Bạch Cẩm lập tức nhảy xuống bên cạnh Chung Hổ, nàng vừa mới lên Đấu Giả thất phẩm, thực lực hạ tam phẩm vẫn có chỗ hạn chế.
So với Chung Hổ lục phẩm thì kém hơn rất nhiều.
Lúc này Chung Hổ chau mày, hắn không có phát hiện ra bất cứ thứ gì, bây giờ đối phương đi ra chỉ là muốn đi ra mà thôi, rất có thể ngay từ đầu đã nghe được cuộc nói chuyện của bọn hắn.
"Đừng căng thẳng, ta không đến mức ra tay với các ngươi"
Từ sâu trong rừng cây, một vị nam tử chậm rãi đi tới.
Toàn thân hắn mặc áo đen, cầm trong tay huyết hồng trường kiếm, trên mặt có hoa văn đỏ sậm.
Ma môn Ma Kiếm Không Minh.
Khoảnh khắc nhìn thấy đối phương, Chung Hổ chấn kinh, cúi đầu nói:
"Ma Kiếm tiền bối"
"Tham kiến tiền bối"
Bạch Cẩm cũng không dám lỗ mãng chút nào.
Ma môn Ma Kiếm Không Minh, thành danh đã lâu, không phải cùng một thời với đám người Đạo Tử Thiên Vân Đạo Tông, Thiên Vân Y Y.
Mà là tốp người tới sớm hơn.
Mấy người Thiên Vân Y Y đang xung kích Nguyên Linh tứ phẩm, còn vị thiên kiêu này thì đang tìm cơ hội xung kích tam phẩm.
Một khi tiến vào, chính là biến hóa về chất.
Những người có thể vào đều là tiền bối trong tu chân giới, đã không cần vác cái danh thiên kiêu.
"Đã lâu lắm rồi ta chưa ra ngoài, vậy mà các ngươi còn biết ta Ma Đạo Không Minh có chút bất ngờ.
Chung Hổ vội nói:
"Tiền bối nói đùa, đại danh tiền bối thiên kiêu Ma môn Ma Kiếm Không Minh vang dội như sấm bên tai, chúng ta sao có thể không biết"
"Thiên kiêu?"
Ma Kiếm Không Minh nghe đến tên thiên kiêu, không nhịn được tự giễu nói:
"Từ lúc hắn xuất hiện, ta không xứng"
Hắn là chỉ Đạo Tử Thiên Vân Đạo Tông Kiếm Thư.
Cái này Chung Hổ hiểu đôi chút, nghe nói khi đó vốn là thời kỳ thiên kiêu tụ hợp, về sau Đạo Tử đột nhiên xuất thế.
Từ đó không có cái tên thiên kiêu nữa, nói đến thiên kiêu, chính là chỉ Đạo Tử Kiếm Thư.
Thiên kiêu độc nhất vô nhị.
Ma Kiếm Không Minh lắc đầu, không nói những chuyện này nữa, chỉ nói:
"Linh sủng Xà Đường phái vào Thanh Thành, các ngươi nói đêm nay Thánh Tử sẽ động thủ, là thật hay giả?"
"Chỉ là suy đoán của vãn bối thôi"
Chung Hổ bất an nói.
"Suy đoán của ngươi có độ chính xác là bao nhiêu?"
Ma Kiếm Không Minh hỏi, một lát sau thu hồi Huyết Hồng Ma Kiếm:
"Các ngươi cứ nói thật, ta không đến mức sẽ ra tay với các ngươi. Không phải một tứ phẩm như ta có thể chèn ép Thập Nhị Tịnh Đường, ra tay với các ngươi chẳng có ích lợi gì" Chung Hổ cùng Bạch Cẩm liếc nhìn nhau, sau đó Chung Hổ mới nói:
"Theo như vãn bối suy đoán, Thánh Tử tàn nhẫn cực điểm, hỉ nộ vô thường, đêm nay ra tay còn là trạng thái tốt, nếu như trạng thái không tốt có lẽ sẽ động thủ ngay ban ngày ban mặt Ma Kiếm Không Minh ngẩng đầu nhìn lên trời, lúc này đang là giữa trưa, đến khi trời tối còn có một chút thời gian.
"Vậy thì để đến tối xem sao, mở mang tầm mắt"
Ma Kiếm Không Minh đứng ở một bên khẽ nói.
Vẻ mặt Chung Hổ cực kỳ khó coi, vì vị tiền bối này không hề có ý định rời đi.
Nếu như đêm nay Thánh Tử không ra tay, có khả năng bọn hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Nhưng biết làm sao, người có thể áp chế tiền bối Ma Đạo Không Minh, không ở chỗ bọn hắn bên này, mà là ở chỗ Hồ Dương bên kia.
Xem ra chuyến này còn hung hiểm hơn so với dự đoán.
Vùng ngoại ô Thanh Thành.
Hồ Dương nhếch miệng, có chút hưng phấn.
"Quả nhiên có vấn đề, có lẽ Thánh Tử không giống với lời đồn cho lắm, có thể tất cả mọi người đều bị lừa rồi"
Thân là ma tu, Hồ Dương tự nhận mình cũng không ngu xuẩn lắm.
Sở dĩ hắn dám dùng linh sủng tiến vào Thanh Thành, ngoại trừ phía sau có cường giả chống lưng, cũng vì hắn hơi nghi ngờ tu vi của Thánh Tử.
Hơn hai mươi tuổi đầu, làm sao có thể đạt tới Trận Linh ngũ phẩm?
Nếu quả thật như vậy, danh tiếng đã sớm chấn động tu chân giới, sao lại phải che che giấu giấu?Chuyên gia Ma Đạo không định để cho hắn về ma môn đăng cơ?
Sau đó Thánh Tử Ma Đạo sẽ thực sự trở thành chủ nhân đời tiếp theo của ma môn, tu vi phi thường tự nhiên có thể thuyết phục toàn bộ địa giới ma tu.
Cần gì phải kéo dài đến nay, lại còn chỉ nói miệng?
Cho dù có người từng thấy thực lực của Thánh Tử Ma Đạo, nhưng rốt cục cũng không phải tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy.
Càng đừng nói cả đám người kiểu gì cũng sẽ đưa Thánh Nữ đến chứng thực.
Hôm nay, rốt cuộc hắn cũng tìm được manh mối dấu vết.
Hắn để linh sủng tiến vào Thanh Thành chính là vì muốn cắn một số người, sau đó để đối phương lâm vào ảo giác, để bọn hắn mơ về chuyện quá khứ.
Như vậy là có thể hiểu được sự việc những năm gần đây của Thanh Thành, nếu như có thể gặp được người quen biết Thánh Tử thì không còn gì tốt hơn.
Mà vận khí của hắn không tệ, quả thực đã tìm được người có quen biết Thánh Tử, người kia nhìn thấy Thánh Tử lúc hơn mười tuổi, cùng một con tiểu yêu thú thỏ phân cao thấp.
Mặc dù thắng, nhưng hoàn toàn không có coi thường thiên hạ quyền trấn Cửu Châu như trong lời đồn. Ngược lại có vẻ hơi nhỏ yếu.
Cho nên hết thảy có thể là do Thánh Tử Ma Đạo giở trò bịp bợm.
1097 chữ
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo