Trong cấm chế này, đợi đến một thời gian nhất định, linh hồn sẽ tự động biến mất.
Ở bên ngoài.
Các trưởng lão đều nhìn vào trong cấm chế, nhìn tình huống bên trong. Nhưng không phải chỗ nào cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Quan trọng nhất là, ở bên ngoài nhìn vào thấy bên trong vẫn vô cùng bình thường, trên cơ bản không có gì thay đổi! Như là cố định tại đó.
Long Tường Thiên cũng không phải người chủ lực khống chế, mà đa số phân tán trên người các trưởng lão khác, nhiếu nhất hắn ta chỉ có thể phóng thích đám yêu thú kia. Còn tình huống bên trong, cũng không phải rất rõ ràng.
Chính thức khống chế hình ảnh, chính là Hỏa Phượng Vương tộc Phượng Linh, Hỏa Thanh Linh!
Hiện tại, vẻ mặt nàng ta đạm mạc, giống như không hề xảy ra chuyện gì, bàn tay liên tục lật qua lật lại, tình huống trong cấm chế hiện ra bình thường, không có thay đổi lớn.
Các tộc viễn cổ khác giống như vô cùng ăn ý, nhìn nhau một cái, tiếp tục đưa linh lực vào cấm chế, duy trì cấm chế này.
Trong cấm chế.
Ngô Hiên lạnh nhạt nhìn bọn họ, nghĩ thầm lúc này trận thứ ba mới thật sự bắt đầu! Hiện tại hắn cần tiêu diệt, không phải là yêu thú, cũng không phải giành được điểm, hắn phải phá vỡ âm mưu của những người kia! Trong lòng hắn rất lo lắng cho tộc Băng Linh và tộc Nguyệt Linh.
Hắn biết rõ tông môn thần bí kia sẽ nhúng tay, nhưng không ngờ, trong mười thành viên của liên minh, đã có ba tộc cấu kết với tông môn thần bí kia rồi. Bởi vì biết rõ nội dung các trận tỷ thí, nên đã an bài xong tất cả kế hoạch, sớm đã nghiên cứu tốt cấm chế rồi.
Trong cấm chế bày cấm chế khác, vĩnh viễn khóa chặt người ta trong ảo cảnh. Thời gian trôi qua, cũng sẽ biến mất mất. Linh hồn không có, thân thể chỉ còn lại một cái xác.
“Xem ra, ngay từ đầu đã có người lợi dụng cuộc tỷ thí liên minh các tộc viễn cổ này, nhân cuộc tỷ thí này, muốn hốt gọn một mẻ tất cả những người có liên quan!”
Lúc Ngô Hiên đang nghĩ, đám tộc nhân tộc Kim Xà đã rời đi, chỉ để lại ba tên cường giả Hư Linh Kỳ canh giữ trước cấm chế. Chỉ để lại ba tên cường giả Hư Linh Kỳ trông coi mình, cũng quá tự tin rồi.
Hắn đi lên trước vài bước, đến trước mặt cấm chế. Người của tộc Xích Hổ nhìn thấy Ngô Hiên đi tới, cảnh giác nói: “Ngươi muốn làm gì?”
Ngô Hiên đã đi tới trước mặt hắn ta, chỉ cách một tầng cấm chế. Ngô Hiên cười nhạt một cái nói: “Ta chỉ muốn đi ra ngoài mà thôi.”
“Ngươi không thể nào đi ra...”
Đối phương còn chưa nói hết câu, đã thấy một bàn tay xuyên qua cấm chế, bắt lấy tay hắn ta, đồng thời còn kéo hắn ta vào bên trong.
Người của tộc Xích Hổ còn chưa kịp phản ứng, đã bị kéo vào trong cấm chế rồi! Đúng là không thể ra ngoài cấm chế này, nhưng từ bên ngoài đi vào cũng không có vấn đề gì!
Lúc này Ngô Hiên đã dễ dàng đi từ trong cấm chế ra, hai người còn lại vẫn còn ở trong kinh hãi, lúc bọn họ phản ứng lại, đã xuất hiện hai bàn tay khổng lồ, bọn họ muốn chạy trốn, cả người đã bị nắm chặt, hơn nữa còn bị ném vào trong cấm chế!
Giết chết bọn họ?
Không, giết chết bọn họ là quá tiện nghi cho bọn họ rồi. Giết chết bọn họ ở đây, bọn họ sẽ trở về thân thể, như vậy sẽ đánh rắn động cỏ! Không bằng dứt khoát ném bọn họ vào trong cấm chế, để cho bọn họ thể nghiệm khoái cảm ở trong cấm chế này.
“Sao... làm sao có thể! Ngươi, ngươi không phá hỏng cấm chế, cũng có thể đi ra!”
Lúc bọn họ phục hồi tinh thần, nhanh chóng xông về cấm chế, giống như đụng phải bức tường sắt, cấm chế như một nhà lao giam cầm bọn họ ở bên trong, hoàn toàn không ra được.
“Các ngươi chậm rãi hưởng thụ, ta không ở cùng các ngươi nữa.” Ngô Hiên quay người rời đi, để lại ba người kia điên cuồng gào thét.
Hắn không sợ nhất chính là loại cấm chế giam cầm này, tuyệt đối là tồn tại miễn dịch. Trong thân thể hắn có lực lượng bản nguyên, có thể miễn dịch với loại cấm chế giam cầm này.
Đương nhiên rốt cuộc có thể miễn dịch với tất cả hay không, thì hắn không rõ ràng lắm, ít nhất, đối với cấm chế mà bọn họ tràn đầy tự tin này, hắn có thể dễ dàng phá vỡ.
Nếu không phá hỏng được, vậy có thể thi triển bàn tay Hư Linh ra thử một chút. Hiện tại xem ra, căn bản không cần thi triển bàn tay Hư Linh, hắn vẫn có thể phá hỏng.
Lúc hắn nhanh chóng đi về phía trước, bước chân rời đi, tự nhủ: “Nếu ta có thể phá hỏng cấm chế của bọn họ, chẳng phải có thể khiến kế hoạch của bọn họ rối loạn sao?”
Sau đó hắn không chút do dự hi triển bàn tay Hư Linh, muốn phá hỏng cấm chế này. Bàn tay Hư Linh vẽ vài cái trên không trung, sau đó Ngô Hiên nhíu chặt mày: “Kỳ lạ, không tìm thấy hạch tâm...”
Muốn phá hỏng cấm chế, cần phá hỏng hạch tâm. Hiện tại hắn lại không tìm thấy hạch tâm, rõ ràng hạch tâm không ở nơi này! Bàn tay Hư Linh có thể dễ dàng tìm ra hạch tâm, nhưng vượt qua phạm vi, thì khó có thể tìm được.
Không tìm thấy hạch tâm, làm sao phá hỏng được?
Bỗng nhiên hắn xoay người lại, nhìn về phía cấm chế kia, hỏi ba người bên trong: “Mất bao lâu cấm chế này sẽ tiêu diệt hết linh hồn con người?”
Ba người kia còn tưởng rằng Ngô Hiên trở lại làm cái gì, không ngờ là hỏi chuyện này, vội vàng hô lên: “Một canh giờ sẽ bị tiêu diệt hết, cầu xin ngươi thả chúng ta ra ngoài đi! Chúng ta tuyệt đối không sẽ không gây khó dễ cho ngươi nữa, chúng ta chỉ nghe lệnh làm việc thôi, đừng mặc kệ chúng ta!”
“Một canh giờ...”
Ngô Hiên nhíu chặt mày, hiện tại đã sắp bắt đầu tỷ thí, đến lúc đó sẽ có rất nhiều yêu thú! Muốn tìm được tộc Nguyệt Linh và tộc Băng Linh, sẽ rất khó khăn. Nếu tộc Nguyệt Linh và tộc Băng Linh đều bị giam cầm, nếu trong một canh giờ mà không tìm thấy bọn họ, vậy linh hồn của bọn họ sẽ hoàn toàn tiêu tán.
Trong lòng hắn chỉ có thể cầu mong, bọn họ sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
“Thời gian không còn nhiều lắm, tranh thủ thời gian đi tìm bọn họ thôi!”
Ngô Hiên quay người rời đi, hắn không nhất định phải tìm được tộc Nguyệt Linh, tìm được hạch tâm rồi phá hỏng cũng được. Lưu lại ba người không ngừng gào thét trong cấm chế. Một lúc lâu sau, linh hồn của bọn họ sẽ tiêu tán. Muốn không muốn tiêu tán, vậy thì hãy cầu nguyện, trong vòng một canh giờ Ngô Hiên sẽ tìm được hạch tâm cấm chế, rồi phá hỏng nó!
Ở bên ngoài.
Các trưởng lão đều nhìn vào trong cấm chế, nhìn tình huống bên trong. Nhưng không phải chỗ nào cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Quan trọng nhất là, ở bên ngoài nhìn vào thấy bên trong vẫn vô cùng bình thường, trên cơ bản không có gì thay đổi! Như là cố định tại đó.
Long Tường Thiên cũng không phải người chủ lực khống chế, mà đa số phân tán trên người các trưởng lão khác, nhiếu nhất hắn ta chỉ có thể phóng thích đám yêu thú kia. Còn tình huống bên trong, cũng không phải rất rõ ràng.
Chính thức khống chế hình ảnh, chính là Hỏa Phượng Vương tộc Phượng Linh, Hỏa Thanh Linh!
Hiện tại, vẻ mặt nàng ta đạm mạc, giống như không hề xảy ra chuyện gì, bàn tay liên tục lật qua lật lại, tình huống trong cấm chế hiện ra bình thường, không có thay đổi lớn.
Các tộc viễn cổ khác giống như vô cùng ăn ý, nhìn nhau một cái, tiếp tục đưa linh lực vào cấm chế, duy trì cấm chế này.
Trong cấm chế.
Ngô Hiên lạnh nhạt nhìn bọn họ, nghĩ thầm lúc này trận thứ ba mới thật sự bắt đầu! Hiện tại hắn cần tiêu diệt, không phải là yêu thú, cũng không phải giành được điểm, hắn phải phá vỡ âm mưu của những người kia! Trong lòng hắn rất lo lắng cho tộc Băng Linh và tộc Nguyệt Linh.
Hắn biết rõ tông môn thần bí kia sẽ nhúng tay, nhưng không ngờ, trong mười thành viên của liên minh, đã có ba tộc cấu kết với tông môn thần bí kia rồi. Bởi vì biết rõ nội dung các trận tỷ thí, nên đã an bài xong tất cả kế hoạch, sớm đã nghiên cứu tốt cấm chế rồi.
Trong cấm chế bày cấm chế khác, vĩnh viễn khóa chặt người ta trong ảo cảnh. Thời gian trôi qua, cũng sẽ biến mất mất. Linh hồn không có, thân thể chỉ còn lại một cái xác.
“Xem ra, ngay từ đầu đã có người lợi dụng cuộc tỷ thí liên minh các tộc viễn cổ này, nhân cuộc tỷ thí này, muốn hốt gọn một mẻ tất cả những người có liên quan!”
Lúc Ngô Hiên đang nghĩ, đám tộc nhân tộc Kim Xà đã rời đi, chỉ để lại ba tên cường giả Hư Linh Kỳ canh giữ trước cấm chế. Chỉ để lại ba tên cường giả Hư Linh Kỳ trông coi mình, cũng quá tự tin rồi.
Hắn đi lên trước vài bước, đến trước mặt cấm chế. Người của tộc Xích Hổ nhìn thấy Ngô Hiên đi tới, cảnh giác nói: “Ngươi muốn làm gì?”
Ngô Hiên đã đi tới trước mặt hắn ta, chỉ cách một tầng cấm chế. Ngô Hiên cười nhạt một cái nói: “Ta chỉ muốn đi ra ngoài mà thôi.”
“Ngươi không thể nào đi ra...”
Đối phương còn chưa nói hết câu, đã thấy một bàn tay xuyên qua cấm chế, bắt lấy tay hắn ta, đồng thời còn kéo hắn ta vào bên trong.
Người của tộc Xích Hổ còn chưa kịp phản ứng, đã bị kéo vào trong cấm chế rồi! Đúng là không thể ra ngoài cấm chế này, nhưng từ bên ngoài đi vào cũng không có vấn đề gì!
Lúc này Ngô Hiên đã dễ dàng đi từ trong cấm chế ra, hai người còn lại vẫn còn ở trong kinh hãi, lúc bọn họ phản ứng lại, đã xuất hiện hai bàn tay khổng lồ, bọn họ muốn chạy trốn, cả người đã bị nắm chặt, hơn nữa còn bị ném vào trong cấm chế!
Giết chết bọn họ?
Không, giết chết bọn họ là quá tiện nghi cho bọn họ rồi. Giết chết bọn họ ở đây, bọn họ sẽ trở về thân thể, như vậy sẽ đánh rắn động cỏ! Không bằng dứt khoát ném bọn họ vào trong cấm chế, để cho bọn họ thể nghiệm khoái cảm ở trong cấm chế này.
“Sao... làm sao có thể! Ngươi, ngươi không phá hỏng cấm chế, cũng có thể đi ra!”
Lúc bọn họ phục hồi tinh thần, nhanh chóng xông về cấm chế, giống như đụng phải bức tường sắt, cấm chế như một nhà lao giam cầm bọn họ ở bên trong, hoàn toàn không ra được.
“Các ngươi chậm rãi hưởng thụ, ta không ở cùng các ngươi nữa.” Ngô Hiên quay người rời đi, để lại ba người kia điên cuồng gào thét.
Hắn không sợ nhất chính là loại cấm chế giam cầm này, tuyệt đối là tồn tại miễn dịch. Trong thân thể hắn có lực lượng bản nguyên, có thể miễn dịch với loại cấm chế giam cầm này.
Đương nhiên rốt cuộc có thể miễn dịch với tất cả hay không, thì hắn không rõ ràng lắm, ít nhất, đối với cấm chế mà bọn họ tràn đầy tự tin này, hắn có thể dễ dàng phá vỡ.
Nếu không phá hỏng được, vậy có thể thi triển bàn tay Hư Linh ra thử một chút. Hiện tại xem ra, căn bản không cần thi triển bàn tay Hư Linh, hắn vẫn có thể phá hỏng.
Lúc hắn nhanh chóng đi về phía trước, bước chân rời đi, tự nhủ: “Nếu ta có thể phá hỏng cấm chế của bọn họ, chẳng phải có thể khiến kế hoạch của bọn họ rối loạn sao?”
Sau đó hắn không chút do dự hi triển bàn tay Hư Linh, muốn phá hỏng cấm chế này. Bàn tay Hư Linh vẽ vài cái trên không trung, sau đó Ngô Hiên nhíu chặt mày: “Kỳ lạ, không tìm thấy hạch tâm...”
Muốn phá hỏng cấm chế, cần phá hỏng hạch tâm. Hiện tại hắn lại không tìm thấy hạch tâm, rõ ràng hạch tâm không ở nơi này! Bàn tay Hư Linh có thể dễ dàng tìm ra hạch tâm, nhưng vượt qua phạm vi, thì khó có thể tìm được.
Không tìm thấy hạch tâm, làm sao phá hỏng được?
Bỗng nhiên hắn xoay người lại, nhìn về phía cấm chế kia, hỏi ba người bên trong: “Mất bao lâu cấm chế này sẽ tiêu diệt hết linh hồn con người?”
Ba người kia còn tưởng rằng Ngô Hiên trở lại làm cái gì, không ngờ là hỏi chuyện này, vội vàng hô lên: “Một canh giờ sẽ bị tiêu diệt hết, cầu xin ngươi thả chúng ta ra ngoài đi! Chúng ta tuyệt đối không sẽ không gây khó dễ cho ngươi nữa, chúng ta chỉ nghe lệnh làm việc thôi, đừng mặc kệ chúng ta!”
“Một canh giờ...”
Ngô Hiên nhíu chặt mày, hiện tại đã sắp bắt đầu tỷ thí, đến lúc đó sẽ có rất nhiều yêu thú! Muốn tìm được tộc Nguyệt Linh và tộc Băng Linh, sẽ rất khó khăn. Nếu tộc Nguyệt Linh và tộc Băng Linh đều bị giam cầm, nếu trong một canh giờ mà không tìm thấy bọn họ, vậy linh hồn của bọn họ sẽ hoàn toàn tiêu tán.
Trong lòng hắn chỉ có thể cầu mong, bọn họ sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
“Thời gian không còn nhiều lắm, tranh thủ thời gian đi tìm bọn họ thôi!”
Ngô Hiên quay người rời đi, hắn không nhất định phải tìm được tộc Nguyệt Linh, tìm được hạch tâm rồi phá hỏng cũng được. Lưu lại ba người không ngừng gào thét trong cấm chế. Một lúc lâu sau, linh hồn của bọn họ sẽ tiêu tán. Muốn không muốn tiêu tán, vậy thì hãy cầu nguyện, trong vòng một canh giờ Ngô Hiên sẽ tìm được hạch tâm cấm chế, rồi phá hỏng nó!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo