Còn có hơn bảy trăm năng lực giả cấp C, tám phần mười là Cổ võ giả, dù nội lực của một người chỉ có thể tăng thêm một đến chín nội lực đầm nước, nhưng số người đông đảo cũng khiến nội lực của Tần Phong gần như nổ tung.

Giết đến sau cùng, Tần Phong cũng không nhớ nổi đã giết bao nhiêu người, chỉ là hiện tại trong thân thể Tần Phong ẩn chứa khoảng 850 nội lực đầm nước.

Những nội lực này vô cùng hỗn tạp, thậm chí có cái như nước với lửa, dường như đụng vào nhau có thể nổ tung bất cứ lúc nào!

Những nội lực này cũng là thủ phạm khiến lúc đó Tần Phong không ngừng giết hại, sau khi giải quyết người đối đầu với Tần Phong, có lẽ hắn có thể bỏ qua cho cấp C còn lại, nhưng tròn bảy, tám trăm người Tần Phong nói giết là giết.

“Hấp Tinh quyết đúng là ma công!” Tần Phong nghĩ đến nơi này lại không hề hối hận.

Nếu lần này không có Hấp Tinh quyết, Tần Phong thật sự không thể đối đầu với nhiều Cổ võ giả như vậy, đã sớm chết dưới loạn côn của vô số người!

“Dị năng, thôn phệ!”

Tần Phong phát động dị năng, thôn phệ những nội lực vô cùng lộn xộn kia.

Nội lực bị cái miệng rộng vô hình hấp thu, đã rơi vào trong thế giới ý thức lực, giữ lại tinh hoa, loại bỏ tạp chất.

Có là là vì lần này nội lực thật sự quá hỗn tạp, trên đỉnh đầu Tần Phong lại xuất hiện khí thế màu xám bốc hơi lên.

Sau đó, nội lực tinh khiết nhất bị luyện hóa, hòa vào trong đan điền.

Nội lực mới mẻ thuộc về Tần Phong dần xuất hiện.

1 hồ nội lực, 2 hồ nội lực…

10 hồ nội lực, 20 hồ nội lực…

100 hồ nội lực, 200 hồ nội lực…

Dưới sự tích lũy điên cuồng, nội lực của Tần Phong tăng lên 300 hồ.

Tần Phong mở mắt.

“Phù!”

Thở ra một hơi, Tần Phong nội thị đan điền.

“Nếu không phải trước kia tiêu hao quá nhiều, chỉ giết những người này chắc ta có thể thu hoạch càng nhiều nội lực hơn, đáng tiếc bảy Dị năng giả cấp A, muốn chống đỡ cũng hơi cố hết sức!”

“Chỉ là, giết người thật sự không sánh bằng giết dị thú, giết nhiều người như vậy, hấp thu khí tức sau khi tử vong của Cổ võ giả và Dị năng giả, ta lại chưa đạt được cấp B3, xem ra cách này chỉ có thể gia tăng nội lực!”

“Chỉ một tuần lễ đã khiến nội lực của ta tăng gấp ba, chuyện tốt như vậy thật sự có thể gặp nhưng không thể cầu!”

Có thể nói, nội lực tăng gấp ba tương đương với việc khiến Tần Phong càng nắm chắc việc cần làm tiếp theo!

Tần Phong đi ra từ trong mật thất, đột nhiên cảm thấy bầu không khí trong phòng không đúng.

Tần Phong vận dụng khinh công, vội vàng chạy từ mật thất đến đại sảnh biệt thự, đã thấy vị khách không mời mà đến kia.

Lúc này, trong đại sảnh Bạch Ly đang ngồi đối mặt với một nam tử khác, rõ ràng người kia đang ngồi trên ghế sofa nhà khác lại tùy ý tự nhiên như mình mới là thủ lĩnh nơi này, dựa vào lưng ghế nhàn nhã uống rượu.

“Tiểu hồ ly, lại cho ta chút rượu, rượu trái cây này của ngươi không tệ!”

Bạch Ly cười lạnh nói: “Ngươi đã uống tám bình rượu của ta, sao không say chết ngươi đi? Say chết rồi ta sẽ ăn ngươi! Thực lực chắc chắn có thể tăng mạnh!”

“Đây chính là thái độ của ngươi với ân nhân cứu mạng? Ha ha!”

“Ngươi đây là thi ân cầu báo đáp!”

“Ai, sớm biết vậy ta không cứu càng ngươi!”

Tần Phong đã đi ra ngoài, lúc này cuộc nói chuyện của hai người cũng kết thúc, đều nhìn về phía Tần Phong.

Ánh mắt Tần Phong cũng dừng ở chỗ người kia.

Z vẫn như vậy, vẻ ngoài tuấn lãng, con ngươi thâm thúy mang theo tang thương, dường như lúc này đã thả lỏng hơn, trông tinh thần không tệ.

Đương nhiên hắn ta rất thả lỏng, thậm chí trong ánh mắt còn lóe lên tia sáng.

Thân thể Tần Phong cứng đờ, cảm giác bị một nhà khoa học nhìn mình như vật phẩm thí nghiệm cũng không tốt lắm.

“Xuy xuy xuy, nếu không phải tận mắt thấy, ta cũng không thể tin được, mới qua nửa năm mà thôi ngươi lại trưởng thành đến trình độ này, ta hơi hối hận vì đã đồng ý cho ngươi thời gian ba năm!”

Nửa năm đã từ cấp C4 trưởng thành đến cấp B2, lại cho Tần Phong một chút thời gian, đường đến cấp A còn xa sao?

Hơn nữa, lấy tiềm lực mà Tần Phong đang thể hiện ra, e rằng lúc đến cấp A có thể chống lại năng lực giả cấp S!

Đến lúc đó, Z còn có thể khống chế Tần Phong? Hiển nhiên điều này không có khả năng.

Tần Phong hơi nhíu mày, hắn đi ra phía trước ngồi bên cạnh Bạch Ly, ôm bả vai của đối phương nhẹ nhàng vỗ về để tiểu hồ ly bình tĩnh lại.

Tần Phong nói: “Ngươi đến có chuyện gì không?”

Z tự nhiên nói: “Sao nào, là ân nhân cứu mạng của ngươi, ngươi cũng không biết cảm ơn một chút?”

Tần Phong cười lạnh: “Tổ chức của ngươi suýt thì giết ta, đã vậy xóa bỏ thì thế nào?”

Mặc dù là chuyện trước khi sống lại, nhưng sự thù hận này cũng không phải giả vờ.

Z cũng không truy cứu lời của Tần Phong là thật hay giả, mà nói: “Thù hận là thù hận, ân tình là ân tình, nếu không ngươi trả ân tình trước, sau đó ta lại để ngươi báo thù?”

“A, vậy nói yêu cầu của ngươi trước đi, nhưng ta có thể không đồng ý!” Tần Phong lạnh giọng nói.

Tần Phong không phải là không muốn tri ân báo đáp, vấn đề là phần báo đáp này ít nhất phải là điều mà hắn có thể gánh vác được, quan trọng nhất là Z quá nguy hiểm, để hắn ta nói ra thù lao, e rằng là điều mà Tần Phong không thể tiếp nhận.

0.77029 sec| 2405.305 kb