Mở liều thuốc kích hoạt ra, Vương Cương chẳng buồn nghĩ ngợi nhiều liền nuốt cái ực. Sau đó cậu ta trợn trừng hai mắt, hai tay nắm chặt chờ thuốc phát huy tác dụng.

 

 

“Ha ha, thả lỏng một chút đi. Thuốc kích hoạt sẽ kéo dài từ từ việc thay đổi cơ thể của cậu, chứ không thể nhìn thấy tác dụng ngay được. Hai người hãy nhớ kỹ, nếu phát hiện ra bụng rất đói thì đừng tiếc rẻ đồ ăn, có bao nhiêu ăn bấy nhiêu, ăn càng nhiều thì hiệu quả của thuốc đối với việc thay đổi cơ thể mọi người càng có tác dụng.”

 

Thượng Ất cười ha ha dặn dò Vương Cương, ý nói rằng cậu ta không cần quá căng thẳng. Thượng Ất chưa dứt lời thì một bóng đến đột nhiên xuất hiện từ bụi cỏ trước mặt, lao thẳng tới chỗ ba người nhanh như một tia chớp.

 

“Ồ? Đây chẳng phải là con chó thoái hóa kia hay sao?”

 

Bóng đen tiến tới gần, Thượng Ất và Điền Bá đồng thời phát ra một tiếng thét kinh hãi. Một thân hình khổng lồ, dữ tợn, với những đám lông đen trên lưng, bốn chiếc răng nanh như bốn con dao tỏa ra ánh hàn quang cực lớn, chính là một trong bốn con chó nghiệp vụ biến dị mà Điền Bá đã dẫn đi để bắt Thượng Ất.

 

Thượng Ất và Điền Ba nhìn nhau, trong lòng đều tỏ ra kinh ngạc, họ nhanh chóng rút vũ khí ra sẵn sàng ở trong trạng thái chiến đấu. Chuyện gì xảy ra? Lẽ nào con chó nghiệp vụ này vẫn luôn ở gần đây không hề rời đi để đợi đám người Thượng Ất?

 

Những sự việc tiếp theo xảy ra, vượt qua cả sự tưởng tượng của Thượng Ất. Ba người Thượng Ất nhìn chằm chằm con chó nghiệp vụ thoái hóa đang điên cuồng lao tới, từng bước chân lảo đảo mang theo sự chật vật. Không đợi cho Thượng Ất kịp định thần lại, thì con thú thoái hóa hung hãn đột nhiên cụp đầu, lao vụt qua bên cạnh đám người, như thể ba người Thượng Ất không hề tồn tại.

 

Chuyện gì xảy ra vậy? Lẽ nào con súc sinh này bị mù?

 

Ba người nhìn nhau, không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Có điều ngay sau đó con chó nghiệp vụ thoái hóa gầm một tiếng kêu bi thảm, bước chân của nó bắt đầu loạn nhịp, cơ thể cũng không tự chủ nổi nữa mà bắt đầu run lên. Thượng Ất vô thức nhìn vào đôi mắt của con chó thoái hóa, đôi mắt vốn đỏ như màu máu của con chó bắt đầu biến thành màu xanh lam quỷ dị. Cuối

 

 

cùng thì con chó thoái hóa không còn đứng vững nổi nữa, cơ thể khổng lồ của nó từ từ tê liệt rồi ngã xuống, sau đó là hơi thở phát ra đứt quãng rồi cứ thế chết đi một cách kỳ lạ.

 

“Mẹ nó, chuyện gì xảy ra vậy? Con chó này tự sát hay sao?”

 

Vương Cương ra sức dụi mắt, cảnh tượng không thể tin này khiến cậu ta vô cùng kinh ngạc. Trải qua mấy ngày tẩy lễ tận thế, Vương Cương rất rõ con thú thoái hóa to cỡ con nghe con này hung tàn cỡ nào nhưng giờ đây trước mặt ba người, thằng nhóc này lại đột nhiên ngủm như vậy. Một sự ớn lạnh chạy dọc theo sống lưng của Vương Cương, khiến cả da đầu của cậu ta bắt đầu run lên.

 

“Không đúng, nguyên nhân cái chết của thằng nhóc này không hề đơn giản. Lẽ nào nó… bị trúng độc?”

 

Thượng Ất mơ hồ cảm thấy sự việc này không đúng, con chó nghiệp vụ này là một con thú thoái hóa biến dị, lực sinh mệnh rất mạnh, lực chiến đấu lại càng mạnh, hiện tại các sinh vật khác rất khó giết được nó, hơn nữa nhìn cơ thể của nó rõ ràng không có dấu hiệu bị thương. Điều này chứng minh rằng chắc chắn có thứ gì đó nhỏ bé đã giết chết nó.

 

Là gì đây? Rắn độc? Hay là trùng độc?

 

Khuôn mặt Thượng Ất càng trở nên nghiêm trọng, sự uy hiếp của các cá thể thú thoái hóa trong tận thế đều có hạn, chỉ cần những người may mắn sống sót trốn tránh cẩn thận thì cuối cùng vẫn có khả năng tiếp tục được sống. Còn với những loại sinh vật có độc ẩn nấp bên trong rừng rậm thì lại khác, cơ thể chúng rất nhỏ, lại giỏi việc ẩn nấp, con người chỉ cần không cẩn thận sẽ bị trúng chiêu và thường phải chịu kết cục vô cùng thê thảm. Kiếp trước, Thượng Ất đã tận mắt chứng kiến không ít những lần con người bị các loài sinh vật có độc giết chết, trừ khi thực lực của họ mạnh như những người dị năng, người nguyên tố, nếu không thì những nơi rừng thẳm chính là khu vực cấm địa của loài người.

 

Đưa tay lên nhắc nhở Điền Bá, Vương Cương không được hành động thiếu suy nghĩ, Thượng Ất liền nhấc chân từ từ đi về phía thi thể của con chó nghiệp vụ thoái hóa. Mới bước vào tận thế được có mấy ngày, nên nếu thật

 

 

sự là sinh vật có độc thì cũng chưa có nhiều chủng loại cho lắm, nhiều nhất cũng chỉ một hai loại mà thôi. Thượng Ất phải làm rõ nguyên nhân cái chết của con chó, làm đến khi nào có hiểu rõ, thì việc tiếp theo là vượt qua khu rừng này mới không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

 

Ngoài ra, thì tinh hạch năng lượng bên trong cơ thể con chó nghiệp vụ thoái hóa này cũng là điều rất hấp dẫn đối với Thượng Ất.

 

Sau khi chiến đấu với vua chuột bạch, Thượng Ất nhận thức được rằng nếu chỉ dựa vào lực chiến đấu hiện tại của bản thân thì không thể nào đánh thắng nổi đối phương. Hắn cần phải hấp thụ một lượng lớn tinh hạch năng lượng của sinh vật để tạo ra bước sinh sản đột phá về chất của năng lượng, tốc độ và sự nhanh nhẹn, như vậy thì mới có khả năng đối kháng được sự tấn công tinh thần khủng khiếp của vua chuột bạch.

 

Nói tóm lại, hắn phải điều tra nguyên nhân cái chết của con chó thoái hóa, không thể cứ mặc kệ như thế mà bỏ đi.

 

Hắn cẩn thận đi tới phía trước thi thể của con chó nghiệp vụ, Thượng Ất xem xét kỹ càng cơ thể của nó. Quả nhiên, Thượng Ất phát hiện ra một loạt những dấu răng nhỏ ở vị trí chân sau của con chó. Giống như ai đó đã dùng một cái cưa sắc nhọn đâm phập vào chân con chó vậy, hơn nữa những dấu răng dày đặc kia được sắp xếp một cách rất có quy luật.

 

Là rắn độc cắn? Không thể nào, dù có thoái hóa tới cỡ nào thì rắn độc cũng không thể thoái hóa tới mức độ mà mồm toàn răng được.

 

Có thể là nhện độc hoặc bọ cạp độc? Thượng Ất nghĩ tới những con trùng độc trong rừng rậm nhưng hắn lập tức lắc đầu một lần nữa, bác bỏ suy đoán của chính mình.

 

Dấu răng trên chân của chó thoái hóa cực kỳ dày, lại rất có quy luật, dù cho nó có xui xẻo gặp phải một đám trùng cắn xé thì tuyệt đối cũng không thể để lại dấu răng có quy luật như vậy được. Trừ khi con chó thoái hóa này cứ đứng yên một chỗ để cho đám trùng kia cắn. Chẳng lẽ con chó thoái hóa này lại ngốc đến thế sao, đáp án quá dễ dàng.

 

 

Thượng Ất chau mày, cúi đầu nhìn gần vào miệng vết thương, một mùi hôi tanh, mục nát của thịt xộc lên mũi. Trong lòng Thượng Ất hơi run sợ, loại độc này quả nhiên khủng khiếp, con chó thoái hóa chết chưa đầy vài phút mà phía ngoài vết thương đã bắt đầu phát ra mùi giống như mùi của thịt thối… Đợi đã, thịt thối?

 

Thình lình, một suy nghĩ lướt qua bên trong đầu Thượng Ất, dường như hắn đã đoán ra được thứ gì đã giết chết con chó nghiệp vụ thoái hóa này rồi. Cự đà độc đuôi đỏ, một loại sinh vật có độc kinh khủng được thoái hóa từ thằn lằn, cơ thể giống như một con cự đà kodomo được thoái hóa từ thằn lằn, sở hữu nước bọt độc đến độ không dám tưởng tượng trên thế giới này.

 

Ở kiếp trước, Thượng Ất không chỉ chứng kiến một lần hình ảnh kẻ sống sót nằm trong miệng con cự đà đuôi đỏ có độc. Đối với những kẻ xui xẻo, bị cự đà đuôi đỏ có độc cắn một phát thì cách tốt nhất là quyết định thật nhanh, dùng dao chém đứt bộ phận bị cắn.

 

Nếu bạn không may mắn bị cắn phải đúng những vị trí trọng yếu, như là ngực, đầu hay bụng thì chỉ có thể nhân lúc còn tỉnh táo tự tặng cho mình một phát súng, chọn cách kết thúc chính cuộc đời mình. Bởi vì đã từng có người nghiên cứu dịch nước bọt của cự đà đuôi đỏ có độc, nhà nghiên cứu đau buồn phát hiện ra rằng, loại dịch này bao gồm hơn 200 loại vi khuẩn biến dị cũng như độc tố thần kinh.

 

Thử nghĩ mà xem, vài trăm loại vi khuẩn biến dị phân giải da thịt, cơ bắp, thậm chí là xương cốt xâm nhập vào bên trong cơ thể bạn, sau đó phân giải từng chút một toàn bộ cơ thể, trong lúc đó dưới tác dụng của các độc tố thần kinh, con mồi vẫn duy trì được ý thức tỉnh táo, chỉ có thể nhìn chăm chăm cơ thể mình đang biến thành một bãi huyết nhục tạp nham… Đúng là một chuyện quá đỗi kinh khủng! Đây cũng là lời giải thích cho việc tại sao những người bị cự đà đuôi đỏ có độc cắn thương đều phát ra những tiếng kêu bi thảm một cách khủng khiếp.

 

Có lẽ chó nghiệp vụ thoái hóa đã bị cự đà đuôi đỏ có độc cắn chết. Vết cắn đặc thù kia chính là minh chứng có căn cứ chính xác nhất.

 

 

0.53223 sec| 2421.047 kb