- Hỏa Linh Hân muội muội! - Ngô Hiên nhìn rõ cô gái đang đi tới, nhịn không được nghẹn ngào hô lên một tiếng! Cô gái đang đi tới thực sự giống Hỏa Linh Hân như đúc, đến cả quần áo trên người và khuôn mặt cũng giống!
Hắn một mực suy nghĩ Hỏa Linh Hân đến tột cùng đi nơi nào, không nghĩ tới nàng vậy mà lại xuất hiện ở vùng đất lạnh giá này!
· Hỏa Linh Hân muội muội? – Hai người Minh Long cùng Minh Tuyền ngược lại hít vào một ngụm khí lạnh, xem ra Ngô Hiên hình như còn nhận biết Thánh Cô! Nếu thật sự là người quen của Thánh Cô, địa vị của Ngô Hiên ở chỗ này sẽ trở nên rất cao.
Hai người Minh Long cùng Minh Tuyền đang muốn hỏi rõ mọi chuyện, Ngô Hiên đã nhanh chân bước tới trước. Sự xuất hiện của hắn làm cho mọi người ở xung quanh nhao nhao liếc nhìn. Khi nhìn thấy người trước mắt là một người xa lạ, tất cả đều đứng dậy, nghĩ muốn tới chỗ Ngô Hiên tâm sự.
Nhưng cử động của Ngô Hiên lại khiến cho những người đó dừng lại bước chân, không dám lên tiến! Bởi vì phương hướng mà Ngô Hiên đang thẳng tắp tiến đến lại là gian phòng của Thánh Cô!
Hỏa Linh Hân từ trong phòng đi ra, lấy một chút nước muốn tưới hoa. Nhìn thấy Ngô Hiên đi về phía bên này, nàng giương mắt nhìn về phía hắn, ánh mắt vẫn lạnh lùng không thôi. Nàng không hề bởi vì Ngô Hiên là người mới tới mà thay đổi sắc mặt.
· Hỏa Linh Hân muội muội, không nghĩ tới ngươi lại ở chỗ này! - Ngô Hiên tiến lên cười nói.
Hắn cùng Hỏa Linh Hân mới gặp qua một lần, nhưng Hân ấn tượng về nàng đã khắc sâu trong đầu hắn. nàng thậm chí còn tạm thời để lại Hỏa Linh chi tâm cho mình, phần tín nhiệm này làm cho hắn rất có hảo cảm.
Câu nói đầu tiên của hắn lại để cho những người khác hít vào một ngụm khí lạnh. Lời này thật sự là đủ thân mật đó a! Bọn họ từng nhìn thấy người không muốn sống, nhưng chưa từng thấy qua kẻ nào không muốn sống đến như vậy!
· Hỏa Linh Hân muội muội? – Sau khi nghe thấy lời này, nàng nhíu chặt lông mày, đôi mắt luôn bình tĩnh như mặt hồ chợt toát lên vẻ kỳ lạ tựa như đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy cái tên này.
Ngô Hiên nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Hỏa Linh Hân nên cũng giảm bớt sự nhiệt tình, đồng thời trong lòng hắn cảm thấy thắc mắc. Sau khi nhìn kỹ lại, Ngô Hiên mới kịp phản ứng, mình nhận lầm người rồi!
Cô gái trước mắt rất giống Hỏa Linh Hân, nhưng vẫn có chỗ khác biệt. Nhất là con mắt, có vẻ không hề giống trong trí nhớ của hắn. Đôi đồng tử của Hỏa Linh Hân có màu lửa đỏ, trong khi đó cô gái trước mắt lại có đồng tử màu lam nhạt, hoàn toàn không giống nhau! Không riêng gì đôi mắt, kiểu tóc cũng có điểm không giống.
Kiểu tóc không giống cũng có thể do nàng thay đổi, vì vậy đó không phải là một sự khác biệt lớn. Ví dụ như dáng người dường như cũng có chút không giống nhau, cũng không biết có phải ảo giác của hắn hay không. Nhìn tổng thể, hai người cơ bản đều không khác biệt nhiều lắm, ngoại trừ hai đồng tử, còn lại đều không kém bao nhiêu. Hiện tại đứng ngay trước mặt nhìn kỹ lại, cảm giác khí tức cũng không quá giống, hoàn toàn khác nhau.
Nếu khác quá nhiều, hắn cũng sẽ không đến mức nhận nhầm rồi.
· Xem ra ta nhận lầm người rồi… - Ngô Hiên xấu hổ cười cười. Đối phương cũng đang nhìn chằm chằm vào mình, nếu nàng là Hỏa Linh Hân chắc hẳn đã sớm nhận ra mình mới đúng.
Thế giới này lớn như vậy, hai người nhìn giống nhau cũng không phải không có, chỉ là cũng không có khả năng giống nhau đến vậy a? Quần áo trên người không khác nhau lắm, tóc đều là màu hỏa hồng, đến cả dáng người cũng na ná như nhau. Điều trung hợp nhất là hắn lại gặp nàng ở dưới băng uyên này.
· Ngươi đi vào theo ta. - Cô gái trước mắt nói ra một câu, lập tức xoay người đi vào trong nhà.
Một câu này của nàng lại để cho những người khác ngơ ngác nhìn nhau, tất cả đều trợn tròn mắt. Có vài người còn nghi ngờ liệu có phải mình nhìn lầm rồi hay không, vậy mà nhìn thấy Thánh Cô cho phép nam nhân vào phòng nàng! - Có phải ta nhìn lầm rồi hay không, Thánh Cô vậy mà cho nam nhân vào nhà nàng rồi hả? Ta nhớ được chưa từng có chuyện như này a?
· Nói nhảm! Từ trước đến giờ ta mới chỉ nhìn thấy những người khác mạnh mẽ xông vào phòng của Thánh Cô gian, chưa từng thấy chuyện Thánh Cô gọi vào! Mẹ nó! Lại để tiểu bạch kiểm * này chiếm tiện nghi!
· Ta ngược lại cảm giác không phải vấn đề về tiểu bạch kiểm a! Trong số chúng ta ở đây, mặt của Bạch Ngọc không phải càng trắng sao? Lúc hắn đi tán tỉnh Thánh Cô, còn không phải bị Thánh Cô tặng cho một cái tát, răng trong miệng đều gãy mấy cái hay sao!
· Có vẻ như bọn họ rất thân quen! Xem ra tiểu tử kia cùng Thánh Cô đã từng gặp mặt ah!
· Thật sự nếu nói bọn họ đã gặp mặt cũng không phải không có khả năng. Nhưng dù sao tất cả đều đã ở dưới này, cũng không có hi vọng đi lên rồi. Nếu cua được Thánh Cô thì tên kia thật đúng là có phúc ah!
Tất cả mọi người ở xung quanh đều nhao nhao bàn luận về thân phận của Ngô Hiên, càng nhiều hơn nữa là hâm mộ hắn có thể vào Thánh Cô. Thánh Cô xinh đẹp như vậy, ai không muốn? Nếu Ngô Hiên lấy được nàng, vậy cũng thật là hạnh phúc, bọn hắn cũng chỉ có thể hâm mộ mà thôi.
· Tiểu tử này quả nhiên có lai lịch, lại còn quen biết Thánh Cô! - Minh Long thu hồi ánh mắt.
· Đại ca, chúng ta đều quên hỏi hắn tình hình phía trên kia hiện tại ra sao rồi!
Minh Tuyền nhắc nhở.
· Gấp cái gì, đến lúc đó mọi người tụ tập cùng một chỗ rồi hỏi hắn cũng chưa muộn. Nhưng mà hắn còn trẻ vậy đã rơi xuống đây rồi, thật sự là có chút đáng tiếc! Đời này đều không lên được nữa rồi. . .
Ngô Hiên cùng cô gái trước mắt đi vào trong nhà. Căn nhà này cũng khá rộng rãi, được chia làm nhiều gian phòng, đều dùng nhánh cây xây dựng nên. Bên trong không có đồ trang trí xa hoa gì, đều dùng những đóa hoa bình thường để trang trí. Bên cạnh đó còn có một vài đồ vật tinh xảo đẹp đẽ được điêu khắc bằng băng, đặt ở bên cạnh hoặc treo trên tường.
Bởi vì ở đây tương đối lạnh, vì vậy những khối băng này sẽ không bị hòa tan. Mọi người ở đây chế tác thành những vật phẩm trang sức cũng rất dễ thấy. Hơn nữa, bởi vì thời gian của bọn hắn quá nhiều, một mực ở chỗ này cũng không có chuyện gì làm, cho nên chỉ có thể chế tác một chút những vật này rồi.
Gian phòng kia tuy nói đơn sơ một chút, nhưng thêm nhiều vật phẩm trang sức tự chế cũng toát ra vài phần trang nhã. Ở bên trong băng uyên này cũng không có thứ gì tốt, có thể dùng để chế tác đồ vật cũng không nhiều.
Hắn một mực suy nghĩ Hỏa Linh Hân đến tột cùng đi nơi nào, không nghĩ tới nàng vậy mà lại xuất hiện ở vùng đất lạnh giá này!
· Hỏa Linh Hân muội muội? – Hai người Minh Long cùng Minh Tuyền ngược lại hít vào một ngụm khí lạnh, xem ra Ngô Hiên hình như còn nhận biết Thánh Cô! Nếu thật sự là người quen của Thánh Cô, địa vị của Ngô Hiên ở chỗ này sẽ trở nên rất cao.
Hai người Minh Long cùng Minh Tuyền đang muốn hỏi rõ mọi chuyện, Ngô Hiên đã nhanh chân bước tới trước. Sự xuất hiện của hắn làm cho mọi người ở xung quanh nhao nhao liếc nhìn. Khi nhìn thấy người trước mắt là một người xa lạ, tất cả đều đứng dậy, nghĩ muốn tới chỗ Ngô Hiên tâm sự.
Nhưng cử động của Ngô Hiên lại khiến cho những người đó dừng lại bước chân, không dám lên tiến! Bởi vì phương hướng mà Ngô Hiên đang thẳng tắp tiến đến lại là gian phòng của Thánh Cô!
Hỏa Linh Hân từ trong phòng đi ra, lấy một chút nước muốn tưới hoa. Nhìn thấy Ngô Hiên đi về phía bên này, nàng giương mắt nhìn về phía hắn, ánh mắt vẫn lạnh lùng không thôi. Nàng không hề bởi vì Ngô Hiên là người mới tới mà thay đổi sắc mặt.
· Hỏa Linh Hân muội muội, không nghĩ tới ngươi lại ở chỗ này! - Ngô Hiên tiến lên cười nói.
Hắn cùng Hỏa Linh Hân mới gặp qua một lần, nhưng Hân ấn tượng về nàng đã khắc sâu trong đầu hắn. nàng thậm chí còn tạm thời để lại Hỏa Linh chi tâm cho mình, phần tín nhiệm này làm cho hắn rất có hảo cảm.
Câu nói đầu tiên của hắn lại để cho những người khác hít vào một ngụm khí lạnh. Lời này thật sự là đủ thân mật đó a! Bọn họ từng nhìn thấy người không muốn sống, nhưng chưa từng thấy qua kẻ nào không muốn sống đến như vậy!
· Hỏa Linh Hân muội muội? – Sau khi nghe thấy lời này, nàng nhíu chặt lông mày, đôi mắt luôn bình tĩnh như mặt hồ chợt toát lên vẻ kỳ lạ tựa như đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy cái tên này.
Ngô Hiên nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Hỏa Linh Hân nên cũng giảm bớt sự nhiệt tình, đồng thời trong lòng hắn cảm thấy thắc mắc. Sau khi nhìn kỹ lại, Ngô Hiên mới kịp phản ứng, mình nhận lầm người rồi!
Cô gái trước mắt rất giống Hỏa Linh Hân, nhưng vẫn có chỗ khác biệt. Nhất là con mắt, có vẻ không hề giống trong trí nhớ của hắn. Đôi đồng tử của Hỏa Linh Hân có màu lửa đỏ, trong khi đó cô gái trước mắt lại có đồng tử màu lam nhạt, hoàn toàn không giống nhau! Không riêng gì đôi mắt, kiểu tóc cũng có điểm không giống.
Kiểu tóc không giống cũng có thể do nàng thay đổi, vì vậy đó không phải là một sự khác biệt lớn. Ví dụ như dáng người dường như cũng có chút không giống nhau, cũng không biết có phải ảo giác của hắn hay không. Nhìn tổng thể, hai người cơ bản đều không khác biệt nhiều lắm, ngoại trừ hai đồng tử, còn lại đều không kém bao nhiêu. Hiện tại đứng ngay trước mặt nhìn kỹ lại, cảm giác khí tức cũng không quá giống, hoàn toàn khác nhau.
Nếu khác quá nhiều, hắn cũng sẽ không đến mức nhận nhầm rồi.
· Xem ra ta nhận lầm người rồi… - Ngô Hiên xấu hổ cười cười. Đối phương cũng đang nhìn chằm chằm vào mình, nếu nàng là Hỏa Linh Hân chắc hẳn đã sớm nhận ra mình mới đúng.
Thế giới này lớn như vậy, hai người nhìn giống nhau cũng không phải không có, chỉ là cũng không có khả năng giống nhau đến vậy a? Quần áo trên người không khác nhau lắm, tóc đều là màu hỏa hồng, đến cả dáng người cũng na ná như nhau. Điều trung hợp nhất là hắn lại gặp nàng ở dưới băng uyên này.
· Ngươi đi vào theo ta. - Cô gái trước mắt nói ra một câu, lập tức xoay người đi vào trong nhà.
Một câu này của nàng lại để cho những người khác ngơ ngác nhìn nhau, tất cả đều trợn tròn mắt. Có vài người còn nghi ngờ liệu có phải mình nhìn lầm rồi hay không, vậy mà nhìn thấy Thánh Cô cho phép nam nhân vào phòng nàng! - Có phải ta nhìn lầm rồi hay không, Thánh Cô vậy mà cho nam nhân vào nhà nàng rồi hả? Ta nhớ được chưa từng có chuyện như này a?
· Nói nhảm! Từ trước đến giờ ta mới chỉ nhìn thấy những người khác mạnh mẽ xông vào phòng của Thánh Cô gian, chưa từng thấy chuyện Thánh Cô gọi vào! Mẹ nó! Lại để tiểu bạch kiểm * này chiếm tiện nghi!
· Ta ngược lại cảm giác không phải vấn đề về tiểu bạch kiểm a! Trong số chúng ta ở đây, mặt của Bạch Ngọc không phải càng trắng sao? Lúc hắn đi tán tỉnh Thánh Cô, còn không phải bị Thánh Cô tặng cho một cái tát, răng trong miệng đều gãy mấy cái hay sao!
· Có vẻ như bọn họ rất thân quen! Xem ra tiểu tử kia cùng Thánh Cô đã từng gặp mặt ah!
· Thật sự nếu nói bọn họ đã gặp mặt cũng không phải không có khả năng. Nhưng dù sao tất cả đều đã ở dưới này, cũng không có hi vọng đi lên rồi. Nếu cua được Thánh Cô thì tên kia thật đúng là có phúc ah!
Tất cả mọi người ở xung quanh đều nhao nhao bàn luận về thân phận của Ngô Hiên, càng nhiều hơn nữa là hâm mộ hắn có thể vào Thánh Cô. Thánh Cô xinh đẹp như vậy, ai không muốn? Nếu Ngô Hiên lấy được nàng, vậy cũng thật là hạnh phúc, bọn hắn cũng chỉ có thể hâm mộ mà thôi.
· Tiểu tử này quả nhiên có lai lịch, lại còn quen biết Thánh Cô! - Minh Long thu hồi ánh mắt.
· Đại ca, chúng ta đều quên hỏi hắn tình hình phía trên kia hiện tại ra sao rồi!
Minh Tuyền nhắc nhở.
· Gấp cái gì, đến lúc đó mọi người tụ tập cùng một chỗ rồi hỏi hắn cũng chưa muộn. Nhưng mà hắn còn trẻ vậy đã rơi xuống đây rồi, thật sự là có chút đáng tiếc! Đời này đều không lên được nữa rồi. . .
Ngô Hiên cùng cô gái trước mắt đi vào trong nhà. Căn nhà này cũng khá rộng rãi, được chia làm nhiều gian phòng, đều dùng nhánh cây xây dựng nên. Bên trong không có đồ trang trí xa hoa gì, đều dùng những đóa hoa bình thường để trang trí. Bên cạnh đó còn có một vài đồ vật tinh xảo đẹp đẽ được điêu khắc bằng băng, đặt ở bên cạnh hoặc treo trên tường.
Bởi vì ở đây tương đối lạnh, vì vậy những khối băng này sẽ không bị hòa tan. Mọi người ở đây chế tác thành những vật phẩm trang sức cũng rất dễ thấy. Hơn nữa, bởi vì thời gian của bọn hắn quá nhiều, một mực ở chỗ này cũng không có chuyện gì làm, cho nên chỉ có thể chế tác một chút những vật này rồi.
Gian phòng kia tuy nói đơn sơ một chút, nhưng thêm nhiều vật phẩm trang sức tự chế cũng toát ra vài phần trang nhã. Ở bên trong băng uyên này cũng không có thứ gì tốt, có thể dùng để chế tác đồ vật cũng không nhiều.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo