"Lần này, chúng tôi cũng mời ba đồng đội của mình để thực hiện thử nghiệm. Đầu tiên là Đại Tráng, người quay phim của chúng tôi, anh ấy ngáy to lắm. Để tôi cho mọi người xem video anh ấy ngủ trước đây.' Lan Tây kéo Đại Tráng đứng trước máy quay. Người thứ hai là cô Mao, người lên kịch bản của chúng tôi. Chắc mọi người cũng thắc mắc vì sao cô Mao biến mất một thời gian, là vì cô ấy đang mang thai và bị nghén rất nặng nên đã nghỉ ở nhà. Ở nhà, cô Mao không thể ngủ ngon nên lân này cô ấy tình nguyện tham gia thử nghiệm." Mặc dù cô Mao đang mang thai, nhưng trông còn xanh xao hơn, vô cùng tiều tụy.

"Người cuối cùng là Đại Ma Vương' Tiểu Lan. Những ai theo dõi chúng tôi đều biết Tiểu Lan tràn đầy năng lượng, rất khó ngủ. Giờ là 12 giờ trưa, Tiểu Lan vừa ăn cơm xong, đúng lúc là thời gian để vui đùa." Tiểu Lan hoàn toàn không nể mặt cha mình, chạy vòng quanh phòng livestream.

"Lần này, chúng tôi còn chuẩn bị máy đo lường để theo dõi tình trạng của mọi người." Lan Tây ra hiệu cho trợ lý mang thiết bị ra.

Đại Tráng và cô Mao rất hợp tác, chỉ riêng Tiểu Lan là Lan Tây phải dụ dỗ đủ kiểu mới bế được lên giường.

Lan Tây mướt mồ hôi: "Được rồi, giờ mọi người có thể quan sát tình trạng của ba người. Tôi thật sự mệt quá, Tiểu Lan khó đối phó thật."

Tiểu Lan không tình nguyện năm lên giường, khi nghe cha mình nói, cậu bé không hài lòng, đạp chân và đảo mắt liên tục, không yên ổn chút nào.

Bình luận tràn ngập tiếng cười: "Cười chết mất thôi, Tiểu Lan không nể mặt chút nào, hoàn toàn làm khó cái giường này rồi."

"Đúng thế, có Đại Ma Vương Tiểu Lan ở đây thì cái giường này chắc bị loại rồi."

"Tôi hoàn toàn hiểu cảm giác của cô Mao, khi tôi mang thai cũng không thể ngủ nổi, lưng đau, nằm xuống là thấy đau, nên tôi chỉ có thể ngồi ngủ. Thời gian đó thực sự khổ sở."

"Chồng tôi ngáy cũng chẳng kém gì Đại Tráng.


Lan Tây ngồi uống nước, tương tác với khán giả. Vì các sản phẩm của nhà nghỉ Hà Diệp không nhiều, anh cố tình kéo dài thời gian livestream để giữ chân người xem, nếu không đánh giá sản phẩm xong quá nhanh, khán giả sẽ không còn gì để xem, mà anh cũng không thể kiếm lại tiền. Phòng livestream đột nhiên trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng máy đo lường phát ra những tiếng bíp nhỏ, với các số liệu liên tục nhảy, cho thấy tình trạng sinh lý của ba người nằm trên giường.

Đường cong sóng não trên màn hình máy đo rất nhộn nhịp, cho thấy hoạt động não bộ của họ vẫn rất cao, chưa thể rơi vào trạng thái ngủ sâu.

Đồng thời, đồ thị hô hấp lên xuống không đều, cho thấy hơi thở của họ chưa ổn định, càng chứng tỏ họ chưa ngủ.

Đặc biệt là Tiểu Lan, chân cậu bé không ngừng đạp, lúc thì cào tay, lúc lại gãi đầu, chỉ khi Lan Tây trừng mắt nhìn, cậu bé mới giả vờ giả vịt nhắm mắt lại.

Sau tám phút, Lan Tây báo cáo tình hình: "Hiện tại có thể thấy cả ba người vẫn chưa ngủ, nhưng hơi thở của Đại Tráng dần ổn định, có lẽ anh ấy sắp ngủ rồi.

Tình hình này đúng như Lan Tây dự đoán, vì Đại Tráng vốn là người có thể ngủ ở bất cứ đâu, anh ấy ngủ đầu tiên cũng là điều dễ hiểu, quan trọng là anh ấy có ngáy không.

Quả nhiên như Lan Tây dự đoán, sau 2 phút, Đại Tráng đã chìm vào giấc ngủ, các chỉ số trên máy đo lường đều ổn định.

Người quay phim tinh nghịch phóng to cảnh Đại Tráng đang ngủ, thật hiếm thấy Đại Tráng không ngủ với tư thế xấu xí, mà khép miệng lại, gương mặt thư thái.

Lan Tây đang định nói thêm gì đó thì nhận được tín hiệu từ trợ lý.

Cô Mao và con trai anh, Tiểu Lan, cũng đã ngủ.

1.73533 sec| 2389.039 kb