Tần Đình híp mắt, nhìn Ứng Đông Lăng một cái, hắn lộ ra một nụ cười khó hiểu.
Mặc dù Ứng Đông Lăng che giấu rất kỹ, nhưng Tần Đình lại vẫn chú ý tới dị sắc trong mắt hắn, trong lòng minh bạch vị Cửu Hoàng Tử này đang suy nghĩ cái gì.
Liên quan tới tác phong của Tổ Long thần quốc, Tần Đình đương nhiên đã từng nghe nói.
Nhưng hắn không lo Tổ Long thần quốc sẽ có ý đồ gì với Bạch Linh.
Hiện giờ hắn mơ hồ có xu thế trở thành chủ nhân Tần thị, hơn nữa không ít người trong Thần đình đã đầu nhập vào phe hắn, thế lực của hắn đã không chênh lệch quá nhiều so với Tổ Long thần quốc.
Nhưng Ứng Đông Lăng cũng rất thức thời, trong nháy mắt đã từ bỏ ý nghĩ này.
Thậm chí trước khi đi còn không nhìn Bạch Linh, điều này là ám chỉ với Tần Đình, hắn không có ý đồ gì với Bạch Linh.
May mà Ứng Đông Lăng thức thời, biết rõ thứ gì không nên thăm dò, nếu không…
Trong mắt Tần Đình lóe lên một tia cười lạnh, mặc dù Ứng Đông Lăng là Hoàng Tử Tổ Long thần quốc.
Nhưng Tổ Long thần quốc có chín Hoàng Tử, nếu khiến hắn không vui, mất một người cũng không có gì quan trọng!
Nửa tháng nữa trôi qua, dị động trên đại địa Nam Châu càng ngày càng rõ ràng.
Mà thế lực hội tụ trên bầu trời Nam Châu cũng càng ngày càng nhiều, không ngừng có thế lực đuổi tới Nam Châu, muốn kiếm một chén canh.
Toàn bộ bầu trời Nam Châu tràn ngập bởi cung điện lâu vũ lơ lửng!
Không ngừng có thân ảnh Thần Linh xẹt qua trong hư không, thần uy mênh mông tràn ngập Nam Châu, cực kỳ chấn động.
Mà ngoại vi đều là tán tu Hóa Thần Cảnh, Hư Thần Cảnh, từ xa tụ tập thành một vòng, đen nghịt một mảnh.
Nhìn kĩ, sợ là có đến mười vạn người.
Bỗng nhiên, đại địa Nam Châu chấn động, khí tức làm người ta sợ hãi phun ra từ dưới mặt đất.
Cỗ khí tức này làm cho người ta chấn kinh, làm người ta sợ hãi, như là một chiến thần sắp thức tỉnh.
Dị tượng bực này đương nhiên hấp dẫn các tu sĩ Thần Linh nhao nhao bay ra khỏi cung điện, nhìn xuống đại địa Nam Châu.
Đại địa đang nứt ra những khe hở kéo dài ngàn dặm, trong khe hở có đạo văn Thần Hỏa phun ra.
Hư không cũng xuất hiện dị tượng. Toàn bộ bầu trời bỗng nhiên sụp xuống, uy áp mênh mông giáng xuống.
Uy áp kinh khủng bực này, không ít tu sĩ tán tu có tu vi kém phun máu, trọng thương.
Trong sự sợ hãi, những tán tu này nhao nhao rút đi, sắc mặt mang theo vẻ kinh hãi.
Chỉ là dị tượng trước khi Thần Hỏa xuất thế đã có uy lực như thế, có thể đánh bọn hắn chết tươi.
Nếu Thần Hỏa xuất thế, sẽ kinh khủng đến mức nào cũng không khó để tưởng tượng.
Cửu Lê Thần Hỏa xuất thế, ngay cả tư cách tham dự bọn hắn cũng không có!
Sau đó, đạo tắc tụ hợp giữa thiên địa, dần dần kết vòng quanh một tòa thiên cung.
Toà thiên cung này vô cùng hùng vĩ, bao lấy toàn bộ đại địa Nam Châu, vô cùng mênh mông, cung điện lâu vũ nhiều vô số kể!
Mà bên ngoài thiên cung lan tràn thần uy mênh mông, mơ hồ có Thượng Cổ Dị Thú ẩn nấp trong đó, thủ hộ toà thiên cung này
Cửu Lê Thần Hỏa xuất thế!
Tần Đình mang theo Bùi Nguyên Hiệnvà hơn trăm tôn Thần Linh bay ra ngoài Thiên Lan Ngọc Cung, nhìn tòa thiên cung mênh mông dần xuất hiện trước mắt, thần sắc hắn có chút động dung.
Dị tượng bực này, không hổ là Thần Hỏa xuất thế, có thể xưng là thần tích!
Mà Bạch Linh lại bị hắn lưu tại Thiên Lan Ngọc Cung, mặc dù lần này hắn mang theo hơn trăm tôn Thần Linh, thực lực vô cùng cường đại, nhưng cuộc chiến tranh đoạt Cửu Lê Thần Hỏa chắc chắn sẽ rất hung hiểm.
Tần Đình không thể mang Bạch Linh theo, toà thiên cung này mơ hồ tản ra khí tức nguy hiểm, trong đó chắn chắn sẽ có vô số hiểm cảnh,
Nhỡ đâu thế cục hiểm ác, hắn cũng không hoàn toàn nắm chắc có thể bảo vệ Bạch Linh chu toàn.
Còn có một nguyên nhân khác, đó là mặc dù Bạch Linh là Thần Long, thực lực cường đại hơn xa sinh linh cùng cảnh giới, nhưng dù sao vẫn chỉ là Hóa Thần Cảnh.
Lần này Tần Đình bắt buộc phải lấy được Cửu Lê Thần Hỏa, với hắn mà nói hiện giờ Bạch Linh chỉ là vướng víu. . .
Mà Bạch Linh cũng biết thực lực mình không tốt, nếu thật sự đi theo Tần Đình, sợ rằng sẽ liên lụy đến Tần Đình, nên nàng hiểu chuyện không bám lấy Tần Đình.
Nàng âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải tranh thủ thời gian tu luyện, sớm ngày thành thần, như vậy mới có tư cách ở bên cạnh Tần Đình.
Một tiếng ầm vang, toàn bộ thiên cung do đạo văn thần bí phác hoạ cuối cùng đã hoàn toàn thành hình, sừng sững trước mắt mọi người.
Nhưng các thế lực lại chỉ bạo động một phen, không lập tức tiến vào.
Trong lúc nhất thời, tràng diện có vẻ hơi yên lặng.
Chúng thần có thể cảm giác được, trong toà Thiên Cung này tản ra khí tức nguy hiểm, đương nhiên là phải chờ bọn hắn đến dò đường.
Mà những tán tu kia cũng im lặng ngầm thừa nhận, chờ đợi những đại thế lực kia xuất động.
Mặc dù bọn hắn chỉ là Hóa Thần Cảnh, Hư Thần Cảnh, so với Thần Linh thì chỉ là con kiến cực kì nhỏ bé.
Nhưng bọn hắn có thể tu luyện tới một bước này, đều đã từng trải qua không ít sóng to gió lớn.
Đương nhiên sẽ không như đám ngu xuẩn không biết sống chết vội vã tiến lên chỉ vì muốn đến trước một bước.
Nếu làm vậy thì chỉ là đá dò đường cho những đại thế lực kia mà thôi.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo