"Phù.... kế tiếp thử xem có thể mang đám này vào trạm thu nhận hay không, quái vật ở đây nhiều như vậy, vừa vặn có thể lấp kho một chút."

Có điều Ôn Văn chỉ định bắt thử thôi, về phần thể chất của đám này, Ôn Văn không định sử dụng, ít nhất là trước khi xác định an toàn anh sẽ không sử dụng.

Trước đó trong khoảng thời gian sử dụng thể chất khỉ lông quăn đầu chó, độ thông minh của anh đã bị suy giảm không ít.

Loại quái vật ngoại trừ vặn vẹo tởm lợm thì không có đặc điểm gì khác này nói không chừng sẽ khiến Ôn Văn trở nên vặn vẹo, lỡ như chuyển đổi thể chất xong cũng có thể sinh con thì quá hài.

Con quái vật trước đó đã bị Ôn Văn dằn vặt thành mảnh nhỏ, vì thế cơ hội này Ôn Văn dành cho một con quái vật may mắn đang lang thang trên đường, sợi xích màu đen giống như một đám rắn độc giương nanh múa vuốt bổ nhào tới.

Khi đã tiến vào trạng thái giới hạn thì tốc độ của xiềng xích sẽ không còn chậm nữa, ngược lại sẽ rất nhanh.

Đối phó với đám quái nhỏ chỉ có mỗi năng lực khôi phục này quả thực là dễ như trở bàn tay.

Con quái nhỏ còn chưa kịp phản ứng đã bị sợi xích màu đen trói chặt, ngay cả ngón tay cũng không thể nhúc nhích, trực tiếp bị kéo tới trước mặt Ôn Văn.

Nó giãy giụa kịch liệt nhưng không có chút tác dụng nào, Ôn Văn động ý nghĩ, muốn thu con quái nhỏ này vào trong trạm thu nhận.

Nhưng tình huống mà anh không nghĩ tới đã xảy ra, thứ bị hấp thu chính là năng lượng quỷ dị trong cơ thể con quái nhỏ này!

Mà thân thể của nó thì trạm thu nhận không thèm ngó tới!

Năng lượng đen tối màu xanh lá chống đỡ quái vật hoạt động trong khoảng thời gian ngắn đã hấp thu vào trong găng tay Tai Ách.

Sau đó, cơ thể quái vật bị hút khô trực tiếp hỏng mất!

Vật chất hợp thành cơ thể nó cấp tốc biến về trạng thái vốn có, thịt nát và đủ thứ lẫn lộn lại với nhau cùng rơi xuống đất làm Ôn Văn cảm thấy tởm lợm.

Tởm thì tởm nhưng ánh mắt Ôn Văn lại sáng bừng, năng lượng trong cơ thể quái vật có thể bị hấp thu?

Nếu thật là vậy thì đám quái vật này đối với Ôn Văn không chỉ là quái vật.

Mà là kho báu!

Phải biết, sau khi săn giết hơn phân nửa quỷ hồn thành phố Phù Dung Hà, đã lâu rồi Ôn Văn không bổ sung loại năng lượng kỳ dị này!

"Ừm... nói vậy thì trong quá trình tìm kiếm đầu nguồn, nếu gặp quái vật thì không thể bỏ qua."

"Mặc dù sẽ chậm trễ thời gian một chút nhưng còn có những người khác đang tìm kiếm, mình giảm bớt số lượng quái vật cũng là giảm bớt áp lực cho bọn họ."

Sau khi ra quyết tâm, Ôn Văn liền nhảy lên nóc một ngôi biệt thự nhìn ra xa xa, tìm kiếm kẻ bị hại mới.

Đột nhiên, phần mái nhà bể nát, ngói bay tán loạn.

Một bàn tay to có bộ lông đen nhánh từ phần lổ hổng thò ra túm lấy chân Ôn Văn, trực tiếp kéo anh vào trong biệt thự.

Con quái vật này cao gần ba mét, trên làn da màu xanh là bộ lông đen nhánh, bắp thịt cuồn cuộn, hình dáng giống như một con tinh tinh có thể hình không cân đối.

Sau khi kéo Ôn Văn vào biệt thự, con quái vật kia túm Ôn Văn như đang túm một miếng vải rách mà quật xuống đất, trái một phát phải một phát, đập vào nền gạch bể nát rồi mới xách Ôn Văn lên, nhìn Ôn Văn.

Quần áo Ôn Văn có chút xốc xếch, đưa tay khoanh trước ngực, thở dài một tiếng.

"Này là mày tự tìm, kẻ may mắn kế tiếp chính là mày."

Quái vật run lên phen, rõ ràng nó mới là kẻ đi săn, trong tay là con mồi, vì sao hiện giờ lại là nó cảm thấy chột dạ chứ?

Giống như bị một thứ nguy hiểm dòm trúng vậy.

Vẻ mặt Ôn Văn nháy mắt trở nên tái nhợt, mạch máu quanh mắt nổi lên, răng nanh cũng thò dài ra.

Hơi thở đẫm máu cực kỳ đáng sợ từ trên người Ôn Văn tỏa ra, hệt như một thần ma khát máu!

Trong khu chung cư cao cấp bị hủ hóa này không có ánh mặt trời, cũng tức là Ôn Văn có thể duy trì trạng thái quỷ hút máu!

Hiện giờ, cuộc đi săn đã bắt đầu!

...

Từ biệt thự này đi ra ngoài, Ôn Văn tiếp tục chuyển hành trình đi săn của mình sang một biệt thự khác.

Nhìn thấy con nào liền túm con nấy, cơ bản là giết sạch không hề buông tha.

Bản thân đám quái vật này cũng không mạnh mẽ, chỉ là sinh mệnh lực mạnh mẽ biến thái và đặc tính gần như bất tử làm chúng nó có vẻ hơi khó đối phó mà thôi. Nhưng Ôn Văn có thể dễ dàng giết chết chúng nó, năng suất nhanh tới khó tin.

Ở đây, quái vật tầng chót thực lực Tai Hại có khắp mọi nơi, quái vật cấp Tai Họa cũng quá nhiều, không chút nghi ngờ nơi này chính là tràng săn bắn tuyệt vời cho Ôn Văn.

Mức độ năng lượng của đám quái vật này mạnh hơn quỷ hồn nhiều, vì thế theo quá trình đi săn, phần găng tay bên tay trái cũng lan rộng ra nhiều hơn, dần dần diện tích bao phủ cũng đã xấp xỉ tay phải.

Năm ngón tay và cổ tay phân biệt xuất hiện bột phấn lơ lửng màu vàng.

Thực hiển nhiên, chỉ cần Ôn Văn tiếp tục đi săn thì số bột màu vàng đó sẽ thành hình, trở thành những chiếc nhẫn vàng.

Những chiếc nhẫn này không quản là năng lực mới hay là năng lực kết hợp với thể chất như tay phải cũng đều là gia tăng rất lớn cho thực lực của Ôn Văn.

Tuy chủ yếu là đi săn nhưng Ôn Văn cũng không quên nhiệm vụ tìm kiếm nguồn gốc hủ hóa.

Bởi vì đầu nguồn không nhất định là nằm ở nơi nào, làn sương màu xanh kia ảnh hưởng rất lớn tới năng lượng cảm nhận, vì thế nếu muốn tìm kiếm xem đầu nguồn ở đâu thì chỉ có thể kiểm tra từng chút một.

Mà mỗi căn biệt thự Ôn Văn đều muốn túm lấy quái vật, vì thế cũng đang dùng một phương pháp của riêng mình để tìm kiếm, loại bỏ đầu nguồn.

Có điều mặc dù có thể chất vampire nhưng cơ thể và tinh thần của Ôn Văn không phải làm bằng sắt, liên tiếp bắt quái vật trong năm sáu ngôi biệt thự, anh cũng đã có chút mệt mỏi.

Hiện giờ anh cần tìm một chỗ, nghỉ ngơi một chốc, lấy lại chút sức lực.

Hút máu có thể làm anh hồi phục nhanh chóng, nhưng tất cả quái vật ở nơi này đều bị hủ hóa, có máu hay không cũng không nhất định.

Cho dù có máu, Ôn Văn hút máu của chúng cũng khó nói là có thể trực tiếp mất khống chế hay không.

Đến khi đó thì boss lớn của biệt thự có lẽ chính là anh...

Anh đi tới trước một đoạn, nhìn thấy hai căn biệt thự đối diện với nhau.

Một căn thì giống như hang ổ của lũ nhện, tối tăm đáng sợ, vừa nhìn đã thấy không đơn giản.

Mà căn bên kia làm ánh mắt Ôn Văn có hơi khựng lại.

Căn biệt thự này không hề có dấu vết hủ hóa, trong biệt thự lóe lên ánh đèn ấm áp, từ cửa sổ nhìn vào thì mơ hồ có bóng người đi lại bên trong.

"Trông giống như một ngôi nhà bình thường... cũng không có hơi thở siêu năng lực, không đúng, trong hoàn cảnh này không thể dựa vào cảm nhận."

"Với hoàn cảnh nơi này không có khả năng có người sống tồn tại, vì thế nơi này nhất định có chuyện!

Ôn Văn do dự một chút, không biết có nên vào hay không, nơi này có thể chính là đầu nguồn hủ hóa, cũng có thể tồn tại phương pháp khắc chế quái vật hủ hóa, trong tình huống này tùy tiện tiến vào chỗ nào cũng rất nguy hiểm.

Nhưng hiện giờ toàn bộ thành phố Phù Dung Hà đang rơi vào nguy cơ, cho dù có nguy hiểm thì Ôn Văn cũng không thể đứng đó nhìn căn biệt thự này.

Anh đang do dự thì cửa biệt thự đã mở ra, một bé trai dáng vẻ bình thường ló đầu ra, kinh ngạc nói với Ôn Văn: "Chú ơi, mau vào đi ạ, đám quái vật kia không vào đây được!"

...

0.13882 sec| 2409.305 kb