Nếu như lý trí bình thường, Rodney khẳng định sẽ cảm nhận được thật ra Ôn Văn đang dò hỏi về vị trí căn cứ, nhưng bây giờ hắn không thể nghĩ nhiều như vậy, chỉ cảm thấy Ôn Văn đang hỏi những chuyện không quan trọng.
Tiếp đó Ôn Văn dùng cách thức tương tự bắt đầu nói bóng nói gió với Rodney đã có chỉ số thông minh suy giảm nhanh chóng, mà Rodney cũng giống như trước đó, không hề giấu giếm.
Từ nhỏ như bọn họ có bao nhiêu người, lớn như thực lực của người mạnh nhất là bao nhiêu, năng lực là kiểu gì, hiện giờ trong lòng Ôn Văn đã nắm được đại khái.
Vấn đề duy nhất là Ôn Văn cảm thấy có chút xấu hổ với chuyện lừa dối kẻ ngốc này, giống như mình dựa vào chỉ số thông minh mà lừa gạt que kẹo của một đứa con nít vậy.
Nhưng mấy chuyện vô liêm sỉ này làm riết rồi cũng thành thói quen, cuối cùng ngay cả sở thích đặc biệt của lão đại vô diện ma của bọn chúng cũng hỏi luôn.
Sau khi kết thúc tra hỏi, Ôn Văn lại cho Rodney chút cuồng khí, để hắn thoải mái một chốc coi như phần thưởng, anh thì chuyển sang phòng giam khác, búng tay triệu hồi ma kính Gildero, bây giờ Ôn Văn muốn kiểm tra xem lời Rodney nói là thật hay giả.
"Ta muốn xem nhà máy chế biến pin của tập đoàn Coway ở khu ngoại ô phía nam thành phố Lộc Cảng... tầm mắt xuất hiện trên cao một trăm mét!"
Ôn Văn vừa dứt lời, Gildero đã hành động, phía trên nhà máy sản xuất bỏ hoang, chậm rãi xuất hiện một con mắt nhỏ có cánh từ ma lực ngưng tụ tạo thành.
Khả năng của ma kính nếu dùng để nhìn trộm kiến trúc có người siêu năng hay nghe trộm cuộc nói chuyện của người siêu năng là chuyện mơ mộng hão huyền, bởi vì ma nhãn ngưng tụ ra quá lộ liễu.
Nhưng nếu dùng để quan sát ngoài dã ngoại thì lại rất tốt, giống như Ôn Văn đang làm, ở khoảng cách một trăm mét, một con mắt nhỏ như vậy rất khó bị ác ma trong xưởng pin phát hiện.
Người siêu năng bình thường rất hiếm có ai có linh cảm khuếch rộng tới khoảng cách xa tới một trăm mét như thế, người siêu năng như Ôn Văn thì có thể làm được ở các thời điểm cần thiết, nhưng nó tiêu hao quá khủng khiếp, bình thường linh cảm chỉ tồn tại ở hai mươi, ba mươi mét xung quanh mà thôi.
Tiếp đó Ôn Văn điều khiển ma nhãn không ngừng phóng lớn hình ảnh, cuối cùng phát hiện trong nhà máy có người mặc vest trắng đang đi lại!
"Mục tiêu, đã khóa!"
Ôn Văn điều khiển ma nhãn quanh quẩn phía trên một hồi, so sánh đối chiếu với tin tức của Rodney, cuối cùng khóa được mục tiêu.
Nếu là bình thường có lẽ Ôn Văn sẽ tố cáo, nhưng lần này anh không làm thế, anh chuẩn bị vớt chỗ tốt cho mình xong mới tố cáo.
Hơn nữa anh còn có một ý tưởng táo bạo, muốn thử một chút.
...
Ôn Văn hỏi Từ Hải: "Quần áo tôi bảo ông làm, ông làm xong hết rồi đúng không?"
"Đã làm theo ý của ngài, đảm bảo phù hợp với yêu cầu của ngài." Từ Hải cúi người gật đầu đảm bảo với Ôn Văn, đồng thời mở một cái hộp thật to ra.
Bên trong hộp đều là áo choàng rộng có mũ trùm có màu đỏ đen xen lẫn, vải vóc là loại tốt nhất trên thị trường, mặc dù không bằng một vài nguyên liệu siêu năng nhưng cũng có thể coi là bền chắc.
Ngoại trừ chế tạo con rối, làm quần áo là một sở thích khác của Từ Hải, một kẻ có thể chế tạo búp bê giống hệt người thật, đương nhiên cũng có khả năng làm quần áo cho búp bê.
Số quần áo này tất cả đều có màu đỏ thẫm, phía sau lưng là hình thập tự thật lớn, là đồng phục mà Ôn Văn chuẩn bị cho quái vật khi được phái ra ngoài làm nhiệm vụ.
Sau này khi đáp thuộc hạ quái vật của Ôn Văn hành động ở bên ngoài, Ôn Văn sẽ để chúng mặc áo choàng, Ôn Văn muốn hư cấu ra một thế lực quái vật mới.
Mà thế lực quái vật này chính là một phần của cường giả cấp Tai Biến 'Hắc Thập Tự', cũng chính là ngục đốc Tai Nạn, chiếc áo may ô mạnh nhất của Ôn Văn.
Đúng vậy, lần này Ôn Văn chuẩn bị dẫn đám quái vật mình có trong tay đi tấn công cứ điểm ác ma!
Căn cứ theo tình báo lấy được từ Rodney, thủ lĩnh đám ác ma này có thực lực cấp Tai Nạn trung tự, thủ hạ là bốn ác ma cấp Tai Nạn hạ tự, mà số lượng quái vật cấp Tai Hại và cấp Tai Họa ít nhất cũng phải hai ba chục tên, có lẽ còn nhiều hơn.
Nếu như chỉ dựa vào một mình Ôn Văn, cao lắm chỉ dám lén lút tập kích, vớt chút chỗ tốt rồi bỏ chạy, làm được hai lần thì đám ác ma này sẽ di chuyển căn cứ.
Hoặc là cứ tố cáo với Hiệp Hội Thợ Săn, giống như lần bao vây diệt trừ Đọa Thần Huyết mà tiêu diệt hết bọn chúng, nhưng như vậy thì Ôn Văn không kiếm được bao nhiêu chỗ tốt.
Hai cách làm này, Ôn Văn đều không thể kiếm được tiền lời quá nhiều.
Vì thế Ôn Văn chuẩn bị lợi dụng đám quái vật tổ chức tập kích, đồng thời dùng thân phận siêu thợ săn tố cáo, sau đó trước khi Hiệp Hội Thợ Săn tới, cố gắng lợi dụng đám quái vật vớt nhiều chỗ tốt nhất có thể.
Sau đó khi trợ giúp của hiệp hội tới thì nhờ vào trạm thu nhận để rút lui, giao đám ác ma bị tổn hại nặng nề lại cho Hiệp Hội Thợ Săn xử lý.
Như vậy vừa có thể thuận lợi có được thu hoạch lớn nhất, lại có thể kiểm tra thực lực của đám quái vật trong tay mình, cuối cùng còn có thể tiêu diệt tối đa đám ác ma này, quả thực là một công đôi chuyện.
Trên thực tế thì phe bên Ôn Văn cũng không kém đám ác ma nhiều lắm, thực tế có thể nói là thế lực ngang nhau.
Khi anh sử dụng vòng tay triết học mười hai tầng thì có thể tính là người siêu năng cấp Tai Nạn trung tự, mà đám quái vật trong tay anh cũng có cấp bậc tương đương với đám ác ma!
Theo số lượng nhân viên thu nhận gia tăng, bọn họ đang bắt quái vật vào trạm, tuy quái vật cấp Tai Nạn chỉ có bốn con mà Ôn Văn tự bắt, thế nhưng quái vật cấp Tai Hại và cấp Tai Họa thì rất nhiều.
Mà số quái vật cấp thấp đó Ôn Văn chỉ có thể dùng một nửa thực lực của chúng, vì thế phần lớn thời gian đều không dùng tới, tình huống này chính là lúc thích hợp để bọn họ phát huy.
Cuối cùng, cũng nhờ Ôn Văn kiên trì cho đám quái vật học tập nên ở trong quần thể này đã có được một bầu không khí rất tốt đẹp, nhưng tốt đẹp chỉ là bầu không khí mà thôi, đám quái vật này tuy vẫn chưa thay đổi hoàn toàn nhưng cũng đã phục tùng hơn trước kia.
Sau khi có quyết định, Ôn Văn khiêng cái hộp to kia đi, xuất hiện ở khu phòng giam Tai Hại, anh muốn bắt đầu trồng xiềng xích từ đám quái vật khu Tai Hại.
Thực lực của quái vật khu Tai Họa quá yếu, Ôn Văn không định phái chúng ra trong lần hành động lớn này, mà quái vật khu Tai Hại lại quá mạnh, trồng xiềng xích thành thạo một chút thì ra tay với chúng sẽ dễ hơn.
Mục tiêu đầu tiên của Ôn Văn chính là Đào Thanh Thanh được Ôn Văn nuôi như thú cưng, được ra ngoài thông khí chính là chuyện tốt đối với đám quái vật này, mà chuyện tốt đương nhiên phải nghĩ tới quái vật thân thiết với mình trước.
Lúc Ôn Văn đi tới phòng giam của Đào Thanh Thanh, cô đang mặc một bộ áo ngủ khủng long màu xanh lá cây, dùng tư thế con vịt ngồi trên thảm trải sàn, vừa liếm kem máu tươi vừa xem phim truyền hình.
Sau khi bị Ôn Văn nhốt lâu như vậy, Đào Thanh Thanh ngày càng phát triển theo hướng nữ otaku chỉ ru rú trong nhà, ban đầu những bộ phim cô thích xem nhất đều thuộc thể loại âm trầm, thâm thù đại hận, mà bây giờ thì ngày càng bình thường hơn.
Phát hiện Ôn Văn tới, Đào Thanh Thanh gỡ cái mũ ngủ khủng long xuống, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Ôn Văn chắp tay sau đít đứng ở cửa phòng giam, nói với anh: "Lần này lại mang tới thứ gì tốt cho tôi hả?"
"Ừm, là thứ rất tốt."
Ôn Văn chắp tay sau lưng lắc lư mấy sợi xích màu đen u ám, phải trồng thứ xiềng xích lạnh băng này vào người thú cưng nhỏ bé đáng yêu như vậy, anh có chút không đành lòng...
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo