Chu Hằng cấp bách bay đi, sau khi bay ra chừng mười dặm, hắn biến trở về hình người.
Nhưng đột nhiên đánh úp lại một cảm giác nguy cơ mãnh liệt, “vù vù vù vù vù vù…” bảy bóng đen trong nháy mắt đuổi kịp hắn, tràn ra khí tức cường đại, dày đặc khiến máu huyết hắn đều như sắp đóng băng.
7 con Tử Linh cấp Tuệ Tinh bậc cao!
Thậm chí có khả năng đạt tới Chuẩn Hắc Động Cảnh, tạo cho Chu Hằng một loại cảm giác cường đại đến không thể địch nổi.
Đây là Tử Triều trung cấp, có rất nhiều Tử Linh cường đại!
Hắn lập tức long hóa tay phải, vận chuyển Yên Diệt Phù Văn. “Ầm” một con Tử Linh đã va mạnh vào hắn một cái, Yên Diệt Phù Văn bắn ra, lập tức một cánh tay của Tử Linh kia tan rã, nhưng Chu Hằng cũng “oa” một tiếng phun ra búng máu tươi.
Lưỡng bại câu thương!
Yên Diệt Phù Văn quả thật cường đại, nhưng đối phương cũng không phải trái hồng mềm, cấp Chuẩn Hắc Động không những có lực lượng hơn xa Chu Hằng. Hơn nữa nắm giữ đối với Tử Vong Phù Văn cũng tiến hơn một bước!
Chu Hằng chỉ cảm thấy toàn thân khó chịu, dường như phải phun ra toàn bộ nội tạng trong thân thể mới có thể dễ chịu một chút.
“Con bà nó! Tử Vong Phù Văn này thật lợi hại mà lại âm độc!”
“Ầm! Ầm! Ầm…” Hoàn toàn không để Chu Hằng có chút thời gian khôi phục, công kích của các Tử Linh khác đã đánh tới cuồn cuộn không ngừng.
Chu Hằng lớp né tránh, lớp chống đỡ, lớp phản kích… thi triển Bá Long Quyền tới cực hạn. Hắn cũng không có dùng Long tộc biến thân, trong chiến đấu kéo dài này rất hao tổn linh lực, Long tộc biến thân chỉ có thể uy phong nhất thời, nhưng tiêu hao lực lượng lại quá lớn.
Hắn không ngừng hộc máu, mà 7 con Tử Linh cũng không chịu nổi, cánh tay, cẳng chân… không ngừng bị Chu Hằng đánh nát, nhưng chúng cũng không chết! Chỉ cần không chết, chiến lực của chúng cũng không giảm xuống bao nhiêu, vẫn tạo áp lực cường đại với Chu Hằng.
Mà một lát sau, lại có rất nhiều Tử Linh đuổi theo lại đây vây quanh. Những Tử Linh này thực lực không mạnh, nhưng bởi vì đặc tính của Âm Ảnh Tử Linh, chúng nó có thể xuyên thấu thân thể lẫn nhau để chồng lên công kích. Tử Linh tới càng nhiều cũng có nghĩa Chu Hằng càng nguy hiểm.
Một con Tử Linh cấp Chuẩn Hắc Động đột nhiên há miệng, cắn nuốt một con Tử Linh yếu hơn ở bên cạnh!
Đừng nhìn miệng của nó không lớn, nhưng vừa mở ra liền giống như loại rắn, có thể không ngừng mở rộng. Đúng là một ngụm liền nuốt gọn một con Tử Linh kia! Vốn một cánh tay vỡ nát của nó trước đó lập tức mọc dài ra một đoạn!
ads
Ăn tiếp, ăn tiếp, ăn tiếp, sau khi liên tiếp nuốt vào 5 con Tử Linh khác, thương thế của nó cũng lành lặn!
“Con bà nó! Còn có năng lực như vậy ư!”
6 con Tử Linh cấp Chuẩn Hắc Động khác cũng bào chế đúng cách, chúng nó nhao nhao cắn nuốt Tử Linh nhỏ yếu bên cạnh, trong nháy mắt thực lực phục hồi! Thậm chí… còn cường đại thêm một ít!
Chu Hằng không khỏi thầm cả kinh trong lòng! Nếu đám Tử Linh này có thể cắn nuốt lẫn nhau để tăng mạnh bản thân, vậy chẳng phải là ở ngoài Tử Hải cũng có khả năng xuất hiện Tử Linh cấp Hắc Động hay sao? Chỉ cần có đầy đủ Tử Linh để cắn nuốt lẫn nhau!
Mà đặc điểm của Âm Ảnh Tử Linh là gì? Không phải là số nhiều sao!
Nói không chừng 7 con Tử Linh cấp Chuẩn Hắc Động kia vốn cũng không phải là Tử Linh thông thường, nhưng ở trong quá trình cắn nuốt nhau không ngừng tăng mạnh, cuối cùng đạt tới cấp bậc hiện giờ!
Đây đúng là một chủng tộc đáng sợ!
“Vù vù vù vù vù…”, càng ngày càng nhiều Tử Linh ào ào phóng vọt tới, tạo thành vòng vây càng lúc càng lớn. Những con Tử Linh này theo bản năng phong tỏa lộ tuyến chạy trốn chung quanh Chu Hằng, chỉ có trên bầu trời và dưới lòng đất phòng ngự tương đối yếu kém.
Thế nhưng trên bầu trời có trọng lực đáng sợ, vừa bay lên sẽ lập tức bị vô số Tử Linh kéo xuống… Đây chính là Ma Hải, ngay cả Thánh nhân cũng không dám xâm nhập!
Chu Hằng nhất thiết phải làm ra quyết định, bằng không hắn sẽ bị làm hao tổn mà chết! Hắn không muốn chết ở chỗ này, cũng không thể chết ở chỗ này!
Trong ý niệm vừa động, Chu Hằng lại biến thành Tử Diễm Thiên Long, thân hình lủi tới, hắn bay về hướng trong Ma Hải.
“Ầm! Ầm! Ầm! Ầm…” Yên Diệt Phù Văn phát uy, phòng ngự đáng sợ của Long tộc cũng dẫn tới tác dụng cực lớn, hắn cường thế đột phá chỗ phòng thủ yếu nhất phía dưới, bay nhanh xuống.
Các Tử Linh nhao nhao truy đuổi theo!
Tin tức tốt duy nhất đối với Chu Hằng, chính là Tử Linh ở phụ cận đều toàn bộ rời đi bởi vì Tử Triều, phụ cận đây chẳng những là chỉ chung quanh, mà còn bao gồm một mảng khu vực lớn ở phía dưới Ma Hải.
Hắn một đường bay đi không có gặp bất kỳ ngăn trở nào nữa.
Nhưng vấn đề là, theo hắn không ngừng vào sâu trong Ma Hải, hắn cũng rất nhanh mất đi phương hướng.
Bốn phía là một màu tối đen, đưa tay không nhìn thấy năm ngón, thần thức lại bị ngăn cách… Chu Hằng ở trong này giống y như người mù!
Mấy phút sau, hắn gặp một con Tử Linh cấp Chuẩn Hắc Động truy nhanh đến, vẻn vẹn chỉ quấn lấy sau mấy hiệp, hắn liền vùng thoát khỏi đối thủ chạy đi. Nếu như lại bị bao vây tiếp, lực lượng Long tộc của hắn cũng không thể duy trì để hắn biến hóa long hình vô hạn.
Sau vài lần bị đuổi theo, Chu Hằng liền thu liễm khí tức bản thân, dùng thêm Ngũ Hành Phù Văn áp chế, hiện tại hắn giống như một tảng đá lạnh như băng trôi nổi lơ lửng trong vũ trụ tối đen, không còn có mảy may sinh khí.
Vì thế, Tử Linh xem hắn như không khí, tự động xẹt qua. Nhưng lúc này hắn đã vào sâu trong Ma Hải, chung quanh tất cả đều là Tử Linh, hắn hoàn toàn không dám nhích động, chỉ có thể để thân mình nổi trôi như nước chảy bèo trôi.
Hắn hoàn toàn mất đi khái niệm thời gian! Ở nơi tăm tối mù mịt này càng có quấy nhiễu kỳ dị đối với tâm tư, làm cho hắn không ngừng sinh ra ảo giác. Có nhiều lần thiếu chút nữa đánh mất bản thân, trầm luân trong bóng đêm.
Trôi qua một ngày hay là một tháng, hoặc là một năm?
Chu Hằng lơ lửng trong bóng đêm, hắn cũng đã đi vào chỗ sâu trong Ma Hải, chung quanh thường thường liền có Âm Ảnh Tử Linh lướt qua. Môi trường ở nơi này đặc biệt “sềnh sệch”, dù là những Âm Ảnh Tử Linh kia cũng phải giảm tốc độ rất chậm, giống như ruồi bọ rơi vào trong nước tương.
Thế nhưng Âm Ảnh Tử Linh ở chỗ này vô cùng cường đại. Trước đó không lâu còn có một con Tử Linh cực kỳ cường đại dùng thần thức quét qua thân thể Chu Hằng, khiến toàn thân hắn nổi lên một lớp da gà, thiếu chút nữa không nhịn được lập tức tung mình chạy trốn!
Nhưng nếu hắn thật sự làm như vậy, kết quả duy nhất chính là bị con Tử Linh kia đuổi theo, trong nháy mắt đánh chết!
Đó là một con Tử Linh Hắc Động Cảnh, mà ở trong này còn có thể vận dụng thần thức!
Một lát sau Chu Hằng mới kịp phản ứng hiểu được: thì ra hắn đã thoát khỏi phạm vi trấn áp của Trấn Hải Kim Cô Bổng, nơi này đã xuất hiện Tử Linh cấp Hắc Động!
Nếu hắn mới vừa tiến vào Ma Hải liền gặp phải con Tử Linh này, khẳng định hắn không thể che giấu được đối phương, mà chỉ trong nháy mắt liền bị nhìn thấu! Nhưng cũng không biết đã trôi nổi qua thời gian bao lâu, hắn nắm trong tay đối với linh khí đã đạt tới trình độ tỉ mỉ, đây là bị bức bách mà thành, ai bảo hắn đi vào chỗ sâu trong Ma Hải?
Hắn bay lơ lửng ở trong bóng tối, từ lúc mới bắt đầu tâm linh lo lắng biến thành cô đơn, cuối cùng tĩnh lặng.
Hắn không biết phải còn kéo dài liên tục như vậy bao lâu, chỉ có dùng thái độ tỉnh táo nhất để đối phó. Chỉ cần không chết, là có hy vọng!
Mà hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua kẻ độc thủ phía sau màn đã làm cho hắn và tiểu đội thứ 9 rơi vào tuyệt cảnh, mặc kệ đối phương là ai, hắn phải dò tra tóm lấy, đồng thời ném vào chỗ sâu trong Ma Hải, để đối phương cũng nếm thử cảnh bị trăm vạn con Tử Linh vây công, tuyệt vọng mà chết.
Chu Hằng ổn định tâm linh, buông lỏng đến trạng thái bình tĩnh nhất.
Loại tối tăm này, loại vắng lặng này, có phải rất giống với vũ trụ hay không?
Vũ trụ lạnh như băng, bởi vì từng viên tinh cầu xuất hiện mà trở nên có sinh cơ, mà thiên hà, tuệ tinh xuất hiện càng làm cho vũ trụ trở nên nhiều hình nhiều dạng. Tuy rằng gặp được hắc động cũng không phải chuyện tốt gì, nhưng cũng là một bộ phận trong sinh cơ.
Trừ hiện tại, đây là một mảnh hỗn độn!
Hỗn độn?
Tiếp sau bốn đại cảnh giới, chính là theo đuổi hỗn độn vắng lặng như thế sao?
Chu Hằng chợt có điều lĩnh ngộ. Ý thức chìm vào chỗ sâu nhất của tâm linh, không còn một tia sinh khí lưu chuyển. Hiện tại hắn mới thật sự giống như một vật chết, dù là Tử Linh cấp Hắc Động kiểm tra tỉ mỉ thân thể hắn cũng đừng mơ tưởng nhìn ra được một chút xíu sơ hở nào.
Tinh tú, thiên hà, tuệ tinh, hắc động, vũ trụ biến hóa, khởi điểm là hỗn độn, chung điểm cũng là hỗn độn!
Từng tia biến hóa đang phát sinh trong cơ thể Chu Hằng. Chỉ là ngay cả chính hắn cũng không có ý thức được, bởi vì hắn đang đắm chìm trong minh tưởng thâm trầm nhất. Lúc này cho dù có Tử Linh cắn nuốt hắn cũng không có khả năng làm hắn bừng tỉnh.
May mà cũng không có phát sinh chuyện đáng sợ như vậy.
Ở trong cơ thể hắn, tinh tú xoay tròn như trước, mà từng đạo thiên hà thì đang với một phương thức kỳ diệu liên hợp cùng một chỗ, tạo thành một vòng tròn. Chỉ là vòng tròn to lớn này còn thiếu một vòng cuối cùng, chỉ có thể nói là vòng cung.
“Ông! Ông! Ông!” Thân thể hắn bắt đầu chấn động khe khẽ, lập tức không thể che giấu khí tức của sinh khí, vô cùng mãnh liệt cuốn ra bốn phương tám hướng, chỉ trong nháy mắt liền có mấy trăm con Tử Linh vây quanh.
Số lượng không tính là nhiều, nhưng chất lượng thì lại cao đến thái quá, có một con cấp Hắc Động, 10 con cấp Tuệ Tinh, còn dư lại tất cả đều là cấp Thiên Hà!
Thế nhưng tuy rằng càng ngày càng nhiều Tử Linh đang từ bốn phương tám hướng vọt tới bao vây hắn, nhưng khi đến nơi cũng không có một con Tử Linh nào phát động công kích.
Trong ý thức không hề có tình cảm của chúng, không ngờ lại sinh ra sợ hãi với sinh linh này!
Đó là một loại khí tức chí cao vô thượng, dường như chấn động một cái là có thể làm cho chúng hoàn toàn hóa thành tro bụi.
Giết chết mọi sinh linh là bản năng của chúng, nhưng chúng cũng sẽ không vô duyên vô cớ đi chịu chết! Chết trận và chịu chết, đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau!
“Ầm!” Trong cơ thể Chu Hằng nổ vang như tiếng sấm, trong chấn động mãnh liệt đó đột nhiên xuất hiện một thiên hà dài nhỏ!
Thiên hà thứ 1000!
Trước đây vạn viên tinh tú của hắn là hình thành ở dưới cảm xúc cuồng nộ cực đoan, mà ai có thể nói tuyệt đối bình tĩnh không là một loại tình tự cực đoan chứ?
Vòng xoay tinh tú nhanh chóng quay ngược trở lại, cuồn cuộn không ngừng hấp thu linh khí từ trong hư không, bổ sung cho thiên hà mới sinh ra này!
“Ông! Ông! Ông! Ông!” Trong Ma Hải đúng là hiện lên một màn sáng. Cái này… cái này rõ ràng là tấm vách của toàn bộ Ma Hải: Cái này có thể nói là vách của một cái động lớn nhất thiên hạ, lúc này đang phát ra hào quang sáng ngời!
Không chỉ như thế, dường như Ma Hải này đang sống lại, giống như nhịp đập của trái tim. Sau mỗi một nhịp tim đập, kích cỡ của Ma Hải này đúng là lớn ra mấy trượng! Chỉ trong một vài phút, Ma Hải đã xuyên qua trận tuyến của Long tộc, khiến vô số chiến sĩ Long tộc rối rít chạy như bay ra ngoài.
Cái này nếu kéo dài một hồi nữa, sẽ có vô số Âm Ảnh Tử Linh tới lấp đầy vào khu vực mới xuất hiện.
– Đây… đây là chuyện gì xảy ra?
Vĩnh Hằng Long Tinh đều bị chấn động, từng đại nhân vật hiện lên giữa không trung. Chính là lão Thanh Long cũng cùng nhị tổ cùng một lúc hiện thân, cất bước một cái liền đi tới phía trên Ma Hải, mặt mày nhăn nhó căng thẳng.
– Thời điểm Ma Hải vừa mới sinh ra, cũng chỉ lớn bằng một phần mười Vĩnh Hằng Long Tinh. Hiện tại lại mở rộng đến một phần ba… bản tôn lo lắng… ngay khoảnh khắc Ma Hải hoàn toàn chiếm cứ Ma Hải, thì dù là Trấn Hải Kim Cô Bổng cũng không có khả năng trấn áp được nữa!
– Ngày này, vốn theo bản tôn nghĩ sẽ còn rất lâu… Nhưng đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì! Tốc độ mở rộng của Ma Hải lại tăng nhanh nhiều như vậy!
– Chẳng lẽ, thế giới chúng ta này sắp bị hủy diệt rồi sao?
Lão Thanh Long kêu lên thất thanh. Vào giờ khắc này lão không còn là Thiên Tôn Hỗn Độn Cảnh cao cao tại thượng, mà chỉ là một lão nhân lo lắng cho con cháu đời sau của mình…
Chương 1030
Chương 1033 Tuệ Tinh Cảnh
Chu Hằng cũng không biết thế giới này có thể lập tức bị hủy diệt hay không, hắn vẫn đắm chìm trong thế giới của mình, chính là vách động ở chung quanh phát ra hào quang rực rỡ hắn cũng không biết!
Nơi này mặc dù là Ma Hải, nhưng hào quang từ vách động phát ra lại tràn đầy khí tức thần thánh, hoàn toàn tương phản với đặc tính của Tử Linh, tuyệt đối là "thủy hỏa bất dung"! Hoặc là Âm Ảnh Tử Linh cắn nuốt những ánh sáng này, hoặc là những ánh sáng này chiếu rọi làm cho Tử Linh lập tức bị hủy diệt nát tan thành bụi.
Đáp án là trường hợp sau!
Những hào quang tràn ngập khí tức thần thánh này giống như thần quang khi khai thiên lập địa, đẳng cấp của nó cao hơn xa không phải Âm Ảnh Tử Linh có khả năng chống lại. Dù là Tử Linh cấp Hắc Động thì như thế nào, vừa bị hào quang chiếu rọi qua lập tức liền giống như tuyết đọng gặp nước sôi, trong nháy mắt tan rã!
Trong màn hào quang chiếu rọi, tất cả Tử Linh đều phát ra tiếng rít gào của thần thức, trong nháy mắt toàn bộ chết sạch!
Toàn bộ mảng Ma Hải này biến thành trống không, chỉ còn lại một mình Chu Hằng!
Những ánh sáng này toàn bộ tập trung đến trên thân Chu Hằng.
Đối với Âm Ảnh Tử Linh mà nói, những ánh sáng này là độc dược xuyên thấu, là vũ khí mang tính hủy diệt có thể lập tức tiêu diệt chúng, nhưng đối với Chu Hằng thì ngược lại đây là nguồn sáng ấm áp, làm cho tâm linh cô tịch của hắn chậm rãi từ trong bóng tối đi ra.
"Ầm!" Thiên hà tự động hiện lên!
1000 đạo thiên hà gắn liền thành một mạch, bất cứ người nào nhìn thấy cũng không thể đếm được đây rốt cuộc là bao nhiêu đạo thiên hà. Bởi vì mỗi một đạo thiên hà đều là đầu đuôi nối liền nhau, giống như một đường tròn! Ngoại trừ... đạo thiên hà thứ 1000, nó vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành, hai đầu cũng không có tiếp nối ra hai bên!
Nhưng không có vấn đề gì, tinh tú lốc xoáy đang điên cuồng rút ra linh khí từ trong hư không, muốn cho đạo thiên hà này hoàn toàn trưởng thành cũng chỉ cần một ngày ngắn ngủi.
Một ngày, vẻn vẹn chỉ một ngày!
Vòng thiên hà ở dưới tia sáng thần thánh chiếu rọi, đúng là bắt đầu hấp thu những ánh sáng thần thánh này, chậm rãi đồng hóa theo, rồi có khí tức thần thánh lưu chuyển!
Gần như một ngày sau, Chu Hằng đột nhiên mở ra hai mắt!
1000 đạo thiên hà, thành công rồi!
Trong lòng Chu Hằng chợt lóe ra điều cảm ngộ, dường như xa ở tít tận chân trời. Thế nhưng hắn không có mảy may mừng rỡ như trong tưởng tượng. Đây là vì ý thức của hắn còn chưa có khôi phục lại từ trong tĩnh lặng sâu kia, hắn vẫn còn ở trong trạng thái "vô dục vô cầu" lúc trước.
Cuối cùng một đạo thiên hà đã đến gần hoàn chỉnh, hai đầu đều sắp tiếp nối với thiên hà hai bên. Một khi hình thành, là sẽ hình thành một vòng thiên hà hoàn chỉnh.
ads
Ý thức của Chu Hằng bắt đầu phục hồi lại toàn diện, hắn nhìn ở trong mắt, cuối cùng trong lòng dâng lên ý mừng rỡ.
Hắn đã thành công! Thành công rồi!
Dừng lại ở cảnh giới đại viên mãn lâu như vậy, cuối cùng hắn đã thành công!
"Lâu như vậy?"
Nếu người khác biết Chu Hằng oán trách như thế, phỏng chừng đều có thể phun ra một búng máu! Ngươi đó, mới dừng lại ở cảnh giới đại viên mãn hai ba năm thôi, vậy mà còn kêu than lâu quá? Ngươi để cho người qua vô số năm cũng không thể hình thành một đạo thiên hà... thì sống thế nào đây?
Ngươi để cho vô số người cả đời dừng lại ở Thiên Hà Cảnh đỉnh phong... làm sao chịu nổi?
Nhưng đối với Chu Hằng mà nói, dừng lại ở một cảnh giới hai ba năm quả thật có điểm quá lâu rồi! Như trước kia bất kỳ đại cảnh giới nào, hắn cũng sẽ không vượt qua thời gian nửa năm!
Cũng may rốt cục vẫn nhảy qua được!
Khi những ý niệm này nhẹ lướt qua trong đầu óc hắn, ý thức của Chu Hằng cũng hoàn toàn từ trong minh tưởng sâu nhất khôi phục lại, niềm vui trong lòng càng ngày càng đậm.
"Ông!" Cuối cùng đạo thiên hà kia cũng hoàn toàn trưởng thành: 1000 thiên hà tạo thành một vòng thiên hà hoàn chỉnh!
Vách động bắt đầu ảm đạm xuống, nhưng vòng thiên hà của Chu Hằng lại càng tỏa sáng, càng ngày càng sáng!
"Ông! Ông! Ông!" Ở trong cơ thể Chu Hằng không ngừng phát sinh biến hóa kỳ diệu. Lần này có thể nói là "tích lũy dày phát triển nhanh", suốt hơn hai năm tu vi của hắn không có tiến thêm, lần này sau khi vừa đột phá gông cùm xiềng xích, cuối cùng nghênh đón bùng phát toàn diện.
Trong cơ thể linh lực sôi trào, tạo thành giống như những ngọn sóng thần, cuồn cuộn điên cuồng, dường như có vật gì đó từ trong cơ thể sắp trào ra, mà lại luôn kém một chút xíu như vậy, đè nén hắn có phần khó chịu.
Trạng thái này kéo dài một mạch tới ba ngày, rốt cục, Chu Hằng ầm ầm chấn động, phá vỡ tình trạng tĩnh lặng, lập tức, linh lực thông suốt, một đốm lửa xẹt qua trong không gian đan điền của hắn!
Không, đây không phải đốm lửa, đây là tuệ tinh!
Tuệ Tinh Cảnh!
"Ầm!" Linh lực tăng vọt, gấp đôi, gấp mấy lần, gấp mười, gấp trăm lần, gấp ngàn lần, vạn lần... Lại là một ngày trôi qua, trình tự linh lực của Chu Hằng điên cuồng tăng vọt vạn lần, trở thành Tuệ Tinh Cảnh hoàn chỉnh!
Linh lực, thể chất, song trọng Tuệ Tinh Cảnh!
Chu Hằng dõi mắt nhìn về nơi xa, màn lưới ngăn cách màu vàng giữa thiên địa kia tái hiện.
Cổ quái là, những lưới ngăn cách màu vàng này lại chỉ bố trí ở trên vách động, giống như một tầng bảo hộ!
Trách không được vách động này không thể phá vỡ, thì ra nơi này có đại đạo thiên địa trấn áp!
Trong lòng Chu Hằng vô cùng kinh ngạc, nên biết rằng Ma Hải này rộng lớn biết bao, nhưng không ngờ hắn có thể nhìn thấy bốn phía vách động, phần thị lực này phải là kinh khủng tới bực nào chứ! Không đúng, hắn thấy thực ra không phải vách động, mà là màn lưới ngăn cách màu vàng trên vách động, bởi vì lưới ngăn cách bám vào ở trên vách động, hắn mới có thể thuận tiện thấy được vách động!
- Hả? Chu Hằng khẽ quay đầu nhìn lại, chính là một con Âm Ảnh Tử Linh đang phóng tới gần hắn!
Vách động đã có mấy ngày không có phát ra ánh sáng thần thánh, những con Tử Linh giết không hết này lại từ chỗ sâu trong Ma Hải bò ra, bắt đầu tràn ngập mảng không gian kỳ quái này.
Nhưng Chu Hằng cũng không biết chuyện trước đó vách động bùng phát hào quang mãnh liệt, diệt hết thảy Tử Linh, hiện giờ hắn thấy có Tử Linh phóng tới gần, hắn chỉ nghĩ là chuyện rất bình thường. Thế nhưng hiện tại hắn đã tỉnh lại, không còn là "tảng đá" vô tri vô giác lạnh như băng, vì thế khí tức sinh khí mãnh liệt hấp dẫn Tử Linh vọt tới là lẽ đương nhiên!
Chỉ là hắn vẫn có chút cổ quái, rõ ràng bốn ngày trước hắn đã thoát khỏi trạng thái "tảng đá", vì sao mãi đến lúc này mới có Tử Linh lại đây?
Điều này đương nhiên hắn không biết, vì trước đó toàn bộ Tử Linh ở Ma Hải đã bị diệt sạch không còn!
Âm Ảnh Tử Linh cho tới bây giờ đều là xuất hiện thành đoàn, có một con sẽ có con thứ hai, con thứ ba... chỉ mới trong nháy mắt như vậy đã có ít nhất mười mấy con Tử Linh xuất hiện ở chung quanh Chu Hằng.
Chu Hằng đang muốn chạy ra, nhưng hắn lại phát hiện, không ngờ những con Tử Linh này đang sợ hãi!
Đúng vậy! Tử Linh chưa bao giờ biết sợ hãi là gì, không ngờ đang sợ hãi, mà đối tượng chúng sợ hãi chính là hắn! Điều này sao có thể!
"Ông!" Vòng thiên hà phát ra ánh sáng thần thánh, tuy rằng còn xa không có tính xuyên thấu bằng như vách động trước đó, dường như cũng không chiếu rọi xa bằng, nhưng trong vòng mười trượng lại trở thành cấm địa của Tử Linh!
Là những ánh sáng này ư?
Chu Hằng thử bước về phía trước một bước, lập tức, Tử Linh phía trước liên tục không ngừng lui ra phía sau, dường như không chút nguyện ý bị ánh sáng kia chạm trúng. Hắn tiến tới tiếp, Tử Linh lui nữa, lui tiếp, lui nữa...
Hắn triển khai thân pháp, tốc độ lập tức tăng cao, vượt qua xa tốc độ lui về phía sau của con Tử Linh chỉ là Thiên Hà Cảnh kia!
Hào quang chiếu sáng!
"Rét!"
Con Âm Ảnh Tử Linh kia lập tức biến thành tro bụi!
Đã chết! Chết tiêu tan! Hoàn toàn biến mất trong thiên địa!
Quá lợi hại đi!
Ở thời điểm Tinh Thần Cảnh siêu cấp đại viên mãn, hắn nhận được tinh tú lốc xoáy, hoàn toàn giải quyết vấn đề tích lũy linh lực, hiện tại Thiên Hà Cảnh siêu cấp đại viên mãn, hắn có được thần quang, chuyên khắc tinh của Tử Linh?
Chỉ là nếu như thế, không có nhất thiết biến thành vòng thiên hà thì sao, cái này có phải còn có ý nghĩa gì khác hay không?
Chu Hằng nhìn về phía đáy Ma Hải, với thị lực của hắn hiện tại vẫn không có cách nào nhìn thấu dưới đáy. Nhưng lòng hiếu kỳ của hắn lại bùng cháy hừng hực không thể áp chế, hắn muốn biết dưới đáy của Ma Hải đến tột cùng là thứ gì!
Nếu như không có thần quang của vòng thiên hà, cho dù là hắn hai lớp Tuệ Tinh Cảnh cũng sẽ không dám nổi lên ý tưởng điên cuồng như thế, đây chính là chuyện ngay cả Thánh nhân đều không dám làm. Mà chỉ có duy nhất một ý tưởng chính là mau chóng quay về lại binh doanh 9943, tìm ra đồng thời xử lý kẻ độc thủ phía sau màn kia!
Nhưng bây giờ, hắn có vốn để thử một lần!
Đừng nhìn cảnh giới của hắn còn kém xa mấy trăm con phố so với Thánh nhân, nhưng siêu cấp đại viên mãn thì ngay cả Thánh nhân cũng không có đạt tới!
Thánh nhân có tinh tú lốc xoáy không? Thánh nhân có vòng thiên hà không? Thiên hà của Thánh nhân có phát ra ánh sáng thần thánh không?
Hắn là người một khi có quyết định là nhất định phải làm, ngay lập tức hắn liền bay đi về hướng chỗ sâu trong Ma Hải.
Nhưng dũng cảm cũng không có nghĩa là lỗ mãng, dù sao Chu Hằng đối với thần quang này còn chưa có sử dụng thuần thục, cũng không biết chỗ cực hạn của nó... cho nên hắn cũng không dám chạy quá nhanh, vạn nhất gặp phải Tử Linh cấp Hắc Động hắn cũng có thể kịp thời xoay người bỏ chạy.
Theo hắn chìm sâu xuống, trên đường lại xuất hiện một số lớn Tử Linh cấp Tuệ Tinh, nhưng vẫn không có một con nào phát động công kích về phía hắn, mà chỉ theo bản năng sợ hãi, liên tiếp lui về phía sau.
Chu Hằng đuổi theo sát một con, dưới thần quang chiếu rọi làm cho con Tử Linh kia với cái giá phải trả là tan ra nửa thân mình chạy thoát!
Không có giết chết!
Thần quang cũng không phải cường đại đến trình độ nghịch thiên!
Không đúng, đây là vì trình tự linh lực của hắn cũng chỉ là Tuệ Tinh Cảnh mà thôi, cho nên hạn chế uy lực của thần quang! Nếu hắn đạt tới cấp Hắc Động, như vậy thần quang vừa chiếu trúng, khẳng định Tử Linh Tuệ Tinh Cảnh sẽ giống như con Tử Linh Thiên Hà Cảnh trước đó, vừa chạm trúng là bị hủy diệt nát tan thành bụi, chỉ có Tử Linh cấp Hắc Động mới có thể bị thương nặng chạy thoát!
Như thế này đã vô cùng khủng bố rồi!
Không cần ra tay, chỉ dựa vào ánh sáng thiên hà đã có thể làm bị thương nặng Tử Linh cùng đẳng cấp, nói ra ai có thể tin?
Âm Ảnh Tử Linh cường đại, chính là ở chỗ số lượng, ở chỗ không sợ chết... dựa vào hàng đống đều có thể đè chết Thánh nhân! Nhưng cái thủ đoạn mạnh nhất này lại hoàn toàn vô dụng đối với Chu Hằng, chỉ riêng một điểm ấy đủ để hắn còn lợi hại hơn so với Thánh nhân!
Chu Hằng tiếp tục chìm xuống phía dưới.
Cuối cùng không lâu sau, hắn gặp Tử Linh cấp Hắc Động.
Con Tử Linh này cũng có một chút sợ hãi hắn, nhưng rõ ràng có năng lực chống cự hơn so với những con Tử Linh kia, thậm chí còn có xu thế xông phá chạy thoát ra ngoài. Nhưng Chu Hằng lại cực kỳ không thèm để ý tới đạo lý, đi nhanh tới trước, trực tiếp ép thẳng vào trước mặt con Tử Linh này, dưới ánh thần quang chiếu rọi, thân thể con Tử Linh trạng thái hơi nước này cũng bắt đầu chậm rãi tan rã, nhưng tốc độ lại rất chậm.
Nếu lúc này con Tử Linh ra tay, có ít nhất năm thành cơ hội lập tức đánh chết ngay Chu Hằng, nhưng sợ hãi đối với thần quang lại phát ra từ bản năng, cuối cùng nó bắt đầu lùi ra phía sau, càng lùi càng xa.
Đánh cuộc thắng rồi!
Trong lòng Chu Hằng cũng thở phào nhẹ nhõm, từ trên trán đã có mồ hôi lạnh chảy xuống, vừa rồi chính là hắn dạo một vòng ở trước quỷ môn quan!
Tiếp tục xuống phía dưới! Xuống phía dưới! Xuống phía dưới!
Trong Ma Hải này tràn đầy cảm giác sềnh sệch, hạn chế tốc độ thật lớn, nhưng ánh sáng thiên hà của Chu Hằng lại vừa khéo khắc chế điểm ấy, giúp hắn có thể hoàn toàn như không thấy, thủy chung vẫn duy trì tốc độ cao.
Đây cũng là chỗ cậy vào rất lớn của Chu Hằng, vạn nhất gặp phải Tử Linh cấp Hắc Động, mà con Tử Linh đó lại không úy kỵ thần quang, hắn cũng có hy vọng rất lớn thành công chạy thoát!
Hắn cũng không ngốc!
Bảy ngày sau, rốt cục Chu Hằng xuống tới tận đáy Ma Hải!
Trong nháy mắt ập vào mắt hắn, lập tức hắn có loại cảm giác ghê tởm mãnh liệt.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo