- Chị yêu thích tôi?
Trải qua rất nhiều chuyện, cách nghĩ của hắn bây giờ có chút thay đổi. Có một số việc không cần mình để ý quá mức. Tình cảm cái này thuận theo tự nhiên là tốt nhất, nếu không tổn thương đến người khác là tốt nhất. Dù sao coi như mình có đến chín mười người phụ nữ, nhiều nhất cũng là vấn đề tác phong sống mà thôi. Nhưng Từ Quân Nhiên chưa từng nghe qua sau này vị lãnh đạo nào vì tác phong sống mà bị mất chức. Việc thật sự làm cho người ta rớt đài là việc khác.
Tạ Mỹ Quyên không ngờ Từ Quân Nhiên lại hỏi trực tiếp như vậy. Đầu tiên ngây người ra một lúc, lập tức xấu hổ đỏ mặt.
Nhìn biểu lộ thẹn thùng ướt át của nàng, Từ Quân Nhiên nở nụ cười, mở miệng hỏi lần nữa:
- Chị Mỹ Quyên, tôi nói nghiêm chỉnh mà. Chị thật sự thích tôi sao?
Tạ Mỹ Quyên lúc này tựa hồ đã hạ quyết tâm, cũng có lẽ bởi tác dụng của rượu cồn, cũng có thể bây giờ là Tết, hơn nữa nụ cười của Từ Quân Nhiên rất dịu dàng làm cho cô có cảm giác như gió xuân thổi, nàng nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Đúng, tôi thích cậu!
Nói ra những lời này, Tạ Mỹ Quyên cảm thấy cơ thể của mình dường như nhẹ đi rất nhiều. Những lời giấu kín trong lòng rất lâu đã nói ra trong chốc lát, thật là thư thái. Thậm chí còn có cảm giác tốt đẹp như trút được gánh nặng. Cô lấy hết dũng khí ngẩng đầu nhìn về phía Từ Quân Nhiên, chăm chú mà chậm rãi nói lại những gì mình vừa nói:
- Đúng, Từ Quân Nhiên, tôi thích cậu!
Từ Quân Nhiên bỗng nhiên nở nụ cười. Nói thật, gần đây tâm trạng hắn không tốt lắm. Ở thủ đô xảy ra nhiều chuyện như vậy, mặc dù chính mình dựa vào việc biết trước đã giải quyết một số nhưng chỉ có số ít tiến triển, mình lại không có cách nào nghịch chuyển, giống như sự rời bỏ của lão Tôn. Trong lòng Từ Quân Nhiên luôn tích tụ nhiều thứ làm cho hắn thấy khó chịu. Nhưng tất cả trong lời tỏ tình liều lĩnh của Tạ Mỹ Quyên, bỗng nhiên trở nên tinh tế. Từ Quân Nhiên trước đây cảm thấy mình giống như một người bàng quan, trong một số việc không có tí biện pháp nào, xa cách với thời đại, dường như là người xa lạ. Nhưng bây giờ, đối diện với sự bộc bạch của Tạ Mỹ Quyên hắn đột nhiên có cảm giác chân thật.
Đối với Từ Quân Nhiên mà nói, đây là một loại cảm giác làm cho anh ta chứng minh sự tồn tại của mình.
Vì không biết Từ Quân Nhiên hôm nay sẽ đến, Tạ Mỹ Quyên ăn mặt rất tùy ý, mặc áo sơ mi dài tay ở nhà, cổ áo mở rất thấp làm cho người ta liếc qua là có thể thấy được hai khe núi sâu kia. Hơn nữa tóc của cô cũng không giống bình thường, cứ như vậy rơi lả tả trên bờ vai, nhìn lâu cũng không có bộ dạng của một nữ cường nhân quan trường ngược lại giống như thiếu phụ ở nhà của Từ Quân Nhiên kiếp trước.
Nói không khoa trương, nếu như Tạ Mỹ Quyên mặc vậy một mình đi trên phố, quay đầu là đổ 100%.
Đương nhiên, những người đàn ông nhìn cô, 89% ánh mắt sẽ rơi vào ngọn núi vô cùng đồ sộ kia của Tạ Mỹ Quyên.
Trọn vẹn một đôi đẫy đà ba mươi sáu, đặt tại bất kỳ lúc nào cũng có thể gọi là “hung khí”!
- Ừ, chị lớn hơn chị Vũ Tình!
Không biết vì cái gì, ánh mắt của Từ Quân Nhiên dừng lại chốc lát ở đôi vú to kia, bản năng so sánh Lâm Vũ Tình với Tạ Mỹ Quyên. Không thể không nói, Lâm Vũ Tình thuộc về kiểu phụ nữ tương đối truyền thống. Bất kể trong việc gì đều rất là truyền thống, là người lấy người đàn ông của mình làm trung tâm, không giống Tạ Mỹ Quyên. Cũng có lẽ là vì quan hệ theo chính quyền, trên ngời Tạ Mỹ Quyên có một loại khí chất, đó là cảm giác dung hợp quan viên cao cao tại thượng và nữ nhân xinh đẹp khêu gợi. Một người con gái như thế này thổ lộ với mình làm cho Từ Quân Nhiên quả thực rất tự hào.
Nhìn thục nữ xinh đẹp trước mặt, Từ Quân Nhiên đột nhiên cảm thấy trong cơ thể mình một số nhân tố tiềm ẩn rất lâu đang chậm rãi hồi sinh.
Anh ta đã cấm dục lâu rồi. Từ khi chia tay Lâm Vũ Tình đến bây giờ. Hơn một năm rồi, Từ Quân Nhiên có thể còn chưa ăn mặn.
Sự thay đổi trong ánh mắt Từ Quân Nhiên làm cho Tạ Mỹ Quyên phút chốc hiểu được. Tuy cô chưa từng kết hôn nhưng dù sao cũng đã ba mươi tuổi đầu rồi, ngày thường tiếp xúc đều là một số phụ nữ đã lập gia đình. Những người đó nói chuyện với cô cũng không có cấm kỵ gì. Hơn nữa, công tác tại cơ sở, nếu lời nói nào đều phải cấm kỵ cũng không có cách nào triển khai công việc. Cho nên đối với một ít chuyện nam nữ cho dù chưa ăn thịt heo, Tạ Mỹ Quyên cũng biết xảy ra chuyện gì. Huống chi tự cô ta cũng cần, cũng làm việc xấu Từ Quân Nhiên đã thấy qua, chẳng lẽ lại không rõ phản ứng bây giờ của Từ Quân Nhiên biểu lộ cái gì.
Trong giây phút ánh mắt giao nhau, Tạ Mỹ Quyên cảm thấy cơ thể mình dường như sắp hòa tan khối băng. Trong ánh nhìn của Từ Quân Nhiên, cô giống như một khối bùn mềm. Chầm chậm lại gần cơ thể của Từ Quân Nhiên, sau đó lại giống lúc ban đầu, ôm lấy thân thể hắn, dựa đầu vào vai anh ta. Không biết bắt đầu từ lúc nào, Tạ Mỹ Quyên cảm thấy mình có tình cảm với người thanh niên quen biết không tới mấy tháng này. Bao nhiêu lần trong mơ, cô mơ thấy mình tiếp xúc thân mật với Từ Quân Nhiên như thế này. Nhưng tỉnh lại mới phát hiện bên gối chỉ có mái tóc xanh của mình thôi.
Hôm nay, tất cả cuối cùng đã biến thành sự thật rồi.
Từ Quân Nhiên cảm thấy rõ ràng thân thể đầy đặn của người con gái đang dán chặt một chỗ với mình. Cơ thể cô hơi có chút run rẩy, không biết bởi vì nguyên do uống rượu hay hồi hộp, chính mình thậm chí có thể cảm nhận được rõ ràng cảm giác êm ái dễ chịu này.
- Tôi yêu cậu!
Một tiếng rên rỉ cực nhẹ nhàng vang lên bên tai Từ Quân Nhiên. Hắn bỗng nhiên cảm thấy bụng của mình bay lên một luồng nhiệt theo những lời nói này.
Đối với bất kỳ người đàn ông nào mà nói, tất cả vừa mới xảy ra giống như thùng thuốc nổ vừa mới đốt lên, Từ Quân Nhiên cũng không thể khống chế mình được nữa. Sau khi anh ta nghe được những lời này, cơ thể mình dường như nhận được mệnh lệnh, vươn tay bưng lấy gương mặt Kiều Diễm của Tạ Mỹ Quyên, cúi đầu xuống, hôn sâu lên má.
Hơn 30 năm mới lần đầu tiên có đàn ông làm như vậy với mình, Tạ Mỹ Quyên ngoài kích động còn rất hồi hộp, phút chốc răng môi vồ lấy nhau, cơ thể cô thậm chí còn cứng ngắc trong chốc lát. Nhưng sau đó cô lập tức đáp lại tình cảm nồng nhiệt từ phía Từ Quân Nhiên, hai tay ôm anh ta thật chặt, thậm chí chủ động xuất kích, đưa đầu lưỡi của mình vào trong miệng người đàn ông này, không ngừng phát ra từng đợt mê người, khiến cho người ta không nhìn được trong lòng viên mãn rên rỉ.
Phụ nữ nhiều khi căng thẳng nhưng như vậy phải xem đối với người nào cùng với trạng thái tâm lý của cô ấy. Giống Tạ Mỹ Quyên người con gái này, một khi trong lòng cởi mở, chuyện gì cũng không sao cả. Nói trắng ra, chỉ cần tầng gông xiềng kia bị xóa. Cô chính là người không quan tâm đến cái gì nữa.
Thậm chí, Tạ Mỹ Quyên đã áp dụng phương thức chủ động tấn công.
Nhưng rất đáng tiếc, hành động hơi có vẻ vụng về hay là bán rẻ cô. Bất kể là hôn môi hay là vuốt ve, người con gái này có vẻ chưa đủ kinh nghiệm. Từ Quân Nhiên yêu thương nhìn xem Tạ Mỹ Quyên cố gắng lấy lòng mình, khóe miệng không khỏi nở nụ cười.
Tuy nói kinh nghiệm của anh ta cũng rất phong phú nhưng trong tình huống này cũng không có cách nào biến Tạ Mỹ Quyên đang hồi hộp về trạng thái tràn đầy khát vọng. Dù sao trống không nhiều năm như vậy, cô hy vọng Từ Quân Nhiên có thể làm đầy lên nỗi cô đơn của nàng.
- Không hối hận sao?
Kéo người con gái vào lòng, Từ Quân Nhiên dịu dàng hỏi Tạ Mỹ Quyên.
Tạ Mỹ Quyên dựa vào lồng ngực của anh ta, lắng nghe nhịp tim người đàn ông, nói nhỏ:
- Bây giờ nếu tôi để cậu đi, tôi mới thực sự hối hận.
Nói xong, tay của cô chậm rãi hướng xuống dưới, nắm lấy cái cứng lớn đã cao cao đứng thẳng. Mấu chốt nhất là sau khi nắm, cô còn nghịch ngợm ngắt hai cái xuống, giọng dịu dàng cười nói:
- Không biết, đây có phải là cua lột không đấy!
Từ Quân Nhiên không thể kìm được chính mình, ôm lấy Tạ Mỹ Quyên, đi thẳng đến phòng ngủ. Trong tình huống như vậy, chỉ cần là đàn ông thì không có cách nào khống chế chính mình rồi.
Phòng ngủ của Tạ Mỹ Quyên, Từ Quân Nhiên không phải lần đầu tiên nhìn thấy, lần trước là lúc hai người đều đã uống nhiều quá, anh ta ở đây nhìn thấy Tạ Mỹ Quyên đang làm chuyện khó xử. Lúc này ôm người đẹp trong lòng đi vào bên trong, trong lòng Từ Quân Nhiên càng giống như ngọn lửa đang thiêu đốt.
Không cần nhiều lời, Từ Quân Nhiên không ngừng hôn hít lấy cái cổ, bờ môi Tạ Mỹ Quyên. Hai người quấn quýt lấy nhau, ngã xuống giường rộng thênh thang. Một tay Từ Quân Nhiên đã thò vào trong quần áo của Tạ Mỹ Quyên. Vì là trong nhà, cho nên mặc dù là mùa đông, Tạ Mỹ Quyên mặc cũng không nhiều, chỉ là một cái áo sơ mi. Điều này làm cho Từ Quân Nhiên rất thuận tiện thò tay vào, tiếp xúc với da thịt trơn bóng non mềm của người đàn bà.
- Em yêu, cô thật trắng.
Trong miệng Từ Quân Nhiên nỉ non, động tác tay lại không có ý dừng lại. Lúc này nếu còn có thể dừng lại, vậy anh ta không phải là đàn ông rồi.
Trong giây phút Từ Quân Nhiên gọi em yêu, thân thể Tạ Mỹ Quyên bỗng dưng cứng ngắc lại, cả người giống như có luồng điện chạy qua, toàn thân tê tê đấy, thậm chí hơi thở cũng dồn dập hơn, ôm bả vai của Từ Quân Nhiên thật chặt.
Từ Quân Nhiên không dừng lại, thuận thế ôm eo của Tạ Mỹ Quyên, bay thẳng đến gần tòa thành mẫu trên ngọn núi.
- Oa!
Theo tay của Từ Quân Nhiên chụp lên chỗ đất đai màu mỡ từ trước đến giờ chưa từng có người thăm dò. Tạ Mỹ Quyên không nhịn được rên lên, tiếng hơi thở rung động lòng người khiến cho tay người đàn ông chịu không nổi vân vê nhẹ nhàng trên nụ hoa.
- Ai, nhẹ một chút…
Tạ Mỹ Quyên giãy dụa thân thể, nói nhỏ nhẹ với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên chỉ cười, không nói gì nhưng tay vẫn không ngừng hoạt động, muốn giải thoát người đàn bà trong cô gái này.
Cũng không biết vì sao, dù anh ta đã dùng hết cách nhưng mãi vẫn không thành công.
Ánh mắt người đàn ông lướt trên thân thể trắng muốt, Tạ Mỹ Quyên nhẹ nhàng nâng người dậy, để cho người mình nâng lên một chút cho tay của Từ Quân Nhiên có thể với vào phía sau lưng cô, lúc này mới cười nói khẽ với người đàn ông:
- Nịt ngực của em khá chặt, nếu không thì…
Cô còn chưa dứt lời nhưng Từ Quân Nhiên đã hiểu Tạ Mỹ Quyên có ý gì rồi. Đáp án rất đơn giản, ngực người con gái này quá lớn, không thể không nịt chặt vào, nếu không thì khi đi đường không chú ý, hai cái luồng đẫy đà kia sẽ theo bước chân không ngừng rung động, đến lúc đó hấp dẫn người bên cạnh là chuyện nhỏ, gây ra chuyện chê cười mới thật là phiền toái.
Từ Quân Nhiên hít sâu một hơi, chầm chậm cởi bỏ cái đồ vật trói buộc thân thể Tạ Mỹ Quyên kia, lập tức dùng tay che đậy lại.
- Lớn thật!
Ngoài dự đoán, Từ Quân Nhiên thốt ra một câu.
Không thể không nói, lúc này khối đẫy đà mình đang nắm trong tay kia quả thực vượt ngoài tưởng tượng của Từ Quân Nhiên. Vốn dĩ hắn nhìn Tạ Mỹ Quyên cũng rất đầy đặn, biết rõ cô nhất định là người đàn bà phát dục tốt, đặc biệt trong lần say rượu đó, Từ Quân Nhiên đã trộm nhìn đôi vú to của Từ Quân Nhiên. Nhưng giờ này khắc này sau khi mình được thực sự sờ mó vuốt ve, Từ Quân Nhiên mới thực sự cảm thấy đôi ngực đẫy đà của Tạ Mỹ Quyên thật rất lớn, lớn đến mức một tay căn bản nắm không xuể.
- Ghét chết đi được!
Tạ Mỹ Quyên nghe người yêu nói như thế, trong lòng rất vui, dù sao người phụ nữ đều thích đàn ông vuốt ve mình như vậy.
Từ Quân Nhiên không thể kìm được, hai cánh tay cùng lên trận. Cuối cùng cởi hết áo Tạ Mỹ Quyên ra, sau đó không ngừng cố gắng một đôi thỏ trắng cuối cùng đã lộ hết ra ngoài. Trong nháy mắt Từ Quân Nhiên trợn tròn mắt há hốc mồm, nhanh chóng biến thân thành người sói, nhào tới hung hăng chà đạp lên.
Không thể không nói, cái cảm giác mềm mại như ngọc đó, thêm vào đó là hơi thở không ngừng của giai nhân ở bên tai làm cho bất cứ người nào cũng khống chế không nổi huyết mạch sôi sục của mình.
Từ Quân Nhiên không phải quân tử, cũng không có cách nghĩ giả đạo đức. Tận hưởng lạc thú mới là chủ trương hôm nay của anh ta. Hơn nữa thời gian cấm dục hơn một năm làm cho người đàn ông huyết khí phương cương đã thành một thùng thuốc nổ có thể nổ tung bất kỳ lúc nào. Bây giờ gặp thục nữ bỏ quên đã lâu Tạ Mỹ Quyên này, Từ Quân Nhiên không có cách nào khống chế dục vọng của mình, bắt đầu điên cuồng phóng thích chính mình.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, dưới sự mơn trớn không ngừng của Từ Quân Nhiên, Tạ Mỹ Quyên đã giống như bùn nhão bày ra trên thân Từ Quân Nhiên, cả người hoàn toàn mất đi trọng lượng, tiếng rên rỉ dán vào bên tai hắn, thở hổn hển, không có dáng vẻ uy nghiêm cao cao tại thượng như ngày thường, ngược lại là một vòng màu hồng phấn hiện ra quyến rũ toàn thân cô. Cô ấy bây giờ khát khao được người đàn ông trước mặt chiếm hữu, khát khao trở thành người đàn bà thực sự.
Quần áo của hai người không biết từ lúc nào đã ném xuống đất, Từ Quân Nhiên lúc này cúi đầu chăm chú nhìn Tạ Mỹ Quyên. Trước mặt anh ta một đôi vú cao vút đẫy đà không ngừng run rẩy trong không khí, giống như hai binh sĩ kiêu ngạo đang đợi thủ trưởng kiểm duyệt.
Từ Quân Nhiên nhìn thỏ trắng đang chờ nghênh chiến, nuốt nước miếng một cái, đột nhiên cảm thấy bờ môi mình có chút khô.
Dưới thân thể của mình, Tạ Mỹ Quyên hai mắt nhắm nghiền, dung nhan tuyệt mỹ và thân thể mềm mại hồng phấn một màu, chỉ có lông mi không ngừng rung động, biểu hiện ra tâm tình cô lúc này vừa hồi hộp vừa khát khao. Từ Quân Nhiên biết, với thời khắc này, cô đã kỳ vọng rất lâu rồi, nhìn lồng ngực phập phồng của cô có thể thấy được.
Sau một lát ngây người, Từ Quân Nhiên trong giây lát ép xuống lần nữa, một tay nắm vú, sau đó lại dùng miệng nhẹ nhàng ngậm lấy quả bồ đào màu tím trên ngọn núi bên kia.
Trong giây phút Từ Quân Nhiên ngậm lấy quả bồ đào, cả thân thể Tạ Mỹ Quyên kéo căng, giống như muốn chết mất. Hai tay cùng lực nắm chặt Từ Quân Nhiên, cả thân người cứng ngắc đi được, chỉ cảm thấy dưới thân mình có một dòng nước ấm chậm rãi chảy ra, hạnh phúc chết đi được.
Cảm giác này kéo dài không đến một phút.
Tiếp đó, Tạ Mỹ Quyên cũng cảm giác được người đàn ông đang tìm kiếm cái gì, cô hơi ngượng ngùng mở hai chân ra, nghênh đón đốm lửa nóng kia tiến vào.
- A!
Cùng với một tiếng kêu thống khổ kéo dài, đôi mi thanh tú của Tạ Mỹ Quyên cau lại, mặt người khổ thành một chuỗi nhưng cô lại rơi nước mắt.
Giờ khắc này, mình cuối cùng cũng đã thành một người đàn bà thực sự mà hoàn chỉnh.
- Đau không?
Từ Quân Nhiên dừng cử động, nhìn người phụ nữ ở dưới hỏi dịu dàng, sự ân cần trong ánh mắt làm cho trong lòng Tạ Mỹ Quyên ấm áp. Người đàn ông này thực sự là người tốt nhất mình có thể gặp rồi. Lúc này giống như có mị lực.
Cô nhẹ nhàng lắc đầu, nhắm mắt của mình lại, một dáng vẻ nhâm quân thải trích.
Thật tình không biết, người phụ nữ một khi làm thái độ như vậy. Đối với bất kỳ người đàn ông nào mà nói đều là sự hấp dẫn không có cách nào kháng cự. Cái này giống như thổi kèn tấn công trước mặt binh sĩ, đủ để làm cho bất kỳ người đàn ông bình thường nào cúc cung tận tụy, đến chết mới dừng.
Từ Quân Nhiên nhếch thân mình lên, bắt đầu nỗ lực cày cấy mà động tác của anh ta càng lúc càng nhanh. Tạ Mỹ Quyên ở dưới hít thở cũng ngày càng gấp rút. Cuối cùng, Tạ Mỹ Quyên buông bỏ hết thảy rụt rè, bắt đầu lớn tiếng kêu lên, tựa hồ muốn đem tất cả tích tụ bao năm của mình bồi thường trong lần này.
Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu nhưng thời điểm Từ Quân Nhiên dừng lại, cả người giống như đi trong mưa, toàn thân đều là mồ hôi, nằm sát vào người Tạ Mỹ Quyên vẫn thở hổn hển không nhúc nhích.
- Mệt chết người rồi.
Tạ Mỹ Quyên vuốt ve tóc người đàn ông nằm trên mình, dịu dàng mở miệng nói.
Lúc này cô cũng không còn sức lực, giống như đã mất đi động lực, ngay cả sức đứng lên cũng không có.
Từ Quân Nhiên cười ha ha, thoáng hôn hít vành tai người phụ nữ, thấp giọng nói:
- Vừa rồi không biết là ai không ngừng hô hào muốn sống muốn chết, về sau lại hô tôi còn muốn tôi còn muốn. ohụ nữ các cô luôn nghĩ một đằng nói một nẻo.
Hận hận trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt, Tạ Mỹ Quyên hừ một tiếng, lộ ra một nụ cười quyến rũ nhưng không phản bác gì Từ Quân Nhiên.
Trước kia cũng nghe người ta nói lần đầu giữa nam nữa nhất định là rất đau nhưng Tạ Mỹ Quyên làm sao không nghĩ tới, sẽ có kết quả như thế này. Lúc mới bắt đầu thực sự là rất đau nhưng quá trình về sau lại càng ngày càng thoải mái, cảm giác này thật giống như cả người tung bay giữa không trung, hưởng thụ cao trào lần này qua lần khác.
- Ya, cậu sao vẫn còn sức!
Trong lúc bất giác, Tạ Mỹ Quyên bỗng nhiên cảm thấy cái đốm lửa kia của Từ Quân Nhiên dừng lại trong thân thể của mình đang từ từ khôi phục hùng phong, nhịn không được kêu lên một tiếng yêu kiều.
Từ Quân Nhiên cười hắc hắc, biết rõ Tạ Mỹ Quyên đã không chịu nổi. Dù sao cũng là lần đầu tiên, mặc dù nói là nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa nhưng cũng muốn chú ý sức khỏe. Nếu không đến lúc đó khó chịu chính là bản thân mình, cho nên từ từ chậm rãi rời khỏi thân thể Tạ Mỹ Quyên, dịu dàng hôn lên trán của cô, nói khẽ:
- Nghỉ ngời thật tốt đi.
Tạ Mỹ Quyên đương nhiên biết rõ người đàn ông này yêu quý thân thể của mình, trong lòng cô cũng rất vui, dựa vào người Từ Quân Nhiên, thấp giọng nói:
- Nếu như cậu khó chịu, tôi…
Từ Quân Nhiên đưa tay chặn miệng cô, ôn nhu nói:
- Không vội, chúng ta còn nhiều thời gian.
Dừng một chút, hắn tiếp tục nói:
- Hơn nữa, tôi sẽ ở đối diện với cô, cô sợ gì chứ?
Tạ Mỹ Quyên lập tức xấu hổ đỏ mặt. Cái này mới nhớ ra mình lúc đầu vì hờn dỗi Từ Quân Nhiên, oán hận người ta luôn trốn tránh mình, cố ý cho hắn thuê phòng liền kề với mình, không ngờ bây giờ lại biến thành bộ dạng này, thật sự mắc cỡ chết được.
- Vậy là cậu thật sự định sống ở đây?
Tạ Mỹ Quyên nằm trong lòng ngực Từ Quân Nhiên, nhẹ nhàng hỏi.
Từ Quân Nhiên đương nhiên gật đầu nói:
- Đương nhiên rồi, nếu không tôi về sao lại tìm cô chứ. Thật là cô cho rằng tôi hay nói giỡn sao?
Tạ Mỹ Quyên không nói gì, trong lòng ngọt nào khủng khiếp nhưng ngoài miệng vẫn nói:
- Không tiện lắm, dù sao cũng phải đến xã Trường Thanh công tác.
Từ Quân Nhiên cười cười:
- Không sao cả, dù sao tôi cũng không thể nào sống trong huyện, có một chỗ đặt chân là được rồi.
Lời hắn nói là thật lòng, chính mình muốn đến xã Trường Thanh công tác, trong huyện khẳng định phải chuẩn bị chỗ nghỉ, chỗ ở này Tạ Mỹ Quyên tìm lại là chỗ hợp với tâm ý mình.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo