Chương trước
Chương 456 : Đi đâu
Chương 446 : Quả cầu màu đen Chương 447 : Dư ảnh Chương 448 : Tập kích Chương 449 : Kết cấu Chương 450 : Tách thần tính Chương 451 : Ký hiệu Chương 452 : Hôn mê Chương 453 : Cung điện Chương 454 : Hạn Bạt Chương 455 : Tính kế Chương 1 : Tổng quan về linh năng – Giới thiệu cách khám phá, lựa chọn và thi triển dị năng tâm linh. Các kỹ năng, ranh giới cũng như hạn mức tối đa trong việc sử dụng linh năng. Chương 2 : Các đặc điểm và sở trường của Linh Năng Giả - Người tu hành linh năng thì cả thể xác lẫn tinh thần đều có sự thay đổi. Họ có thể nhìn bản chất thế giới và con người rõ ràng hơn, và còn sở hữu một số năng lực bị động (chẳng hạn như nhìn thấu suy Chương 3 : Chức nghiệp linh năng – Có hai loại chức nghiệp được ghi lại trong sổ tay: Thuật sĩ linh năng và Chiến sĩ linh năng. Nghề trước thiên về khám phá bản chất linh năng, nghề sau thì am hiểu sử dụng linh năng để gia tăng năng lực chiến đấu của bản Chương 4 : Giới thiệu chi tiết về dị năng và phương pháp học – cũng tức là sách kỹ năng. Linh năng chia làm sáu lưu phái: Hệ tự tố, hệ chuyển hoán, hệ truyền tống, hệ tiên đoán, hệ sáng tạo và hệ phụ ma. Người bình thường chỉ có thể làm chủ một hệ. Chương 5 : Cách sử dụng kỹ năng linh năng – Bao gồm phương pháp rèn luyện linh năng và kỹ năng chiến đấu. Chương 6 : Con Chiên mở ấn. Sách Khải Huyền là cuốn sách cuối cùng của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 22 chương, tác giả là Thánh Gio-an Tông Đồ. Sách được viết vào khoảng năm 68-100 SCN. Tương truyền rằng trong cánh tay phải của Chúa có ẩn tàng bảy cái Chương 6 : Vật phẩm linh năng – Linh Năng Giả có thể truyền năng lượng vào các vật phẩm, hoặc là dùng linh năng tạo ra các thực thể. Chương 7 : Tóm tắt các tài liệu về linh năng và lời kết – Tác giả cuốn sổ tay này, tự thuật về nhà tâm linh cuồng tín Solaris, và trải nghiệm của ông dưới tư cách là một nhà thám hiểm. Chương 456 : Đi đâu Chương 457 : Vệt đen
setting
Chương sau


 

Hạn Bạt nghĩ nghĩ, thờ ơ đáp lời:

-Ngươi cho rằng Tù Ma Quật là thứ gì? Nhà tù kiên cố và bền chắc không thể phá được sao? Hay là phòng thí nghiệm cao tinh tiêm (cao cấp, tinh vi, mũi nhọn) cho động vật?

Cái đồ chơi này có ý thức của mình được không nào.

Nó vốn chính là sinh mệnh cơ thể sống mà chẳng biết Hội Dị học lấy được từ chỗ nào, bị cưỡng ép cải tạo thành nhà giam.

Trải qua thời gian dài như vậy, nó đã sớm sinh ra ý thức của mình, cũng bởi vì bị Hội Dị học dùng trận pháp giam cầm lại, không thể nào thoát khỏi mà thôi.

Sau khi đám ngưu tị tử của Hội Dị học đó chết hết, nó vẫn luôn ở nơi hẻo lánh mà ta và Thủy Vân không nhìn đấy, vụng trộm lợi dụng những yêu ma kia làm mấy việc thần thần bí bí.

Thay vì nói ta và Thủy Vân là lính canh ngục ở tầng đáy.

Chẳng bằng nói, ta, Thủy Vân, và bản thân Tù Ma Quật, cũng đều chỉ là tù nhân mà thôi.

Bạt có chút đùa cợt cười cười, thong thả nói:

-Hội Dị học thiết lập thời gian cho chúng ta, không chỉ là thời hạn để ta và Thủy Vân rời đi tại thời khắc này, đồng thời cũng là thời gian trận pháp của Hội Dị học hoàn toàn mất đi hiệu lực.

Tù Ma Quật có ý thức của bản thân, có thể coi như là ngục giam chân dài, sớm muộn gì cũng phải chạy đi từ nơi này.

À, đúng rồi, phương thức tư duy của cái đồ chơi này hoàn toàn khác biệt với sinh mệnh cá nhân, mà còn chưa nói tới thực lực mạnh yếu, bản thân nó chính là dụng cụ biến hóa của Ma Triều.

Dù có là ta cùng với Thủy Vân, cũng hoàn toàn không có cách nào gây ảnh hưởng đến nó, đừng nói là trực tiếp phá hủy, giống như việc nhân loại các ngươi không thể nào mãi mãi ngăn sạch gió lốc vậy.

Nó là một loại tất yếu tồn tại, tất yếu phát sinh ra thiên tai Ma Triều.

Lý Ngang hít sâu một hơi, hỏi:

-... Ma Triều, rốt cuộc có hình thức thế nào?

-Ngàn vạn yêu ma sẽ theo từng đám từng đám mà sổ lồng ư?

Bạt không xác định nói:

-Dựa vào cầm giam mà đám ngưu tị tử bày ra với ta, cùng với lý giải về cái đồ chơi này, yêu ma càng yếu càng dễ thoát trốn khỏi nơi này, trái lại càng mạnh thì càng khó ra ngoài, cho dù là bản thân Tù Ma Quật cũng không có cách nào trực tiếp phóng thả ra mấy tầng ma vật đếm ngược.

Ôi, chuyện này ngược lại là một tin tức tốt cho các ngươi, có đầy đủ thời gian chuẩn bị, mặc dù có hy sinh, nhưng ít ra không cần lo lắng toàn bộ nền văn minh đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.

Lý Ngang mím môi:

–Không có cách gì ngăn cản được Ma Triều sao?

-Không thể nào.

Hạn Bạt lộ ra nụ cười chế giễu:

–Ngươi cho rằng bọn người Hội Dị học sẽ không nghĩ tới việc hoàn toàn diệt gọn yêu ma sao?

Ha ha, yêu ma là không có cách nào tiêu diệt sạch sẽ. Chúng nó giống như những vật khác, cũng sẽ cấu thành nên nền tảng cho thế giới.

Hơn nữa ta nói rồi, Tù Ma Quật nắm giữ ý thức sinh mệnh của bản thân, là dụng cụ biến hóa của Ma Triều. Nhiều năm như vậy, có trời mới biết nó ở trong cơ thể mình, khai thác bao nhiêu không gian bí mật, sinh sôi bồi dưỡng bao nhiêu yêu ma.

Một số ma vật đại tân sinh trong đó, cũng không thể so với đại yêu cùng một thời đại với chúng ta, yếu biết bao nhiêu.

À, tiện đây nói luôn, ngươi cũng đừng trông cậy ta với Thủy Vân trước khi đi có thể giúp các ngươi tiêu diệt sạch sẽ đám yêu ma nơi này.

Nếu như chúng ta ra tay, ngược lại sẽ trực tiếp phá trận mà đám ngưu tị tử của Hội Dị học kia bày ra để giam cầm Tù Ma Quật.

Hơn nữa ta và Thủy Vân đều là bị lừa gạt tới đây, không có lý do gì cũng không có nghĩa vụ hỗ trợ bên ngoài nào có trong giao kèo.

Dựa theo tuổi tác của Long mà tính, khi Thủy Vân bị lừa đến đây làm cai ngục thì nàng ấy mới chỉ có tám tuổi, ngưu tị tử quả là không có nhân tính.

Huống hồ gì, bàn về quan hệ thân thích, cùng các ngươi so ra, ngược lại chúng ta còn thân thiết với yêu ma nơi này hơn một chút. Mặc dù không ít trong số bọn chúng đều là tạp chủng cấp thấp do nhân tạo nuôi dưỡng mà ra.

"..."

Lý Ngang trầm mặc thật lâu, rồi mới hỏi thần thoại cường mạnh lâu đời như lịch sử bản thân:

-Chờ sau khi ngài rời đi rồi, Tù Ma Quật sẽ đi đến đâu?

-Ai mà biết được? Trên trời? Dưới biển?

Bạt lạnh nhạt nói:

-Nếu các ngươi có vận khí thật tốt, nói không chừng cái đồ chơi này sẽ trực tiếp chui vào trong nham thạch nóng chảy dưới lòng đất, tắm rửa từ trong ra ngoài cho mình chẳng hạn.

Tóm lại, cứ báo tin cho tất cả mọi người, chuẩn bị sẵn sàng đi. Không bao lâu nữa, Ma Triều sẽ tới.

Hy vọng lần này, có thể đổ máu ít một chút...

Dứt lời, thân hình Bạt lơ lửng lên không, bay về phía Thận Long đang nằm rạp trên cung điện bên kia, cầm ngọn nến trong tay, đặt dưới hơi thở của Thận Long.

"Gừ"

Tiếng hít thở xa xưa trầm muộn như chuông vang, vang vọng cả vùng không gian.

Thận Long chầm chậm mở hai mắt ra, trong đôi con ngươi dựng thẳng màu đồng thau ấy, phản chiếu lên dáng hình Hạn Bạt.

"Rống"

Thận Long chậm rãi ngẩng đầu, hé miệng, phát ra tiếng rống cuồn cuộn như sấm sét ầm ầm, một vẻ uy vũ trang nghiêm, kỳ thực rất giống với dáng vẻ duỗi người khi thức dậy.

Mà Hạn Bạt thì có chút cưng chiều vỗ vỗ hàm dưới của Long, ngồi lên hươu Long hình song giác giữa trán rồng.

-À, đúng rồi.

Hạn Bạt giống như đã nghĩ tới điều gì, tiện tay tiện tay từ trên lưng rồng bứt nhúm lông bờm đỏ tươi như máu xuống, ném cho Lý Ngang:

-Cái đồ chơi xoa nắn nho nhỏ này xem như là thù lao cho ngươi vì đã hỗ trợ mở cửa đó.

Lý Ngang vô thức nhận lấy lông bờm cùng ngưng kết tại một chỗ, mang đến xúc cảm nặng nề mà nóng bỏng, ý thức được điều gì, vội vàng nói:

-Chờ một chút! Ngài cũng là người chơi sao? Những người chơi trong lịch sử sát trường của trò chơi đã đi đâu rồi?!

-Có mấy tên còn sống, có mấy tên chết rồi, có mấy tên thì sống chẳng ra sống chết chẳng ra chết, có mấy tên lại nửa chết nửa sống.

Chương trước
Chương 456 : Đi đâu
Chương 446 : Quả cầu màu đen Chương 447 : Dư ảnh Chương 448 : Tập kích Chương 449 : Kết cấu Chương 450 : Tách thần tính Chương 451 : Ký hiệu Chương 452 : Hôn mê Chương 453 : Cung điện Chương 454 : Hạn Bạt Chương 455 : Tính kế Chương 1 : Tổng quan về linh năng – Giới thiệu cách khám phá, lựa chọn và thi triển dị năng tâm linh. Các kỹ năng, ranh giới cũng như hạn mức tối đa trong việc sử dụng linh năng. Chương 2 : Các đặc điểm và sở trường của Linh Năng Giả - Người tu hành linh năng thì cả thể xác lẫn tinh thần đều có sự thay đổi. Họ có thể nhìn bản chất thế giới và con người rõ ràng hơn, và còn sở hữu một số năng lực bị động (chẳng hạn như nhìn thấu suy Chương 3 : Chức nghiệp linh năng – Có hai loại chức nghiệp được ghi lại trong sổ tay: Thuật sĩ linh năng và Chiến sĩ linh năng. Nghề trước thiên về khám phá bản chất linh năng, nghề sau thì am hiểu sử dụng linh năng để gia tăng năng lực chiến đấu của bản Chương 4 : Giới thiệu chi tiết về dị năng và phương pháp học – cũng tức là sách kỹ năng. Linh năng chia làm sáu lưu phái: Hệ tự tố, hệ chuyển hoán, hệ truyền tống, hệ tiên đoán, hệ sáng tạo và hệ phụ ma. Người bình thường chỉ có thể làm chủ một hệ. Chương 5 : Cách sử dụng kỹ năng linh năng – Bao gồm phương pháp rèn luyện linh năng và kỹ năng chiến đấu. Chương 6 : Con Chiên mở ấn. Sách Khải Huyền là cuốn sách cuối cùng của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 22 chương, tác giả là Thánh Gio-an Tông Đồ. Sách được viết vào khoảng năm 68-100 SCN. Tương truyền rằng trong cánh tay phải của Chúa có ẩn tàng bảy cái Chương 6 : Vật phẩm linh năng – Linh Năng Giả có thể truyền năng lượng vào các vật phẩm, hoặc là dùng linh năng tạo ra các thực thể. Chương 7 : Tóm tắt các tài liệu về linh năng và lời kết – Tác giả cuốn sổ tay này, tự thuật về nhà tâm linh cuồng tín Solaris, và trải nghiệm của ông dưới tư cách là một nhà thám hiểm. Chương 456 : Đi đâu Chương 457 : Vệt đen
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.08796 sec| 2432.313 kb