Chu Hằng cũng không tin, phù văn trên người Tào Minh Quang có thể dùng không bao giờ hết, luôn luôn bảo vệ hắn!
Tào Minh Quang thì lá gan càng ngày càng nhỏ, mỗi khi tiêu hao hết một Thánh Kim Phù, hắn liền không nhịn được mà trong lòng cả kinh, khoảng cách tử vong lại gần một chút, thiết thiết thật thật cảm thấy một thanh lợi kiếm đang đặt trên cổ!
Dưới tình huống như vậy, có người sẽ dũng cảm phản kháng, dù sao khó thoát khỏi cái chết, không bằng thừa dịp Thánh Kim Phù còn đang có tác dụng, liều mạng một mất một còn với Chu Hằng!
Nếu hắn thật sự làm như vậy, nói không chừng liền có một đường sinh cơ, bởi vì sau khi Chu Hằng dùng Lăng Thiên Cửu Thức, linh lực toàn thân bị rút sạch toàn bộ trong nháy mắt, thời điểm suy yếu nhất!
Lúc này phản kích vô cùng có khả năng sẽ làm Chu Hằng bị thương nặng, nói như vậy không chừng sau khi Chu Hằng khôi phục một chút linh lực sẽ lựa chọn lấy Tuệ Tinh Môn rời đi!
Nhưng dũng khí của Tào Minh Quang đã hoàn toàn biến mất, hắn chỉ nghĩ có thể chạy trốn khỏi truy kích của Chu Hằng.
Chỉ cần có thêm vài ngày, hắn có thể chạy tới Doanh Ngư tinh vực, lão Doanh Ngư kia không dám không ra tay ngăn cản!
Đây chính là Chân Quân 9 động, muốn ngăn chặn Chu Hằng tuyệt đối không khó!
Ba lần, bốn lần, năm lần, sáu lần!
Chu Hằng đã “giết chết” Tào Minh Quang sáu lần, nhưng đối phương chính là không chịu hảo hảo mà đi tìm chết, vẫn ngoan cường chạy trốn!
Thật là làm cho người ta thất vọng a!
– Họ Tào, mau tới đại chiến 300 hiệp!
– Lư đại gia chấp ngươi một tay!
– Mặt của Kim Dương nhất mạch đều bị ngươi làm mất hết!
Con lừa đen thì không ngừng khiêu chiến, nhưng Tào Minh Quang hoàn toàn ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ coi mình là kẻ điếc, chính là vùi đầu chạy như điên.
Sắc mặt của Tào Minh Quang cũng càng ngày càng trắng, vốn Thánh Kim Phù cũng chỉ còn lại có bảy lần sử dụng, bây giờ bị Chu Hằng liên tục chém sáu lần, nói cách khác, hắn chỉ có thể “chết” một lần nữa!
Hắn rốt cục ý thức được, mình không có khả năng chạy trốn tới Doanh Ngư tinh vực!
Trước mặt, là tuyệt lộ!
Ý thức được điểm này, Tào Minh Quang rốt cục hung tính đại phát, ngươi không cho ta sống, ta cũng muốn ngươi chết!
Hắn đột nhiên dừng lại, trợn mắt nhìn Chu Hằng, tràn ngập oán độc nói:
– Chu Hằng, ngươi khinh người quá đáng!
Trong lòng Chu Hằng vừa động, lặng yên nói với con lừa đen:
ads
– Con lừa, giúp ta chút chuyện nhỏ!
– Không có vấn đề!
Con lừa đen lập tức vỗ bộ ngực.
– Một nửa Tinh Hạch của ngươi thuộc về bổn tọa!
– Ta kháo, sao ngươi không đi đoạt a!
– Bổn tọa đang đoạt a!
Chu Hằng lắc đầu, con lừa đê tiện này thật đúng là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, hắn không có ý định giằng co với con lừa đen, nhìn về phía Tào Minh Quang, nói:
– Ngươi muốn giết ta, ta liền giết ngươi. Liền là đơn giản như thế, chưa nói tới không ức hiếp được người! Hơn nữa, một Chân Quân 5 động như ngươi lại nói một Hắc Động Vương như ta khi dễ ngươi, không phải là cũng quá mất thân phận sao!
Toàn thân Tào Minh Quang run run, ngươi có thể xem như Hắc Động Vương sao? Ngươi con bà nó nếu là Hắc Động Vương đã sớm bị ta giết chết mấy trăm lần rồi, nào có tư cách đuổi theo cái mông của ta? Nhưng lời này thật sự là rất đả thương thể diện, rất hao tổn nhuệ khí, hắn nói không nên lời!
Hắn rung trường kiếm lên, nói:
– Ngươi hết lời bức bách, đừng trách ta đồng quy vu tận với ngươi!
Hắn vẫn là không có buông bỏ hy vọng sinh sống, chỉ cần có thể thoát được lần này, hắn tuyệt không dám hy vọng xa vời sẽ giết chết Chu Hằng để làm cho Đế Khuyết vui vẻ nữa, vuốt mông ngựa phải tới nông nỗi vứt bỏ tánh mạng, giá phải trả thật sự quá cao!
Chu Hằng cười lạnh, nói:
– Không nên nói những lời ngây thơ nữa, đừng nói là ngươi, chính là sư phụ ngươi một ngày nào đó cũng sẽ chết dưới kiếm của ta!
Trong lòng Tào Minh Quang run lên, tên này cũng dám bất kính đối với Thánh nhân!
Kỳ quái! Tại sao không có trời giáng thần lôi, đánh chết người kia?
Nên biết rằng Thánh nhân chính là tiếp thu thiên địa khí vận mà thành, đại biểu cho ý chí thiên địa, bất kỳ hành vi nhục mạ Thánh nhân nào cũng sẽ bị thiên địa khiển trách, đây sớm đã không phải là bí mật gì, mà là chuyện cường giả Minh giới đều biết
Chém Thánh nhân, chính là chém ý chí thiên địa, đây là đại nghịch bất đạo!
Tại sao thiên địa không phạt?
Chẳng lẽ thiên địa thay đổi?
Sớm không thay đổi, muộn không thay đổi, hết lần này tới lần khác lại vào lúc này?
Tào Minh Quang phẫn nộ rồi, nếu là thiên địa trừng phạt, nói không chừng liền có thể giúp hắn xử lý Chu Hằng, ít nhất cũng có thể giúp hắn thoát khốn, nhưng không ngờ mất tác dụng? Hắn không cam lòng nói:
– Hoặc Thiên, ta muốn chém ngươi! Thạch Dương, ta muốn chém ngươi! Huyết Sát, ta muốn chém ngươi!
Ầm ầm, thiên địa nổ vang, một đạo thần lôi bỗng dưng hiện ra, đánh tới Tào Minh Quang!
– A!
Giữa tiếng kêu gào thê thảm, nửa người Tào Minh Quang đúng là bị chém thành tro tàn! Cũng may mà hắn là Chân Quân 5 động, vậy cũng chưa chết! Hơn nữa, đây là ý chí thiên địa trừng phạt, ngay cả Thánh Kim Phù cũng không có tác dụng!
Đây là đương nhiên, Thánh nhân cũng chỉ là thay mặt thiên địa mà đi, mà ý chí thiên địa vẫn còn ngự trị trên đó!
Tào Minh Quang đau đến tận xương, nhưng hắn càng thêm buồn bực là vì cái gì hắn nói lời đại bất kính lại bị thiên địa trừng phạt, mà Chu Hằng lại dường như không có việc gì?
Con bà nó lão trời già cũng thiên vị sao?
Chẳng lẽ, là bởi vì Chu Hằng không có chỉ mặt gọi tên sao?
Chu Hằng cũng ngạc nhiên, giữa thiên địa quả thật có cỗ ý chí sâu xa, nó không có yêu ghét, sẽ không trừ gian trừ ác, nhưng nhục mạ Thánh nhân sẽ bị Thiên Phạt, có ý tứ!
Hắn thử lại lần nữa.
– Đế Khuyết ta tất sát! Thạch Dương ta cũng tất sát!
Không phản ứng chút nào!
Ý chí thiên địa giống như điếc, giống như ngủ, căn bản không có để ý truy xét hắn.
– Ta chửi con mẹ nó chứ!
Tào Minh Quang cuối cùng không kìm nổi mà chửi ầm lên, lão trời già rất thiên vị, vì cái gì chỉ phạt hắn mà không phạt Chu Hằng?
Chờ một chút!
Trong lòng hắn chợt cả kinh, Hằng Hà nhất mạch đến bây giờ còn chưa có tân Thánh nhân xuất thế, chẳng lẽ, tân Thánh nhân mới là Chu Hằng hay sao! Nếu Chu Hằng cũng là Thánh nhân tương lai, như vậy hắn nhục mạ các Thánh nhân khác tự nhiên không có khả năng bị thiên địa trừng phạt!
Không thấy Hoặc Thiên coi mặt của Thạch Dương trở thành mông mà đánh cũng không bị thiên địa trừng phạt sao?
Vậy hắn thật sự là tự tìm cái chết!
Lại muốn giết một vị Thánh nhân!
Chính vì Chu Hằng là Thánh nhân tương lai, cho nên đối với sự bất kính của Chu Hằng mới không có dẫn tới thiên địa trừng phạt, nhất định là như vậy!
Chu Hằng lại không cho là như vậy, hắn tuyệt không thể nào là tân Thánh nhân của Hằng Hà nhất mạch, bởi vì điểm cuối của hắn tuyệt đối không phải Thánh nhân!
Lánh loại thành Thánh, vượt qua Thánh nhân!
Quản hắn khỉ gió là nguyên nhân gì, giết!
Chu Hằng mở Tuệ Tinh Môn ra, thân hình nhoáng lên một cái, đã xuất hiện trước người Tào Minh Quang, chém ra một kiếm!
Ầm!
Không ngoài dự liệu, trên thân Tào Minh Quang lại lóe lên ánh sáng vàng, đã xuất hiện ở ngoài vạn trượng! Nhưng lần này Tào Minh Quang không có trốn nữa, mà là quay về phản kích.
Liều mạng!!
Hưu!
Con lừa đen đuổi tới, Chu Hằng thì cưỡi trên thân con lừa đen, thuấn di rời đi!
Tào Minh Quang sửng sốt, hắn lập tức kịp phản ứng, Chu Hằng muốn chém ra một kiếm có thể đưa hắn vào chỗ chết, vậy khẳng định cực kỳ hao tổn linh lực, căn bản không thể nào chém liên tục! Thao, bị bối rối, sớm biết vậy lúc trước hắn chạy cái rắm a!
Thật ra thì chuyện này không nên trách hắn. Bởi vì Chu Hằng dùng Thủy Tinh Tiễn có thể làm hắn bị thương nặng, thậm chí đánh giết hắn, có uy hiếp tính thực chất như vậy, hắn tự nhiên sẽ không hoài nghi Chu Hằng còn có các thủ đoạn lợi hại khác.
Hắn là tự mình đi vào ngõ cụt, bởi vì dùng Lăng Thiên Cửu Thức chém ra chính là lực lượng thuần túy, cũng không phải pháp tắc!
Lực sát thương của pháp tắc không liên quan tới cảnh giới, tựa như Hoặc Thiên ở thế gian có thể đánh giết cường giả đến từ Minh giới! Nhưng lực lượng lại là liên hệ với cảnh giới!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, trái lại đuổi giết Chu Hằng.
Nhưng con lừa đen triển khai phù văn thuấn di, Tào Minh Quang như thế nào đuổi theo kịp?
Chỉ là một ngày sau đó, người đuổi người trốn lập tức ngược lại!
Chu Hằng đã khôi phục một thành linh lực, đủ để đánh ra Lăng Thiên Cửu Thức!
Nếu không phải hắn không muốn lãng phí tinh khí sinh mệnh của Tào Minh Quang, hắn thực ra không cần phiền phức như vậy, trực tiếp lấy Thủy Tinh Tiễn đánh giết thành mảnh vụn là được!
– Chu Hằng! Sư phụ nhất định sẽ giết ngươi, ngươi cũng sống không được bao lâu!
Sau khi Tào Minh Quang nói ra câu di ngôn này, cuối cùng không có Thánh Kim Phù cứu tính mạng của hắn nữa, bị hắc kiếm chém rụng đầu!
Cho dù hắn là Chân Quân 5 động, bị Hỗn Độn Khí chém trúng chỗ yếu hại vẫn là khó thoát khỏi vận mệnh vẫn lạc!
– Đi, chúng ta trở về!
Trước để con lừa đen mang theo hắn chạy đi, Chu Hằng luyện hóa tinh khí sinh mệnh trong hắc kiếm, nhưng chỗ dùng lớn nhất vẫn là chữa thương, lượng yêu cầu để tăng tích lũy linh lực lên thật sự quá cao, cho dù đây là tinh khí sinh mệnh của một Chân Quân 5 động.
Nhưng chân con muỗi nhỏ nữa cũng là thịt a!
Sau khi phát hiện trong hắc động kia có hình thức ban đầu của Ma Hải, Chu Hằng trở nên càng thêm khẩn cấp muốn tăng thực lực lên, hiện tại hắn hận không thể lập tức liền trở thành Chân Quân 9 động, sau đó hình thành 10 động xưa nay chưa từng có, thẳng tiến Hỗn Độn Cảnh.
Mặt ngoài nhìn như Minh giới bình tĩnh, kì thực hung cơ tứ phía, rất có thể trong một đêm liền bị Âm Ảnh Tử Linh chiếm cứ!
Bởi vậy, Chu Hằng cùng con lừa đen thương lượng, viên Tinh Hạch này để hắn sử dụng!
Đương nhiên hắn cũng chỉ là cần lực lượng trong đó, sau khi hút hết Thiên Huyền Linh Tinh sẽ đưa cho con lừa đen.
Thực ra con lừa đen cũng không cần lĩnh ngộ cảnh giới, Thiên Địa Quả khiến nó đồng dạng chỉ cần tích lũy linh lực đủ là có thể đột phá một cách tự nhiên. Nhưng sau khi con lừa đê tiện cũng biết uy hiếp của lĩnh ngộ cảnh giới, nó nhịn đau đáp ứng.
Vì thế, nó thương tâm tới ba ngày cũng chưa có khí lực chạy đi!
Sau khi Chu Hằng phục hồi linh lực, mở Tuệ Tinh Môn ra toàn lực chạy đi, một tháng sau, bọn họ về tới Bách Long Tinh. Trước là tới gặp Hồng Nguyệt, chỉ là bụng của tiểu ma nữ này không có dấu hiệu nhô lên chút nào, hắn đành phải đi luyện hóa Tinh Hạch trước.
Đây là một viên Tinh Hạch cấp Hắc Động, trong quá trình lớn lên không biết đã hấp thu bao nhiêu lực lượng, hiện tại áp súc thành một quả Tinh Hạch nho nhỏ, lực lượng ẩn chứa trong đó vô cùng kinh khủng!
Nếu là có thể bộc phát ra trong nháy mắt, có phải ngay cả thánh nhân cũng có thể đánh giết hay không?
Chu Hằng cũng không dám thử, hắn cẩn thận rút lực lượng trong Tinh Hạch ra, chuyển hóa thành tích lũy linh lực của bản thân.
Tinh Hạch không hổ là Tinh Hạch, đặc biệt là cấp bậc Hắc Động, muốn hình thành một viên không biết cần tích lũy bao nhiêu trăm triệu năm, hiệu quả tuyệt đối vượt qua bất kỳ Thánh dược nào, khó trách ngay cả Chân Quân 5 động cũng muốn tham dự tranh đoạt.
Dù sao, ngắn lại rút ngắn mấy ngàn mấy vạn năm khổ tu, ai lại không muốn?
Tu vi của Chu Hằng nhanh chóng tăng lên, vẻn vẹn chỉ một tháng sau, hắn liền hoàn thành tích lũy linh lực của hắc động thứ nhất.
Hiện tại hắn có thể hình thành hắc động thứ hai!
Nhưng đầu tiên, hắn phải đi ra một bước ở đại đạo thiên địa tương ứng, coi đây là cơ hội, mới có thể hình thành hắc động thứ hai.
Hắn hiện tại đã có hai hắc động, theo thứ tự là thể chất tương ứng hắc động thuộc tính hỏa, cùng với cấp độ linh lực cấp độ hắc động thuộc tính không gian. Nếu linh lực cấp độ hắc động mới lựa chọn ngoài thuộc tính hỏa, như vậy hắn có được ba hắc động.
Mà nếu như hắn lựa chọn thuộc tính hỏa, liền có thể đẩy mạnh hắc động thuộc tính hỏa đến mức tận cùng trong nháy mắt, thể chất với linh lực chồng lên, nói không chừng sẽ có đột phá không tưởng được.
Lựa chọn như thế nào?
Chương 1095
Chương 1098 Danh sách đáng sợ!
Chu Hằng không có do dự bao nhiêu, hắn lựa chọn đại đạo hỏa!
Thể chất tăng lên tuy rằng chỉ cần ăn ăn uống uống, nhưng đối với số lượng cùng chất lượng ăn cũng quá cao, hơn nữa không có khả năng cấp tốc trở thành, đây là một quá trình tích lũy đáng kể. Đơn giản lại kéo dài.
Hắc động hỏa hệ tuy rằng tạo thành, nhưng đợi nó trưởng thành hoàn toàn lại không biết cần bao lâu, làm được có lẽ Chu Hằng đã tạo thành tám linh lực hắc động, cái hắc động này còn không có chân chính thành thục!
3 động có hoa không quả muốn để làm chi?
Hắn muốn là chiến lực, chỉ là cảnh giới cao có ích lợi gì?
Đối với lĩnh ngộ pháp tắc, Chu Hằng không hề khó khăn, bởi vì Đại Ngũ Hành Phù Văn, hắn đã sớm nắm giữ một bộ phận pháp tắc Ngũ Hành, chỉ là tích lũy linh lực không đủ, không thể hình thành hắc động thôi.
Sau khi hắn lựa chọn hỏa đạo, linh lực hắc động lập tức hình thành, sau đó liền tồn tại dung hợp thể chất hắc động với nguyên bản!
Tinh Hạch còn đang liên tục không ngừng cung cấp tích lũy linh lực, mà đối với lĩnh ngộ pháp tắc đã nhanh chóng tăng lên!
Hắn lấy hỏa hệ pháp tắc trong Đại Ngũ Hành Phù Văn làm cơ sở, không ngừng tăng nắm giữ đối với hỏa hệ pháp tắc lên. Nói đến độ sâu của pháp tắc, Hỗn Độn Thiên Kinh hiển nhiên so ra kém Lạc Nhật Cung, huống chi sở trường của Lạc Nhật Cung còn là pháp tắc không gian!
Bởi vậy, lĩnh ngộ của Chu Hằng ở Hỏa Hệ sẽ chậm một ít, nhưng cũng chỉ là vẻn vẹn mười ngày sau, nắm giữ của hắn ở hỏa hệ pháp tắc đã đến được 21 bước!
Không tồi, là 21 bước mà không phải 20 bước!
Bởi vì lĩnh ngộ pháp tắc của thể chất với linh lực không ngờ có thể chồng lên!
Nếu theo như độ cao huyết mạch của lão Thanh Long mà tính, như vậy thể chất của Chu Hằng là tuyệt đối có thể tiến vào Hỗn Độn Cảnh, như vậy cực hạn lĩnh ngộ pháp tắc của thể chất của hắn chính là 10 bước!
Nói cách khác, thời điểm Chu Hằng ở Hắc Động Cảnh, liền có thể đẩy hỏa hệ pháp tắc lên 30 bước!
Tương đồng, chỉ cần thể chất tăng lên, tạo thành tám hắc động khác, cũng có thể tăng lĩnh ngộ pháp tắc của hắc động tương ứng lên tới 30 bước.
Làm cho Chu Hằng lo lắng chính là, trong thiên địa không phải chỉ có chín loại đại đạo ư, hắn đi nơi nào tìm loại đại đạo thứ mười?
4 cảnh giới Đại viên mãn, đây là điều kiện tiên quyết để phá vỡ mà vào Hỗn Độn Cảnh. Nghĩ như vậy muốn lánh loại thành Thánh, thậm chí vượt qua Thánh nhân, Chu Hằng cho rằng bốn đại cảnh giới siêu cấp Đại viên mãn cũng là cần thiết!
Nhưng hắc động thứ 10 hình thành như thế nào?
Không có đạo tương ứng a!
Chu Hằng nghĩ nghĩ, quyết định vẫn là không thèm nghĩ nữa, trước đạt tới Hắc Động Cảnh Đại viên mãn rồi nói sau.
Một viên Tinh Hạch cấp Hắc Động cũng chỉ là để hắn hoàn thành tích lũy linh lực của một cái hắc động, tuy rằng khiến Chu Hằng cảm thấy rất tiếc nuối, nhưng đã hoàn thành một phần chín tiến trình Hắc Động Cảnh, này đã rất tốt!
Trên lý thuyết, chín viên Tinh Hạch cấp Hắc Động có thể khiến Chu Hằng hoàn thành toàn bộ tích lũy linh lực!
Nhưng một cái hắc động hình thành cần bao nhiêu trăm triệu năm?
Chín viên? Nằm mơ a!
Chu Hằng mở hai mắt ra, vươn tay phải ra, từng đạo phù văn màu lửa đỏ không ngừng xoay tròn vòng quanh cánh tay hắn, mà ở trong tay trái, phù văn không gian đang vận chuyển, lúc ẩn lúc hiện, đây là đặc tính của không gian.
ads
Dùng tay có phù văn bao quanh đánh ra một quyền nữa, lĩnh ngộ pháp tắc cao tới 21 bước phối hợp với Bá Long Quyền, uy lực này, chậc chậc, ngay cả hắn cũng tương đối chờ mong!
Chu Hằng xuất quan. Con lừa đen đã không kịp chờ đợi vọt tới lấy Tinh Hạch biến thành Thiên Huyền Linh Tinh đi, cho dù là nó không cần lĩnh ngộ, nhưng tham tài nên bảo vật gì cũng đều không thể bỏ qua, không thể dùng chẳng lẽ còn không thể thu cất sao?
Hắn bị Hồng Nguyệt kêu qua.
- Bản tôn cần phối chế một bộ thuốc dưỡng thai, là chuẩn bị cho cục cưng, cho nên tài liệu phía trên này, làm phiền ngươi mau chóng tìm được, dùng thuốc dưỡng thai càng sớm, cục cưng hấp thu càng nhiều, hiệu quả càng tốt!
Hồng Nguyệt ném qua một tấm danh sách.
Chu Hằng cầm lên vừa thấy, lập tức mặt đều đen.
- Sừng Thanh Long, đuôi Huyền Vũ, bàn tay Bạch Hổ, móng vuốt Chu Tước, lại còn không phải đời hai, là đời đầu!
Hắn lấy tay bóp trán.
- Ta đi tới đòi của lão Thanh Long, lão Bạch Hổ, . . ., có thể bị bọn họ trong lúc cảm thấy nhục nhã dùng một bàn tay đập chết hay không? Hơn nữa, máu Thánh nhân . . .
Hắn tiếp tục nhìn xuống, khóe miệng không khỏi co giật.
- Còn có . . . Thiên Địa Quả!
- Có vấn đề sao?
Hồng Nguyệt cười, xinh đẹp như hoa.
- Không, không có vấn đề!
Chu Hằng thở dài, cắn răng nói.
Vì tương lai đứa con của mình, liều mạng a, không được cũng phải được!
Thực ra, đây cũng không phải là không có khả năng.
Bốn đại thần thú tuy rằng rất lợi hại, nhưng không có một người nào không bị Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt chà đạp tới chết đi sống lại, chỉ cần không đánh chết, bảo bọn họ cắt đứt một bộ phận trên thân cũng không coi vào đâu nha, lại không có nói muốn roi cọp long tiên các loại!
Ăn ngay nói thật, Tiểu ma nữ mang thai, muốn bốn đại thần thú hiến chút máu để an thai, bọn họ dám không ngoan ngoãn làm theo?
Về phần máu Thánh nhân, Đế Khuyết, Huyết Sát, Thạch Dương là đừng suy nghĩ, cũng không phải là còn có một Hoặc Thiên sao?
Nhưng nói như thế nào cùng Hoặc Thiên là một đại vấn đề!
Ân oán của Hoặc Thiên cùng Hồng Nguyệt còn không có cởi bỏ, hắn lại làm Hồng Nguyệt lớn bụng, chuyện này nói ra không sợ bị Hoặc Thiên đánh chết sao?
Mặc dù nói là bị Hồng Nguyệt đè, nhưng nam tử hán đại trượng phu, sao có thể đem trách nhiệm giao cho nữ nhân?
Chu Hằng thở dài, coi như bị Hoặc Thiên đánh cũng không có cách nào!
- Trên tờ giấy này, khó khăn nhất thật ra là Thiên Địa Quả!
Hồng Nguyệt nói, nàng tự nhiên biết bốn đại thần thú không đáng nhắc đến, cũng biết quan hệ của Chu Hằng cùng Hoặc Thiên.
- Thiên Địa Quả sinh trưởng ở trong khe nứt thời không, lại được xưng là vùng đất khởi nguồn thiên địa, chính là Thánh nhân cũng không dám dễ dàng tiến vào!
Chu Hằng nhe răng, ngay cả thánh nhân cũng không dám đi vào, ngươi còn muốn ta đi tìm, thật đúng là coi trọng ta a!
- Ngươi có thể đi thử thời vận, nói không chừng vừa vặn có một quả Thiên Địa Quả thành thục, từ bên trong bay vụt ra?
Hồng Nguyệt che miệng cười duyên.
Thử vận may rất không đáng tin cậy, tuy nhiên Chu Hằng vẫn ôm một tia may mắn, bởi vì Thánh nhân không dám đi vào, cũng không đại biểu hắn cũng không được!
Coi như Ma Hải, Thánh nhân không dám đi vào, hắn lại có thể coi là chỗ vui chơi!
Nếu vùng đất khởi nguồn thiên địa cũng là như vậy, vậy hắn có thể tiến vào.
- Việc này không nên chậm trễ, ngày mai ta sẽ xuất phát!
Chu Hằng vừa nói, vừa ngồi xuống bên cạnh Hồng Nguyệt, ôm ma nữ này vào lòng.
A!!
Tay hắn lập tức bị Hồng Nguyệt đánh cho rụt về, ma nữ này quở mắng.
- Ngươi tên háo sắc bại hoại này, bản tôn đã mang thai, ngươi còn muốn . . . Vô sỉ hạ lưu!
Chu Hằng xoa xoa cái mũi, hắn chỉ muốn ôm một cái có được hay không, chỉ muốn nghe nhịp tim của đứa con một chút. Làm sao lại thành vô sỉ hạ lưu?
Muốn gán tội cho người khác a!
- . . . Ta đây đêm nay liền xuất phát!
Hắn đứng dậy muốn đi, chỉ là người vừa mới đứng lên, lại bị chộp một cái, sau đó lại bị mạnh mẽ kéo trở về, hắn vội vàng hét lớn.
- Uy uy uy, ngươi làm gì?
- Không phải nói không thể làm loạn sao?
- Ngươi bà nương này, không cần làm con ta bị thương.
- A!
Chu Hằng như đưa đám, nàng lại đè hắn!
Đây chính là hậu quả thực lực yếu a!
Người hiền bị người lấn, ngựa thiện bị người cưỡi, nhưng xét đến cùng, vẫn là thực lực quá yếu, mới có người dám lấn dám cưỡi a!
- Cưỡi dễ chịu, sảng khoái chứ?
Hắn yếu ớt nói.
- Miễn cưỡng vừa lòng!
Hồng Nguyệt nhìn gương trang điểm lại, tuy rằng lấy vẻ tuyệt sắc của nàng hoàn toàn không cần trang điểm.
- Ngươi không sợ thương tổn tới con ta!
Chu Hằng chỉ trích, ma nữ này rất không thể tưởng tượng nổi, động tác hung mãnh như vậy.
- Đứa nhỏ của bản tôn nào có yếu ớt như vậy!
Hồng Nguyệt không thèm để ý chút nào.
Chu Hằng đương nhiên không thể vừa trở về liền đi, hắn còn phải an ủi các ái thê khác một chút. Một chén nước cho dù không giữ thăng bằng, cũng không thể bất công quá.
Trở về được mười ngày, hắn lại lên đường, , vẫn là con lừa đen đi theo, bọn họ là phối hợp tốt nhất.
Trạm thứ nhất, Chu Hằng liền lựa chọn vùng đất khởi nguồn thiên địa, tìm kiếm Thiên Địa Quả.
Bởi vì Thiên Địa Quả là một trong những vị thuốc chủ yếu. Không có vị chủ dược này, cả thuốc dưỡng thai sẽ không có ý nghĩa, như vậy cần gì phải bỗng dưng trêu chọc bốn đại thần thú, hơn nữa để Hoặc Thiên biết trước thời hạn?
Lại nói tiếp, Chu Hằng vẫn còn có chút chột dạ.
Không ngừng mở Tuệ Tinh Môn ra, Chu Hằng với con lừa đen thay phiên chạy đi, xuất phát hướng về vùng đất khởi nguồn thiên địa.
Cái gọi là vùng đất khởi nguồn thiên địa, chính là một cái khe nứt thời không, không gian cực không ổn định, ngay cả cường giả Hỗn Độn Cảnh cũng đều có thể bị không gian vặn vẹo giết chết! Thánh nhân tuy rằng có thể bất tử, nhưng có thể sẽ bị giam ở trong đó vĩnh viễn!
Bởi vậy, đó là một cấm địa, không người dám xâm nhập.
Nhưng Thiên Địa Quả lại cố tình sinh ra ở chỗ như vậy!
Suốt ba tháng sau, Chu Hằng mới cùng con lừa đen đến nơi này, toàn bộ tinh không ở trong này đều bị xé rách. Như là một tòa vực sâu, lại nhìn không thấy cảnh vật ở chỗ sâu, bởi vì không gian đều bị bóp méo. Tuy nhiên, ba tháng qua, Chu Hằng đối với lĩnh ngộ pháp tắc hỏa diễm cũng đạt tới 25 bước, cách 30 bước cực hạn cũng không xa xôi.
Đứng ở đàng xa nhìn sang, một mảnh kỳ quái!
- Bổn tọa đột nhiên có loại cảm giác quen thuộc!
Con lừa đen nói, bộ dáng rất là cao thâm.
- Vô nghĩa, ngươi ăn một quả Thiên Địa Quả, nơi này chính là nơi ngươi sinh ra, ngu ngốc!
Chu Hằng tức giận nói.
- Phi, thấy thế nào cũng không như là từ trong bụng mẹ, mà là Ma Thai!
Con lừa đen gắt một cái.
Chu Hằng cười cười, nói:
Con lừa, chúng ta đi!
- Bổn tọa có thể cự tuyệt chứ?
Con lừa đen mang theo một tia may mắn nói.
- Không được!
Chu Hằng lắc đầu.
- A a a, rõ ràng là ngươi sinh nhi tử, liên quan cái rắm gì tới bổn tọa, vì cái gì bổn tọa phải bồi ngươi mạo hiểm!
Con lừa đen kêu thảm thiết, lại bị Chu Hằng kéo vào trong "vực sâu".
Đương nhiên, Chu Hằng cũng không phải người lỗ mãng, mạo hiểm có thể, nhưng chịu chết là tuyệt đối không làm!
Sau khi hắn cùng với con lừa đen đi vào khe nứt thời không, cũng không có lập tức đi sâu vào, mà là quan sát môi trường trước, bản thân lĩnh hội lực phá hoại của khoảng không vặn vẹo này.
Muốn ngạnh kháng cùng lực lượng như vậy là không thể thực hiện được, ngay cả cường giả Hỗn Độn Cảnh cũng sẽ bị mạt sát, huống chi Chu Hằng cùng con lừa đen vẫn chỉ là Hắc Động Cảnh mà thôi! Nhưng không thể chống cự lại, cũng không đại biểu không thể thích ứng.
Chu Hằng tạo thành hắc động thuộc tính không gian, mặc dù mới chỉ đi ra 20 bước, tuy nhiên cũng làm hắn có sức mạnh tương đối.
Hắn cảm ứng không gian lực lượng vặn vẹo, với ngộ tính cường đại của hắn đi phá giải quy luật này, sau đó thích ứng.
Phốc! Phốc! Phốc!
Đây cũng không phải là không phải trả giá, toàn thân hắn đều bị lực lượng không gian vặn vẹo cắt qua, máu tươi phun ra, bộ dáng cực thảm.
- Ngươi tiểu tử này thật đúng là có sinh mệnh lực ngoan cường, như vậy cũng chưa chết!
Con lừa đen cũng không có biến thái như hắn, đã sớm khởi động phòng ngự, lấy phù văn giam cầm mạnh mẽ phong tỏa lực lượng không gian, nhân cơ hội chạy trốn.
Đây có thể coi là một loại lịch lãm.
- Ngươi con lừa đê tiện này cũng chưa chết, ta sao có thể không biết ngượng mà chết trước!
Chu Hằng cãi lại.
- Nếu ta chết, về sau ai đưa ma cho ngươi? Bằng vào tính tình của con lừa đê tiện ngươi, chết cũng phải bị người ta lấy roi đánh thi thể!
Con lừa đen không gây gổ, ngược lại mặt mày hớn hở, dương dương đắc ý, nói:
- Bổn tọa quả nhiên chính là anh minh thần võ như vậy, có thể làm cho nhiều người nhớ ở trong lòng như vậy!
Chu Hằng thở dài, nếu muốn đả kích lòng tự tin của con lừa đen quả thực chính là vọng tưởng, bởi vì da mặt của nó đã dày đến mức thánh nhân cũng không chọc thủng được!
Ba ngày sau đó, thân hình Chu Hằng bắt đầu vặn vẹo kỳ dị, đúng là gia tăng hóa giải lực bóp méo thần kỳ trên người.
- Thành công, chúng ta đi!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo