Chương trước
Chương 223 : Bản mẫu
Chương 213 : Công ty Thiên Bình Chương 214 : Con bướm Chương 215 : Thị giác tốt như cá Chương 216 : Trùng ruồi Chương 217 : Dẫn đường Chương 218 : Thợ Đá Chương 219 : Lưỡi kiếm khí hình trăng khuyết Chương 220 : Tầng thứ nhất Chương 221 : Tham vọng Chương 222 : Nhật kí thí nghiệm Chương 1 : Tổng quan về linh năng – Giới thiệu cách khám phá, lựa chọn và thi triển dị năng tâm linh. Các kỹ năng, ranh giới cũng như hạn mức tối đa trong việc sử dụng linh năng. Chương 2 : Các đặc điểm và sở trường của Linh Năng Giả - Người tu hành linh năng thì cả thể xác lẫn tinh thần đều có sự thay đổi. Họ có thể nhìn bản chất thế giới và con người rõ ràng hơn, và còn sở hữu một số năng lực bị động (chẳng hạn như nhìn thấu suy Chương 3 : Chức nghiệp linh năng – Có hai loại chức nghiệp được ghi lại trong sổ tay: Thuật sĩ linh năng và Chiến sĩ linh năng. Nghề trước thiên về khám phá bản chất linh năng, nghề sau thì am hiểu sử dụng linh năng để gia tăng năng lực chiến đấu của bản Chương 4 : Giới thiệu chi tiết về dị năng và phương pháp học – cũng tức là sách kỹ năng. Linh năng chia làm sáu lưu phái: Hệ tự tố, hệ chuyển hoán, hệ truyền tống, hệ tiên đoán, hệ sáng tạo và hệ phụ ma. Người bình thường chỉ có thể làm chủ một hệ. Chương 5 : Cách sử dụng kỹ năng linh năng – Bao gồm phương pháp rèn luyện linh năng và kỹ năng chiến đấu. Chương 6 : Con Chiên mở ấn. Sách Khải Huyền là cuốn sách cuối cùng của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 22 chương, tác giả là Thánh Gio-an Tông Đồ. Sách được viết vào khoảng năm 68-100 SCN. Tương truyền rằng trong cánh tay phải của Chúa có ẩn tàng bảy cái Chương 6 : Vật phẩm linh năng – Linh Năng Giả có thể truyền năng lượng vào các vật phẩm, hoặc là dùng linh năng tạo ra các thực thể. Chương 7 : Tóm tắt các tài liệu về linh năng và lời kết – Tác giả cuốn sổ tay này, tự thuật về nhà tâm linh cuồng tín Solaris, và trải nghiệm của ông dưới tư cách là một nhà thám hiểm. Chương 223 : Bản mẫu Chương 224 : Một loại protein bất thường
setting
Chương sau


 

Sau khi tìm kiếm xong, hắn ta bước ra khỏi phòng thí nghiệm và nói với những người bạn đồng hành khác rằng không phát hiện ra mầm bệnh nhiễu sóng ở khoảng cách xa.

Ngay khi tất cả mọi người đang khó hiểu không lý giải được điều này, Hắc Thánh Tử đột nhiên thay đổi sắc mặt, giơ một tay lên, quay đầu nhìn về phía sau hành lang.

Những người khác ngậm miệng ngay lập tức và tắt đèn pin cùng Hắc Thánh Tử.

Trong hành lang lại bao trùm một sự tĩnh lặng chết chóc,

Trong sự tĩnh lặng, dường như có tiếng bước chân lúc nặng lúc nhẹ từ xa vọng lại.

-Người đi khập khễnh, cao khoảng 1,8 mét, nặng 80 kg, đi chân đất.

Lý Ngang trong đầu phác họa hình dáng chủ nhân qua tiếng bước chân, trong lòng thầm nói:

-Người sống? Hay là thể nhiễu sóng?

-Hô…hô…

Hơi thở xé rách cổ họng vang vọng hành lang, chủ nhân tiếng bước chân lang thang một hồi, dường như phát hiện ra cửa thang máy bị hỏng, xoay người chạy về phía bên kia hành lang.

-Đuổi!

Thợ Đá trầm giọng quát, sáu người bật đèn pin và đuổi theo dọc theo hành lang.

Sau khi rẽ vài góc, chùm sáng đèn pin cầm tay đã tìm ra chủ nhân của tiếng bước chân,

Đó là một sinh vật hình người dị dạng và xấu xí, da của ông ta màu xanh vàng, nổi đầy mụn mủ khổng lồ, trên người như treo vô số viên trĩu nặng, chứa đầy túi nước.

Ông ta đi chân trần và khoác trên mình một tấm vải rách, sau khi xác định kỹ càng có thể miễn cưỡng nhìn ra đó là một bộ âu phục quần tây.

Ông ta vốn đang bước đi một cách vụng về và chậm chạp dọc theo hành lang với đôi chân sưng phù như chân voi,

Sau khi nhận ra rằng mình bị bao phủ bởi chùm ánh sáng người,

Ông ta đột ngột quay lại, trên mặt nhiễu sóng giống như một cây nấm, tràn đầy sự kinh ngạc,

-Người! người! Các ngươi là người sống!

Ông mơ hồ không rõ hô to lên và liều mạng lắc tay để thể hiện rằng ông ta không có ý thù địch.

Sáu người chơi dừng lại đột ngột và chĩa vũ khí vào con quái vật.

-Không được lại gần!

Thợ Đá lùi lại nửa bước và hét lên:

-Dừng lại ở đó không được di chuyển!

Con quái vật nhiễu sóng phối hợp dừng lại, nước mắt chảy ra từ đôi mắt sưng phồng do mụn mủ đè lên, và không ngừng lẩm bẩm một mình:

-Ta biết ... ta biết sẽ có người sống sót ...

Lý Ngang và Vạn Lý Phong Đao nhìn nhau, thầm nghĩ kịch bản này không thể đơn giản như vậy, quái vật nhiễu sóng trước mặt vẫn còn thần chí của mình, mà nghe khẩu khí, ông ta hình như sống từ đầu thảm họa đến nay.

Thạch Đá hít một hơi thật sâu và hét vào thể nhiễu sóng hình người:

-Tên của ngươi?

-Tên của ta

Con quái vật nhiễu sóng nặn ra một biểu cảm có lẽ là "cười khổ" và nói:

-Ngươi có thể có nghe nói đến ... tên ta là Alfonse Anderson.

?!

Kẻ tình nghi của thảm họa nhiễu sóng, một trong những mục tiêu nhiệm vụ, và ông chủ lớn Alfonse Anderson, làm sao hắn có thể đột ngột xuất hiện trước mặt Lý Ngang và những người khác, hơn nữa còn ở bộ dạng khủng khiếp không có chút sức lực chiến đấu.

Đầu óc của Thợ Đá quay ngoắt lại, nhưng trên mặt lại không lộ ra biểu cảm gì.

-Các ngươi là người trên mặt đất? Bên trên có bao nhiêu người còn sống sót? Các ngươi đã xây dựng lại nền văn minh sao?

Thể nhiễu sóng, hay Alfonse Anderson háo hức nói:

-Làm thế nào mà các ngươi lại vượt qua được vòng phong tỏa của lũ quái vật nhiễu sóng phía trên? Các ngươi đến đây để tiêu diệt ...

-Trả lời câu hỏi của tôi trước!

Thợ Đá đột nhiên cao giọng, lạnh lùng nhìn Alfonse Anderson, trầm giọng hỏi:

-Rốt cuộc chuyện gì xảy ra trong thảm họa này?

-Thảm hoạ?

Alfonse dường như rơi vào hồi ức, ông ta cúi đầu xuống, nói khẽ:

-Người trên mặt đất đều không nhớ được chân tướng chuyện này sao ...

Ha ha, cũng bình thường thôi. Rốt cuộc, ngay cả ta cũng đã quên nó bao lâu nay, hai mươi năm, hay ba mươi năm ...

Không đợi những người chơi thúc giục thêm, Alphons hít một hơi thật sâu và ngẩng đầu lên nói:

-Ta bắt đầu nói từ đâu đây...

Ta là Alphons Anderson, một tỷ phú, nhà hóa sinh kiệt xuất nhất của thế kỷ 21, một nhà từ thiện và chủ sở hữu của công ty Thiên Bình.

Khi ta nối nghiệp cha mình, công ty Thiên Bình chỉ là một nhà máy sản xuất nước trái cây vô danh ở Boston, trong thiên niên kỷ thứ hai, công ty Thiên Bình đã phát triển thành một công ty khổng lồ độc quyền cung cấp hóa chất cực lạc cho nhân loại trên toàn thế giới.

Nhắc đến những điều này, giọng điệu của Alfonse trở nên sống động hẳn, ông ta liếc nhìn người chơi đang im lặng trong bộ quần áo bảo hộ chật hẹp và thở dài yếu ớt.

-Các ngươi có thể đã quên tên của công ty này, nhưng vào thời điểm đó, công ty Thiên Bình tượng trưng cho sự giàu có và hy vọng.

Công ty Thiên Bình dựa vào thức uống chức năng để kiếm tiền, vô số người coi tài năng của ta trong lĩnh vực hóa sinh là lý do giúp ta thành công,

Nhưng họ không biết rằng, trên thực tế, thiên phú cho tài năng hóa sinh của ta chỉ có thể được coi là xuất sắc, không phải là đỉnh cao,

Phần lớn những thành tựu của ta là nhờ ‘Bản mẫu’.

Thợ Đá cau mày nói:

-Bản mẫu?

-Chính xác mà nói là bản mẫu sinh vật.

Alfonse thẫn thờ kể:

-Sau khi bố ta mất, ta bị trầm cảm một thời gian dài. Theo gợi ý của một người bạn, ta đến bán đảo Keweenaw ở phía bắc Michigan để tham quan,

Trong một lớp đá phiến sét bị nứt vỡ ngoài tự nhiên, đã đào ra một khối chất giáp xác, do lông tóc và mai tạo thành, tương tự như phiên bản bo mạch chủ máy tính.

Ta mang nó trở về Boston, và trong quá trình chuẩn bị mang nó đến phòng thí nghiệm của trường đại học để làm hoá nghiệm, ta đã vô tình làm xước ngón tay và nhỏ một giọt máu lên bản mẫu ...

Alfonse Anderson dừng lại, có vẻ như đang vướng vào một số ký ức tồi tệ.

Chương trước
Chương 223 : Bản mẫu
Chương 213 : Công ty Thiên Bình Chương 214 : Con bướm Chương 215 : Thị giác tốt như cá Chương 216 : Trùng ruồi Chương 217 : Dẫn đường Chương 218 : Thợ Đá Chương 219 : Lưỡi kiếm khí hình trăng khuyết Chương 220 : Tầng thứ nhất Chương 221 : Tham vọng Chương 222 : Nhật kí thí nghiệm Chương 1 : Tổng quan về linh năng – Giới thiệu cách khám phá, lựa chọn và thi triển dị năng tâm linh. Các kỹ năng, ranh giới cũng như hạn mức tối đa trong việc sử dụng linh năng. Chương 2 : Các đặc điểm và sở trường của Linh Năng Giả - Người tu hành linh năng thì cả thể xác lẫn tinh thần đều có sự thay đổi. Họ có thể nhìn bản chất thế giới và con người rõ ràng hơn, và còn sở hữu một số năng lực bị động (chẳng hạn như nhìn thấu suy Chương 3 : Chức nghiệp linh năng – Có hai loại chức nghiệp được ghi lại trong sổ tay: Thuật sĩ linh năng và Chiến sĩ linh năng. Nghề trước thiên về khám phá bản chất linh năng, nghề sau thì am hiểu sử dụng linh năng để gia tăng năng lực chiến đấu của bản Chương 4 : Giới thiệu chi tiết về dị năng và phương pháp học – cũng tức là sách kỹ năng. Linh năng chia làm sáu lưu phái: Hệ tự tố, hệ chuyển hoán, hệ truyền tống, hệ tiên đoán, hệ sáng tạo và hệ phụ ma. Người bình thường chỉ có thể làm chủ một hệ. Chương 5 : Cách sử dụng kỹ năng linh năng – Bao gồm phương pháp rèn luyện linh năng và kỹ năng chiến đấu. Chương 6 : Con Chiên mở ấn. Sách Khải Huyền là cuốn sách cuối cùng của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 22 chương, tác giả là Thánh Gio-an Tông Đồ. Sách được viết vào khoảng năm 68-100 SCN. Tương truyền rằng trong cánh tay phải của Chúa có ẩn tàng bảy cái Chương 6 : Vật phẩm linh năng – Linh Năng Giả có thể truyền năng lượng vào các vật phẩm, hoặc là dùng linh năng tạo ra các thực thể. Chương 7 : Tóm tắt các tài liệu về linh năng và lời kết – Tác giả cuốn sổ tay này, tự thuật về nhà tâm linh cuồng tín Solaris, và trải nghiệm của ông dưới tư cách là một nhà thám hiểm. Chương 223 : Bản mẫu Chương 224 : Một loại protein bất thường
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.15950 sec| 2476.258 kb