Chương trước
Chương 70: c70: hằng thiên khí thần đồng hành
Chương 60: c60: chữa bệnh cho bố vợ cầu hôn yên nhi một việc không hay sảy ra Chương 61: c61: chuẩn bị đi vào đi tích thánh tộc Chương 62: c62: thượng cổ di tích thánh tộc gặp lại mọi người Chương 63: c63: thành trì khổng lồ trồi lên khám phá được sự thật mới Chương 64: c64: khám phá được nguồn gốc của thánh tộc nguy hiểm dần kéo đến Chương 65: c65: khám phá sâu trong thành trì thánh tộc nguy hiểm càng tới gần Chương 66: c66: nguy hiểm thật sự đến hư không chi thú xuất hiện Chương 67: c67: một cái giá lớn phải trả Chương 68: c68: đau thương liên tục kéo đến Chương 69: c69: yên nhi nhận được chuyển thừa thượng cổ Chương 70: c70: hằng thiên khí thần đồng hành Chương 71: c71: đặt chân đến tam vực Chương 72: c72: thần hồn của nhẫn dạ bị mất hết sức đến dương gia và vân gia Chương 73: c73: một mình đánh trả hai gia tộc Chương 74: c74: một mình ngăn cản hai gia tộc Chương 75: c75: hằng thiên phụ giúp lật ngược tình thế Chương 76: c76: diệt sạch hai gia tộc vô tình tìm được nhẫn dạ Chương 77: c77: mọi người hội ngộ cơ duyên lại đến Chương 78: c78: tôi luyện lại thần đan động tĩnh của diệp thiên tông Chương 79: c79: động tĩnh lớn từ diệp thiên tông lên đường đến tứ vực
setting
Chương sau

Khi Dương Tử và Hằng Thiên đang nói chuyện thì bỗng dưng có một số chấn động rất lớn xảy đến. Nó khiến hai người đứng không vững mà đều ngã ra đất. Hằng Thiên liền cười lớn mà nói:
- Hahahaha không ngờ cô nhóc này thật sự luyện ra vũ khí cấp thần, mà lại còn là thượng phẩm.
Dương Tử thấy vậy cũng liền tự hào nói:
- Vợ ta đấy! Chẳng nhẽ không làm được.
Hằng Thiên nghe vậy liền quay sang hỏi Dương Tử:
- Này nhóc! Đừng bảo là con bé bái Tiểu Dạ Tử làm sư đấy nhá?
Dương Tử liền ngạc nhiên mà hỏi lại Hằng Thiên:
- Tiểu Dạ Tử mà người nói là Lục Nhẫn Dạ à?
Hằng Thiên cũng vuốt râu mà đáp:
- Đúng đúng! Chính là tên nhóc đó!
Dương Tử khi nghe thấy có người còn gọi cả Nhẫn Dạ là tên nhóc liền hỏi ngay:
- Vậy tiền bối ngài cũng sống cùng thời với sư phụ ta?
Hằng Thiên nghe Dương Tử nói là đồ đệ của Nhẫn Dạ liền cười phá lên mà nói:

- Hahaha không ngờ ngươi lại là đệ tử của tên nhóc đó! Mà tên đó chưa dám xưng sống cùng thời với ta đâu!
Dương Tử nghe vậy cũng tò mò hỏi thêm:
- Vậy mạo muội hỏi tiền bối là người sống ở thời đại nào vậy ạ?
Hằng Thiên động tay mở ra thông đạo đưa Yên Nhi đi ra khỏi Khí Giới và trả lời câu hỏi của Dương Tử:
- Cách hắn 10000 năm. Chẳng qua cũng có duyên nên chỉ dạy hắn chút, cũng coi là nửa chữ thầy.
Dương Tử nghe vậy liền quỳ xuống hành lễ:
- Bái kiến sư tổ!
Hằng Thiên cũng trả lại cơ thể cho Yên Nhi mà đáp lời:
- Không cần lễ nghĩa như vậy đâu!
Hắn như sực nhớ ra điều gì đó mà nói với Dương Tử:
- Này nhóc! Tiểu Dạ Tử có đưa cho ngươi công pháp nặn thể không?
Dương Tử cũng gật đầu mà nói:
- Dạ có ạ! Sư phụ có truyền cho con công pháp ấy, dù đã cải thiện nhưng vẫn thấy thiếu thiếu thứ gì đó ạ.
Hằng Thiên liền nhập vào thân thể của Dương Tử mà nói:
- Để ta sửa nó vậy!
Dứt câu hắn liền lấy ra một cây bút, rồi từ từ bộc phát khí tức mà sửa lại bộ công pháp. Xong việc hắn cũng thoát ra mà nói tiếp:
- Nó đã được ta sửa lại nên là sẽ có dị tượng đấy!
Chưa nói xong được mấy giây dị tượng đã thực sự kéo tới, sấm chớp đánh không ngừng như là có cường giả độ kiếp vậy. Dương Tử lại thấy là thiên đạo liền quát lớn:
- Còn không mau cút, muốn lão tử bắt thêm mấy đạo Thiên Lôi nữa đấy à!
Thiên đạo nghe vậy cũng lủi thủi mà dẫn thiên lôi đi về, nó thử lẩm bẩm:
- Cái tên đáng chết! Sao lúc nào có dị tượng là đều do hắn mà ra vậy?
Yên Nhi do nghe thấy tiếng sấm chớp liền tỉnh dậy, nàng mở mắt ra cũng là lúc thiên đạo đi về. Nàng chạy tới ôm lấy Dương Tử mà hỏi:

- Cơ thể huynh không sao nữa rồi chứ?
Dương Tử cũng đáp lại:
- Ta ổn mà!
Hằng Thiên thì phải đứng một bên nhìn bọn trẻ con bán cơm cho mình ăn. Hắn liền nói:
- Này nhóc! Cầm lấy viên nội đan này đi, để ta còn vẽ ra trận pháp. Rồi ngươi nặn lại thân thể cho ta luôn!
Rồi cứ thế ném cho Dương Tử viên nội đan, Hắn liền hỏi Hằng Thiên:
- Tiền bối à! Nhưng cảnh giới bây giờ của ta còn quá thấp, chưa thể nặn lại cơ thể cho người được!
Hằng Thiên vẫn tiếp tục vẽ trận pháp mà nói:
- Ta chỉnh sửa rồi nên không cần đủ cảnh giới, nhưng sẽ cần nhiều nguyên liệu hơn thôi!
Dương Tử há mồm ra mà nói:
- Đừng bảo thứ người cầm là Cách Mệnh Bút đấy nhá.
Hằng Thiên vẫn vẽ trận pháp mà không khỏi có chút ngạc nhiên hỏi Dương Tử:
- Ngươi cũng biết về nó cơ à?
Dương Tử liền hùng hồn kể lại:
- Vâng ạ sao lại không biết được chứ, nó là cây bút có thể chia trời xẻ đất, có thể viết lại sinh mệnh tạo ra không gian. Không gì là nó không thể làm được, nó mới xứng với danh Thần Khí.

Hằng Thiên liền cưới lớn mà đáp:
- Hahaha không đến như vậy, nhưng Tru Đế nó cũng sắp thức tỉnh thần thông riêng của nó rồi. Như là Can Thiệp của Cách Mệnh Bút vậy, ta nghĩ với mọi thư tốt để rèn ra Tru Đế thì nó sẽ có thần thông rất mạnh đấy.
Yên Nhi nghe hai người nói thần khí có thần thông liền rụt rè hỏi:
- Tiền bối à! Vậy thì Hàn Ý Cung của ta cũng có thần thông riêng ạ?
Hằng Thiên vừa tiếp tục rải thêm linh dịch vào trận pháp vừa đáp lại câu hỏi của Yên Nhi:
- Thần thông của nó chắc là Băng Vực, tại khi nhóc đi ra ta thấy có hàn khí toả ra. Đủ để đóng băng cả ngọn lửa mà nhóc kia tạo lên, có lẽ nó sẽ rất lạnh đấy.
Nói xong cũng là lúc Hằng Thiên là xong trận pháp, hắn lại lên tiếng nói:
- Này hai nhóc ra đây thực hiện thủ quyết đi, ta chán ở đây lắm rồi!
Hai người thấy vậy liền đồng thanh đáp:
- Vâng ạ.
Vì được cải tạo bởi Tông sư chân chính nên, việc nặn thể trở lên rất dễ dàng và nhanh chóng. Khì đang đến bước dung hợp thân thể của Hằng Thiên, thì đột nhiên từ đâu đó có một lực lượng nào đấy đánh đến. Đòn đánh nhắm vào chỗ của Hằng Thiên, Từ sau lưng Dương Tử 4 cái phân thân xuất hiện. Chúng cầm vũ khí lên lao lên đỡ lại đòn công kích ấy, để cho mọi người tiếp tục nặn thể. Từng phân thân dần biến mất, vào phút chót khi luồng sức mạnh kia vừa xuyên qua người của phân thân cuối cùn đang chuẩn bị đánh vào thân xác mới của Hằng Thiên. Thì việc nặn thể cũng đã xong Dương Tử cầm Tru Đế ra hấp thụ toàn bộ công kích. Hằng Thiên từ từ đứng dậy hắn gào lớn:
- Phá cấp cho lão phu.
Cứ thế mà một mạch lên tới Phá Hư Kì ngũ tinh, vậy là Dương Tử lại có người bảo kê. Sau một lúc thì họ cũng ra khỏi vách núi mà tiến vào cửa truyền tống đến tam vực. Hằng Thiên cũng đi cùng với bọn họ để bảo vệ họ cũng như thăm thú cho đỡ chán sau mấy chục nghìn năm ở dưới đấy.


Chương trước
Chương 70: c70: hằng thiên khí thần đồng hành
Chương 60: c60: chữa bệnh cho bố vợ cầu hôn yên nhi một việc không hay sảy ra Chương 61: c61: chuẩn bị đi vào đi tích thánh tộc Chương 62: c62: thượng cổ di tích thánh tộc gặp lại mọi người Chương 63: c63: thành trì khổng lồ trồi lên khám phá được sự thật mới Chương 64: c64: khám phá được nguồn gốc của thánh tộc nguy hiểm dần kéo đến Chương 65: c65: khám phá sâu trong thành trì thánh tộc nguy hiểm càng tới gần Chương 66: c66: nguy hiểm thật sự đến hư không chi thú xuất hiện Chương 67: c67: một cái giá lớn phải trả Chương 68: c68: đau thương liên tục kéo đến Chương 69: c69: yên nhi nhận được chuyển thừa thượng cổ Chương 70: c70: hằng thiên khí thần đồng hành Chương 71: c71: đặt chân đến tam vực Chương 72: c72: thần hồn của nhẫn dạ bị mất hết sức đến dương gia và vân gia Chương 73: c73: một mình đánh trả hai gia tộc Chương 74: c74: một mình ngăn cản hai gia tộc Chương 75: c75: hằng thiên phụ giúp lật ngược tình thế Chương 76: c76: diệt sạch hai gia tộc vô tình tìm được nhẫn dạ Chương 77: c77: mọi người hội ngộ cơ duyên lại đến Chương 78: c78: tôi luyện lại thần đan động tĩnh của diệp thiên tông Chương 79: c79: động tĩnh lớn từ diệp thiên tông lên đường đến tứ vực
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.09165 sec| 2395.992 kb