Chương trước
Chương 218: bạn trai của cô đến từ đâu vậy!
Chương 208: tôi là người đàn ông của cô ấy đấy! Chương 209: khiến bạn gái tức giận mà không hiểu nguyên do vì sao Chương 210: vừa nhìn đã biết là một con cá chết khi ở trên giường Chương 211: chạy đi khắp thế giới tìm phương thư ký để làm gì cơ chứ? Chương 212: không chơi em gái, nên thẩm mỹ bị sai lệch rồi Chương 213: chú chó nhỏ trung thành là hình mẫu thê nô của thế kỷ mới Chương 214: như thế này mà còn nói là đối xử tốt với con hay sao hả? Chương 215: kịch bản này có chút không đúng thì phải? Chương 216: tôi đã cố gắng hết sức, xin lỗi! Chương 217: có phải cô làm ra chuyện gì đó trái với đạo lý hay không hả? Chương 218: bạn trai của cô đến từ đâu vậy! Chương 219: nếu không phải đang ở ngoài đường, thì tôi nhất định khiến cho cô không được giường! Chương 220: tôi còn chưa làm gì, sao chân đã mềm nhũn như vậy hả? Chương 221: không ngoan chút nào, phải đánh mông chị! Chương 222: cô tưởng giả bộ ngủ, thì tôi sẽ không phạt cô hay sao hả? Chương 223: mặt mũi đều bị tên ngạo kiều ở trong nhà mình làm cho mất sạch rồi Chương 224: cô có một đoàn quân tiếp ứng đấy! Chương 225: được nhiều cô gái yêu thích như vậy, có phải rất vui vẻ đắc ý hay không hả? Chương 226: đúng là con hồ ly tinh không hề biết xấu hổ mà! Chương 227: bị trần hi lạc gọi đến
setting
Chương sau
Editor: Wave Literature
Lạc Thần Hi trong lòng thấp thỏm một chút.
Mục đại thiếu cảm giác không khỏi cũng quá nhạy cảm đấy chứ?
Sẽ không bị hắn nhìn ra chuyện gì đấy chứ?
Cô ép buộc bản thân bình tĩnh lại, miễn cưỡng nói: "Tôi có gì mà phải căng thẳng chứ? Tôi chỉ cảm thấy mất mặt mà thôi! Mất mặt lắm anh có biết hay không hả? Đến cùng anh có đi không hả?
Mục Diệc Thần nhìn chằm chằm cô một lúc, nheo mắt lại nói, "Không đi!"
...
Cùng lúc đó.
Trên hành lang của lầu ba, bị hai người bỏ lại thì Lâm Thăng đứng ngây ra một lúc, nội tâm có loại thất vọng không thể nào diễn tả nỗi thành lời được.
"Không nghĩ ra, Lạc tiểu thư cũng đã có bạn trai, nhìn qua hình như là người rất có địa vị..."
Từ khi lần thứ nhất nhìn thấy Lạc Thần Hi, thì Lâm Thăng đã có cảm giác cõi lòng lạnh ngắt ba mươi năm nay của mình, có một vết nứt rồi.
Đáng tiếc, còn chưa kịp có biểu lộ, thì đã gặp phải đả kích nặng nề như vậy.
Hắn thở dài, xoay người chuẩn bị rời đi.
Ở cửa thang gác, va vào một bóng người quen thuộc.
"Cô Lục... cô Lục! Cô… sao cô lại ở đây vậy chứ?!"
Lục Văn Quân nghe được âm thanh, cũng sợ hết hồn.
Bà thừa dịp bác sỹ không chú ý, cởi áo bệnh nhân ra, mà chuồn êm ra khỏi bệnh viện.
Kết quả không tốt chút nào, vừa xuống lầu, đã gặp phải Lâm Thăng.
Lâm Thăng ngay lập tức hiểu được, ngăn trước mặt bà, "Cô Lục à, cô cần gì phải làm như vậy chứ? Lạc tiểu thư đã nói rồi, cô cứ ở đây chữa bệnh đi. Cô chuẩn bị tham giai giải phẫu cấy ghép trái tim, sao có thể xuất viện lúc này được chứ?"
Lục Văn Quân khôi phục bình tĩnh.
"Bác sĩ Lâm, xin cậu tránh ra đi. Tôi mới là bệnh nhân, tôi có quyền quyết định bản thân mình được xuất viện khi nào."
"Nhưng mà, cô Lục à... Cô suy nghĩ thêm một chút nữa đi..."
"Điều tôi muốn rất rõ ràng!"
Lâm Thăng khuyên nửa ngày, cũng không khuyên nổi cô, chỉ có thể nói nói: "Cô Lục à, cho dù cô muốn xuất viện, thì cũng không thể lén lút rời đi như vậy được? Ít nhất cũng phải chờ Lac tiểu thư về đã chứ? Vừa nãy cô ấy cùng với bạn trai rời đi rồi, giống như muốn bàn bạc chuyện gì đấy, nên sẽ trở về đây rất nhanh."
Lục Văn Quân nghe nói như thế, trợn to hai mắt.
"Cậu nói cái gì?! Cái gì bạn trai chứ?"
Lâm Thăng ngẩn ra, "Tức là… tức là một người đàn ông có dáng người cao to, nhìn bề ngoài rất lạnh lùng. Lạc tiểu thư chính miệng nói với tôi, đó là bạn trai của cô ấy…"
"Bạn trai chui ra từ đâu vậy chứ! Không thể nào!" Lục Văn Quân nhíu mày, "Bác sỹ Lâm à, sao cậu có thể giúp Thần Hi lừa gạt tôi như vậy được cơ chứ? Hai người nghĩ, chỉ cần nói vài lời dối trá như vậy, thì tôi sẽ ở trong bệnh viện này, không đi đâu hay sao hả?"
"A?!"
Lần này, đến lượt Lâm Thăng kinh ngạc, "Sao có thể chứ? Tôi nói đều là sự thật mà! Này…này, cô Lục ơi…"
Lục Văn Quân lợi dụng lúc hắn đờ người, thì lách qua bên cạnh, chạy nhanh xuống phía dưới lầu.
Lâm Thăng sợ bà xảy ra chuyện, nên nhanh chóng đuổi theo.
...
Cửa bệnh viện.
"Mục Diệc Thần! Có phải anh bị bệnh đa nghi không hả? Tôi đến bệnh viện thăm bạn bè mà thôi, anh còn nghi thần nghi quỷ, không thấy mệt mỏi hay sao hả?"
Lạc Thần Hi giận dữ nhìn nam nhân trước mắt.
Mục Diệc Thần khinh bỉ xì một tiếng, "Nếu như trong lòng của cô không có quỷ, thì tại sao phải vội bỏ đi như thế? Tôi cảm thấy, hay tôi đi tìm cái tên họ Lâm kia hỏi mọi chuyện cho rõ ràng thì hơn."
"Anh...!"
Lạc Thần Hi tức giận đến mức suýt chút nữa phun máu.
Nhưng mà, chuyện bết bát hơn còn ở phía sau nữa kìa.
"Cô Lục à, cô Lục à, cô có thể dừng lại một chút được hay không?"
Phía sau truyền đến âm thanh.
Cô quay đầu nhìn lại, thì thấy bộ dáng Lục Văn Quân chạy về phía cửa bệnh viện, phía sau, có một bác sỹ vẻ mặt đầy lo lắng…
Đệt!
Lần này... Cô nên trốn đi đâu đây chứ?
Mà Mục Diệc Thần cũng nghe thấy âm thanh của Lâm Thăng, nhíu mày, "Đến rất đúng lúc đấy."
Chương trước
Chương 218: bạn trai của cô đến từ đâu vậy!
Chương 208: tôi là người đàn ông của cô ấy đấy! Chương 209: khiến bạn gái tức giận mà không hiểu nguyên do vì sao Chương 210: vừa nhìn đã biết là một con cá chết khi ở trên giường Chương 211: chạy đi khắp thế giới tìm phương thư ký để làm gì cơ chứ? Chương 212: không chơi em gái, nên thẩm mỹ bị sai lệch rồi Chương 213: chú chó nhỏ trung thành là hình mẫu thê nô của thế kỷ mới Chương 214: như thế này mà còn nói là đối xử tốt với con hay sao hả? Chương 215: kịch bản này có chút không đúng thì phải? Chương 216: tôi đã cố gắng hết sức, xin lỗi! Chương 217: có phải cô làm ra chuyện gì đó trái với đạo lý hay không hả? Chương 218: bạn trai của cô đến từ đâu vậy! Chương 219: nếu không phải đang ở ngoài đường, thì tôi nhất định khiến cho cô không được giường! Chương 220: tôi còn chưa làm gì, sao chân đã mềm nhũn như vậy hả? Chương 221: không ngoan chút nào, phải đánh mông chị! Chương 222: cô tưởng giả bộ ngủ, thì tôi sẽ không phạt cô hay sao hả? Chương 223: mặt mũi đều bị tên ngạo kiều ở trong nhà mình làm cho mất sạch rồi Chương 224: cô có một đoàn quân tiếp ứng đấy! Chương 225: được nhiều cô gái yêu thích như vậy, có phải rất vui vẻ đắc ý hay không hả? Chương 226: đúng là con hồ ly tinh không hề biết xấu hổ mà! Chương 227: bị trần hi lạc gọi đến
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.03635 sec| 2410.328 kb