Nhưng thanh chủy thủ này lại không có hư hao mà chỉ bị đụng bay, cũng có thể biết nó chắc chắn không phải đồ bình thường.
Đây là một sự tồn tại cấp bậc thần binh cấp A!
Hơn nữa, thanh chủy thủ này cũng rất quen mắt!
“Quan Kim Hạo!” Ánh mắt Tần Phong lập tức trở nên sắc bén.
Thật sự đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được lại chẳng hề tốn công, Tần Phong còn chưa đi tìm hắn ta, hắn ta đã tự đưa đến cửa!
Quan Kim Hạo bị Tần Phong đánh bay, lại nghe thấy đối phương gọi tên của mình, vẻ mặt cũng ngạc nhiên.
Hắn ta nhấc áo choàng lên, nhìn hai người có mặt từ trên xuống dưới.
Hai người đã tháo xuống mặt nạ hồ ly lộ ra vẻ ngoài, thật sự trẻ tuổi đến bất ngờ.
“Ngươi biết ta? Không phải là người quen? Phải biết rằng, ta cũng không giết người quen!” Khóe miệng Quan Kim Hạo kéo lên thành một đường cong, lời nói mỉa mai nhưng ánh mắt lại rất đề phòng, bên trong căn bản không có chút ý cười nào!
Đặc biệt lúc ánh mắt Quan Kim Hạo dừng trên thanh chủy trong tay, lúc này chủy thủ còn đang điên cuồng rung lên, mặc dù không vỡ vụn nhưng bàn tay cầm chủy thủ của Quan Kim Hạo lại đang run rẩy.
Đây thật sự là điều không thể tưởng tượng nổi!
Quan Kim Hạo đã là năng lực giả cấp A3 còn đánh không lại một Cổ võ giả cấp B2?
Hơn nữa, Quan Kim Hạo tuyệt đối là loại người thiên phú cực mạnh, thực lực là sự tồn tại cấp bậc hoàng giả.
Tần Phong cũng là hoàng giả nhưng thực lực của hắn thật sự vượt qua mọi người nhiều lắm, Cổ võ giả cũng là liều nội lực, hiện tại lội lực của Tần Phong vô cùng khủng bố!
“Ngươi không biết ta nhưng ta biết người!” Tần Phong cũng mỉm cười, nụ cười của hắn lại vô cùng vui vẻ, “Vừa hay ta đang tìm ngươi có việc!”
“Ồ? Chuyện gì? Không phải đến tìm ta giết người chứ?”
“Không, tìm ngươi lấy chút đồ!” Tần Phong nói.
“Cái gì?” Biểu cảm trong mắt Quan Kim Hạo càng nghiêm nghị hơn, ánh mắt hắn ta dừng trên chủy thủ của mình, chẳng lẽ đối phương muốn chủy thủ của mình?
Đây chính là thứ tốn 1300 ức năng nguyên để đấu giá được!
Nhưng Quan Kim Hạo lợi dụng cách đặc thù tìm đến Tần Phong, tất nhiên biết Tần Phong là người mua tinh hạch thú thần, đối phương có tiền như vậy, nếu muốn chủy thủ có thể tìm cách đấu giá, cần gì chờ đến bây giờ tìm mình gây rắc rối chứ?
Đương nhiên, đen ăn đen ai cũng thích, Quan Kim Hạo cũng không ngoại lệ.
“Ừm, ta dự định mua Vạn quỷ mê tung của ngươi nhưng ta không còn tiền, vừa hay ngươi lại đến ám sát ta, xưa nay ta chưa từng nương tay với kẻ địch, lấy ra công pháp coi như nhận lỗi đi!” Tần Phong nói.
“Phốc!” Quan Kim Hạo buồn cười: “Thú vị, thật sự thú vị, đây là lần đầu tiên ta thấy một người dám nói như thế? Muốn công pháp của ta, lại chỉ có thể nhận lỗi đã đến ám sát ngươi? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Thiên vương lão tử sao? Chí cường giả Hoa Hạ sao? Ha ha ha ha!”
Vẻ mặt của Quan Kim Hạo xuất hiện chút nghiền ngẫm, cười lạnh nói: “Dù là cấp S thì ta cũng dám giết!”
Tần Phong gật đầu, hắn tin tưởng Quan Kim Hạo, đối phương thật sự ám sát cấp S!
“Hy vọng chút nữa ngươi còn có thể nói lời như vậy!”
Tần Phong xiết chặt Thanh Vương đao trong tay, sau đó trên người đột nhiên bộc phát ra một luồng khí thế cường đại.
Nội lực hiện ra khiến người ta cảm thấy đáng sợ đến nghẹt thở.
Quan Kim Hạo thay đổi sắc mặt.
‘Vì sao nội lực của người này lại cường đại như vậy, rõ ràng mới cấp B2, vì sao cho người ta cảm giác khí tức lại vượt xa cấp A?’
Quan Kim Hạo không nghĩ ra!
Nhưng đối với một sát thủ, một kích không thành trốn xa ngàn dặm, từ trước đến nay Quan Kim Hạo là người thấy tốt thì lấy.
“Ha ha, tiểu tử ngươi quả nhiên lợi hại, nhưng muốn giết ta cũng không dễ dàng như vậy, ngươi cũng biết ta có Vạn quỷ mê tung, ta muốn chạy thì trên thế giới này thật sự không ai có thể ngăn ta lại!”
Quan Kim Hạo trực tiếp phát động Vạn quỷ mê tung muốn chạy trốn!
Lúc này, Bạch Ly vẫn đứng bên cạnh Tần Phong, nhưng vì ý thức lực cường đại khiến Quan Kim Hạo không đặt quá nhiều sự chú ý vào trên người nàng lại cong khóe môi lên.
“Thật sao?” Bạch Ly trừng mắt nhìn, mỉm cười đến nghiêng nước nghiêng thành, “Trên thế giới này cũng không có nhân loại nào có thể chạy ra khỏi không gian phong tỏa của ta!”
Cùng lúc lời này vang lên, trong căn phòng của Tần Phong và Bạch Ly lập tức tràn ngập phù văn màu bạc, sau đó màu bạc mở rộng tạo thành một không gian khép kín.
Không gian giam cầm!
Cả phòng chỉ rộng tám mươi mét vuông mà thôi, còn là cộng cả phòng khách và phòng ngủ lại, sau khi phong tỏa Quan Kim Hạo muốn chạy trốn cũng trốn không thoát!
Quan Kim Hạo cũng ngạc nhiên, lao thẳng đến vị trí mà hắn ta tiến vào trước đó, đưa tay đã là một mảnh công kích nội lực!
Nhưng đối với phù văn không gian mà nói, những công kích này đều rơi vào trong không gian khác, trừ khi đối phương có bản lĩnh xé rách không gian, nếu không căn bản không có khả năng trốn ra ngoài.
Cuối cùng sắc mặt Quan Kim Hạo đã thay đổi!
Lúc này, Tần Phong cũng công kích đến từ phía sau.
“Hỏa diễm đao mang!”
Không gian vốn không lớn, Tần Phong vừa thi triển Hỏa diễm đao mang đã tràn ngập toàn bộ không gian, ngọn lửa màu đen to lớn mãnh liệt trào ra như là thủy triều cuốn tới.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo