Không thể không nói, Tony Stark ở thế giới của mình thật sự quá nổi tiếng.

Bất kể đi đến nơi nào, đều sẽ gây nên sự chú ý, trở thành tâm điểm.

Hiển nhiên Tony Stark đã sớm quen với những việc tương tự vậy, thật giống như không có nghe mọi người nói, cũng không có nhìn mọi người, tiếp tục đi nhanh về phía trước, căn bản không có để ý.

Chỉ là duỗi tay dẫn đường cho đám người Diệp Húc, nói: “Mời mọi người vào trong.”

Nhìn khách sạn tráng lệ huy hoàng, Diệp Húc, Aizen, Sasuke và Râu Trắng còn không có dị thường quá lớn nào.

Nhưng, Hồng Thất Công liền hoàn toàn khác.

Lần đầu hắn thấy loại trang hoàng như vậy, không nhịn được liên tục nhìn bốn phía, quả thực tựa như Lưu lão lão thấy Đại Quan Viên, tràn ngập tò mò.

Mà mọi người xung quanh nhìn bộ dáng cung kính của Tony Stark, không khỏi nhao nhao nghị luận.

“Stark tiên sinh vậy mà tôn kính với những người này như vậy, bọn họ rốt cuộc là người nào a?”

“Đúng là, xem bộ dáng của bọn họ, cũng không giống như người quyền quý gì.”

“Lão nhân gia Râu Trắng vừa nãy, rốt cuộc cao bao nhiêu? Quá dọa người a?”

……

Giữa tiếng nghị luận của mọi người, đám người Diệp Húc đi tới đồ ăn ngon bày biện chỉnh tề ở phía trước.

Hồng Thất Công thấy vậy, trong nháy mắt đôi mắt tròn xoe lại, cũng không thể ngừng chảy nước miếng.

Tony Stark cười nói: “Mọi người không cần khách khí, trực tiếp coi nơi này như nhà của ta là được, dù thế nào cũng đừng gò bó.

Muốn ăn cái gì, muốn uống cái gì, tùy ý lấy.”

Hồng Thất Công nghe vậy, không có bất kì chần chừ gì, cũng không dùng đồ gắp thức ăn, duỗi tay cầm lấy một cái móng heo to, liền nhét đầy vào miệng.

“Bẹp, bẹp!”

Đầy miệng dầu mỡ, cực kì vui sướng.

Tony Stark quay lại nói: “Râu Trắng, đây là rượu XO, mùi vị cũng không tệ lắm.”

Râu Trắng cầm cái chai, đổ vào trong miệng, nói: “Đây là rượu trái cây ư? Mùi vị quá yếu, rượu trắng vẫn là tương đối tốt.”

Diệp Húc tùy tiện gắp hai miếng thịt vào trong miệng, hỏi: “Gần đây thế giới của các ngươi có xuất hiện dị thường không?”

Tony Stark nói: “Tạm thời vẫn chưa có, bất quá, nếu cái tên gọi là Bert muốn phá hủy vũ trụ, ta suy đoán mục đích của hắn hẳn là 5 viên đá vô cực.”

Dứt lời, Tony Stark lấy ra một viên đá nhỏ ẩn chứa năng lượng kinh khủng từ trong túi.

“Chỉ cần chúng ta cầm 1 viên trong tay, hắn hẳn là sẽ chủ động tìm tới cửa.” Tony Stark tiếp tục nói.

Aizen ở bên cạnh, đôi mắt hơi hơi sáng ngời.

Hiển nhiên, hắn cực kỳ khát vọng có được đá vô cực, rất muốn hảo hảo nghiên cứu một phen.

Nhưng mà, Tony Stark lại trực tiếp đưa viên đá quý vào tay của Diệp Húc, nói: “Chúa Cứu Thế đại nhân, viên đá quý này liền giao cho ngài.”

Diệp Húc đối với đá vô cực, cũng tràn ngập tò mò.

Cho nên, cũng không có bất kì chần chờ gì, nói: “Được, ta nhận lấy. Đương nhiên, cũng không thể lấy không đồ vật của ngươi, nhiệm vụ lần sau cho ngươi cơ hội ném xúc xắc hai lần.”

“Tạ Chúa Cứu Thế đại nhân.” Tony Stark vui nói.

Aizen nghe vậy, không khỏi thầm thở dài.

Hắn biết, đá vô cực đã không còn liên quan đến mình.

Lúc này, Obadiah Stane với bộ râu quai nón bước nhanh tới, cởi mở cười nói: “Stark, ta nghe mọi người nói ngươi đã đến, quả thực để người ta vui mừng.

Bên kia có vài người bạn, nói rất muốn gặp ngươi.

Cùng nhau đi qua gặp bọn họ đi.”

Tony Stark hỏi: “Ai a? Ta còn có vài người bạn ở đây.”

Obadiah Stane lại không có giải thích nhiều như vậy, lôi kéo tay của hắn, nói: “Đi đi rồi ngươi sẽ biết.”

Đại sảnh vẫn tưng bừng, náo nhiệt như cũ.

Có lẽ, bởi vì mọi người thấy Tony Stark giao hảo với đám người Diệp Húc, cho nên, nhao nhao nhích lại gần, tựa hồ muốn nhân cơ hội này làm bạn với bọn họ.

Bằng cách này, gián tiếp làm quen với Tony Stark.

Lúc này, bên người của Diệp Húc, Râu Trắng, Aizen, Hồng Thất Công, thậm chí là Sasuke, đều xuất hiện cả trai lẫn nữ hoặc là dáng người nóng bỏng, hoặc là hào hoa phong nhã.

Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen đối với chuyện này, không để ý chút nào.

Sasuke khẽ nhíu mày, tựa hồ muốn nói cái gì đó.

Nhưng, sau khi nhìn bộ dáng bình tĩnh của Diệp Húc, tạm thời để lời nói ở trong lòng.

Mà Hồng Thất Công thì lại có chút choáng ngợp.

Ba mỹ nữ vây Hồng Thất Công vào giữa, hoặc là mớm cho hắn đồ ăn ngon, hoặc là tủm tỉm cười với hắn…… Quả thực, tựa như hoàng đế đang hưởng thụ.

Lúc này, Diệp Húc đột nhiên mở miệng nói: “Ăn cũng ăn no, nên làm nhiệm vụ.”

Sau đó, nghiêng người đối với Hồng Thất Công, nói: “Ngươi lại tiếp tục ăn, liền sẽ bị mỹ nữ giết chết.”

Ba nữ nhân nghe vậy, con ngươi xanh lam chợt hiện ra một tia hồng quang.

Sau đó, đồng thời lấy ra một con dao gọt hoa quả đâm tới Hồng Thất Công.

“Xuy!”

Hồng Thất Công đã sớm sử dụng qua Thiên Đạo Chi Quang, hiện giờ, cũng coi như là một cao thủ.

Sau khi hắn nghe được lời của Diệp Húc, lập tức liền có phòng bị.

Hiện giờ, sau khi thấy ba con dao găm, hắn khom lưng một cái rồi quét chân, trực tiếp đá bay ba vị mỹ nữ ra ngoài.

“Phanh phanh phanh!”

Sau khi ba vị mỹ nữ ngã xuống đất, hiện trường bữa tiệc vốn dĩ còn vô cùng vui sướng, bầu không khí lập tức trở nên trầm trọng.

Mọi người đều khóa chặt ánh mắt lên đám người Diệp Húc.

Hồng Thất Công còn có chút khó hiểu nói: “Chúa Cứu Thế đại nhân, bọn họ xảy ra chuyện gì vậy?”

“Oanh!”

Lúc này, một bức tường ở nơi xa bỗng nhiên vỡ vụn.

Sau đó, Tony Stark ăn mặc bộ Iron Armor màu bạc, nhảy tới.

Hình như để trả lời Hồng Thất Công, ngưng trọng nói: “Những người này…… Giống như là toàn bộ bị khống chế.”

“Xôn xao!”

Lời này vừa nói ra, con mắt của mọi người ở hiện trường, tất cả đều lộ ra hồng mang đỏ rực.

Dữ tợn, lành lạnh.

Giống như bóng ma trong đêm tối, sói đói trong rừng rậm!

Da đầu của Hồng Thất Công không khỏi tê dại một trận, nói: “Bọn họ rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Diệp Húc không có trả lời, chỉ là dùng con ngươi phảng phất có thể xuyên thủng hết thảy, ngẩng đầu nhìn lên trời cao.

Nửa ngày, mới nói: “Chắc là sắp tới rồi.”

Dứt lời, chậm rãi đi ra bên ngoài khách sạn.

Mà đám người Râu Trắng, Aizen, Sasuke, Tony Stark và Hồng Thất Công, gắt gao đi theo phía sau.

Hai tròng mắt huyết hồng của đám người thường thấy vậy, liền giống như thấy con mồi muốn chạy trốn, phát ra một tiếng kêu hung lệ, cắn xé về phía đám người Diệp Húc, lao tới tấn công.

Diệp Húc không quay đầu lại, nhàn nhạt nói: “Bọn hắn chỉ là bị khống chế, cố gắng đừng làm bọn hắn bị thương.”

“Phanh phanh phanh!”

Chỉ thấy thân hình của Sasuke chợt lóe, liên tục đánh xuống một trận thủ đao, đám người thường đều mềm nhũn ngã trên mặt đất.

Khi đám người Diệp Húc bước ra khỏi cửa khách sạn, đầu tiên hư không đen nhánh dập dờn một trận.

Một cổ cuồng phong, thổi xuống từ trên cao.

Sau đó, hư không giống như thủy tinh bị va đập mạnh, xuất hiện nhè nhẹ vết nứt.

Cuối cùng, ầm ầm vỡ vụn.

Tức khắc, một, hai, tam …… chi chít những con thuyền với tạo hình kỳ dị, nhảy ra từ trong hư không, ngừng ở không trung tựa như châu chấu, để người ta kinh sợ không thôi.

Cùng lúc đó, những người bình thường vốn dĩ nhàn nhã, đi lại trên đường phố, con ngươi cũng trở nên đỏ ngầu, vô cùng đáng sợ.

0.45461 sec| 2404.922 kb