Soạt!

Một thân ảnh nam tử trọc đầu rơi ra khỏi Phần Thiên Đỉnh. Ngay khi phát hiện ra mình đã thoát khỏi sự trói buộc của Phần Thiên Đỉnh thì một sự mừng rỡ xuất hiện trên mặt gương mặt của gã nam tử trọc đầu đó, nhưng khi nụ cười còn chưa kịp lan rộng thì hắn đã nhìn thấy Lâm Động đang khẽ mỉm cười nhìn hắn ở cách đó không xa.

Nhìn thấy nụ cười đó, trong lòng Tam Đầu Ma Giao bỗng cảm thấy có chút bất an, nhất thời ánh mắt khẽ dịch chuyển, cái thạch trì dung nham quen thuộc đập vào tầm mắt, đồng tử hắn mạnh mẽ co rút lại, sự kinh hãi lập tức hiện lên trên gương mặt hắn.

– Tên khốn kiếp!

Tam Đầu Ma Giao gầm lên, nhất thời nguyên lực hùng hồn bùng phát định tháo chạy.

Rõ ràng Tam Đầu Ma Giao không hề xa lạ gì với chỗ này, mà hắn cũng hiểu rất rõ ràng sự lợi hại của thạch trì dung nham, chưa biết chừng còn đã chịu khổ ở đây không ít rồi.

Lâm Động nhìn Tam Đầu Ma Giao phản ứng rất nhanh, cười nhạt một tiếng, ngay sau đó hắn đã thấy xung quanh thạch trì bỗng nhấp nháy ánh sáng đỏ, trận pháp khủng bố kia nhanh chóng xuất hiện.

Uỳnh!

Ánh sáng ngưng tụ, một đạo hồng quang lại bắn ra. Lâm Động không hề cảm nhận được chút năng lượng nào từ nó, nhưng hắn biết, nó mang theo một sức hủy diệt vô cùng khủng khiếp!

Xoẹt!

Tốc độ hồng quang cực nhanh, thân thể Tam Đầu Ma Giao vừa rút lui thì hồng quang đã bắn thẳng lên người hắn!

Phụt!

Tia sáng nhìn rất mỏng manh, nhưng Tam Đầu Ma Giao lại giống như bị trúng trọng kích, một ngụm máu tươi bắn ra, một cánh tay rung lên dữ dội, nhất thời chỗ ánh sáng đỏ nhanh chóng lan tỏa, ánh sáng đi đến đâu, cánh tay của hắn tan thành tro đến đấy!

Tam Đầu Ma Giao nhìn thấy vậy, sắc mặt kịch biến, mạnh mẽ nghiến răng dùng tay kia chặt đứt cánh tay đang bị hủy hoại, máu tươi nhất thời phun ra tung tóe.

Cánh tay rơi ra còn chưa rơi xuống đến thạch trì thì đã bị hồng quang biến thành tro bụi rơi lả tả!

Lâm Động ở bên ngoài nheo mắt nhìn, lực sát thương của trận pháp này dường như rất là khủng bố!

Uỳnh!

Trong khi Lâm Động còn đang mải mê suy nghĩ thì trận pháp lại một lần nữa sáng lên, một đạo hồng quang nữa bắn thẳng về phía Tam Đầu Ma Giao!

– Lâm Động, tên khốn kiếp, ta phải phanh thây ngươi thành trăm mảnh!

Tam Đầu Ma Giao không ngừng gào thét, hắn không ngờ Lâm Động không những không trúng kế của hắn mà còn ném hắn vào trận pháp làm đá dò đường như vậy!

– Phụt phụt!

Tam Đầu Ma Giao phun ra một ngụm tinh huyết, một luồng năng lượng cuồng bạo bùng ra từ trong người hắn dung hợp với tinh huyết. Huyết quang biến thành một tấm lá chắn đỏ rực to cỡ một trượng phát ra những tia quang mang chắc chắn.

Quả nhiên để giữ tính mạng Tam Đầu Ma Giao đã phải dùng đến mọi cách!

Vút!

Tấm lá chắn đỏ rực vừa hình thành thì luồng hồng quang bắn thẳng tới, ngay sau đó, lớp phòng ngự của Tam Đầu Ma Giao lập tức hiện lên những vết rạn nứt, cuối cùng bùm một tiếng vỡ tan!

Tam Đầu Ma Giao thảm hại lùi về phía sau, nhưng lần này dựa vào lớp phòng ngự liều mạng kia hắn đã miễn cưỡng chặn được tia hồng quang. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nhưng dù vậy, vẻ mặt của hắn không hề vui vẻ mà ngược lại còn trở nên nặng nề hơn!

Sự sợ hãi này của hắn, Lâm Động cũng có thể nhận ra, bởi vì Lâm Động nhìn thấy trận pháp bao phủ thạch trì kia bỗng nhiên sáng bừng lên, ngay sau đó là ba đạo hồng quang đồng thời bắn ra.

Công kích của trận pháp đã được tăng cường vì bị chặn đứng trước đó. Như vậy có nghĩa là nếu vào bên trong sẽ rơi vào sự công kích vô cùng tận, mãi đến khi bị giết chết thì thôi!

Xoẹt xoẹt!

Hồng quang bắn tới, Tam Đầu Ma Giao liên tiếp phun ra ba đạo tinh huyết biến thành ba tấm lá chắn nữa.

Lá chắn lại vỡ tan, nhưng rồi ngay sau đó lại thêm năm tia hồng quang khác nữa bắn ra, sự công kích này dường như không bao giờ ngừng lại!

Sắc mặt Lâm Động ngưng trọng mà lạnh lùng nhìn Tam Đầu Ma Giao càng ngày càng thảm hại, khí tức cũng càng ngày càng yếu đi, nguyên lực cũng bắt đầu cuộn trào. Trong thời gian quan sát Tam Đầu Ma Giao bị tấn công, hắn cũng phát hiện ra một số điều. Lực sát thương của trận pháp này tuy mạnh, nhưng dường như phải có thời gian để tụ lực. Tuy thời gian tụ lực đó rất ngắn, nhưng đúng là vẫn có. Đó có lẽ là cơ hội duy nhất để hắn đột phá!

Lâm Động nhìn chằm chằm vào trận pháp, thân thể hơi nghiêng về phía trước, đợi thời cơ tốt nhất để động thủ.

Hắn không phải đợi lâu, ngay khi lại có một tia hồng quang khác bắn ra, hai mắt Lâm Động lóe lên tinh quang.

Vút!

Đôi cánh Thanh Long hiện ra, hắn biến thành một đạo thanh quang bay thẳng vào trong trận pháp với tốc độ kinh người, sau đó bàn tay nắm lại, hấp lực bùng phát kéo Địa Tâm Sinh Linh Tương ra.

Soạt!

Địa Tâm Sinh Linh Tương màu xanh biếc bay lên, nhanh chóng rơi vào tay Lâm Động! Ngay khi cầm được Lâm Động lập tức vỗ cánh bỏ chạy!

Thế nhưng vào đúng lúc ấy, trận pháp lại một lần nữa sáng lên, hai đạo hồng quang rạch tan không gian bắn thẳng tới.

Vẻ mặt Lâm Động ngưng trọng nhìn tia sáng bắn tới, tâm thần khẽ động, Phần Thiên Đỉnh lao tới hai đạo ánh sáng.

Keng keng!

Âm thanh giòn tan vang lên trong quảng trường, ánh sáng trên Phần Thiên Đỉnh gần như lập tức tối sầm lại, nhưng cũng may đã chặn được hai đạo hồng quang đó!

Lâm Động điểm chân lên Phần Thiên Đỉnh, xoẹt một cái bay ra khỏi thạch trì, thế nhưng khi sắp ra khỏi phạm vi công kích của trận pháp thì bỗng một tràng cười nham hiểm vang lên.

– Tiểu tử, ngươi muốn chạy sao? Không dễ vậy đâu? Nếu ngươi đã hung hăng như vậy, thì cùng chết ở đây đi!

Toàn thân Tam Đầu Ma Giao đầy máu, thậm chí đã đứt một cánh tay, đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Động, vẻ mặt đầy oán độc, sau đó thân thể hắn nhanh chóng phình to ra!

– Tự bạo sao?

Lâm Động thấy vậy, đồng tử lập tức co rút lại.

Bùm!

Hắn vừa dứt lời thì toàn thân Tam Đầu Ma Giao đã nổ tung, máu tươi bắn tung tóe, một luồng năng lượng chấn động dâng trào khiến Lâm Động phụt máu, bị đẩy vào trung tâm thạch trì.

Uỳnh uỳnh!

Lâm Động quệt máu trên khóe miệng, sắc mặt tối sầm lại, ngẩng đầu lên thì thấy ánh sáng bùng phát quanh thạch trì, mấy chục tia sáng bắn ra, vây chặt xung quanh hắn!

– Không xong!

Thấy số lượng hồng quang nhiều đến như vậy, sắc mặt Lâm Động cũng tái đi, ánh mắt lấp lánh một trận rồi bỗng nhìn về phía dung nham phía dưới.

– Liều thôi!

Lâm Động nghiến răng, rồi biến thành một luồng hồng quang lao tùm xuống thạch trì.

Phụt phụt!

Vào khoảnh khắc hắn nhảu vào trong thạch trì, những luồng hồng quang bỗng nhiên đông cứng lại rồi biến mất.

Nhưng Lâm Động căn bản không thể nhìn thấy cảnh tượng đó, bởi vì sau khi nhảy vào thạch trì, hắn cảm thấy thân thể mình rất nhanh đã chìm xuống, vốn tưởng sẽ cảm thấy nóng rực, nhưng hắn lại không hề cảm thấy gì khác lạ. Một lúc sau, hắn cảm thấy kỳ quái liền mở mắt ra, thì nhìn thấy một thế giới bên dưới dung nham cách biệt với bên ngoài!

– Đây là…

Lâm Động nhìn cảnh tượng trước mặt, trên nét mặt hiện vẻ chấn kinh khó lòng tả thành lời.

__________________

Chương 856

Xuất hiện trong tầm mắt Lâm Động là một vùng không gian hắc ám rộng lớn vô tận. Nhìn vào vùng không gian này, bóng đêm như xâm nhập vào tận xương tủy khiến người ta sợ hãi.

Đương nhiên, điều khiến Lâm Động chấn kinh không phải bóng tối mà là trong đó có rất nhiều dòng sông dung nham chầm chậm chảy. Những dòng sông này đan xen nhau xuyên qua bóng tối tạo nên những đường mạch phức tạp.

Lâm Động ở trên cao nhìn xuống, những dòng sông nham thạch này tựa những con cự long nằm cuộn mình trong bóng tối.

Lâm Động nhìn thấy vô số những dòng sông dung nham hàng vạn trượng chảy đan xen nhau, đây là cảnh tượng hoành tráng nhất mà hắn từng được thấy. Thật sự hắn không thể tưởng tượng nổi thần thánh phương nào lại có bản lĩnh kinh thiên động địa thế này!

– Ực!

Cuối cùng hắn nuốt nước miếng một cái, nhìn về phía sau. Ở đó có một quầng sáng đỏ rực lớn khoảng hơn chục trượng. Vừa rồi hắn nhảy vào từ đó, không ngờ bên dưới thạch trì lại chẳng hề có dung nham mà lại là một vùng không gian hắc ám thần bí!

Lâm Động siết chặt nắm tay, thế giới ở đây quả thật quá ẩn mật, hắn vốn tưởng quảng trường đỏ ngoài kia đã là bí mật dưới đáy hồ, nhưng giờ xem ra có lẽ đó chỉ là bề ngoài, bí mật thật sự là không gian dưới thạch trì này mới đúng!

Có lẽ chỗ này Tam Đầu Ma Giao kia cũng chưa phát hiện ra. Đương nhiên nếu không phải quá nguy cấp thì Lâm Động cũng sẽ không nhảy xuống đây.

– Rốt cuộc đây là nơi đâu?

Lâm Động nhíu mày, hắn đã bắt đầu bình tĩnh lại. Chỗ này cường giả bình thường căn bản không thể dựng nên được. Hơn nữa xây dựng ở một nơi bí mật như thế này, hiển nhiên là không muốn cho người ngoài biết đến.

Không gian này không có một ai đáp lời, tĩnh lặng đến chết chóc.

Ở nơi thần bí khó đoán này, Lâm Động không dám tùy tiện, hắn hiểu chỉ cần sai sót một chút thôi cũng rất có thể mất mạng như chơi.

Vì thế hắn chỉ đứng ở bên ngoài vầng sáng đỏ thông với thạch trì, ánh mắt khôi phục sự sắc bén tỉ mỉ quan sát những dòng sông dung nham.

Rất nhanh đã qua gần một tiếng đồng hồ, sau một thời gian quan sát, trong đôi mắt hắn cũng bắt đầu hiện lên sự kinh ngạc.

Vì hắn phát hiện dường như những dòng dung nham này hợp thành một thứ trận pháp khổng lồ nào đó!

Tổng diện tích của trận pháp có lẽ phải đến mười vạn trượng. Quy mô lớn như vậy khiến Lâm Động cũng phải sững sờ, mãi lúc sau hắn mới tỉnh lại được!

Bản lĩnh thật đáng sợ, không ngờ lại bố trí được trận pháp như thế này!

Lâm Động quệt mồ hôi, hắn không nghi ngờ gì trận pháp này có thể hủy hoại cả thiên địa. Hiển nhiên nếu rơi vào trong, dù là cường giả Sinh Huyền Cảnh cũng chết là chắc chắn. Thậm chí cả những cường giả Chuyển Luân Cảnh như Ứng Huyền Tử, Thiên Nguyên Tử cũng sẽ rất thê thảm!

Nhưng điều khiến Lâm Động nghi hoặc đó là rốt cuộc ai lại dựng nên trận pháp này ở đây? Hơn nữa, là có mục đích là gì?

Lâm Động chau mày, trong lòng bị vấn đề đó quấy nhiễu mãi, ánh mắt thì không ngừng quét nhìn xung quanh để mường tượng trận pháp dung nham này.

– Đã là trận pháp thì phải có trung khu!

Lâm Động đưa mắt nhìn dọc theo từng dòng nham thạch, sau một lúc lâu hắn phát hiện tất cả dòng nham thạch ở đây đều gặp nhau tại một điểm.

Đó là một hồ dung nham lớn khoảng vài nghìn trượng. Dung nham đỏ rực không ngừng nổ bong bóng ùng ục, nhiệt độ của nó có thể khiến một cường giả Sinh Huyền Cảnh tức khắc biến thành tro bụi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Lâm Động nhìn chăm chăm vào hồ nham thạch, nhất thời đồng tử bỗng co rút lại.

Hắn nhìn thấy ở trung tâm hồ nước có một thứ gì đó… là một cỗ quan tài đá!

Cỗ quan tài đá chỉ có một màu đỏ, lặng lẽ hiện lơ lửng phía trên dung nham, nhìn giống như được đúc từ tinh thể màu đỏ vậy. Cỗ quan tài không có nắp, vì thế Lâm Động nhìn thấy bên trong có người nằm!

Nhờ ánh sáng từ dung nham, Lâm Động mơ hồ nhìn thấy dường như đó là một nam tử, gương mặt tuấn dật, dù hai mắt nhắm chặt, nhưng giữa trán vẫn toát ra vẻ uy nghiêm, mái tóc dài đỏ rực như ngọn lửa.

Lâm Động nhìn nam tử thần bí nằm trong cỗ quan tài đá, nhất thời hắn chợt nhận ra huyết dịch trong người mình đột nhiên sôi lên. Hắn vội vàng chuyển ánh mắt ra chỗ khác, lúc này huyết dịch mới bình tĩnh trở lại!

Rốt cuộc nam tử thần bí kia là ai mà đáng sợ như vậy? Chỉ nhìn chăm chú một lúc mà huyết dịch đã có dấu hiệu sôi sục, hơn nữa đó lại là trong trạng thái chưa biết đối phương sống chết thế nào. Nếu người đó tỉnh lại, lẽ nào hắn chỉ cần trừng mắt là Lâm Động sẽ biến thành tro bụi sao?

– Ực!

Lâm Động nuốt một ngụm nước bọt, bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Mọi thứ trong không gian thần bí này thật quỷ dị và khủng bố!

Cỗ quan tài đá lửng lơ trên những dòng sông dung nham, tuy cỗ quan tài không lớn, nhưng Lâm Động có thể cảm nhận được từng đợt sóng năng lượng lan tỏa ra từ đó đã điều khiển sự vận hành của toàn bộ tòa trận pháp khổng lồ bên dưới!

Từng đợt năng lượng đó chảy trong dòng sông dung nham, lan tỏa khắp nơi, bao trùm lấy phiến không gian này. Cảm giác như đang trấn áp thứ gì đó vậy!

– Trấn áp thứ gì?

Một đạo linh quang lóe lên trong đầu Lâm Động, hắn khựng người lại, sau đó cúi xuống nhìn. Hắn phát hiện trận pháp này vừa hay phong tỏa không gian hắc ám phía dưới!

Ở đó có một vùng không gian đen tối, nơi này đến ánh sáng của dung nham cũng không thể xâm phạm. Chẳng ai biết được ở tận cùng không gian đó che giấu cái gì!

Trận pháp chia không gian ra làm hai nửa, một nửa là chỗ Lâm Động đang đứng, nửa kia là vùng không gian hắc ám phía dưới. Nó giống như trong và ngoài của một cái nhà lao vậy!

– Trận pháp này đang phong ấn thứ gì đó!

Lâm Động nhìn xuống vùng không gian hắc ám, đột nhiên cảm thấy một luồng hàn khí xông thẳng từ bàn chân lên tận đỉnh đầu khiến toàn thân khó chịu. Cảm giác này giống như phía dưới đó có thứ gì đó đang nhìn chằm chằm vào hắn vậy!

– Nơi này quá quỷ dị, không thể ở lâu!

Sắc mặt Lâm Động trở nên nặng nề, nơi này quá tà môn, không gian thần bí, trận pháp thần bí, quan tài thần bí, người thần bí…

Những thứ này, hiện giờ hắn đều không thể động vào được!

Lâm Động hít sâu một hơi, cố kềm lại tính hiếu kỳ, nhất thời quả quyết quay người, định bay về phía vầng sáng đỏ kia. Tuy bên ngoài nguy hiểm nhưng cũng thoải mái hơn vùng hắc ám khiến người ta sợ hãi này, ít nhất thì chết cũng được rõ ràng một chút!

Lâm Động không chần chừ thêm nữa, nhưng ngay khi hắn quay người thì sắc mặt bỗng kịch biến, sau đó trừng mắt nhìn thấy một đạo bạch quang dịu nhẹ bay ra từ trong cơ thể mình!

Đó chính là Thạch phù thần bí!

Thạch phù bay ra, trước ánh mắt kinh ngạc của Lâm Động, bay thẳng xuống phía dưới, sau đó bay tới chỗ của nam tử tóc đỏ nằm trong cỗ quan tài kia!

0.05063 sec| 2469.211 kb