Chương trước
Chương 202 : Nôn ra
Chương 192 : Kiểm tra thi thể Chương 193 : Rong biển ngâm nước Chương 194 : Rời khỏi thôn Chương 195 : Rạch một nhát Chương 196 : Tế phẩm Chương 197 : Tấn công dân làng Chương 198 : Ấn phù văn Chương 199 : Cậu là ai? Chương 200 : Hai triệu Chương 201 : Bóng ma nữ Chương 1 : Tổng quan về linh năng – Giới thiệu cách khám phá, lựa chọn và thi triển dị năng tâm linh. Các kỹ năng, ranh giới cũng như hạn mức tối đa trong việc sử dụng linh năng. Chương 2 : Các đặc điểm và sở trường của Linh Năng Giả - Người tu hành linh năng thì cả thể xác lẫn tinh thần đều có sự thay đổi. Họ có thể nhìn bản chất thế giới và con người rõ ràng hơn, và còn sở hữu một số năng lực bị động (chẳng hạn như nhìn thấu suy Chương 3 : Chức nghiệp linh năng – Có hai loại chức nghiệp được ghi lại trong sổ tay: Thuật sĩ linh năng và Chiến sĩ linh năng. Nghề trước thiên về khám phá bản chất linh năng, nghề sau thì am hiểu sử dụng linh năng để gia tăng năng lực chiến đấu của bản Chương 4 : Giới thiệu chi tiết về dị năng và phương pháp học – cũng tức là sách kỹ năng. Linh năng chia làm sáu lưu phái: Hệ tự tố, hệ chuyển hoán, hệ truyền tống, hệ tiên đoán, hệ sáng tạo và hệ phụ ma. Người bình thường chỉ có thể làm chủ một hệ. Chương 5 : Cách sử dụng kỹ năng linh năng – Bao gồm phương pháp rèn luyện linh năng và kỹ năng chiến đấu. Chương 6 : Con Chiên mở ấn. Sách Khải Huyền là cuốn sách cuối cùng của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 22 chương, tác giả là Thánh Gio-an Tông Đồ. Sách được viết vào khoảng năm 68-100 SCN. Tương truyền rằng trong cánh tay phải của Chúa có ẩn tàng bảy cái Chương 6 : Vật phẩm linh năng – Linh Năng Giả có thể truyền năng lượng vào các vật phẩm, hoặc là dùng linh năng tạo ra các thực thể. Chương 7 : Tóm tắt các tài liệu về linh năng và lời kết – Tác giả cuốn sổ tay này, tự thuật về nhà tâm linh cuồng tín Solaris, và trải nghiệm của ông dưới tư cách là một nhà thám hiểm. Chương 202 : Nôn ra Chương 203 : Truy nã điều tra
setting
Chương sau


 

Lý Ngang lắc đầu:

-Khi những người phụ nữ bị bắt cóc, buôn bán và bị giam giữ dưới tầng hầm cầu xin các người, các người có bao giờ nghĩ đến việc tha cho họ không.

Lỗ Mậu Điền khóc nức nở nói:

-Nếu như trừng phạt người, trừng phạt người, mọi người ở đây đều có phần, anh không đủ tư cách...

Lý Ngang chớp chớp mắt, bình tĩnh nói:

-Những ai đã tới đây đánh bài, nếu như bọn họ đều có phần, vậy thì chết hết đi.

Hắn ta thản nhiên ném Lỗ Quý ra ngoài, lão trưởng thôn đức cao vọng trọng vẽ một đường vòng cung trên không và đáp xuống chỗ con ma nữ đang phủ phục bên ngoài biệt thự.

Cô ta bỗng nhiên bật dậy nhảy nhót, miệng tách ra như một cái chum lớn, nhẹ nhàng linh hoạt nuốt Lỗ Quý vào bụng.

Cô ta đáp xuống đất, cái bụng chứa người sống phình to bất thường, làn da trắng nhợt trên bụng lộ rõ đường nét tứ chi của Lỗ Quý.

-Hừ, hừ, hừ, hừ!

Lỗ Quý liều mạng giãy dụa trong bụng ma nữ, nhưng những cú đấm đá yếu ớt của ông ta, căn bản không thể thoát khỏi nó.

Bụng của ma nữ nhanh chóng ăn mòn làn da của Lỗ Quý,

Trong tiếng gào thét thê lương thảm thiết đến tột cùng, cơ thể Lỗ Quý không ngừng co rút với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cuối cùng co lại thành hình hài một đứa bé dị dạng, trong bụng ma nữ gào lên đau đớn.

Bên trong ngôi biệt thự, dân làng bị dọa sắc mặt trắng bệch, đầu gối hai anh em Lỗ Mậu Tài và Lỗ Mậu Điền run lên cầm cập, quần của chúng ướt sũng.

Lý Ngang vươn vai, cười với ma nữ, thản nhiên nói:

-Làm việc ngươi muốn làm đi.

Ma nữ cúi đầu tỏ vẻ cảm kích đối với Lý Ngang, khi ngẩng đầu lên lần nữa, cơ thể như một mũi tên từ dây lao thẳng vào biệt thự.

Tiếng kêu thảm thiết, tiếng khóc, tiếng cầu xin tha thứ, tiếng kêu rên xen lẫn tiếng mưa gió ngoài cửa sổ, ầm ĩ không chịu nổi.

Lý Ngang bình tĩnh nhìn ma nữ nuốt những tên đàn ông trưởng thành từng người từng người vào bụng, đem chúng tan chảy thành một đám trẻ sơ sinh dị dạng xấu xí, ép chặt chúng trong cái bụng trương phềnh của mình.

Không ngừng kêu gào, chịu đựng cơn đau ăn mòn dữ dội mọi lúc, nhưng lại chậm chạp không thể nào chết được.

Hình phạt bất tử như vậy có lẽ không thể làm cho những người phụ nữ chết thảm trong tầng hầm sống lại, và cũng không thể an ủi gia đình họ.

Nhưng ít nhất, có thể khiến những con súc sinh không bằng cầm thú này, từng giây từng ngày trong cuộc đời còn lại của chúng, đều tự mình cảm nhận được nỗi đau ban đầu mà người bị hại phải chịu đựng.

Công lý muộn màng càng cần một phiên tòa khắc nghiệt hơn mới có thể bù đắp.

Lấy răng trả răng, lấy mắt trả mắt, lấy mạng trả mạng.

Sau khi gió cuốn mây tan đi, trong biệt thự chỉ còn lại một số phụ nữ và trẻ em không biết gì và những thôn dân chưa từng tham gia “đánh bài”.

Bọn họ đứng trong đại sảnh hỗn độn, nhìn Lý Ngang vẻ mặt bình tĩnh như nước, cũng không biết nên đối mặt với biểu cảm nào.

Hận? Bọn họ không xứng đáng.

Oán? Bọn họ không dám.

Cuối cùng, những người sống sót chỉ có thể nhìn Lý Ngang bước ra khỏi biệt thự cùng với con ma nữ uốn éo bò lổm ngổm như con sâu róm.

Bên ngoài cổng biệt thự, một bóng ma đàn ông tàn tạ không biết đứng từ lúc nào.

Hồn ma này chính là giáo viên làng đã bị hiến tế Mạnh Kỳ Hi.

Nhìn thấy Lý Ngang đi ra, Mạnh Kỳ Hi trong cơ thể tàn tạ không chịu nổi, không nói nhiều mà cúi đầu thật sâu.

Lý Ngang gật đầu, thản nhiên hỏi:

-Ông là người chơi?

Lý Ngang không cảm nhận được oán hận sâu sắc mà hầu hết các hồn ma sẽ có ở Mạnh Kỳ Hi, thần trí của Mạnh Kỳ Hi khá tỉnh táo, bình yên không giống như một hồn ma bình thường.

-Đúng.

Mạnh Kỳ Hi gật đầu, tiết lộ cấp độ người chơi Lv3 của mình.

-Các ông tỉnh được bao lâu rồi?

-Tôi đã chết cách đây sáu tháng, trở thành một hồn ma cách đây hai tháng và trở thành người chơi.

Mạnh Kỳ Hi cười chua xót, và chỉ vào người phụ nữ vô danh đang nằm trên mặt đất:

-Cô ấy tỉnh dậy sớm hơn tôi, bảy tháng trước đã trở thành hồn ma.

-Có thể oán khí của cô ấy nặng nề hơn, không đủ tư cách trở thành người chơi.

Lý Ngang cau mày:

-Không có người nào khác thành ma sao?

-Không.

Mạnh Kỳ Hi lắc đầu:

-Tôi cũng phát hiện ra từ những bóng ma đơn độc lang thang ở những ngọn núi gần đó sau khi tôi chết.

-Trong gần hai mươi năm, một nhóm dân làng, bao gồm cả Lỗ Quý và Lỗ Hạc, đã mua phụ nữ trẻ từ thế giới bên ngoài để thỏa mãn ham muốn ích kỷ của họ.

- Không biết có bao nhiêu người bị nhốt dưới lòng đất và chết trong tối tắm...

Ông ta liếc nhìn con ma nữ đang nằm rạp trên mặt đất, thở dài yếu ớt nói:

-Mấy tháng nay, tôi cùng cô ấy lên kế hoạch trả thù.

-Nhưng cho đến bây giờ, tôi vẫn không biết cô ấy tên gì, quê quán ở đâu, thậm chí cô ấy đã mất khi nào cũng không biết.

-Cô ấy chỉ là một trong số những nạn nhân đó.

Nói đi nói lại, Mạnh Kỳ Hi khó tránh khỏi có chút mất mát.

Dù đã trả được thù lớn, nhưng rốt cuộc người chết đã chôn vùi không thể sống lại được.

Lý Ngang bình tĩnh nói với Mạnh Kỳ Hi:

-Ông có dự định gì tiếp theo không?

-Dự định sao...

Mạnh Kỳ Hi liếc nhìn ma nữ ánh mắt đã không còn oán hận sâu như trước, do dự nói:

-Nơi này chết nhiều người như vậy, chúng tôi hẳn sẽ trốn lên núi, càng xa càng tốt.

-Cũng may tôi là người chơi dạng ma, không những không phải lo lắng âm khí hao hết, còn có thể lấy ra một phần âm khí để duy trì hình thể và thần chí của cô ấy.

-Rất tốt.

Lý Ngang nhẹ gật đầu, nghĩ tới điều gì đó, nói với ma nữ:

-Đúng rồi, cô có thể lại phun Lỗ Mậu Điền ra không?

Ma nữ suy nghĩ một hồi, cái bụng phình to của cô ta run rẩy rung động một phen.

Cùng với một âm thanh nôn mửa, Lỗ Mậu Điền đã biến thành một đứa trẻ dị dạng bị ma nữ nôn ra.

Ngã trên mặt đất, nằm trong một vũng chất lỏng axit dạ dày màu xanh vàng, giống như một quả dứa khô quắt nhăn nheo.

Chương trước
Chương 202 : Nôn ra
Chương 192 : Kiểm tra thi thể Chương 193 : Rong biển ngâm nước Chương 194 : Rời khỏi thôn Chương 195 : Rạch một nhát Chương 196 : Tế phẩm Chương 197 : Tấn công dân làng Chương 198 : Ấn phù văn Chương 199 : Cậu là ai? Chương 200 : Hai triệu Chương 201 : Bóng ma nữ Chương 1 : Tổng quan về linh năng – Giới thiệu cách khám phá, lựa chọn và thi triển dị năng tâm linh. Các kỹ năng, ranh giới cũng như hạn mức tối đa trong việc sử dụng linh năng. Chương 2 : Các đặc điểm và sở trường của Linh Năng Giả - Người tu hành linh năng thì cả thể xác lẫn tinh thần đều có sự thay đổi. Họ có thể nhìn bản chất thế giới và con người rõ ràng hơn, và còn sở hữu một số năng lực bị động (chẳng hạn như nhìn thấu suy Chương 3 : Chức nghiệp linh năng – Có hai loại chức nghiệp được ghi lại trong sổ tay: Thuật sĩ linh năng và Chiến sĩ linh năng. Nghề trước thiên về khám phá bản chất linh năng, nghề sau thì am hiểu sử dụng linh năng để gia tăng năng lực chiến đấu của bản Chương 4 : Giới thiệu chi tiết về dị năng và phương pháp học – cũng tức là sách kỹ năng. Linh năng chia làm sáu lưu phái: Hệ tự tố, hệ chuyển hoán, hệ truyền tống, hệ tiên đoán, hệ sáng tạo và hệ phụ ma. Người bình thường chỉ có thể làm chủ một hệ. Chương 5 : Cách sử dụng kỹ năng linh năng – Bao gồm phương pháp rèn luyện linh năng và kỹ năng chiến đấu. Chương 6 : Con Chiên mở ấn. Sách Khải Huyền là cuốn sách cuối cùng của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 22 chương, tác giả là Thánh Gio-an Tông Đồ. Sách được viết vào khoảng năm 68-100 SCN. Tương truyền rằng trong cánh tay phải của Chúa có ẩn tàng bảy cái Chương 6 : Vật phẩm linh năng – Linh Năng Giả có thể truyền năng lượng vào các vật phẩm, hoặc là dùng linh năng tạo ra các thực thể. Chương 7 : Tóm tắt các tài liệu về linh năng và lời kết – Tác giả cuốn sổ tay này, tự thuật về nhà tâm linh cuồng tín Solaris, và trải nghiệm của ông dưới tư cách là một nhà thám hiểm. Chương 202 : Nôn ra Chương 203 : Truy nã điều tra
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.13636 sec| 2440.25 kb