sự làm cô ta mất mặt đến phát điên!

Nhân viên nhóm sản xuất chương trình bỗng nhiên cảm thấy yên lòng.

Phát sinh sự cố ai ai cũng đều khó chịu, nhưng lúc xảy ra vụ nổ, không có hành khách thương vong, lại còn có thể chứng minh mấy điều Sở Từ nói đều là thật sự, như vậy, chương trình cũng có thể được bảo vệ.

Cuối cùng, nhân viên sân bay truyền tin tức ra ngoài, trong sân bay, có chiếc máy bay Đông Nam Á nào đó tự nhiên phát sinh nổ, chiếc máy bay này là của công ty hàng không nào đó khác, nguyên nhân sự cố là chất lượng máy bay có vấn đề, nhưng tại hiện trường không có nhân viên thương vong, đồng thời được cứu trợ đúng lúc, lửa đã được khống chế nhanh chóng.

Sau đó, Sở Từ nghĩ đến chuyện nhân quả, cô rời khỏi chương trình liền thấy xe của Lục Cảnh Hành ở bên ngoài.

Lục Cảnh Hành sắc mặt nghiêm nghị: "Sở Từ, sẽ trả ngược lại sao?"

Sở Từ dừng một chút, vỗ vỗ vai anh an ủi: "Yên tâm, em sẽ nghĩ biện pháp giải quyết."

Nhưng mà vẻ mặt Lục Cảnh Hành không thả lỏng chút nào, anh ôm chặt Sở Từ vào trong lòng, giọng hơi nghẹn lại: "Với anh mà nói, bất kỳ ai cũng đều không quan trọng bằng em! Anh chỉ muốn em sống tốt mà thôi!"

Trái tim Sở Từ lập tức mềm nhũn, khóe môi cô hơi nhếch lên, động viên nói: "Yên tâm, nhất định sẽ có cách!"

Đêm đó, một weibo lan truyền tin tức trên internet.

-------------

0.53997 sec| 2418.523 kb