Liễu Nghệ cười nhẹ nói:

"Thật ra thì kỹ thuật chụp ảnh của tôi rất bình thường, tất cả đều là nhờ công chăm sóc cây cối thực vật của quản lý."

Đúng là như vậy.

Kể từ khi đến Hoa Gian Tập, các nhân viên đã vô thức quan tâm đến lĩnh vực mà mình đang làm việc này.

Vào ngày nghỉ, họ thường đi tham quan các vườn bách thảo hoặc các điểm du lịch khác trong thành phố, nhưng dù là về môi trường hay tình trạng thực vật, mọi thứ đều không thể so sánh với vườn bách thảo của họ.

Một vài địa điểm du lịch còn giống như bị bỏ hoang vì quá ít khách du lịch, họ lơ là công tác quản lý, cây cối bên trong bị bỏ mặc, không có người chăm sóc.

Vào mùa đông rét lạnh, lá rụng xơ xác, hiu quạnh, trông vô cùng hoang vắng; khác biệt hoàn toàn so với hàng cây được chăm sóc tỉ mỉ và căng tràn sức sống ở Hoa Gian Tập.

Ngoài một số cây cổ thụ nổi tiếng, hầu hết cây cỏ ở đó không có biển giới thiệu, khiến người ta rất khó để tìm hiểu thêm về chúng.

Các cây cảnh trong đó chỉ còn lại cành cây khô, không có chuyên gia cắt tỉa, một chút tạo hình cũng không có, mang tới cảm giác vô cùng cô quạnh, thậm chí cũng không biết được loại cây nào đang được trồng, khiến người ta cảm thấy không nói nên lời.

Các loài hoa trong vườn cũng chưa vào thời kỳ ra hoa, chỉ có một vài cành hàn mai lặng lẽ nở rộ ở trong góc, trông cô đơn lạnh lẽo cực kỳ.

...

Diện tích tuy rộng, nhưng đi nửa ngày cũng không thấy được cảnh gì đặc sắc, còn làm cho bản thân cảm thấy mệt mỏi, giữa tiết trời lạnh giá thế này vậy mà lại bắt đầu đổ mồ hôi.

Điều thú vị duy nhất là nơi này nuôi một số loài động vật nhỏ như thỏ, lạc đà alpaca, heo cảnh mini để thu hút du khách, đặc biệt là các nhóm gồm ba mẹ và con cái.

Tuy nhiên những con vật này đều rất bẩn, lúc đầu Liễu Nghệ còn định sẽ đút cho chúng một chút thức ăn, nhưng khi ngửi thấy mùi hương không hề dễ ngửi chút nào kia, cô ấy lập tức mất hết dũng khí để đến gần.

Liễu Nghệ nhớ đến đàn thiên nga ở Hoa Gian Tập, mỗi con đều mỹ lệ ưu nhã, sạch sẽ và gọn gàng, mặc dù chúng không thèm để ý đến cô ấy, nhưng cả đàn con nào cũng xinh đẹp biết bao, còn thường xuyên biểu diễn các kỹ năng bay và săn mồi.

Thỉnh thoảng còn có thể bắt gặp cảnh hai con thiên nga đang âu yếm nhau khiến người khác phải ghen tị, dù có xem cả ngày cũng không cảm thấy chán.

Thôi quên đi, chả có gì thú vị.

Vẫn là Hoa Gian Tập tốt nhất.

Dù không đến nhà kính triển lãm, việc đến nhà ấm trồng hoa thủy tinh ngắm nhìn những cây sen đá đáng yêu cũng thú vị hơn là đi lang thang ở đây.

Vì tò mò, Liễu Nghệ còn đến Bảo tàng Khoa Học ở thành phố W.

Tổng thể xây dựng rất tốt, kiến trúc tráng lệ, trang hoàng tinh mỹ, một số phòng trưng bày được thiết kế khá tinh tế, thiết kế ba chiều trên tường cũng khiến người ta cảm thấy kinh ngạc không thôi.

Khi mới bước vào, cô ấy cảm thấy thật mới lạ như bước vào một thế giới đầy nghệ thuật.

Khi mới bước vào, cô ấy cảm thấy thật mới lạ như bước vào một thế giới đầy nghệ thuật.

Tuy nhiên, sự mới mẻ này chỉ kéo dài trong vài phút, khi xem đến cuối thì thị giác đã có chút mệt mỏi.

Liễu Nghệ chính là một người thích chụp ảnh nên đương nhiên cô ấy rất quan tâm đến vấn đề chụp ảnh.

Hơn nữa sau khi tới làm việc ở Hoa Gian Tập, Liễu Nghệ đã chụp được rất nhiều loài thực khác nhau, cho nên có thể nói ngoại trừ quản lý và vài vị nghiên cứu viên ra, không ai hiểu biết chúng bằng cô ấy cả.

0.12153 sec| 2385.75 kb