Chương trước
Chương 84 : Kẻ Phạm Ma Minh, Tất Giết (3)
Chương 74 : Cường Giả Hợp Tác, Tàn Nhẫn Xuống Tay Với Ma Minh (1) Chương 75 : Cường Giả Hợp Tác, Tàn Nhẫn Xuống Tay Với Ma Minh (2) Chương 76 : Cường Giả Hợp Tác, Tàn Nhẫn Xuống Tay Với Ma Minh (3) Chương 77 : Ma Minh Phản Kích (1) Chương 78 : Ma Minh Phản Kích (2) Chương 79 : Ma Minh Phản Kích (3) Chương 80 : Dao Động Tô Ấu Vi, Một Lần Nữa Lựa Chọn Phản Bội Chương 80: Dao Động Tô Ấu Vi, Một Lần Nữa Lựa Chọn Phản Bội Chương 81 : Triệu Tập Nhân Thủ, Chuẩn Bị San Bằng Lâm Gia Chương 81: Triệu Tập Nhân Thủ, Chuẩn Bị San Bằng Lâm Gia Chương 82 : Kẻ Phạm Ma Minh, Tất Giết (1) Chương 83 : Kẻ Phạm Ma Minh, Tất Giết (2) Chương 84 : Kẻ Phạm Ma Minh, Tất Giết (3) Chương 85 : Trực Tiếp Phô Bày Thực Lực Long Quốc, Một Màn Thị Uy Lòng Người Chương 85: Trực Tiếp Phô Bày Thực Lực Long Quốc, Một Màn Thị Uy Lòng Người Chương 86 : Người Lâm Gia Đầu Tiên Mất Mạng Chương 86: Người Lâm Gia Đầu Tiên Mất Mạng Chương 87 : Chênh Lệch Thực Lực Quá Lớn Chương 87: Chênh Lệch Thực Lực Quá Lớn Chương 88 : Chỉ Cần Được Sống, Mặt Mũi Cũng Có Thể Vứt Bỏ Chương 88: Chỉ Cần Được Sống, Mặt Mũi Cũng Có Thể Vứt Bỏ Chương 89 : Đây Là Con Gái Của Ngươi, Ngươi Muốn Giết Nó Sao? (1) Chương 90 : Đây Là Con Gái Của Ngươi, Ngươi Muốn Giết Nó Sao? (2) Chương 91 : Người Xấu! Chương 92 : Quan Điểm Của Cao Tầng Long Quốc (1) Chương 93 : Quan Điểm Của Cao Tầng Long Quốc (2)
setting
Chương sau

Khoảng ba giờ chiều, Kinh Đô, chỗ ở của Lâm gia, biệt thự Lâm Uyển.

Bên ngoài làm sao vậy, sao lại ồn ào như thế?”

Lâm Thủy Dao vừa mới ngủ dậy đi xuống phòng khách, lúc đang muốn mở cửa ra ngoài xem.

Phanh!

Cửa biệt thự bỗng nhiên bị đẩy ra, dọa cho Lâm Thủy Dao sợ hãi kêu một tiếng: “Ai?”

Người xông tới chính là một cô gái mặc áo giáp Loan Điểu.

Nhìn thấy là Lâm Thủy Dao, cô gái vội tán bỏ mũ giáp, gấp gáp nói: “Thủy Dao, tỷ tỷ của ngươi đâu? Ma Minh đang trên đường tới đây diệt cả tộc các ngươi, nhanh chóng bảo cô ấy dẫn Tiểu Nghiên Nghiên đi, ta sẽ yểm trợ các ngươi rời đi.”

A, Vũ Phỉ tỷ!”

Lâm Thủy Dao thấp giọng hô: “Sao ngươi lại tới đây? Vì sao Ma Minh lại muốn diệt Lâm gia ta?”

Đầu óc cô mờ mịt, cũng không nhớ ra Lâm gia đã từng đắc tội bọn họ lúc nào.

Tần Vũ Phỉ lạnh giọng nói: “Còn không phải đệ đệ tốt của ngươi gây họa, lại dám liên thủ cùng người khác tàn nhẫn sát hại thành viên Ma Minh ta, các ngươi không chết thì ai chết?”

Cái gì? Nó vẫn dám đối nghịch với Ma Minh?”

Đúng lúc này, Lâm Nguyệt Dao ngủ trưa tỉnh dậy đi xuống dưới, nghe được lời nói lạnh lùng của Tần Vũ Phỉ, vẻ mặt nàng khó coi bước nhanh xuống lầu.

Đâu chỉ đối nghịch, hắn còn tự tay phế bỏ đại đội trưởng của chúng ta, đừng nói nữa, mau đi với ta, không thôi sẽ không kịp đâu.”

Tần Vũ Phỉ tiến lên giữ chặt Lâm Nguyệt Dao lôi ra ngoài, cũng không quan tâm Lâm Thủy Dao có thể đuổi kịp hay không.

Phanh!

Các ngươi muốn đi đâu?”

Đột nhiên, cửa biệt thự bị một người từ bên ngoài đá mạnh vào.

Siêu văn nhân Cuồng Sư Đường Miểu, thành viên tiểu đội của Thao Thiết dẫn theo đại đao còn đang nhỏ máu bước tới, lạnh lùng nhìn Tần Vũ Phỉ: “Từ lúc ra khỏi căn cứ đến giờ ta đã thấy ngươi không đúng lắm, cứ luôn lén lén lút lút, không ngờ là ngươi dám tới thả người, ngươi vẫn còn là thành viên của Ma Minh sao?”

Thấy người tới là ai, Tần Vũ Phỉ thấp giọng cầu xin: “Đường Miểu, ngươi hãy nghe ta nói, người này là Lâm Nguyệt Dao, là bạn tốt nhất của ta, ngươi… có thể nhắm một mắt mở một mắt hay không?”

Tần Vũ Phỉ, chuyện này ta sẽ không nói lại cho lão bản, nhưng ta khuyên ngươi mau tránh qua một bên, đừng tự hủy đi tương lại, tính cách lão bản ra sao ngươi cũng không phải không biết, nếu để ngài ấy biết ngươi dám lén lút thả cho người Lâm gia chạy mất, ngươi chắc chắn phải chết.”

Các thành viên của Ma Minh vẫn luôn vào sinh ra tử cùng nhau, cho nên mối quan hệ vô cùng đoàn kết, không hề có bất cứ lục đục nội bộ nào, lời khuyên của Đường Miểu là thật tâm muốn tốt cho Tần Vũ Phỉ.

Oanh!

Đúng lúc này, một uy áp bạo ngược, hung tàn, thị huyết từ bên ngoài bỗng ập tới.

Lão bản đã đến rồi, ngươi từ bỏ đi, không còn cơ hội nữa đâu.”

Cảm nhận được uy áp đáng sợ kia, Đường Miểu lắc đầu khuyên: “Đưa bọn họ tới quảng trường bên kia đi, bọn họ chắc chắn phải chết, ngươi đừng vì vậy mà chôn vùi mạng sống của chính mình.”

Dứt lời, Đường Miểu liền xoay người rời đi trước.

Như lời cô nói, lão bản đã đến đây rồi, ai có thể từ dưới mí mắt hắn mà chạy thoát?

Tuyệt đối không thể có chuyện đó!

Sắc mặt Tần Vũ Phỉ hết sức khó coi, vội quay sang nói với Lâm Nguyệt Dao: “Ngươi muốn sống thì chỉ có thể tiết lộ thân phận, ta… không giúp được ngươi, xin lỗi Nguyệt Dao. Nghe lời ta, nhất định phải nói rõ với lão bản.”

Tần Vũ Phỉ đương nhiên biết rõ sự kinh khủng của lão bản nhà mình, hiện giờ ngài ấy đã tới thì cô buộc lòng phải từ bỏ kế hoạch, không thể tiếp tục dẫn bọn họ rời đi được nữa.

Không sao, ta đi đánh thức Nghiên Nghiên, ngươi dẫn chúng ta ra ngoài đi!”

Lâm Nguyệt Dao vội vã đi lên lầu, tâm tình nàng hiện giờ vô cùng phức tạp, thật sự không ngờ đệ đệ lại lừa mình.

Bên ngoài, những tiếng nổ tung của trận chiến và tiếng mắng mỏ của người Lâm gia, những tiếng cầu xin đều đã dừng lại.

Trên quảng trường của biệt thự, Ma Minh đã áp giải gần hết những người còn sống của Lâm gia tới đây.

Bọn họ kinh sợ quỳ dưới mặt đất, cơ thể run lẩy bẩy, tổng cộng có tất cả bảy mươi sáu người.

Siêu văn nhân được Lâm gia chiêu mộ đều đã bị xử lý, xác chết la liệt khắp nơi.

Khoảng không phía trên bầu trời đang lơ lửng một cái Tu La vương tọa.

Cố Trường Khanh mặc giáp Hắc Long Hoàng đang ngồi dựa vào đó, cúi người nhìn xuống một đám thi thể bên dưới.

Bên ngoài biệt thự có rất nhiều người qua đường đang vây xem.

Người đang ngồi trên Tu La vương tọa kia là Cố đại lão sao?”

Chắc chắn là thế, không thấy sau lưng hắn có hai con Hắc Long xoay quanh sao?”

Lâm gia bị sao thế? Lại có thể khiến Cố đại lão tự mình qua diệt sát bọn họ?”

Khẳng định là đã làm ra chuyện gì đó không thể tha thứ, chúng ta cứ chờ xem đi!”

Cố đại lão là định hải thần châm của Long Quốc chúng ta, không nghĩ tới có thể may mắn được nhìn ngài ấy ở khoảng cách gần như này.”

Đám ngươi vây xem nhìn thấy dáng người đang ngồi trên Tu La vương tọa kia thì đều lộ ra vẻ mặt sùng bái và tôn kính.

Đúng lúc này, Tần Vũ Phỉ dẫn theo Lâm Nguyệt Dao và Lâm Thủy Dao đi tới.

Mẹ à, những người này thật đáng sợ!”

Cố Nghiên Nghiên sợ hãi co rụt người lại, cái đầu nhỏ chôn trong ngực mẹ mình, nhất là cái người mặc áo giáp đang ngồi trên Tu La vương tọa phía trên cao kia cùng với Hắc Long sau lưng hắn đều khiến cô bé cảm thấy khiếp đảm, chỉ dám nhìn thoáng qua rồi không dám nhìn thêm lần nào nữa.

Lâm Nguyệt Dao nhẹ nhàng vỗ lưng con gái, không nói gì, có điều ánh mắt nhìn về phía Cố Trường Khanh thì cực kỳ phức tạp.

Chương trước
Chương 84 : Kẻ Phạm Ma Minh, Tất Giết (3)
Chương 74 : Cường Giả Hợp Tác, Tàn Nhẫn Xuống Tay Với Ma Minh (1) Chương 75 : Cường Giả Hợp Tác, Tàn Nhẫn Xuống Tay Với Ma Minh (2) Chương 76 : Cường Giả Hợp Tác, Tàn Nhẫn Xuống Tay Với Ma Minh (3) Chương 77 : Ma Minh Phản Kích (1) Chương 78 : Ma Minh Phản Kích (2) Chương 79 : Ma Minh Phản Kích (3) Chương 80 : Dao Động Tô Ấu Vi, Một Lần Nữa Lựa Chọn Phản Bội Chương 80: Dao Động Tô Ấu Vi, Một Lần Nữa Lựa Chọn Phản Bội Chương 81 : Triệu Tập Nhân Thủ, Chuẩn Bị San Bằng Lâm Gia Chương 81: Triệu Tập Nhân Thủ, Chuẩn Bị San Bằng Lâm Gia Chương 82 : Kẻ Phạm Ma Minh, Tất Giết (1) Chương 83 : Kẻ Phạm Ma Minh, Tất Giết (2) Chương 84 : Kẻ Phạm Ma Minh, Tất Giết (3) Chương 85 : Trực Tiếp Phô Bày Thực Lực Long Quốc, Một Màn Thị Uy Lòng Người Chương 85: Trực Tiếp Phô Bày Thực Lực Long Quốc, Một Màn Thị Uy Lòng Người Chương 86 : Người Lâm Gia Đầu Tiên Mất Mạng Chương 86: Người Lâm Gia Đầu Tiên Mất Mạng Chương 87 : Chênh Lệch Thực Lực Quá Lớn Chương 87: Chênh Lệch Thực Lực Quá Lớn Chương 88 : Chỉ Cần Được Sống, Mặt Mũi Cũng Có Thể Vứt Bỏ Chương 88: Chỉ Cần Được Sống, Mặt Mũi Cũng Có Thể Vứt Bỏ Chương 89 : Đây Là Con Gái Của Ngươi, Ngươi Muốn Giết Nó Sao? (1) Chương 90 : Đây Là Con Gái Của Ngươi, Ngươi Muốn Giết Nó Sao? (2) Chương 91 : Người Xấu! Chương 92 : Quan Điểm Của Cao Tầng Long Quốc (1) Chương 93 : Quan Điểm Của Cao Tầng Long Quốc (2)
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.08507 sec| 2418.07 kb