Sự xuất hiện của một cuộc điện thoại từ bên ngoài giống như việc ném một hòn đá vào vũng nước tính lặng, tạo nên những gợn sóng nhẹ.
Khán giả đã chuẩn bị rời đi bỗng dừng lại vì cuộc gọi này, bắt đầu tò mò vê người chú mà Phó Dư nhắc đến, liệu đó có phải là ai đó từ gia đình mẹ của Sở Dung không?
Trên mạng xã hội, mọi người bắt đầu bình luận: "Người nhà mẹ? Họ hàng bên phía Sở Dung khá bí ẩn, tôi vẫn luôn không biết." Một số khác đoán: "Bọn họ hẳn là môn đăng hộ đối, nhà mẹ của Sở Dung chắc cũng không kém."
"Ờ, giọng nói này có chút quen tai?" một khán giả khác thắc mắc.
Một người khác hào hứng: ^A a a, thực sự rất quen tai, có ai tốt bụng nghe ra không?”
Sở Dung nhận điện thoại từ tay Phó Dư, tự nhiên cho rằng đó là cuộc gọi từ anh cả Sở Phong vì biết Sở Huân bận rộn với lịch trình thu âm của mình.
Phó Dư thường không phân biệt rõ ràng giữa cậu cả và cậu út. Sở Dung không muốn tiết lộ mối quan hệ của mình với Sở Huân trên chương trình nhưng nếu cuộc gọi là từ Sở Phong thì cô không ngại nhận điện thoại ngay trên sóng trực tiếp.
"Alo?" Điện thoại không mở loa ngoài nhưng vì phòng khách quá yên tĩnh, giọng nói từ đầu dây bên kia được thu lại rõ ràng nhờ hệ thống phát sóng trực tiếp.
"Chị, em xong việc rồi. Chị có thể về nhà ở vài ngày không?” "A... là Tiểu Huân à." Sở Dung hơi ngạc nhiên: "Việc xong rồi sao? Mệt không?”
"Cũng tạm" Giọng Sở Huân nghe không quá mệt mỏi: "Có được không, chị?”
Thái độ của Sở Huân đối với Phó Như Hối vẫn không tốt lắm, nên khi có thời gian rảnh, cậu luôn muốn chị gái vê ở với mình.
Được, đợi chị quay xong chương trình." Sở Dung nhìn lướt qua ống kính: "Em nghỉ phép mấy ngày?"
"Hai ngày." Sở Huân hơi thất vọng: "Chị, chương trình của chị nhất định phải quay ở nhà họ Phó sao?"
Sở Dung cười: "Em có thể xuất hiện không? Nếu không ký hợp đồng với đoàn phim, em không được tự ý xuất hiện trước ống kính”
Sở Huân nói: "Vậy chị lo điều này? Không sao đâu, phòng làm việc là của em, không ký hợp đồng cũng chẳng vấn đề gì."
Sở Dung: "À à... ra là vậy... Ơ, khoan đã?" Cô chợt nhận ra, nhìn vê phía ống kính, nhớ rằng không nên nhắc đến Sở Huân. Nhưng cô vừa lỡ nhắc tên cậu em trước ống kính.
Dù Sở Dung không trực tiếp nói tên Sở Huân nhưng với danh tiếng của cậu, người hâm mộ chỉ cần nghe giọng qua điện thoại cũng có thể nhận ral
Nhà họ Sở có đặc điểm đặt tên như vậy, chỉ cân nghe giọng Sở Huân, mọi người sẽ dễ dàng liên kết với nhau.
Sở Dung nháy mắt liên tục: "Nhắn tin đi, bây giờ chị không tiện." Cô cố cứu vãn tình hình, hy vọng vẫn còn kịp.
"Sao vậy chị?" Sở Huân nhẹ nhàng: "Em chỉ muốn nghe thêm giọng chị, mấy ngày nay không gọi điện cho chị được. Công việc quá bận, ngủ chỉ có bốn, năm tiếng, nên cậu không có nhiều thời gian để cầm điện thoại.
Sự nũng nịu của cậu với Sở Dung là điêu bình thường nhưng đối với fan của Sở Huân đang xem buổi phát sóng trực tiếp thì cảm giác như muốn nổ tung.
[Đây là Huân của tôi! Chắc chắn là giọng cậu ấy! Tôi đã làm fan suốt ba năm, từ khi cậu ấy còn là thực tập sinh, không thể nhận nhầm được|] [Sở Huân và Sở Dung thực sự là chị em ruột sao? Giới giải trí đúng là một vòng tròn nhỏ] [Niềm vui nhân đôi!
[Người đứng sau Sở Huân lại quyên lực thế này, cậu ấy khiêm tốn quá. ]
[Tôi chẳng biết diễn tả cảm xúc hiện tại sao nữa. Tôi thấy như nằm mơ, sao Huân của tôi lại nỗ lực vậy dù gia cảnh tốt thế. Nếu tôi là em trai Phó Như Hối, tôi tung hoành ngang dọc rồi. | [Có tin đồn Sở Huân theo một tiền bối lão làng và bị hạ bệ nhưng anh rể lại là Phó Như Hối, vị tiên bối nào dám làm khó cậu ấy chứ?]
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo