Yêu đương là một môn học, người dù thông minh đến cỡ nào thì cũng có khuyết điểm ở phương diện này, đặc biệt là những người không rõ ràng thân phận của người yêu mình.
Công tước đại nhân gần đây rất buồn phiền, không dễ dàng gì dùng thủ đoạn bất chính mới có thể đạt được cái địa vị bạn trai, thế nhưng sau đó thì sao? Nhìn từng ngày trôi qua, anh và Hàn Hiểu chỉ dừng lại ở việc nắm tay, chiếm một ít tiện nghi, tình cảm lại không có một chút tiến triển nào. Công tước đại nhân thuận lợi càn quét ngàn quân trên chiến trường vũ trụ giờ phát sầu rồi.
Louli cầm một cuốn sách sách đẩy cửa ra, khuôn mặt tươi cười đi thẳng đến chỗ .
“Công tước, tôi nghĩ bây giờ chắc ngài  đang cần quyển sách này.” Louli vừa nói vừa đưa sách tới
nhận lấy cuốn sách, nhìn thoáng qua, đứang dậy tán thưởng vỗ vai Louli, “Nayar, ta nghe tiểu gia hỏa nói Hera rất có hứng thú với các loại thuốc, đợi sau khi một nhà chúng tôi quay về thành chủ, tôi sẽ tìm một thầy giáo chính thức cho thằng bé.”
Hai mắt Louli phát sáng, đây đúng là cơ hội tốt để được chung sống với tiểu dị nhân, “Công tước, tôi nghĩ tôi có thể đảm nhiệm được chức vụ này.”
không nói gì, chỉ là nhếch khóe môi lên rồi vỗ vai Louli.
Louli kích động rồi.
Cầm lấy sách, loại bỏ phiền não trong nhiều ngày nay, xoay người đi vào trong phòng ngủ.
“Jassmine, người trẻ tuổi bây giờ thích hoa gì!” Công tước đại nhân vào một bữa tối nào đó đưa ra câu hỏi cho nữ phó quan của mình.
Jassmine  suy nghĩ một lát, “Công tước, cái này còn tùy thuộc vào từng người! Nhưng mà những người nhiệt tình thông thường sẽ thích màu đỏ đoàn tụ vui vẻ, người hay xấu hổ ngại ngùng có lẽ sẽ thích Bạch Luy Đế! (tên một loại hoa hay sao, tìm trên baidu không thấy)
“Nga! Như vậy sao!” Tiểu gia hỏa chắc chắn không phải là một người nhiệt tình, “Jassmine, sáng ngày mai giúp ta chuẩn bị một bó Bạch Luy Đế.”
“Vâng, Công tước!”
Ngày hôm sau, cầm một bó hoa Bạch Luy Đế tới ấn chuông cửa nhà Hàn Hiểu.
Karina đi ra mở cửa, nhìn thấy bó hoa trong tay kinh ngạc hỏi,: “Woa! Một bó hoa thật là xinh đẹp! Tặng cho Cray nhà dì có phải không!”
“Dạ vâng, dì Karina.” Karina dịch người để đi vào, đóng của xong liền cùng đi vào trong nhà, “Cray, nhanh ra đây đi con, tới rồi.”
Hàn Hiểu nhanh chóng từ trong phòng đi ra, nhìn thấy liền lập tức ra nghênh đón.
“Cái này….Cái này tặng em!”  đưa bó hoa trong tay ra, Công tước đại nhân từ trước đến nay vẫn chưa tặng hoa cho ai bao giờ đã có chút ngượng ngùng.
“Cám ơn….!” Nhận bó hoa, Hàn Hiểu nhếch miệng nói
Bạch Luy Đế là loài hoa đại diện cho tình cảm trong sáng, tươi đẹp ở đế quốc Landis. nhưng từ trước đến giờ Hàn Hiểu không thể nào thích nổi nó,  bởi vì cho dù là vẻ ngoài của nó hay là hương thơm của nó đều giống với loài cỏ chuyên dùng để tảo mộ trên Địa Cầu, hơn nữa, vừa nhìn thấy loài hoa này cậu liền nghĩ ngay đến hoàn cảnh của mình, …. Đây đúng thật là buồn rầu!
“Em không thích!” Ánh mắt sắc bén của trong chốc lát liền nhìn ra được cái gương mặt nho nhỏ không vui của Hàn Hiểu
“Không, em rất thích.” Hàn Hiểu miễn cưỡng cười với , liền quay đầu giao hoa cho Karina “Mẹ, mẹ giúp con tìm cái bình cắm hoa vào.”
“Được!” Karina nhận hoa vừa tán tưởng sự tuyệt đẹp của hoa vừa vui vẻ đi tìm bình hoa.
Hiển nhiên, Karina càng thích hoa này hơn Hàn Hiểu
Tản bộ xong,quay trở lai trong nhà, nhìn chằm chằm vào phó quan của mình thật lâu, sau đó thở dài thật sâu: “Ai!…. Jassmine, tuy rằng ta bảo cô làm tốt quan hệ với các vị phu nhân xung quanh đây, nhưng mà lấy độ tuổi của giới quý tộc mà nói cô vẫn còn rất trẻ, không cần phải ngay cả thưởng thức cũng giống như bọn họ.”
Jassmine: “……..”
Dùng hoa để đạt được nụ cười của mỹ nhân – hoàn toàn thất bại.
Chiêu thức 2 trong 100 chiêu theo đuổi vợ – dùng mỹ thực mê hoặc mỹ nhân
Tuy rằng kế hoạch tặng hoa đã hoàn toàn thất bại, nhưng không bỏ cuộc, anh tiện tay cầm lấy cuốn sách lật xem, hẹn một bữa ăn tối lãng mạn, ân, được! Gương mặt kinh ngạc vui vẻ của tiểu gia hỏa khi nhìn thấy đồ ăn ngon trong bữa tiệc Tết Hoa, đến bây giờ vẫn còn hiện rõ trước mắt , sau khi ăn cơm xong, còn có thể cùng tiểu gia hỏa bên nhau đi trên đường nhìn bầu trời đêm xinh đẹp, cái này không thể nghi ngờ là cơ hội tốt để gia tăng tình cảm.
Cho nên ngày hôm sau liền hẹn Hàn Hiểu đi ăn tối, Hàn Hiểu cũng sảng khoái đồng ý.
Buồi tối đi đến nhà Brace đón Hàn Hiểu cùng đi đến phòng bao sương trong khách sạn duy nhất trên trấn.
Ngọn đèn ấm áp, hoa tươi mỹ lệ, bài trí tinh xảo, âm nhạc lay động lòng người, khắp nơi đều là một bầu không khí hoa lệ lãng mạn.
Hàn Hiểu ngồi đối diện , những thứ sang trọng trước mắt làm cậu cảm thấy gò bó và căng thẳng. Trong trí nhớ hai đời của cậu, cậu chưa bao giờ được đến một nơi cao cấp như vậy, Hàn Hiểu cảm thấy mình giống như bà Lưu đi vào nhà quan vậy, bất kì lúc nào cũng có khả năng khiến mình xấu hổ.
vừa nhìn liền biết Hàn Hiểu thận trọng, câu nệ, tiểu gia hỏa xuất thân là tầng lớp bình dân, với hoàn cảnh như bây giờ nhất định sẽ không quen thuộc, không sao, sau này em ấy sẽ có cơ hội làm quen, “Cray, đừng lo lắng, chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi, em cứ xem như đang ở nhà là được.”
“Ân!” Sự tỉ mỉ và bao dung của , khiến Hàn Hiểu dễ chịu được đi không ít.
Người phục vụ chuyên nghiệp cầm lấy menu đi tới trước mặt , cung kính khom lưng đưa menu lên, nhận menu đưa cho Hàn Hiểu, “Em thích cái gì thì chọn đi!”
“Không, không, em không biết,  anh chọn đi!” Cái đầu nhỏ của Hàn Hiểu lắc mạnh giống như là cái trống lắc, kiến quyết không nhận nhiệm vụ này, đừng có giỡn, cậu chưa bao giờ đến những nơi cao cấp như thế này, tên của mấy món ăn đó nói không chừng ngay cả nghe cậu cũng chưa từng nghe nữa.
cười nhận lại menu, xem ra tiểu gia hỏa vẩn còn rất lo lắng!
“Một phần cá chanh hun khói, một phần….”
“Không được, cá chanh không được, cá chanh không tốt cho hệ tiêu hóa, có hại với thân thể của anh!” Hàn Hiểu ngắt lời
Sau khi biết rõ tình hình sức khỏe của , cậu liền lên mạng tìm hiểu tình huống có liên quan, quả thật không tìm hiểu thì không biết, vừa tìm thì đã bị dọa cho giệt mình, bệnh tình của không những đem lại rất nhiều bất tiện cho anh ấy,  mà còn phải kiên kỵ rất nhiều món ngon, ăn bậy bạ cũng có thể lấy đi mạng của anh. Lúc đó cậu cảm thấy mạng sống của hình như còn khổ hơn cậu.
từ menu ngẩng đầu lên, nở một nụ cười xinh đẹp với Hàn Hiểu, “Không sao, cái này gọi cho em!”
Trong lòng Hàn Hiểu ấm áp hẳn lên, cái người dịu dàng ở trước mắt là người yêu cậu sao! “Không, em ăn giống như anh!” Chỉ có mình ăn cá ăn thịt, cái này làm sao cậu nuốt xuống được.
“Cray, không cần đâu!”
“Không, em quyết định rồi!”  Hàn Hiểu đầy cố chấp, “Xin lỗi, anh phục vụ, xin hỏi ở đây có món  gì thích hợp với những người sức miễn dịch yếu, những người thân thể không tốt không, đương nhiên nguyên liệu phải là những thứ không có bất kì tính kích thích nào.”
Người phục vụ ngạc nhiên, sau đó vẫn vô cùng chuyên nghiệp trả lời, “Tôi nghĩ món salad rau quả trộn thập cẩm và canh quả Phổ Lộ với bơ là khá thích hợp với yêu cầu của ngài.”
“Ân!” hàn Hiểu nghiêng đầu suy nghĩ một lát, “Vậy thì hai phần món salad rau quả trộn thập cẩm và canh quả Phổ Lộ với bơ đi! Anh thấy sao, .”
đóng lại menu, bất đắc dĩ nói: “Anh không có ý kiến.”
Vẫn là ngọn đèn ấm áp, hoa tươi mỹ lệ, bài trí tinh xảo, âm nhạc lay động lòng người, nhưng mà nhìn salad rau quả trên bàn không thể nào cảm nhận được bầu không khí hoa lệ này.
Được rồi! Chí ít thì tiểu gia hỏa toàn tâm toàn ý vì anh, cái này nói rõ trong lòng tiểu gia hỏa bây giờ đã có chỗ cho anh, nghĩ đến đây, Công tước đại nhân không thịt thì không chịu được cũng cảm thấy một bàn rau dưa hoa quả trước mắt cũng không qúa khó ăn.
Mọi việc phát triển tới đây, hạng mục mỹ thực cũng xem như không đạt thành rồi.
Ăn cơm xong, trên đường về nhà, đề nghị ngồi trên ghế dài ven đường thưởng thức bầu trời đêm xinh đẹp, ý kiến này vừa đưa ra liền vấp phải sự phê bình nghiêm khắc của Hàn Hiểu, cậu nói cái thân thể bán sống bán chết của anh còn muốn hít gió lạnh, không phải muốn bị bệnh đó chứ! Anh như thế nào lại không biết quý trọng thân thể của mình!
Cho nên quãng đường còn lại của đều là lời dặn đi dặn lại của Hàn Hiểu, lãng mạn đâu trời…….!
mỉm cười tiễn Hàn Hiểu vào trong nhà, vừa xoay người cả khuôn mặt đều lạnh xuống.
Quay trở về nhà Yanas, đen mặt nói với Louli đang chờ đợi: “Nghiên cứu của cậu chắc cũng tốt rồi đi! Ta nghĩ ta khẩn cấp cần một thân thể khỏe mạnh.”
Vừa nhìn sắc mặt lão đại nhà mình liền biết kế hoạch lại thất bại rồi, cho dù như vậy, dựa vào đạo đức nghề nghiệp của một cấp dưới đạt tiêu chuẩn, Louli cảm thấy vẫn là nên nhắc nhở Công tước đại nhân “Công tước, ngài đột nhiên hồi phục sức khỏe, không phù hợp với logic, như vậy sẽ khiến phu nhân nghi ngờ đấy!”
hiếp mắt nhìn Louli, cười, “Hôm nay ta nói chuyện với tiểu gia hỏa, tiểu gia hỏa nói Hera vô cùng thông minh, nhưng cậu ấy không tán thành chuyện Hera đùa giỡn mấy thứ như chất độc, thuốc! Quá nguy hiểm rồi, cho nên ta tính sau khi quay về sẽ không tìm thấy giáo ở mặt này cho Hera.” Nói xong liền mang theo nụ cười rực rỡ quay trở về phòng ngủ.
Để lại Louli đứng ở chỗ cũ,  gió Bắc thổi tới sao!Sao mình cảm thấy lạnh lẽo dữ vậy nè….!
Đây là giận cá chém thớt!
Thành cũng là bệnh nan y, bại cũng là bệnh hiểm nghèo!
Dùng mỹ thực để đổi lấy một nụ cười của mỹ nhân—- thất bại lần 2!
1.30161 sec| 2405.844 kb