Báo cáo ngày đầu tiên từ app được nhân viên gửi tới, ghi chép tất cả số liệu của ngày đầu tiên, hầu như là cơ mật, Chu Hiểu Tô xem xong, nhận ra mình không nên quá hiếu kỳ, nhưng sau khi đọc, cô ấy vẫn phải kinh ngạc nói:
"Sở Sở đại đại, thành tích ngày đầu tiên thật sự rất tốt!"
"Hả?" Sở Từ vẫn chưa đọc hết, liền xem kỹ hơn, lúc này khóe miệng nhếch lên.
Số lượng lượt tải ngày đầu đã hơn trăm vạn, hội viên đăng ký vượt năm mươi vạn, sung kim ngạch hơn ngàn vạn!
Sở Từ rất hài lòng với con số này!
Tuy rằng không sánh được một số trò chơi, vừa công bố toàn cầu lượng download đã quá 50 triệu.
Đối với cái app mới ra mắt thị trường, cũng là lần đầu cô làm ăn, dĩ nhiên đạt thành tích như vậy, đúng là nhờ nhiều người ái mộ nể tình!
Sở Từ đột nhiên cảm giác thấy chính mình rất may mắn, không chỉ vì tiền, vì app làm thành công, thứ khiến cô vui mừng chính là có thể cung cấp một nền tảng tốt cho các tác giả truyện tranh Trung Quốc và người hâm mộ truyện tranh, để làm cho ngành công nghiệp này phát triển.
Đúng vậy, mục tiêu của cô chính là lớn như vậy!
Mà sung trị kim ngạch quá ngàn vạn, Sở Từ cũng không nghĩ tới, cô cứ nghĩ mình sẽ lỗ vốn.
Phải biết, ngày đầu hết thảy hội viên đều sẽ nạp 288 Sở Sở tệ, mà nhiều người nạp tiền hội viên như vậy, thì 288 tệ đều bị bọn họ dùng hết, 288 đổi thành tiền thật thì 3 đồng cũng chưa tới, xem ra không phải là nhiều, nhưng lại có thể xem không ít truyện tranh, xài hết 288 Sở Sở tệ, lại đi nạp thêm, Sở Sở có lòng tin, những người này đều sẽ biến thành hội viên trung thành.
Mà Sở Từ cũng không để tác giả gánh chịu phần tiền này, không giống những trang web tiểu thuyết khác, miễn phí nạp tiền, tác giả không được trích phần trăm, Sở Từ không làm chuyện đó, sớm nói rõ, tất cả số tiền dành để tặng sẽ do công ty chịu, tính ra là hết lòng quan tâm giúp đỡ bọn họ.
Cô lại nhìn xuống cột đăng ký họa sĩ, ngày đầu có hơn 500 người đăng kí trở thành họa sĩ, biên tập viên đều xem từng cái từng cái, gặp được người tốt liền ký kết hợp đồng, căn cứ vào giá trị tác phẩm mà ký kết.
Sở Từ lật hết báo cáo, khóe miệng vẫn nhếch lên, Chu Hiểu Tô giơ ngón tay cái lên, bội phục nói: "Tuyệt rồi! Đại lão à, cho ta theo với!"
Thế là, Sở Từ không hiểu ra sao lại có thêm một tiểu tuỳ tùng.
....
Vận hành app đều đâu vào đấy, nhân viên vì thế vẫn tăng ca, app chỉ mới thử nghiệm, cần phải tìm ra lỗi, may mắn là công ty làm app cũng phụ trách, vẫn sắp xếp nhân viên kỹ thuật tăng giờ làm việc, cố gắng khắc phục những lỗi này.
Cùng lúc đó, Sở Từ tương tác cùng các fan trên weibo, phần lớn họ đã vào app xem truyện tranh.
Mặc dù, đối với Sở Từ mà nói, như vậy hơi tổn thất một chút, nhưng app mới là thứ quan trọng, chỉ cần có thể đem ứng dụng app, bồi dưỡng thói quen cho những người ái mộ truyện tranh, truyện tranh tuyệt đối có thể nổi tiếng như tiểu thuyết.
Để cổ vũ họa sĩ luôn cập nhật chương mới, Sở Từ đưa ra kế hoạch khen thưởng kếch xù, thu nhập ngày đầu của các họa sĩ đạt được không ít, bọn họ được nếm trái ngọt, lại nghe nói Sở Sở đang có kế hoạch bồi dưỡng người mới, cố gắng đem những người này bồi dưỡng thành họa sĩ nổi tiếng, mọi người đều muốn tranh thủ cơ hội này, bởi vậy chăm chỉ hơn, tuy rằng nội dung chương mới không nhất định phải nhiều.
Dưới tình huống như vậy, Sở Từ ban ngày đi học, buổi tối trở về xử lý công việc của app truyện tranh, sau đó tiếp tục hoạt động của tài khoản công cộng Weibo và WeChat, nói chung là có một đội, tất cả mọi chuyện đều có người làm, cô đỡ lo không ít.
Sở Từ cảm giác được thân phận mình thay đổi.
Từ một họa sĩ đơn thuần, biến thành chủ của hết thảy họa sĩ, nuôi một đoàn họa sĩ lớn, còn có kế hoạch, cho nhân viên đi bàn luận các loại hợp tác, nếu cô kinh doanh không được, mọi người đều không có cơm ăn, cô sâu sắc cảm giác được áp lực rất nặng.
Lại còn “Bạn trai minh tinh của tôi” ra mắt, cô phải vẽ truyện tranh mới, rất bận rộn.
Rất may, đối với truyện tranh mới của cô, mọi người đánh giá cũng không tệ.
Sở Từ mở ra app ra, thu gom và đọc các bình luận của tiểu Tiên.
- Thật thích quá đi! Nam chủ thật đẹp trai!
- Thích quá, so với phong cách cũ của đại đại thì không giống, nhưng thật sự rất thích, thừa cơ hội này đem mấy bộ truyện tranh cũ ra ôn lại một chút, xem truyện tranh bên này thật sự rất thuận tiện.
- Thật sự muốn biết bản thân Sở Sở trông như thế nào.
- Hay quá, nam chính đúng là Lục Cảnh Hành sao?
- Hừ! Ngươi mà cũng xứng với Lục Cảnh Hành sao?
Tình cờ, cũng có mấy bình luận không tốt, nhưng Sở Từ cũng không để ý, ai ngờ một ngày nọ, bỗng nhiên có cái tên @Tống ThanhViện đăng kí người sử dụng, bình luận không tốt:
- Không ai cảm thấy truyện tranh này rất giống truyện tranh cũ của Hạo Miểu, “Bạn trai minh tinh của tôi” sao? Mặc kệ là hình tượng nhân vật là nam hay nữ, đặc biệt là hình tượng nhân vật nữ, rất giống nữ chính trong truyện tranh, tôi không đến gây sự, chỉ đơn thuần hiếu kỳ, “Bạn trai minh tinh của tôi”, có thể quang minh chính đại cho biết ai mới là người đang sao chép không?
Phía dưới rất nhiều fan bình luận.
- Ăn cắp ở đâu? Truyện tranh ngươi nói kia ta xem qua, vẽ không thế này.
- Là sao chép sao? Vai nam chính minh tinh là Lục Cảnh Hành, kiểu tóc, mặt mày cũng giống, vai nữ chính khẳng định là Sở Sở đại đại.
- Nữ chính ở đâu? Lại nói, vai nữ chính truyện tranh nào lại không như thế? Chân dài eo thon.
- Ta cảm thấy khá giống, hơn nữa đề tài cũng như thế, thậm chí cả tên. . .
- Có phải là sao chép không? Ta đi sưu tập cái bản truyện tranh kia để xem.
Sở Từ bất giác cau mày, trong giới truyện tranh việc sao chép cũng rất nghiêm trọng, nhưng cô tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy.
Ngược lại, nam chính và nữ chính, là cô dựa vào Lục Cảnh Hành và hình tượng của bản thân mà vẽ ra, rất nhiều fan chỉ cần để ý một chút liền có thể nhìn ra nam chủ là Lục Cảnh Hành, nếu như ai xem ảnh cô cũng sẽ biết, nữ chủ chính là cô! Vậy thôi cũng có thể hiểu mọi chuyện, hoàn toàn không cần giải thích.
Mấu chốt của vấn đề chính là mọi người không biết cô trông ra sao!
Cô cũng không thể tự chụp ảnh mình, chứng minh sự trong sạch được!
Nhiều lúc, Sở Từ rất khổ não với việc giải thích chuyện này.
Rất nhanh, Giang Tâm Ái liên hệ với cô, nói cho cô biết chuyện này.
"Tôi biết rồi, trước tiên không cần để ý, cây ngay không sợ chết đứng."
"Những người này đúng là rãnh rỗi sinh nông nổi, hai bộ này hoàn toàn không giống nhau, hơn nữa vai chính và Boss hoàn toàn tương tự, mỗi lần tôi xem đều sẽ nghĩ chính là cô và Lục Cảnh Hành thôi, Boss à, chúng tôi hoàn toàn tin tưởng cô!" Giang Tâm Ái thể hiện sự trung thành.
Kỳ thực cô ấy cũng là fan của Sở Sở đại đại, biết bản thân cô chủ xinh đẹp như vậy, cô ấy thật sự rất rất ngưỡng mộ! Điều khiến cho cô yêu thích chính là, cô chủ không phải loại người mắc bệnh công chúa, khiến người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái khi ở bên cạnh, người này dù là nam hay nữ cũng đều yêu mến!
Sở Từ nở nụ cười: "Không có gì đâu, tôi cũng không sẽ để ý đâu."
Chuyện như vậy, không cần thiết phải giải thích, trái lại nếu giải thích, càng khiến người ta nghĩ là có chuyện ám muội, bởi vậy Sở Từ không để trong lòng, hay tính toán xem phải làm gì.
...
Cuộc sống đại học khá dễ dàng, Sở Từ thích ứng rất nhanh, không phát sinh vấn đề gì, chỉ là, trong túc xá có người tên Tống Nhất Mạn vẫn hay đối nghịch với cô.
Sở Từ cũng không quan tâm, cô cũng không phải là đồng nhân dân tệ, không có cách nào làm cho tất cả mọi người đều yêu thích được.
Thường thì cô sẽ dành thời gian vẽ vời, vẽ được bản thảo thì để cho người ở phòng làm việc tới lấy, còn lén lút đem dụng cụ vẽ chuyển tới ký túc xá, rảnh rỗi liền vẽ.
Các giáo sư dạy Cổ văn, phần lớn đều là cổ giả, đi dạy thì chỉ để ý giảng, mặc kệ phía dưới học sinh có nghe hay không, nhưng chỉ cần lắng tai nghe liền biết, những giáo sư cổ văn như thế, bản lĩnh thật sự rất lớn.
Lớp học vừa kết thúc, Chu Hiểu Tô liền đến, ôm Sở Từ nói: "Sở Từ, theo tớ đi ra ngoài một chút."
-------------
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo