Nguyễn Giai Oánh nói cho Chu Hằng biết bí ẩn ngoài Thiên Long Đế triều, thật ra đó cũng không phải là bí mật gì lớn, nhưng đối với Chu Hằng luôn sống ở chốn “thâm sơn cùng cốc”, thì chưa bao giờ nghe, giúp hắn tăng thêm rất nhiều lịch duyệt.

 

 Nàng tiếp tục nói: – Dạ Ma Đế triều thì với Dạ Ma tộc là Vương giả, cũng có chư tộc san sát. Dạ Ma tộc ở thời đại thượng cổ cũng là đại tộc số một số hai, cũng không thua kém so với Thiên Yêu tộc.

 

 Chu Hằng không khỏi cảm thấy vô cùng hứng thú, nói: – Vậy Nguyễn cô nương có xem qua bản đồ toàn bộ đại lục chưa?

 

 – Không có! Nguyễn Giai Oánh lắc lắc đầu: – Thiên Yêu Đế triều và Dạ Ma Đế triều không biết đã bao nhiêu năm không ai đặt chân tới, nếu muốn lấy được bản đồ của họ nói dễ hơn làm! Tuy nhiên, thiếp có thể nói ra địa hình đơn giản cho công tử biết!

 

 Nàng lấy ra giấy bút, vẽ vẽ ở trên tờ giấy trắng, ba đại Đế triều giáp giới với nhau, thật giống như một cái bánh cắt thành ba phần. Thiên Long Đế triều thì từ trung tâm hướng ra phía ngoài dọc theo bốn đại Hoàng triều; mỗi một Hoàng triều lại có rất nhiều Vương triều phụ thuộc, kéo dài đến bên bờ biển rộng.

 

 – Thiên Yêu Đế triều và Dạ Ma Đế triều không có nước phụ thuộc sao? Chu Hằng ngẩng đầu hỏi.

 

 – Có thể có, cũng có thể không có! Nguyễn Giai Oánh nói theo kiểu ba phải thế nào cũng được: – Dù sao nhiều năm nay cũng không có ai đi qua nơi đó, hai Đế triều đó gần như ngăn cách hết thảy lui tới, cũng chỉ có chiến tranh vô tận ở biên gới!

 

 Dị tộc đối lập, điểm ấy Chu Hằng có thể lý giải. Lúc trước ở đại lục các nước san sát nhau, tự nhiên cũng là chuyện mâu thuẫn giữa chủng tộc không thể điều giải, thẳng đến thời điểm Vạn Cổ Đại Đế với lực lượng tuyệt đối trấn áp vạn tộc, rốt cục mới thực hiện nhất thống đại lục.

 

 – Nguyễn cô nương có thể nói cho ta một chút sự tích về Vạn Cổ Đại Đế hay không? Chu Hằng đặc biệt cảm thấy hứng thú với vị Đại đế kia.

 

 – Để Chu công tử thất vọng rồi! Vị Vạn Cổ Đại Đế kia tuy rằng công lao che phủ muôn đời, nhưng về sự tích của người thì vốn cũng không có lưu truyền được bao nhiêu. Có lẽ là năm tháng trải qua quá lâu dài, nên đã chôn vùi ở trong lịch sử! Nguyễn Giai Oánh nói có phần cảm khái! Nàng còn thở dài: là một nữ nhân có danh tiếng kiệt xuất, nàng cũng tràn đầy kính ngưỡng với nhân vật truyện kỳ kia.

 

 Ngoài Nhân tộc còn có nhiều dị tộc như vậy!

 

 Chu Hằng mặt không đổi sắc, nhưng trong lòng thì sôi trào sóng to gió lớn: nếu như một ngày Thiên Long Đế triều không chịu nổi công kích của hai đại Đế triều kia, như vậy đại quân dị tộc sẽ tiến quân thần tốc, chẳng phải là ức vạn nhân loại phải gặp tai ương sao?

 

 Hắn cũng không phải là đại anh hùng cứu người trong dầu sôi lửa bỏng, nhưng lại nắm bắt được ở dưới loại trái phải thị phi rõ ràng trước mặt, một khi Thiên Long Đế triều tan rã hủy diệt, thì đó không chỉ là thay đổi một triều đại đơn giản như vậy, mà là ngày tận thế của cả nhân tộc!

 

 “Đại trượng phu phải huyết chiến sa trường!” Chu Hằng thầm nhủ trong lòng. Hắn có hắc kiếm uống máu đoạt lực, thì chiến trường giết chóc kia là thích hợp nhất với hắn!

 

 – Nói lạc đề, đều đã quên chính đề rồi! Nguyễn Giai Oánh đột nhiên bật cười, trên gương mặt xinh đẹp như hoa tỏa ra đầy mị lực: – Hôm nay thiếp tới đây, là để báo cho Chu công tử biết một sự kiện!

 

 

 

 – Hả! Là chuyện gì?.

 

 – Không phải Chu công tử bảo thiếp thay công tử mua các loại kim loại, pháp khí hay sao? Kim loại bình thường chỉ cần Chu công tử chịu tiêu tiền, nhiều bao nhiêu cũng có thể chở tới đây, chỉ là cần một chút thời gian! Tuy nhiên kim loại, pháp khí bậc cao thì chỉ có cơ duyên gặp mà không thể cầu!

 

 Nguyễn Giai Oánh dừng một chút, tiếp tục nói: – Thiếp mới vừa nhận được tin tức, mấy ngày hôm trước ở Đại Nguyên Quốc có pháp khí tuyệt thế xuất thế, xẹt ngang qua thiên hoang, rơi xuống cực tây đầm lầy Dã Hỏa, dẫn tới chú ý của các thế lực lớn!

 

 Thiên Bảo Các bao trùm toàn bộ Thiên Long Đế triều. Bất kỳ chuyện gì xảy ra chỉ sợ đều không thoát khỏi tai mắt cơ sở ngầm của họ.

 

 Chu Hằng bất chợt phát lên ý tưởng kỳ lạ, liền nói: – Nguyễn cô nương! Quý Thiên Bảo Các cũng có sản nghiệp ở Thiên Yêu Đế triều, Dạ Ma Đế triều sao?

 

 Nguyễn Giai Oánh không đề phòng hắn lại hỏi như vậy, sửng sốt một chút sau đó mới hé miệng cười, nói: – Nếu về sau Chu công tử có cơ hội đi tới đó, nhìn một cái chẳng phải sẽ biết sao?

 

 Chu Hằng cũng không có hỏi tới, dù sao hắn vẫn có điều giấu giếm với Nguyễn Giai Oánh, nên nói về chuyện chính: – Có pháp khí gì có thể được xưng hai chữ tuyệt thế?

 

 Trong ý nghĩ của hắn, pháp khí chính là dùng để tăng lên chiến lực, bất kể là pháp khí Hóa Thần Cảnh nhất phẩm hay là pháp khí Tụ Linh Cảnh nhất phẩm, kỳ thật hiệu quả đều giống nhau, chính là tăng lên 10 thành chiến lực của người sử dụng!

 

 Khác nhau ở chỗ, kiện trước có thể để cho tất cả võ giả sử dụng; mà kiện sau thì chỉ có thể cho võ giả Tụ Linh Cảnh phát huy uy lực.

 



 – Có lẽ Chu công tử hiểu biết không nhiều lắm về pháp khí thì phải! Nguyễn Giai Oánh lại hé miệng cười nói. Tuy rằng nàng chỉ là Tụ Linh Cảnh nhưng vì sau lưng có thế lực khổng lồ Thiên Bảo Các như vậy, nên cũng không có bất kỳ kính sợ gì với Chu Hằng.

 

 Người làm ăn buôn bán chính là người làm ăn buôn bán, bất kể Chu Hằng ở vào trình tự nào, thủy chung thái độ của nàng cũng không thay đổi. Đương nhiên, nếu một ngày kia Chu Hằng tiến vào Kết Thai Cảnh, vậy thì nhất định nàng phải tất cung tất kính, bởi vì lúc đó trong cơ thể hắn có ẩn nửa phần của tiên, thì dù là Thiên Bảo Các cũng phải kiêng kỵ!

 

 – Phải! Không nhiều lắm! Chu Hằng gật gật đầu, không có chút ngượng ngùng.

 

 Dù sao tuổi tác hắn còn trẻ, kiến thức có hạn! Hơn nữa hắn còn xuất thân từ một trấn Nguyên Thạch nho nhỏ, nơi đó ngay cả một gã võ giả Tụ Linh Cảnh cũng không có, đương nhiên phải hạn chế hiểu biết của hắn.

 

 – Võ giả đạt tới Kết Thai Cảnh, trong cơ thể bắt đầu kết thần thai, uẩn dục Thần chích, đây là một biến hóa nghiêng trời lệch đất! Nguyễn Giai Oánh nghiêm nghị nói, cường giả Kết Thai Cảnh xứng đáng để mọi người kính sợ!

 

 – Mà pháp khí cũng giống vậy! Khi pháp khí đạt tới Kết Thai Cảnh, đồng dạng sẽ sinh ra Thần chích! Đương nhiên, loại Thần chích này cũng không phải ý thức của mình, mà nó có thể không cần chủ nhân thao túng, phát huy ra chiến lực vốn có! Nói cách khác, cho dù ngươi chỉ là Tụ Linh Cảnh, nhưng chỉ cần có thể làm cho một thanh pháp khí Kết Thai Cảnh nhận chủ, như vậy ngươi có thể bằng vào kiện pháp khí này tùy ý đánh chém cường giả Linh Hải Cảnh, Sơn Hà Cảnh!

 

 [CHARGE=3]Chu Hằng cuối cùng lộ ra vẻ kinh ngạc, đây không phải là cấm khí sao? Chỉ là cấm khí có hạn chế số lần sử dụng, nhưng cái này không có!

 

 – Chu công tử động lòng rồi chứ? Nguyễn Giai Oánh liếc nhìn hắn một cái, nói tiếp: – Pháp khí đạt tới cấp bậc Kết Thai Cảnh, bởi vì có Thần chích nên sẽ tự mình chọn chủ, mà dù là Lãng Nguyệt Quốc cũng chỉ có lão tổ Kết Thai Cảnh, hoàn toàn không thể dùng võ lực bắt nó hàng phục!

 

 – Lần này dẫn tới chấn động lớn như vậy, không biết sẽ có bao nhiêu thế lực đi vào đầm lầy Dã Hỏa, nếu như có thể thu được kiện pháp khí kia, không nói có thể sánh với Kết Thai Cảnh, nhưng khẳng định là chiến lực đệ nhất dưới Kết Thai Cảnh! Đương nhiên, có phải pháp khí tuyệt thế như vậy hay không vẫn không thể xác định! Nhưng sau khi khai quật có thể tự mình bay trên trời, cái này căn bản là đúng hết tám chín phần mười!

 

 Đây đúng là một tin tức lớn!

 

 Chu Hằng ôm quyền, nói: – Đa tạ Nguyễn cô nương cố ý tới báo tin, phần nhân tình này ta ghi nhớ!

 

 Hắn biết đối phương nhiều lần lấy lòng chỉ là muốn đến gần hắn, dò trong lời nói của hắn, hoặc là tiếp tục thêm một lần trắc nghiệm huyết mạch, muốn chứng minh hắn chính là chủ nhân của Thiên Bảo Các đã tìm kiếm nhiều năm. Nhân tình này về nhân tình thì Chu Hằng có thể dùng biện pháp khác hoàn trả, nhưng tuyệt đối không có khả năng đưa chính mình vào chỗ nguy cơ!

 

 


 Không như mối thù với Ứng gia, Thiên Bảo Các tìm kiếm có thể là “Tiên”, đây hoàn toàn không ở một tầng thứ! Một khi chứng minh hắn có tiên vật, khẳng định Thiên Bảo Các sẽ xuất động Kết Thai Cảnh, thậm chí là cường giả Thần Anh Cảnh!

 

 Mà Ứng gia thì sao? Lão tổ gia tộc sẽ bởi vì một tên tộc nhân bị giết mà tự mình ra tay hay sao?

 

 Nguyễn Giai Oánh sâu kín thở dài, vẻ mặt ai oán, dường như nàng vô cùng ủy khuất.

 

 Chu Hằng biết là nàng chỉ làm ra vẻ để mình nhìn, nên không hề để ở trong lòng, hắn ngẫm nghĩ một lát rồi nói: – Nguyễn cô nương, ta muốn giới thiệu một chuyện buôn bán làm ăn cho cô nương!

 

 – A?

 

 …

 

 Chu Hằng giới thiệu chuyện Lục Thần Phù đẩy mạnh tiêu thụ với Nguyễn Giai Oánh, tin tưởng với trí tuệ của Lục Thần Phù là không có khả năng bị Nguyễn Giai Oánh nuốt gọn. Mượn dùng đường lối của Thiên Bảo Các, Lục Thần Phù muốn một lần nữa phát triển vương quốc buôn bán của mình sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

 

 Ngày hôm sau, Chu Hằng cũng không có lập tức xuất phát rời đi, mà đi tới một sơn cốc ở ngoài đế đô, nơi này đã vận chuyển đến đây một số lớn kim loại, có một số thậm chí còn là khoáng thạch mới vừa khai thác ra!

 

 Những kim loại này đều là Nguyễn Giai Oánh thay hắn tìm kiếm mua về, bởi vì thật sự quá nhiều, nên không thể chở vào đế đô, chỉ có thể mời hắn dời bước ra đây tự mình thu lấy.

 

 Chu Hằng cũng không có nhìn xem liền ký khế ước nghiệm thu, sau đó bảo mọi người rời đi. Những người trông coi hàng hóa kia đều dùng ánh mắt vô cùng kỳ quái nhìn Chu Hằng, muốn biết hắn làm thế nào xử lý những hàng hóa có thể lấp đầy sơn cốc này.

 

 Đáng tiếc, Chu Hằng sao có thể để cho bọn họ biết bí mật có thể cắn nuốt kim loại của mình, chuyện này mà lan truyền ra ngoài, hắn có thể sẽ bị xem thành gian tế của dị tộc!

 

 Tuy rằng hắn cũng không quan tâm tới danh tiếng lắm, nhưng một khi trở thành gian tế của ngoại tộc, thì chính là giống như chuột chạy qua đường mỗi người đều hô đánh hô giết, luôn là một chuyện rất phiền phức.

 

 Chu Hằng triển khai thần thức, khi bảo đảm trong phạm vi nghìn trượng chung quanh không có một người sống, để tăng hiệu suất, hắn rạch ra tay phải, rồi dùng bàn tay xương màu vàng đỏ nắm lấy một khối kim loại, chỉ trong thời gian không tới một giây, khối kim loại này liền hóa thành mục nát, mà trong máu huyết của Chu Hằng cũng nhiều thêm một chút tinh hoa kim loại.

 

 Cắn nuốt! Cắn nuốt! Cắn nuốt!

 

 Kim loại chất đầy sơn cốc đều là hàng hóa bình thường, cộng hết lại giá trị cũng không có vượt qua 1000 linh thạch, trong đó có chứa tinh hoa thật ít ỏi. Nhưng thắng ở số lượng quá nhiều, cộng hết lại cũng miễn cưỡng xem được.

 

 Đừng nhìn số lượng nhiều, bởi vì phẩm chất thấp, tốc độ cắn nuốt lần này cũng mau kinh người, hơn nửa ngày hắn đã tảo thanh hết hai phần ba hàng hóa.

 

 – Hả? Đột nhiên Chu Hằng dừng lại, trong tay cầm một khối sắt đen nhánh, rất trầm trọng, tính chất rất nồng đậm. Hắn lộ ra vẻ kinh ngạc, đây rõ ràng là một kiện kim loại cực kỳ thượng thừa, ẩn chứa tinh hoa trong đó vô cùng phong phú, nhưng không ngờ bị xem thành sắt vụn bán đi!

 

 Lời to rồi!

 

 Hắn sáng mắt lên, không biết có bao nhiêu tài liệu danh châu quý báu xui xẻo, bị long đong ở trong nhà người dân thường, hoặc làm đá lót bàn, hoặc làm vật nhóm lửa… Tuy rằng loại tình huống này có thể chỉ gặp một trong cả vạn… Nhưng dù sao hiện giờ hắn không tốn tiền mà nhặt được.

 

 Chu Hằng trước thu miếng sắt đen này vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, tiếp tục rất nhanh cắn nuốt những tài liệu khác, cũng rất chờ mong có thể hay không gặp thêm một khối khác.

 

 Đáng tiếc, thẳng đến khi một khối kim loại cuối cùng bị luyện hóa, Chu Hằng cũng không có gặp được nữa, vốn đây chính là chuyện vui mừng ngoài ý muốn, nếu như xuất hiện lũ lũ thì sao còn gọi là ngoài ý muốn?

 

 Lúc này kim loại mục nát trong sơn cốc giống như bùn lầy, bao phủ tới đùi của Chu Hằng, động một bước sẽ bốc lên tro bụi đầy trời.

 

 Chu Hằng chấn động hai tay một cái, mạnh mẽ ép những mảnh vụn kim loại này xuống dưới lòng đất, không biết trải qua bao nhiêu năm sau có thể sinh ra một khối kim loại vô cùng to lớn hay không.

 

 Sau khi quay về đế đô một chuyến, hắn xuất phát rời đi, đi tới Đại Nguyên Quốc.

 

 

Chương 202

Chương 202 Đầm lầy Dã Hỏa

 Lục Thần Phù đương nhiên ở lại Thịnh Nguyên Thành tiếp tục mở mang vương quốc buôn bán của nàng, Chu Hằng rất ủng hộ đối với chuyện này, thể chất của hắn nếu muốn mau chóng trưởng thành thì không thể thiếu duy trì một số lớn tiền tài, mà muốn mua kim loại, hay là pháp khí bậc cao, như vậy tiền tài này cũng không phải là vàng bạc thông thường, mà phải chi ra là linh thạch!

 Thậm chí là linh thạch trung phẩm, linh thạch thượng phẩm!

 Muốn mua kim loại cấp bậc Linh Hải Cảnh, cho dù là linh thạch trung phẩm đều không được người ta để vào mắt, nhất thiết phải dùng linh thạch thượng phẩm! Đạt tới cường giả cảnh giới này, vốn đã không có nhu cầu với linh thạch trung phẩm, bọn họ cần là linh thạch thượng phẩm mới có thể trợ giúp đột phá đại cảnh giới!

 Linh thạch thượng phẩm!

 Vậy chỉ riêng Lục Thần Phù buôn bán ở Vương triều là không đủ, thỉnh thoảng mới có được một ít linh thạch trung phẩm, nhất định phải vươn vòi bạch tuộc kéo dài đến Lãng Nguyệt Hoàng triều mới được! Mà muốn kiếm được một số lớn linh thạch thượng phẩm, thì nhất định phải vươn vòi tới Thiên Long Đế triều!

 Chỉ có Đế triều mới có quặng mỏ linh thạch thượng phẩm!

 Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi tự nhiên đi theo ở trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp. Vật này có khả năng là một kiện tiên vật, Chu Hằng không cần lo lắng hao tâm tốn sức chiếu cố cho các nàng, dù sao khi đi vào đầm lầy Dã Hỏa hai nàng cứ chờ đợi ở trong đó là được.

 Chu Hằng luyện hóa khối sắt đen kia, cộng thêm tinh hoa kim loại chất đầy sơn cốc trước đó, thể chất của hắn có tăng lên rõ ràng, mặc dù cách đột phá Sơn Hà Cảnh còn một đoạn xa, nhưng võ giả Sơn Hà Cảnh cũng rất khó làm thương tổn được hắn.

 Hiện giờ năng lực bảo vệ tính mạng của hắn càng ngày càng mạnh, Tấn Vân Lưu Quang Bộ, Cửu Huyền Thí Luyện Tháp cộng thêm lực phòng ngự đáng sợ, giúp hắn dám xông vào bất kỳ hiểm địa nào!

 Nếu chỉ có Tấn Vân Lưu Quang Bộ và Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, hắn đã giống như một tên trộm, nhưng chỉ có thể đùa chơi trốn tìm với Sơn Hà Cảnh. Nhưng bây giờ có được thể chất vượt qua pháp khí Khai Thiên Cảnh, hắn hoàn toàn có thể cứng rắn chống lại chính diện với cường giả Sơn Hà Cảnh!

 Tuy rằng người bị thua khẳng định là hắn, nhưng có đôi khi đoạt bảo chỉ cần chệnh lệch một chút xíu như vậy là đủ!

 Đại Nguyên Quốc cũng là một tiểu quốc Vương triều, nhưng không phụ thuộc Lãng Nguyệt Quốc, mà phụ thuộc Tử Vũ Quốc một nước của Hoàng triều khác. Bởi vậy, từ Hàn Thương Quốc xuất phát phải trải qua thiên sơn vạn thủy mới có thể đi tới, nếu tính chuyện nguy hiểm trên đường, người bình thường có thể đi cả đời cũng đừng nghĩ đi tới.

 Chu Hằng đã là tu vi Khai Thiên Cảnh, tốc độ tăng lên mặc dù không có lực lượng đáng sợ như vậy, nhưng từ Ích Địa đến Khai Thiên ít nhất cũng tăng lên 7, 8 lần. Tấn Vân Lưu Quang Bộ tuy rằng cực nhanh nhưng hao tổn lực cũng lớn, không thích hợp đi đường dài.

 Bởi vậy gần một tháng sau, hắn mới đi tới Đại Nguyên Quốc.

 Thời gian qua lâu như vậy, trước sau đã có rất nhiều thế lực đi vào đầm lầy Dã Hỏa, nhưng không có một người nào thu được kiện pháp khí tuyệt thế!

 - Đầm lầy Dã Hỏa tuy rằng không phải một trong bốn đại tử địa, nhưng bên trong địa hình hiểm trở, còn có yêu thú đáng sợ, ngay cả cường giả Sơn Hà Cảnh cũng có thể bị vây hãm ở trong đó!

 

 

- Nghe nói cao thủ của Bách Lâm Tông toàn quân bị diệt!

 - Cái gì? Bách Lâm Tông chính là có cường giả Sơn Hà Cảnh, ngay cả chạy trốn cũng không thoát sao?

 - Người mạnh nhất của Bách Lâm Tông cũng chỉ là Sơn Hà nhất trọng thiên, Trường Hà Tông thậm chí có lão tổ Sơn Hà tam trọng thiên, còn không phải cũng bị huỷ diệt ở trong đó sao?

 - Phù! Pháp khí tuyệt thế tuy rằng động lòng người, nhưng cái giá phải trả này cũng quá lớn đi! Thậm chí ngay cả xác nhận thực sự có bảo vật hay không đã chết người nhiều như vậy. Thật là không đáng giá mà!

 - Không đáng giá ư? Nếu đó đúng là pháp khí tuyệt thế, ai thu được người đó lập tức có thể trở thành đệ nhất nhân dưới Kết Thai Cảnh! Không, nếu đó là Thần Anh Cảnh, thậm chí pháp khí cấp Hóa Thần Cảnh, thì ngay cả Kết Thai Cảnh đều có thể đánh chém! Dù khả năng tính chỉ có một phần vạn, một phần tỷ... thì ai mà không muốn liều mạng chứ!

 - Cơ hội nhảy vọt thành rồng đấy! Ai mà không đỏ mắt!

 - Nghe nói Thiên Sơn Tông, Hổ Khiếu Tông, Hàn gia đế đô đều đã có cao thủ đi tới!

 Chu Hằng vốn cũng không cần cố ý đi tìm hiểu tin tức, chỉ cần đi tới đứng ở chỗ có nhiều người là được rồi. Hiện tại pháp khí tuyệt thế, đầm lầy Dã Hỏa... chính là đề tài đứng đầu, đâu đâu cũng là tiếng bàn tán ầm ĩ, dường như không nói về đề tài này chính là người lạc hậu.

 Cạnh tranh thật đúng là kịch liệt nha!

 Pháp khí tuyệt thế kia ngay cả bóng dáng đều không nhìn thấy, đã dẫn tới nhiều cao thủ như vậy, không thể không nói võ giả thật điên cuồng, nhưng cũng từ đó nói rõ sự cường đại, quý báu của pháp khí tuyệt thế!

 

 Đây đúng là cá chép vượt Long Môn, một khi nhận được có thể làm cho Tụ Linh Cảnh ít nhất có được chiến lực của Kết Thai Cảnh, đây là mê hoặc lớn lao bực nào!

 Với Chu Hằng mà nói, không có đủ thực lực nhận được bảo vật như vậy cũng là vô ích vô hại!

 Có được chiến lực của Kết Thai Cảnh cũng không có nghĩa là có được lực phòng ngự của Kết Thai Cảnh, nếu người cầm được thực chỉ là tu vi Tụ Linh Cảnh, lúc phóng ra pháp khí giết người lại bị một võ giả Sơ Phân Cảnh đánh lén thì sao?

 Chết chắc!

 Hắn vốn đang suy nghĩ, nếu như lấy được bảo vật như vậy thì nên giữ lại để uy hiếp đối thủ Sơn Hà Cảnh, Linh Hải Cảnh, hay là trực tiếp luyện hóa tăng cường thể chất! Nhưng hắn lập tức bật cười, pháp khí Kết Thai Cảnh đã có Thần chích, hắn luyện hóa được sao?

 Trực tiếp phản kích mà chém ngược lại hắn, ngay cả hắc kiếm đều không cứu được hắn!

 Bên ngoài đầm lầy Dã Hỏa, khắp nơi đều là lều trại. Nơi này vốn là vùng vô cùng hoang dã hiểm ác, nhưng bây giờ dường như trở thành chỗ vui chơi của võ giả, tụ tập nhiều người đến khó có thể tưởng tượng.

 Hiểm địa này rất rộng lớn, nếu như từ trên trời cao nhìn xuống, toàn bộ có hình trứng, dài ước chừng có 1000 dặm, ngang dọc hơn 500 dặm. Toàn bộ trên mặt đầm lầy quanh năm bao phủ sương mù lạnh lẽo âm u.

 [CHARGE=3]

 Rất nhiều địa phương trong đầm lầy có sương mù độc, thậm chí ngay cả cường giả Sơn Hà Cảnh cũng có thể trúng chiêu, mà trong hiểm địa này cũng sinh ra rất nhiều yêu thú cường đại, nào là Quỷ Nhãn Thiềm Thừ, Ô Độc Cự Mãng, Thôn Thiên Tà Ô... chẳng những có thể trưởng thành đến độ cao Sơn Hà Cảnh, lại có chứa kỳ độc, dù là cường giả Linh Hải Cảnh gặp chúng đều phải nhức đầu!

 Cũng khó trách mới chỉ một tháng mà thôi, địa phương hiểm địa này đã cắn nuốt rất nhiều cao thủ!

 Đáng thương đáng tiếc, trong này nhưng có thật nhiều cường giả Sơn Hà Cảnh, lại là rơi vào cái chết không có chỗ chôn thây, không khác nhau chút nào với với Tụ Linh Cảnh, Sơ Phân Cảnh.

 Cho nên nói, không thành tiên trên chín tầng trời, cho dù là cường giả Hóa Thần Cảnh cuối cùng đều phải hóa thành một đống xương khô, cùng mục nát với cỏ cây!

 Hai nàng Tiêu Họa Thủy đã vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, Chu Hằng lẻ loi một mình bước chậm đi tới. Bước vào khu vực đầm lầy, hắn có Ẩn Tức Phù che lấp khí tức, người khác căn bản không nhìn ra sâu cạn của hắn.

 - Bằng hữu! Có hứng thú đi chung với chúng ta hay không? Chu Hằng đang đi, chợt nghe năm thanh niên nam nữ đi ngang qua phát ra lời mời.

 


 Người nói chuyện là một nữ nhân anh khí bừng bừng, mày rậm mắt to, dáng người cao lớn có thể sánh với Chu Hằng. Nếu nàng không có bộ ngực to lớn, mông vểnh lên, có lẽ hắn sẽ nghĩ lầm là một nam nhân.

 Nhìn thấy Chu Hằng dừng chân nhìn lại, nàng lộ ra vẻ tươi cười nhu hòa, nói: - Chúng ta cũng là lâm thời gặp nhau tụ họp lại! Ta tên là Triệu Hàn Vũ, là đội trưởng! Huynh đi vào lẻ loi một mình rất nguy hiểm, không bằng cùng đi với chúng ta, mọi người có thể chiếu ứng lẫn nhau!

 Chu Hằng quét mắt nhìn lướt qua năm người, thấy bọn họ cũng chỉ là tu vi Sơ Phân Cảnh. Ở trong này thật sự khó có thể xưng là cao thủ. Tuy nhiên mỗi người đều khí huyết tràn đầy, sinh mệnh chi hỏa bừng bừng, hiển nhiên đều rất trẻ tuổi.

 Nghĩ đến điểm ấy, có thể có được tu vi Sơ Phân Cảnh đã có phần không dễ, ở các đại gia tộc đều có thể xưng là tuấn kiệt.

 Cũng đúng như vậy, trên mặt mấy người đều mang theo vẻ cao ngạo! Có lẽ bọn họ đều là đệ tử tộc nhân của môn phái, gia tộc nào đó xuất ngoại du lịch. Biết được tin tức có pháp khí tuyệt thế lập tức chạy tới đây.

 Triệu Hàn Vũ mặc dù là nữ nhân cường tráng, nhưng thật ra diện mạo cũng dễ nhìn, anh khí kinh người, có một loại lực hấp dẫn khác thường, nhân cách mị lực của nàng bất phàm, mới có thể lâm thời hợp thành một tiểu đội như vậy.

 Nàng rất có khí chất nhân hiệp, tiếp tục nói: - Mục tiêu hàng đầu của chúng ta là hái lấy linh thảo trong đầm lầy, nếu vạn nhất gặp được pháp khí tuyệt thế, thì dù sao chúng ta cũng hàng phục không được, có thể được pháp khí nhận chủ là chuyện may mắn, không chiếm được cũng không cần để ở trong lòng!

 Quả thật, nếu pháp khí tuyệt thế tin tức không giả, như vậy cho dù chỉ là pháp khí Kết Thai Cảnh hiện tại cũng không ai có thể bắt nó hàng phục. Chỉ có thể hy vọng chính mình phúc lớn vận may, đạt được pháp khí nhận chủ.

 Từ điểm đó mà nói, mỗi người đều có cơ hội! Chỉ là thực lực càng mạnh, tốc độ đi vào cũng càng nhanh, càng có khả năng vào sâu trong hiểm địa, thì phần thắng lớn hơn một chút.

 Chu Hằng cười cười, nói: - Vậy đa tạ! Tại hạ là Chu Hằng!

 - Ta tên là Lữ Như Chi!

 - Ta tên là Tề Thản!

 Lúc này có hai người nhiệt tình tiếp đón tự giới thiệu với Chu Hằng, nhưng hai người còn lại thì không lạnh không nhạt. Hai người này một nam một nữ, nữ là mỹ nhân xinh đẹp, cũng không có anh khí kinh người, nhưng có lực hấp dẫn nam nhân hơn so với Triệu Hàn Vũ. Nam thì lỗ mũi hướng lên trời, đầu vai cắm một thanh trường kiếm, phong cách cổ xưa sâu sắc, hiển nhiên là pháp khí cấp bậc thượng thừa.

 Pháp khí loại này vốn có thể thu vào không gian đan điền, hắn lại cắm ở trên vai, không phải rõ ràng muốn khoe ra cho người khác xem ư?

 Qua Triệu Hàn Vũ giới thiệu, Chu Hằng biết hai người này theo thứ tự là Thường Sư Sư và Đường Vãn, về phần xuất thân môn phái gia tộc thì cũng không có ai nói ra. Dù sao mọi người chỉ là tạm thời gặp nhau tụ hợp cùng nhau, nói không chừng sẽ vì một chút lợi ích nhỏ mà trở mặt, nên tốt hơn là đừng liên lụy đến gia tộc tông môn ở sau lưng mình cho thỏa đáng.

 Sáu người cùng nhau đi vào đầm lầy Dã Hỏa, khóa mục tiêu trên mặt linh thảo ở trong này.

 Hiểm địa dù có dạng như thế nào đi nữa đều sẽ có kỳ tích sinh mệnh, hơn nữa, càng là địa phương hiểm ác, thì linh thảo sinh ra cũng càng quý báu. Trong truyền thuyết trong bốn đại tử địa thậm chí có tiên thảo sống ký gửi trên xương trắng, đáng tiếc không người nào có tư cách đi vào trong đó ngắt lấy.

 Đầm lầy Dã Hỏa đương nhiên không đạt tới cấp bậc như vậy, nhưng vẫn có thảo dược cấp bậc Sơn Hà Cảnh, Linh Hải Cảnh. Thậm chí có một số linh quả không cần luyện thành đan dược mà có thể dùng trực tiếp, trong nháy mắt từ Ích Địa Cảnh biến thành Khai Thiên Cảnh, hoặc là Sơn Hà Cảnh!

 Trước kia, bởi vì kiêng kỵ nơi này hiểm ác, nhất là yêu thú đáng sợ, cũng không có bao nhiêu người dám đi vào tìm kiếm, nhưng bây giờ thì khác, vô số cao thủ ào ào đi vào, đối với yêu thú mà nói đồng dạng là ngập đầu tai ương.

 Điều này tạo một đường hy vọng cho rất nhiều người thực lực thấp kém, để bọn họ cũng có thể đi vào tìm kiếm vận may, tìm kiếm linh thảo, nếu như vận số quá tốt gặp được pháp khí tuyệt thế, còn được nhận chủ, vậy là cá vượt Long Môn rồi.

 Đầm lầy Dã Hỏa quá rộng lớn, nếu muốn dựa lực lượng một người mà tìm được kiện pháp khí tuyệt thế, căn bản là người si nói mộng. Bởi vậy Chu Hằng cũng không ngại họp thành đội với Triệu Hàn Vũ bọn họ, có thể gặp được pháp khí tuyệt thế hay không cứ chờ xem ở duyên phận.

 Thường Sư Sư và Đường Vãn thì vẫn luôn lạnh nhạt lãnh đạm với Chu Hằng; Lữ Như Chi và Tề Thản thì nhiệt tình hơn một ít, nhưng với nhãn lực của Chu Hằng vẫn nhìn ra rất rõ ràng: nhiệt tình của hai người này thật ra là dựa theo cái nhìn của Triệu Hàn Vũ.

 Thực rõ ràng, Đường Vãn đang đeo đuổi Thường Sư Sư, Lữ Như Chi và Tề Thản thì cùng có ý với nữ nhân cường kiện kia. Bởi vì Thường Sư Sư khinh thường Chu Hằng, Đường Vãn cũng theo đó khinh thường, Triệu Hàn Vũ đối xử nhu hòa với Chu Hằng, Lữ Như Chi cùng Tề Thản cũng tỏ thái độ hữu nghị đồng dạng.

 Con cháu quý tộc nếu nói ra cuồng thì cuồng, nhưng hẳn cũng có gia giáo, đa số cách nói năng không thô tục. Thế nhưng Đường Vãn lại là một ngoại lệ, hắn chê cười miệng đầy hạ lưu, dường như muốn dùng biện pháp như thế để lôi kéo Thường Sư Sư lên giường với hắn.

 Nửa ngày sau, cuối cùng Chu Hằng chịu không nổi lối vô liêm sỉ của hắn, lạnh lùng nói: - Câm miệng!

 - Láo xược! Ngươi cho là đang nói với ai? Đường Vãn giận quát một tiếng, vung tay liền đánh tới hướng Chu Hằng.

 "Ầm!" Nhưng đúng lúc này, mặt nước dưới chân bọn họ đột nhiên tách ra, bay vọt lên một bóng đen, tập kích về phía Đường Vãn...

 


 

0.13500 sec| 2503.859 kb