· Ta rất hài lòng khi ngươi có thể đem hết mọi chuyện cần thiết nói cho chúng ta biết ! Tuy nhiên , việc này cũng không ảnh hưởng đến kết cục.
Sau lưng Nguyệt Hồn đã thoáng hiện lên Hư Linh , bóng dáng mông lung như ẩn như hiện , thực lực của cường giả Linh Vương kỳ dần dần bày ra , khiến trời đất biến sắc!
Những tộc nhân của Nguyệt Linh Tộc cũng đều thi nhau bộc phát khí thế kinh người , tình hình chiến đấu hết sức căng thẳng!
Sau lưng Ám Thiên Vân cũng hiện lên hư ảnh , lạnh lùng nói: - Thật sao , vậy thì thử xem người nào thắng!
Ngay trong lúc này , một bóng người trống rỗng xuất hiện ở trước mặt Ám Thiên Vân, thân mang áo bào đen, bao phủ toàn bộ cơ thể hắn vào bên trong , cũng không thể phân biệt rõ hắn là nam hay là nữ.
Hắn cứ như vậy xuất hiện trước mắt mọi người mà không hề có điềm báo trước, khiến cho Nguyệt Hồn sững sờ, hắn không cảm giác được chút nào khí tức của đối phương ! Cho dù bây giờ hắn đang đứng cách đó không xa trước mặt mình, cũng không cảm giác được khí tức , giống như như hắn chỉ là một đám khí , sờ không được , cũng nhìn không thấy .
Thấy người này xuất hiện , Ám Thiên Vân lộ ra sắc mặt vui vẻ, đồng thời cũng lộ ra cung kính, chắp tay nói:
· Phương tiên sinh , mọi thứ đã làm xong rồi ư ?
Thân là tộc trưởng Ám Linh Tộc, vậy mà cung kính như thế đối với người thần bí trước mắt này, điều này không khỏi làm cho người ta hiếu kỳ thân phận của hắn . Đám người vừa định xông tới, đều bị Nguyệt Hồn phất tay ngăn lại .
Nguyệt Hồn cảm giác người này thật không đơn giản , trong nội tâm hắn thậm chí sinh ra cảm giác khó có thể đối phó ! Nói cách khác , tu vị của người này, có thể ở phía trên hắn !
· Uh, mọi thứ đều làm xong , phong ấn đã chặt rồi, những lão bất tử kia khó mà đi ra nổi. Sao lại thế này, còn chưa tìm được Nguyệt Linh chi tâm , lại còn dẫn đến một đám người như vậy?
Thanh âm vô cùng khàn, có thể đoán được người này là nam giới , từ giọng điệu của hắn không có tí lễ phép nào cả , không có chút nào tôn kính đối với Ám Thiên Vân . Ngược lại giống như hắn mới là tộc trưởng , Ám Thiên Vân chỉ là một trưởng lão bình thường.
Nguyệt Hồn sửng sốt một chút , hướng ánh mắt tới quần thể kiến trúc phương xa, sắc mặt biến hóa , trong lòng có vài phần suy đoán .
Trên trán Ám Thiên Vân toát ra mồ hôi lạnh đầm đìa , khom người cung kính nói:
· Phương tiên sinh , thật sự có lỗi. Chúng ta đã coi thường năng lực của đối phương, tại hạ đã phái các trưởng lão đi làm việc, nhưng tất cả bọn họ đều đã bỏ mình .
· Phế vật ! Không phải ngươi nói việc này dễ giải quyết sao? Uổng phí ta vất vả dời hồn , không nghĩ tới chỉ lấy được loại kết quả này !
Phương tiên sinh lạnh lùng nói , làm cho Ám Thiên Vân khom lưng thấp hơn, vẻ mặt áy náy , sợ đắc tội người thần bí này .
Lời nói này làm cho Ám Thiên Vân mồ hôi lạnh đầm đìa , nhưng cũng khiến cho nhóm người Nguyệt Hồn sững sờ, việc dời hồn hóa ra do người đàn ông thần bí này làm ! Nói cách khác , người đàn ông thần bí này mới chính là hung thủ sau màn , hắn cũng là người muốn cướp Nguyệt Linh chi tâm về !
· Các hạ là ai , tại sao lại tìm mọi cách xâm phạm tới tộc của ta!
Nguyệt Hồn lạnh lùng chất vấn , hắn cũng không tùy tiện ra tay, đặc biệt là khi khó xác định được tu vi của đối phương, ra tay bừa bãi sẽ ăn phải thiệt thòi lớn.
· Phương tiên sinh , cô bé kia chính là người sở hữu Nguyệt Linh chi tâm ! Chỉ cần bắt được nàng , là có thể đạt được Nguyệt Linh chi tâm rồi!
Ám Thiên Vân vội vàng bồi thêm một câu , chỉ tay về phía Nguyệt Hinh Nhi .
Vì thế Phương tiên sinh cũng không chú ý vào Nguyệt Hồn nữa , mà quay đầu nhìn về phía Nguyệt Hinh Nhi , hắn rõ ràng không lộ ra đôi mắt , nhưng Nguyệt Hinh Nhi lại cảm thấy đáy lòng phát lạnh , cảm giác toàn thân đã bị khóa chặt lại, không có chút sức chống cự nào.
Ngô Hiên cũng cảm nhận được ánh mắt của người này, đây là một loại khí thế , trong lúc vô tình tỏa ra. Cách xa như vậy , mà có thể cảm nhận được khí tức đó, người này chắc chắn là một cường giả siêu cấp !
· Hừ! Các hạ , tại hạ hỏi lại lần nữa! Ngươi là người phương nào , tại sao lại để mắt tới Nguyệt Linh chi tâm của tộc ta!
Nguyệt Hồn vung tay lên , cắt đứt khí thế vô hình này.
· Ta là người phương nào? Ngươi còn chưa xứng để biết!
Phương tiên sinh lạnh nhạt nói:
· Giao Nguyệt Linh chi tâm ra đây , rồi tất cả các ngươi xéo ngay cho ta . . . Nếu không , giết không tha !
· Phương tiên sinh , không thể để bọn hắn chạy ah . . .
Ám Thiên Vân vừa nghe Phương tiên sinh quyết định , vội vàng hô lên , nếu cho Nguyệt Linh Tộc chạy ra khỏi Hổ Quy Sơn , một ngày nào đó Phương tiên sinh không ở đây , người gặp nạn sẽ là Ám Linh Tộc bọn hắn ah !
Ám Thiên Vân còn chưa dứt lời, Phương tiên sinh đã quay đầu lại "Liếc" hắn, Ám Thiên Vân vội vàng cúi đầu xuống, toát mồ hôi lạnh nói:
· Mọi việc đều nghe theo Phương tiên sinh, Phương tiên sinh nói cái gì , chính là cái đó .
Tộc trưởng Ám Linh Tộc không có khí thế như thế bọn hắn vẫn lần đầu tiên thấy, chỉ có thể nói Phương tiên sinh này, là người có thể khiến cho Ám Thiên Vân cũng cảm thấy sức mạnh hắn cực kỳ khủng bố . Điểm ấy cũng không lạ kỳ , có thể chuyển đổi linh hồn, ít nhất trong Ám Linh Tộc sẽ không có loại năng lực này!
· Vậy sao , chúng ta sẽ không giao Nguyệt Linh chi tâm ra cho ngươi , ngươi cũng đừng nghĩ rời đi !
Mặc kệ vị Phương tiên sinh này có thân phận gì , chỉ cần biết thủ phạm sau màn chính là hắn là được, nếu như không phải do hắn muốn Nguyệt Linh chi tâm , Nguyệt Linh Tộc làm sao có thể rơi vào loại kết cục như thế này !
Nguyệt Hồn tức giận phất tay , một cột sáng hình trụ bắn ra ngoài . Nhưng cột sáng ấy còn chưa chạm vào được Phương tiên sinh kia, thì hắn đã biến mất rồi .
Nguyệt Hồn biến sắc , nhanh chóng di chuyển sang bên cạnh, phất tay đánh về phía trước , Nhưng phía trước cũng không có một bóng người .
OÀ..ÀNH!
Âm thanh va chạm vang lên , khí tức kinh khủng hướng bốn phía cuốn theo tất cả mọi thứ , phía trước Nguyệt Hồn chính là Phương tiên sinh kia, một chưởng Nguyệt Hồn chém ra đánh trúng quả đấm của Phương tiên sinh, năng lượng kinh khủng sinh ra giữa hai người, khiến cho Nguyệt Hồn không ngừng lùi lại phía sau !
Bịch một tiếng , Nguyệt Hồn bay ngược ra mấy mét , mà Phương tiên sinh vốn không cần dựa vào cánh để bay kia, nửa mét đều cũng không có lui , đứng yên một chỗ .
Nguyệt Hồn chủ động tấn công, vừa vặn trúng mục tiêu là Phương tiên sinh kia, ai ngờ Nguyệt Hồn lại bay ngược ra sau mấy mét , còn Phương tiên sinh căn bản không hề bị đẩy lùi ra phía sau .
Ai mạnh ai yếu , ai cao ai thấp đã được chứng minh!
· Không nghĩ tới Nguyệt Linh Tộc còn có người đạt đến loại trình độ này.
Phương tiên sinh không thèm để ý chút nào nói:
· Tuy nhiên cũng chỉ chút trình độ mà thôi, nơi những lão gia hỏa kia bế quan đã bị phong bế rồi, những kẻ như các ngươi còn có thể gây ra rắc rối gì? Nếu không chịu giao ra Nguyệt Linh chi tâm , vậy thì để đich thân ta động thủ, các ngươi . . . Sẽ phải nằm luôn chỗ này thôi .
· Sao có thể có thể ! Các Thái Thượng trưởng lão , tại sao có thể bị ngươi phong ấn lại được !
Ánh mắt Nguyệt Hồn lộ ra vẻ kinh hãi.
Những lão gia hỏa kia , chính là Thái Thượng trưởng lão trong miệng Nguyệt Hồn. Những Thái Thượng trưởng lão này, đều vô cùng mạnh mẽ, hơn xa Nguyệt Hồn , cơ bản mỗi tộc Viễn Cổ tộc , đều sẽ có những lão quái vật này . Đường đường là Viễn Cổ tộc , không có chút nội tình , cũng không xứng với cái tên Viễn Cổ tộc rồi.
Chỉ là Thái Thượng trưởng lão của Nguyệt Linh Tộc đều một mực bế quan, họ không quản lý sự việc bên ngoài, trừ phi tộc trưởng tự mình tiến vào mời họ, hoặc họ cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt nào đó, mới đi ra. Có thể nói lí do họ một mực bế quan, chỉ vì sớm đột phá đến cấp độ mạnh hơn, nếu không thể tiếp tục đột phá , tương lai phía trước của bọn họ sẽ hóa một nắm đất mà thôi .
Chỉ là không nghĩ tới nơi bế quan của thái thượng trưởng lão, tại sao có thể bị phong ấn chặt lại ?
· Ta có nói thật hay không , cũng không cần ngươi tin tưởng . Chỉ cần giao Nguyệt Linh chi tâm ra đây là được rồi.
· Phương tiên sinh hơi chếch người, phóng tới Nguyệt Hinh Nhi.
· Mơ tưởng !
Nguyệt Hồn bộc phát ra thực lực cường hãn hơn , mạnh mẽ đẩy lui Phương tiên sinh. Đồng thời còn truyền âm cho Nguyệt Hinh Nhi nói:
· Hinh công chúa , ngươi nhanh đi đến chỗ của thái thượng trưởng lão, kiểm tra xem có thể gọi bọn họ đi ra không ! Tỏa ra khí tức của Nguyệt Linh chi tâm , tin tưởng bọn họ sẽ cảm nhận được . . . Loại phong ấn này, lão phu không tin không phá được !
Nguyệt Hinh Nhi gật đầu mạnh một cái , dẫn theo một phần nhỏ người trong tộc phóng xuống phía dưới . Những người Nguyệt Linh Tộc còn lại cùng nhau tiến lên , cùng nhau xông ra, chém giết Ám Linh Tộc!
Trong lúc Nguyệt Hinh Nhi chuẩn bị rời đi , Phương tiên sinh đã cảm nhận được, nhưng chỉ lạnh lùng nói:
· Xem ra các ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định , đã như vầy , ta sẽ chiều theo ý của các ngươi , khiến cho các ngươi chôn cùng mảnh đất này một chỗ!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo