Lúc đó hắn bị quý thị nhất tộc truy sát, chạy qua không biết bao nhiêu cái thế giới, đều trở về từ cõi chết, quý thị nhất tộc cũng có buông lời chiêu mộ nhân tài.
Nói với hắn là nếu hắn nguyện ý thần phục quý thị nhất tộc.
Quý thị nhất tộc sẽ bỏ qua chuyện cũ, thả cho hắn một con đường sống, chỉ cần hắn thề rằng vĩnh viễn trung thành với quý thị nhất tộc.
Nhưng mà Tiêu Cửu Tư từ chối.
Hắn còn nhớ rõ lúc ấy mình đưa ra quyết định từ chối có nói rằng: "Cả đời Tiêu mỗ, tự hỏi mình rằng chưa từng yếu thế với người ngoài, làm sao có thể khom người trước những người quyền quý?"
Lúc ấy mình chỉ là một tên tán tu mang tu vi Thiên Thần, không có gì cả, còn có thể có khí phách như thế.
Bây giờ hắn đã có tu vi Linh Thần, hơn nữa còn là đệ tử của Thần Đế, thủ hạ cũng có trên trăm tôn Thần Linh vì mình mà phục vụ, so với lúc trước mạnh hơn gấp trăm lần.
Há có thể nhận người khác làm chủ?
Nghĩ tới đây, Tiêu Cửu Tư cười một tiếng dài, nói khẽ: "Vô công bất thụ lộc, tâm ý của sư đệ, ngu huynh tâm lĩnh!"
Tần Đình nghe vậy, nhìn chằm chằm Tiêu Cửu Tư một chút, lập tức mỉm cười, thản nhiên nói: "Nếu đã như vậy, là do ta đường đột."
Lập tức nâng chén mời, hai người lại cùng uống một chén, nói cười yến yến, giống như những chuyện vừa rồi là gió thoảng mây bay.
Tiên âm sa sa, Thần Nữ di chuyển nhẹ nhàng, thần quang lưu ly, đạo âm xa xăm.
Bên trong trung ương đại điện, rượu ngon món quý, Tần Đình và Tiêu Cửu Tư chuyện trò vui vẻ, bầu không khí rất tốt.
Tiêu Cửu Tư xuất thân tán tu, lúc thiếu niên một mình xông xáo trong Thần giới, du lịch qua rất nhiều thế giới, trải qua vô số sóng to gió lớn, kiến thức bất phàm.
Biết được một chút bí mật thú vị của Thần Giới, thậm chí còn có không ít đại sự của Thần giới Tiêu Cửu Tư đã tự mình trải qua.
Nghe hắn từ từ kể ra, Tần Đình còn tưởng là thật, cảm giác có mấy phần thân lâm kỳ cảnh!
Mà Tần Đình vô luận là ở hạ giới hay là Thần Giới, đều có siêu cấp thế lực dốc lòng bồi dưỡng, tầm mắt càng bất phàm hơn, tùy tiện một câu cũng có thể khiến Tiêu Cửu Tư hô to bất phàm.
Tần Đình tùy tiện một câu đã có thể chỉ ra những chỗ trọng yếu trong những ván cờ ở Thần giới.( DG: cờ này chỉ đánh cờ người ấy, bọn quyền lực đấu trí với nhau)
Khiến cho Tiêu Cửu Tư có cảm giác đã đẩy mây mù sang một bên nhìn thấy trăng sáng!
Sau đó hứng thú chuyện phiếm của Tần Đình bạo phát, lại bắt đầu trò chuyện tới vấn đề luận đạo với Tiêu Cửu Tư.
Cả hai đều là nhân tài kiệt xuất, Tần Đình thì không phải kể, Tử Thần Thần Thể, trăm năm thành thần, ngàn năm nhập Chân Thần, thiên phú có thể nói là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.
"Còn Tiêu Cửu Tư mặc dù không được sự sủng ái của Thần đế, nhưng mà có thể lấy thân phận của một tán tu, được Thần Đế coi trọng thu làm đệ tử, thì làm sao có thể là hạng người tầm thường được?
Hai người trò chuyện luận đạo với nhau, từ thần thông cho đến đại đạo cơ hồ là không có việc gì là không nói.
Tâm pháp mà Tần Đình tu hành từ nhỏ không bộ nào không phải là kinh điển đương thời, sau khi thành thần thì tu luyện Đế cấp công pháp, Thần Đế còn tự mình dạy bảo, cộng thêm với việc ngộ tính hắn rất cao, đối với thần thông đã đạt tới hóa cảnh, có thể gọi là Thần Giới Tông Sư.
Bất kể là thần thông nào, bao gồm cả thần thông công kích, thảm thông phòng ngự, thần thông pháp lực, Tần Đình cũng chỉ học một chút đã hiểu, tùy tiện nói ra một chút cũng khiến tc suy nghĩ sâu xa, khiến hắn được lợi rất nhiều.
Mà Tiêu Cửu Tư xuất thân tán tu, tuy không danh sư dạy bảo, xuất thân từ "Dã lộ", còn là Kiếm Tẩu Thiên Phong, thắng ở tư duy thiên mã hành không, có một chút suy nghĩ khiến cho Tần Đình cũng phải suy ngẫm khen hay.
Sau khi trò chuyện với nhau một lúc, Tần Đình và Tiêu Cửu Tư chỉ hận không thể gặp nhau sớm hơn, hận không thể trở thành tri giao hảo hữu.
Tiệc tàn tình tan, song phương cũng có chút tận hứng, Tần Đình cảm thán nói: "Không nghĩ tới sư huynh là một diệu nhân!"
Tiêu Cửu Tư cũng là có chút kích động, cười to nói: "Nếu sư đệ không chê thì tới Tiêu cung ta đi dạo một chút, say thêm lần nữa."
Tần Đình mỉm cười nói: "Một lời đã định!"
Lập tức Tần Đình tự mình tiễn Tiêu Cửu Tư tới đại môn Tần cung, hai người lại hàn huyên vài câu, Tiêu Cửu Tư mang theo tùy tùng phiêu diêu rời đi.
Nhìn thấy bóng lưng của đám người Tiêu Cửu Tư rời đi, Tần Đình đứng chắp tay, ánh mắt yếu ớt.
Trong lòng khe khẽ thở dài, tên Tiêu Cửu Tư này đúng là một diệu nhân, xuất thân thấp hèn lại không cực đoan, làm việc khiêm tốn lại không mềm yếu, có lòng dạ sâu rộng lại không âm trầm, đúng là có thể kết giao làm bạn tốt.
Nếu như hắn không phải khí vận chi tử.. Lại cự tuyệt đại lễ mà hắn tặng, Tiêu Cửu Tư đã có mặt trong danh sách tru sát của Tần Đình.
Khí vận trên người Tiêu Cửu Tư , Tần Đình quyết định sẽ không bỏ qua!
Mặc dù Tần Đình cùng Tiêu Cửu Tư chuyện trò rất vui vẻ, nhìn sơ qua cũng cực kì tận hứng, nhưng Tần Đình cũng không dao động ý muốn của hắn một chút nào, sở dĩ nói chuyện với Tiêu Cửu Tư này nhiều như vậy, tất cả cũng chỉ là tìm sơ hở trong lời nói của đối phương mà thôi.
Mỗi một câu nói của Tiêu Cửu Tư, Tần Đình ghi tạc ở trong lòng, phân tích tính cách của hắn, phân tích hắn quá khứ, phân tích sơ hở của hắn!
Bằng hữu?
Trong mắt Tần Đình lóe lên một tia ý cười sâu xa, hắn đúng là có thể kết giao làm bằng hữu với Tiêu Cửu Tư, làm bằng hữu cho tới lúc Tiêu Cửu Tư bị hắn giết chết.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo