Chương trước
setting
Chương sau

Trong căn phòng cổ kính, có một đứa trẻ đang chuyên tâm tu luyện.

Bỗng nhiên, “Ầm” một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra.

Một cậu bé khoẻ mạnh kháu khỉnh đứng ở cửa, đôi mắt sáng long lanh nhìn người đang ngồi xếp bằng tu luyện trên giường, hô lớn: “Tam ca, mười lăm rồi, đến lúc rồi.”

Sắc mặt Lâm Vân Dật đen thui đáp: “Biết rồi, biết rồi, ta biết rồi.”

Lâm Vân Dật thầm nghĩ: Câu này của đệ đệ ngốc nhà hắn, nghe cứ như “Mười lăm rồi, nên lên đường thôi”.

Lâm Vân Tiêu: “Tam ca, huynh đang tu luyện à!”

Lâm Vân Dật liếc xéo Lâm Vân Tiêu một cái, bực bội nói: “Đúng vậy! Đệ cũng biết khi tu luyện kiêng kỵ nhất là bị quấy rầy mà, đừng có lần nào cũng tông cửa nữa, năm nay còn chưa qua được một nửa mà ta đã phải sửa cửa năm lần rồi.”

Lâm Vân Tiêu gãi đầu, nói: “Hôm nay là ngày ăn gà, vậy mà Tam ca huynh vẫn còn ra sức tu luyện như vậy sao?”

Lâm Vân Dật: “Không thì sao đây?”

Lâm Vân Tiêu giống như không thấy vẻ mặt lạnh lùng của Lâm Vân Dật, chỉ lo tự mình nói: “Tam ca, hôm nay giết mấy con vậy?”

Lâm Vân Dật liếc Lâm Vân Tiêu một cái rồi nói: “Đệ cảm thấy nên giết mấy con?”

Lâm Vân Tiêu: “Ba con đi, ít nhất cũng phải hai con, một con không đủ ăn.”

Lâm Vân Dật tức giận nói: “Tu luyện thì không tích cực, ăn gà lúc nào cũng đứng đầu!”

Lâm Vân Tiêu: “Sao có thể giống nhau được? Tam ca, mau đi thôi, mọi người đều đang chờ rồi.”

Lâm Vân Dật: “Thôi được rồi, đi thì đi.”

Lâm Vân Dật đi theo Lâm Vân Tiêu đến rừng cây dương. Trong rừng cây dương, đã có vài đứa trẻ đang chờ sẵn.

Vừa thấy Lâm Vân Dật xuất hiện, mấy đứa trẻ đồng loạt hô lên: “Dật ca!”

Trong rừng cây dương, có hơn một trăm con Linh Kê được nuôi nhốt, tất cả những Linh Kê này đều là tài sản riêng của Lâm Vân Dật.

Bởi vì hơn một trăm con Linh Kê này mà Lâm Vân Dật mới 6 tuổi, đã trở thành đại ca trong lòng đám thiếu niên trên núi Thanh Khê.

Những thiếu niên trên ngọn núi này, có người còn lớn hơn Lâm Vân Dật ba, bốn tuổi, nhưng một tiếng “Dật ca” này lại kêu rất cam tâm tình nguyện.

Nhìn cơ nghiệp mà mình gây dựng trên núi, Lâm Vân Dật không khỏi cảm thấy xúc động.

Năm 3 tuổi, hai huynh đệ Lâm Vân Dật và Lâm Vân Tiêu tham gia kiểm tra linh căn, Lâm Vân Dật kiểm tra ra Ngũ linh căn là: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, còn Lâm Vân Tiêu là Tam linh căn: Kim, Thủy, Hỏa.

Linh căn trong thế giới tu chân chủ yếu được chia thành bốn loại.

Loại thứ nhất là Thiên linh căn, tức là chỉ có một thuộc tính linh căn duy nhất.

Tu sĩ có loại linh căn này, tốc độ tu luyện nhanh hơn tu sĩ có linh căn bình thường gấp mấy lần, khi kết đan cũng không có bình cảnh.

Tu sĩ Thiên linh căn còn được gọi là con cưng của Thiên Đạo, rất hiếm thấy, chỉ cần vận khí không quá kém, không chết sớm giữa chừng, cơ bản đều có thể kết thành Kim Đan.

Loại thứ hai là Chân linh căn, tức là có hai hoặc ba loại thuộc tính linh căn.

Thiên linh căn quá hiếm thấy, đệ tử tinh anh trong các đại tông môn đa phần đều là tu sĩ Song linh căn.

Tam linh căn kém hơn Song linh căn một chút, nhưng hy vọng Trúc Cơ cũng không nhỏ.

Loại thứ ba là Ngụy linh căn: Có bốn hoặc năm loại thuộc tính linh căn, linh căn hỗn tạp, tốc độ tu luyện rất chậm.

Còn có loại thứ tư là linh căn biến dị: có hai hoặc ba loại thuộc tính ngũ hành hòa vào nhau, bị biến dị và thăng hoa thành linh căn, có thuộc tính như: Lôi, Băng, Ám, Phong…
 

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.11561 sec| 2372.914 kb